Vay nóng Tinvay

Truyện:Quân Hôn – Cô Vợ Nhỏ Cố Bám - Chương 042

Quân Hôn – Cô Vợ Nhỏ Cố Bám
Trọn bộ 125 chương
Chương 042
Cố chấp giãy giụa đến cùng
0.00
(0 votes)


Chương (1-125)

Siêu sale Lazada


Đó là áo lót màu đen viền tơ xinh đẹp lại khêu gợi. Ngải Tiểu Tiểu suy nghĩ một chút vẫn không chịu thử. Cô cho rằng, bộ đầm này dù sao cũng là Kỳ Tuấn mua, tự nhiên tặng kèm sản phẩm này cũng nên trả anh. Quần áo là để duy trì mặt mũi của anh, nếu cô lại nhận lấy áo lót này, vậy không phải đại biểu đồng ý làm bạn tình của anh rồi sao? Thay bộ đầm từ phòng thử quần áo ra ngoài, nhân viên phục vụ lập tức đi lên,

"Tiểu thư, có hài lòng không?"

"Ừ" Ngải Tiểu Tiểu vừa xoay quanh vừa nhìn mình trong gương, áo ngực màu trắng bạc không có tay cùng làn váy vừa sát người khiến cô kinh ngạc, quả thật chính là làm theo yêu cầu số đo của cô.

Đặc biệt là thiết kế phần ngực, thiết kế cũng quá chuẩn đi. Nhìn đứng lên thật đúng là đầy đặn không ít.

Xử lý nếp uốn ổn thỏa khiến cho cả bộ quần áo thoạt nhìn có rất nhiều tầng cảm giác, làn váy viền tơ càng như thêu gấm trên hoa.

Lại thêm cái áo choàng nhỏ cùng màu, không chút nào bại lộ, cũng không quá bảo thủ, cả người cô giống như ông trời tác hợp cho.

Thì ra vóc người của cô cũng không tệ. Ngải Tiểu Tiểu tự nghĩ mà đắc ý.

Lúc này, cô thật sâu cảm nhận được, trên thế giới này quả nhiên là không có người phụ nữ xấu, chỉ có phụ nữ không biết làm đẹp.

Sau khi Ngải Tiểu Tiểu đi ra ngoài tất cả mọi người đều hai mắt tỏa sáng. Ôn Di cười nói: "Dì đã nói rồi, Tiểu Tiểu nhà chúng ta sau khi hóa trang, nhất định là mỹ nữ".

Tay Ngải Bảo nhỏ bé mập mạp cũng chỉ chỉ: "Mẹ đẹp, đẹp đẹp.....".

Mặc dù Kỳ Tuấn không nói gì, nhưng tròng mắt đen vẫn nhìn chằm chằm vào Ngải Tiểu Tiểu cũng khó mà giấu được kinh ngạc. Liếc nhìn ánh mắt anh không che giấu chút nào. Khuôn mặt nhỏ nhắn của Ngải Tiểu Tiểu không khỏi đỏ ửng.

"Kỳ tiên sinh ánh mắt thật tốt! Bộ đầm này rất thích hợp với Ngải tiểu thư".

Thật là, rõ ràng trời sinh cô xinh đẹp, cùng Kỳ Tuấn có quan hệ gì. Ngải Tiểu Tiểu bất mãn mà nghĩ. Nhắc tới đem túi vật phẩm đi tới trước mặt Kỳ Tuấn, đưa cho anh: "À, bộ quần áo này là vật phẩm tặng cho anh".

"Cái gì?" Kỳ Tuấn cau mày hỏi.

"Đồ đẹp bên trong". Nhiều người nhìn trừng trừng, Ngải Tiểu Tiểu lựa chọn cách nói uyển chuyển.

Lông mày Kỳ Tuấn nâng lên, bày tỏ không hiểu. Ngải Tiểu Tiểu dịch lại gần chút, ghé vào lỗ tai anh nhỏ giọng nói: "Áo lót á?"

"Của đàn ông?"

"Không phải".

"Vậy em cho tôi làm cái gì?"

"Anh có thể đưa cho bạn gái hoặc là đưa cho em gái nha".

Khuôn mặt Kỳ Tuấn bỗng nhiên trầm xuống, ánh mắt liếc của anh rất lạnh, "Tôi không có bạn gái cũng không có em gái, em phải cầm, nếu không vứt xuống thùng rác".

Dứt lời cũng không quay đầu, sải bước đi về phòng làm việc của cửa hàng. Ngải Tiểu Tiểu kinh ngạc, cũng không biết mình chọc giận anh chỗ nào. Chẳng lẽ hôm qua người phụ nữ kia ôm lấy anh, không phải bạn gái của anh? Hoặc là trong mắt huấn luyện viên thối, giữa nam nữ ôm ôm ấp ấp không có gì đáng kể? Hừ, anh ta càng ngày càng xấu xa.

