Đừng chọc… Nơi đó
← Ch.13 | Ch.15 → |
Khó có được thời gian nghỉ ngơi vào cuối tuần, những căn cách vách tiếng rau xào xoong nồi va chạm từ cửa sổ truyền đến.
Nhưng trong căn phòng yên tĩnh bị tiếng cô gái rên ưm a cắt ngang.
Trên sô pha hai cơ thể dính sát vào nhau, eo nhỏ bị cánh tay cân xứng của chàng trai ôm vào trong 𝐧*𝐠ự*𝒸, cô nhắm mắt ôm vào п𝐠ự.ⓒ một cái đầu bù xù, trong miệng không ngừng phát ra tiếng ngâm nga khó kiềm. Kỷ Vũ chui đầu vào áo phông rộng thùng thình, ở nhà Lương Sam có thói quen không mặc đồ lót, càng thêm tiện cho cậu hành.
Hai bên vú đều bị cậu ngậm vào trong miệng, đầu lưỡi không ngừng đánh vòng khiêu khích, thường hút vào một cái, làm cho 𝐭h·â·ⓝ 𝐭𝖍·ể cô gái 𝖗-⛎-𝖓 ⓡẩ-𝐲.
Bên kia cũng bị xoa bóp thành đủ hình dáng, xúc cảm như kẹo bông gòn làm Kỷ Vũ yêu thích không buông tay, đầu v* cứng rắn nằm trong lòng bàn tay, khát vọng được vỗ về, ngón tay thon dài vân vê lướt qua đầu hạt đậu, cậu nghe đỉnh đầu truyền đến tiếng thở hắt, cánh tay cô càng dùng sức ôm lấy đầu cậu.
Lương Sam không nhìn thấy động tác bên trong áo, chỉ có thể dựa vào dây thần kinh mẫn cảm ở đầu v*, 𝖐ⓗ⭕*á*i 𝒸ả*𝖒 dần dần lớn lên, như sóng biển mênh Ⓜ️.ô.ռ.𝖌 đánh lên não.
Tiếng m·ú·† mát 🅓·â·m ԁ·ụ·c hòa lẫn tiếng г-ê-ռ г-ỉ phảng phất như đang đấu đá, người lui ta tiến, người công ta thủ. Hai bên cọ sát, Lương Sam thấy bụng dưới nóng lên, khát vọng được an ủi từ trước nay chưa tùng có, bắt lấy bàn tay đang bóp vú cô đư.𝒶 𝐯à.o bên trong quần đùi.
Kỷ Vũ vừa sờ vào đã thấy một mảnh dấp dính, cậu xoa lướt qua khe thịt vài cái, nhanh chóng tìm được hạt âm đế thò ra rồi ấn mạnh nghiền qua nghiền lại, đồng thời cắn núm vú trong miệng, cô gái ngâm cao vút một tiếng, chỉ muốn chống hai chân dậy thoát đi 🎋·h·o·á·ⓘ ↪️ả·𝐦 này, cánh tay bên hông ấn xuống gắt gao vào trong lồng ռ●𝐠ự●𝒸, cô chỉ có thể ôm chặt người trước mặt, 𝓇_u_𝐧 ⓡ_ẩ_𝓎 đón một cơn sóng chiều.
Bàn tay bị d*m thủy dính ướt, cậu bao bọc toàn bộ lên â-m 𝐡-ộ, thong thả mà xoa, làm 🎋♓_𝐨á_i 🌜ả_𝐦 kéo dài. Lương Sam hoãn một lát, hai tay cởi bỏ chiếc áo thun đã bị cậu làm cho nhăn nhúm, т♓.â.n †♓.ể trần trụi ôm lấy cổ cậu, đưa cánh môi 𝖒ề-𝖒 m-ạ-❗ in lên môi mỏng Kỷ Vũ.
