Vay nóng Tima

Truyện:Rồng Bay Phượng Múa – Long Vương Thật Xấu Xa - Chương 072

Rồng Bay Phượng Múa – Long Vương Thật Xấu Xa
Trọn bộ 170 chương
Chương 072
Làm lại từ đầu
0.00
(0 votes)


Chương (1-170)

Siêu sale Lazada


"Tôi, tôi không biết, anh nên để tôi suy nghĩ một chút, buổi tối khi trở về tôi sẽ có câu trả lời với anh." Nàng cũng không quay đầu lại, giãy tay hắn, đờ đẫn tiêu sái đi ra cửa.

Long Triệt lo lắng nhìn bóng dáng của nàng, trong lòng có cảm giác thực mất mát.

Xoay người, Tiểu Long Nhi chỉ cười tủm tỉm nhìn hắn, nãi thanh nãi khí nói: "Long thúc thúc, thúc không cần lo lắng, tối nay mẫu hậu sau khi đi làm, về sẽ tốt thôi."

"Tiểu Long Nhi con thức rồi sao?" Long Triệt đối với Tiểu Long Nhi một chút sức miễn dịch cũng không có (Ý nói là thương đến mức không thể làm gì được), thằng bé cười, hắn không tự chủ được cũng cười theo, tâm tình cảm thấy tốt hẳn lên.

Tiểu Long Nhi bay vào trong lòng hắn, làm nũng cọ cọ vào hắn, nhỏ nhẹ nói: "Long thúc thúc, thúc thật tốt, Bảo Bối rất thích thúc nha."

Lời nói của Tiểu Long Nhi làm cho Long Triệt mặt mày hớn hở, vốn đã thích Tiểu Long Nhi, nay lại càng thêm yêu thích không thể buông tay."Bảo Bối thật ngoan, thúc thúc cũng rất thích con. Đến đây, đến đây, đến ăn bữa sáng."

"Cảm ơn Long thúc thúc." Tiểu Long Nhi vui vẻ cười khanh khách, để mặc hắn ôm chính mình, đút mình ăn bữa sáng, rất vui vẻ.

Tử Tô ở công ty đầu óc đấu tranh suy nghĩ cả một ngày, mãi đến cuối cùng, nàng mới hạ quyết tâm, tại sao lại không thể đeo đuổi hạnh phúc của chình mình? Cho nên nàng đã hạ quyết định quyết tâm, cho dù ra sao, cũng nên có một chuyện oanh oanh liệt liệt yêu một hồi.

Tiểu Long Nhi nói đúng thật, buổi tối lúc Long Triệt nhìn thấy Tử Tô, vốn lo lắng đề phòng, tâm rốt cuộc có thể thả lỏng. Đơn giản là là vì nụ cười của nàng và những lời nói của nàng.

"Long Triệt, tôi quyết định, tôi muốn ở cùng với anh." Nàng cười nghịch ngợm nói với hắn, nhìn vẻ mặt sững sờ của hắn.

Long Triệt đặc biệt kích động, không tự chủ được ôm lấy nàng, nói: "Tô nhi, em hãy theo tôi trở về Đông Hải đi." Hắn thầm nghĩ mang nàng trở về, như vậy tâm hắn mới yên ổn.

Đi Đông Hải? Tử Tô sửng sốt một chút, chuyện này nàng thật sự không nghĩ qua, hơn nữa hình như là quá nhanh, nàng chỉ muốn cho hai người ở đây để cùng nhau tìm hiểu, không nghĩ nhanh như thế đã theo hắn trở về, Tiểu Long Nhi cũng không biết có chịu hay không.

"Mẫu hậu quyết định như thế nào, Bảo Bối liền đi theo." Tiểu Long Nhi nhìn ra lòng của nàng đang suy nghĩ gì, chủ động nói, bé ở đâu cũng không sao cả, chỉ cần đi theo mẫu hậu là tốt rồi.

Lời nói của Tiểu Long Nhi, lập tức làm cho Long Triệt mừng rỡ như điên, không phải bởi vì có một đứa con là một Tiểu Kim Long, mà là vì chỉ cần Tiểu Long Nhi không thành vấn đề, về phía của tử Tô đương nhiên cũng sẽ không có vấn đề gì.

Quả nhiên, lời nói của thằng bé làm cho Tử Tô do dự một chút, sau đó chần chờ nói: "Được rồi, để tôi có thời gian suy nghĩ một chút, ngày mai tôi sẽ cho anh câu trả lời thuyết phục"

Long Triệt đương nhiên vô cùng cao hứng, dường như biết chuyện ván đã đóng thuyền rồi, nhưng mà phải đợi đến mai mới nói cho hắn biết thôi, Tiểu Long Nhi đồng ý, nàng làm sao không đồng ý.

Đêm đó ba người giống như một nhà ba người, cùng nhau ngồi ăn cơm, cùng nhau ngồi xem ti vi, thậm chí Long Triệt còn muốn lưu lại để bọn họ cùng nhau ngủ chung.

Sau khi đem hắn đuổi đi ra ngoài, Tử Tô cùng Tiểu Long Nhi một lớn một nhỏ nằm ở trên giường, Tử Tô ôm lấy bé, bé cũng thoải mái chồm lên mình của Tử Tô, chân vung vẫy đá đá, phi thường đáng yêu.

Tử Tô chụp lấy cái chân bé xíu không yên của bé, đưa lên mũi ngửi ngửi, lỗ mũi thở ra một luồng hơi nóng làm cho Tiểu Long Nhi dương cười khanh khách không ngừng.

"Mẫu hậu, xấu xấu lắm." Tiểu Long Nhi nãi thanh nãi khí cười nói, muốn rụt lấy chân về không cho mẫu hậu tiếp tục hôn nữa, thằng bé cảm thấy chơi vui thật là vui.

Tử Tô mặt mày hớn hở, chẳng những không buông mà làm, như còn không nghe thấy, tiếp tục hôn lên bàn chân bé xíu của bé.

"Di, Bảo Bối a, bàn chân của con sao thơm quá nha." Nàng sủng nịch cười nói.

Tiểu Long Nhi khanh khách cười không ngừng, vì lời của nàng, vì hành động của nàng, làm cho bé thập phần vui vẻ, phi thường hưng phấn, hoa chân múa tay vui sướng.


Khởi Nguyên Mobile

Chương (1-170)