Ôn Di thấy thế đi tới "Tiểu Tiểu, con cái con bé này cái gì cũng tốt, chính là quá độc lập, cùng bạn trai mình cũng phân rõ như vậy, anh ta không thể tức giận sao? Muốn nói lời yêu thương cũng khó mà rõ được".

Ngải Tiểu Tiểu mặt xạm lại, có lẽ Ôn Di nói đúng, nhưng mấu chốt bọn họ căn bản không phải quan hệ kia.

"Đi, dỗ dành anh ta, bạn bè trai gái, chính là thời điểm con mất hứng, dỗ dành anh ta.

Con chỉ là mất hứng, bảo anh đừng giận con".

"Nhưng Ôn Di".

"Đi đi".

"Chú chú.... Chú chú, Bảo Bảo muốn chú....". Lúc này Ngải Bảo cũng ồn ào lên.

Ngải Tiểu Tiểu bất đắc dĩ, đi vào phòng thử thay quần áo. Nghĩ thầm mang theo Ngải Bảo đi dụ dỗ Kỳ Tuấn, tránh bị lúng túng. Nhưng ra khỏi phòng quần áo, không thấy bóng dáng Ôn Di đâu. Nhân viên phục vụ nói cho cô biết, Ôn Di đã ôm Ngải Bảo đi trước, còn nhắn lại lời nói để hôm nay cô có thể chơi thoải mái. Ách... Ôn Di đi, có phải cô không cần tái diễn màn dụ dỗ Kỳ Tuấn, có thể chuồn êm? Ngải Tiểu Tiểu liếc nhìn cửa lớn đóng chặt, không do dự nữa cất bước về hướng cửa ra, nhưng đi được vài bước lại dừng lại, người đàn ông thối tha đó mặc dù nói chuyện ác độc, nhưng dù gì cũng coi như giúp cô, huống chi cô đã đồng ý ngày mai đi tham dự bữa tiệc rồi, nếu như cô len lén đi như vậy, có thể hậu quả rất nghiêm trọng hay không?

Nghĩ đi nghĩ lại, Ngải Tiểu Tiểu quay đầu lại nhìn phía cửa phòng.

Đẩy cửa ra, Kỳ Tuấn đang nghiêm túc nhìn một tấm hình, thấy cô đi vào đem tấm hình để trực tiếp trên mặt bàn.

"Cửa hàng này, thật sự là do anh mở?" Ngải Tiểu Tiểu nhìn các thiết bị sang trọng lắp đặt bên trong.

"Trước kia là của mẹ tôi". Kỳ Tuấn lười biếng tựa lưng vào ghế ngồi, hình như không muốn lãng phí một chữ.

"Haha, mẹ anh thật lợi hại, hình như đây là đại lý?".

* đại lý: cửa hàng có nhiều chi nhánh

"Ừ, ở Ngải Thượng xinh đẹp, cả nước tổng cộng có 38 nhà".

"Cùng một họ với tôi".

Kỳ Tuấn ném cho cô ánh nhìn ý bảo cô rất đần, "Đó là tên tiệm".

Mặt Ngải Tiểu Tiểu tức xạm lại, cô đang nghi ngờ anh con mẹ nó không nói nổi tiếng đi, cô cũng không hỏi. Ai thất bại rồi, vội vàng vòng vo đổi đề tài.

"Cái đó.... Ngày mai bữa tiệc bắt đầu mấy giờ? Ở đâu? Tôi ở đây chờ anh đi".

"Bạn gái của tôi, tôi sẽ không để cho cô ấy một mình tham gia bữa tiệc, càng sẽ không để cho cô ấy chờ".

Ách.... Đáp án này có chút cao thâm khó lường, có cùng cô quan hệ đâu, Ngải Tiểu Tiểu lý giải."Cho nên...".

"Tôi sẽ đợi chỗ cũ".

"Anh biết tôi ở chỗ nào?"

"Không biết".

Người đàn ông này thật đúng là tiếc chữ như tiếc vàng, không muốn biết đi nơi nào chở cô sao? Ngải Tiểu Tiểu bĩu môi: "Anh nói cho tôi biết địa điểm mọi người hội tụ đi, tôi sẽ đứng trên đường chờ anh". Theo bản năng, cô không muốn cho anh biết quá nhiều riêng tư của cô, bao gồm địa chỉ.

Cho dù biết tất cả đều không gạt được anh, cô vẫn cố chấp giãy giụa đến cùng.


Đấu Thần Tuyệt Thế

Chương (1-125)