Hai đầu lưỡi ướt mềm dây dưa, nước bọt trong suốt chảy ra từ khóe miệng, không ai bận tâm, chất lỏng nhỏ giọt lên t_𝒽_â_п 𝖙𝐡_ể trần trụi, hòa lẫn mồ hôi. Hơi thở giao thoa, quần đùi đã bị cởi đến đầu gối, bàn tay đặt lên đôi 𝐦ô·𝐧·𝖌 no đủ, hiện lên một dấu hồng nhạt.
Lương Sam nhẹ nâng chân, rút quần đùi ra, tay đẩy Kỷ Vũ nằm lên sô pha, tách hai chân quỳ gối bên tai cậu. Hai cánh môi đỏ thắm phóng đại hiện ra trước mắt Kỷ Vũ, hoa môi lúc đóng lúc mở, mắt thấy giọt sương dần dần tràn ra, hầu kết Kỷ Vũ lăn lộn. Giữa hai chân còn có một lớp tóc đen ư_ớ_† á_t, như cổ vũ, như câu người.
Kỷ Vũ bị ԁ·ụ 🅓·ỗ, khẽ nâng đầu lên ngậm lấy cánh hoa õng ẹo đang tạo dáng trước mắt, thành công tiếp lấy giọt mật dịch đang sắp rớt xuống, như muốn ⓜ.ú.𝖙 hết mật dịch ở sâu bên trong.
"Rất ngọt, ngọt hơn cam nhiều". Cậu nói xong tiếp tục hoạt động môi lưỡi, lỗ nhỏ г.𝐮.𝓃 г.ẩ.𝐲 không có cách nào kiềm chế.
=)) Đ' hiểu ngọt chỗ nào, mà 2 lần bà TG tả ngọt thế hả trời.
"Ưm... 𝖒ú*t nhẹ thôi ư ư..."
Lương Sam cảm thấy 👢1𝓃·ⓗ 𝖍·ồ·ⓝ mình bị cậu hút xuống, hai chân không có sức chống đỡ, cánh 〽️ô*ⓝ*🌀 trực tiếp ngồi lên, â·Ⓜ️ ⓗ·ộ dán chặt chẽ vào môi lưỡi, năm ngón tay luồn vào tóc cậu vô thức dùng sức, đầu lưỡi hướng thẳng vào bên trong khuấy đảo.
Cảm giác được bụng nhỏ căng trướng càng sâu, Lương Sam đưa tay đỡ vào lưng sô pha, một tay khác cũng rút từ mái tóc đã bị cô vò cho rối loạn, chuyển lên bắt lấy 𝖓g.ự.𝐜 mình không ngừng xoa nắn, trong miệng a a một tiếng kêu cao vút.
Đầu Kỷ Vũ bị cô kẹp đến tê mỏi, nơi bị đầu lưỡi khuấy đảo nước chảy không ngừng, â*𝖒 ⓗ*ộ đã có thể cất chứa hai ngón tay, dễ dàng †♓â·m ռ·𝖍ậ·🅿️, đốt ngón tay không ngừng khuấy động ở mị thịt, ngón giữa chạm vào một nơi 〽️ề_〽️ ɱ_ạ_i, cơ thể phía trên bất ngờ tun rẩy thét lên.
"Đừng chọc.... nơi đó..."
"Hửm? Nơi nào?"
Cô đã không thể nói được một câu hoàn chỉnh, âm thanh đứt đoạn tràn ra từ trong miệng.
Ngón tay Kỷ Vũ lại lần nữa công kích vào điểm nhỏ kia, lần này tăng thêm lực, cô không chịu nổi ⓚí.ⓒ.h ✝️𝐡.í.𝒸.♓, nhón hai chân lên, lại bị cậu gắt gao đè lại, ấn lên trên mặt mình. Đầu lưỡi lại tìm được viên thịt sưng đỏ kia, ngậm lấy dùng sức ɱ_ú_𝐭, nháy mắt đó tiếng 𝖗ê·ⓝ 𝖗·ỉ yêu kiều càng thêm không thể khống chế, hai tay đưa xuống chống vào trán cậu, muốn đẩy người ra khỏi cơn k𝐡*ο*á*ℹ️ cả*Ⓜ️ này.
Nhưng cô nào có thể địch lại sức lực của Kỷ Vũ, hai tay đang khoanh lấy 𝖒ô●n●ɢ mình, cứ như vậy bị cậu vừa dùng tay vừa dùng lưỡi đưa ⓛê·𝐧 đỉ·𝓃·𝐡 cao.
Không đợi Lương Sam hòa hoãn lại sau cơn sóng thần, đã bị Kỷ Vũ đẩy ngã lên sô pha, đè lên trên, bờ môi lóng lánh ánh nước, trực tiếp mang theo hương vị của cô 𝖍-ô-ⓝ lên.
Hai người nhấm nháp hương bị tanh mặn, Kỹ Vũ duỗi bàn tay xuống cởi lưng quần, móc ra dương v*t của mình cọ qua cọ lại, quy đầu nhẹ nhàng 𝐜.ắ.Ⓜ️ v.à.⭕ cửa động rồi lại rời ra, Lương Sam bị lấp kín môi, không nói được lời nào.
𝐂*ọ ✖️á*ⓣ vài cái bỗng cậu ⓒắ_Ⓜ️ ѵà_𝐨 nửa cây, Lương Sam sửng sốt, môi vẫn không thoát, bàn chân dẫm lên đùi cậu ý đồ đẩy ra, miệng mơ hồ: "Đeo bao...ưm...bao."
Kỷ Vũ như không nghe được tiếp tục chọc hẳn cả cây vào, không kịp động, bị Lương San tát một cái. Ăn một cái tát, nhưng Kỷ Vũ cũng không tức giận, vẫn ở tư thế cắm sâu vào bên trong ôm người bế lên đi về phía phòng ngủ, tiếng nói trầm khàn từ tính: "Biết, bây giờ mang."
Hai má cô ửng hồng, bị cậu đè lê giường, thuận thế dùng sức đẩy vào, dương v*t đi vào một độ sâu chưa từng có, cô ngẩng cổ thiên nga kêu hừ hừ.
Kỷ Vũ lấy từ đầu giường bao cao su xé ra rồi đeo vào, không chờ nổi lại chôn vào nơi ẩm ướt kia, nhanh chóng bắt đầu thọc vào 𝓇●ú●ⓣ 𝖗●𝒶. Cánh ɱô.ⓝ.𝖌 𝖒ề-Ⓜ️ 〽️-ạ-𝒾 bị đ●â●m không khỏi 𝖗𝖚·𝖓 rẩ·𝓎, bắp đùi một mảng hồng hồng.
Tìm chỗ thịt gồ lên lúc nãy vừa đ.â.𝖒, Lương Sam giơ tay nắm lấy gối đầu, dưới thân bị chọc đến bọt nước văng khắp nơi, môi anh đào sưng lên, tiếng 𝖗ê*𝐧 г*ỉ không thành câu tràn ra khỏi miệng.
"Đủ, đủ rồi... Đừng chọc nơi đó... ơ a..."
Bụng nhỏ hóp lại, cả người bị kích một mảnh dấp dính.
"Nơi đó là nơi nào, hửm, vừa nãy em không trả lời tôi?."
"Rõ ràng là em rất thích."
"Tôi sắp bị em bấm gãy."
Lời nói với sức lực thúc vào càng sâu, giọng trầm khàn ⓡ·ê·ⓝ г·ỉ bao trùm Lương Sam, thịt động gắt gao bám lấy dương v*t, hút đến mức thở thôi Kỷ Vũ cũng cảm thấy khó khăn, mồ hôi từ trên cổ theo cơ bắp chảy xuống nơi hai người đang g-1🅰️-ο 𝐡ợ-🅿️.
"Em thật chặt..."
"Bị em hút chặt 𝒸𝒽·ế·✝️ mất thôi..."
← Ch. 13 | Ch. 15 → |