Vay nóng Tima

Truyện:Phép Tắc Thượng Vị - Chương 029

Phép Tắc Thượng Vị
Trọn bộ 176 chương
Chương 029
0.00
(0 votes)


Chương (1-176)

Siêu sale Shopee


Cái ôm của Cảnh Hách Phàm vô cùng ấm áp, hơi thở thanh mát thoải mái trên người hắn càng khiến cô yêu thích, Quý Du Nhiên đột nhiên được hắn ôm gắt gao trong vòng tay khiến cô ngây ngẩn trong phút chốc, sau đó cô cười nhẹ nhàng, vỗ vỗ vào phần lưng của Cảnh Hách Phàm.

"Di động rớt xuống đất bị hỏng, tôi cũng không phải là con nít, cậu không cần lo lắng như vậy."

Cảnh Hách Phàm vốn cảm thấy vô cùng lo lắng nên mới làm ra hành động này, nhưng hiện tại Quý Du Nhiên an tĩnh ở trong vòng ôm của hắn như vậy, ý muốn bảo hộ cô nảy sinh từ lần đầu tiên gặp mặt cô, khiến lúc này hắn không muốn buông tay ra.

Nhưng thật ra Quý Du Nhiên khi được Cảnh Hách Phàm ôm chặt như vậy thì cảm thấy có chút nóng bức, cô duỗi tay cố gắng lắm mới với tới được mái đầu của hắn, xoa xoa đỉnh đầu hắn.

"Được rồi, không phải là tôi không có việc đó sao."

"Đi cùng tôi một lát!"

Quý Du Nhiên ngay đến cửa còn chưa kịp bước vào, liền bị Cảnh Hách Phàm kéo xuống lầu, nhét vào trong xe.

20 phút sau, Quý Du Nhiên ngơ ngẩn nhìn về màn hình led to lớn giữa quảng trường thành phố với một hàng chữ: Quý Du Nhiên, sinh nhật vui vẻ!

Tên cô liên tục được thay đổi màu sắc xuất hiện liên tiếp trên màn hình led, khiến ai nhìn cũng phải lóa mắt.

"Còn sợ là hôm nay không có cơ hội để cô nhìn thấy dòng chữ này."

Trong mắt Cảnh Hách Phàm như chứa đựng cả dải ngân hà, ánh mắt lấp lánh của cậu như những ngôi sao sáng chói trong vũ trụ, Quý Du Nhiên nhìn vào đôi mắt này, thần sắc hơi thay đổi.

Sống 28 năm, đây là lần đầu tiên có người nghiêm túc vì cô mà chuẩn bị lời chúc phúc sinh nhật như vậy.

Trên lối đi dành cho người đi bộ, từng dòng người đi qua đi lại, tất cả họ cũng giống như Quý Du Nhiên, đều dừng chân ngẩng đầu nhìn hình ảnh trên màn hình led, tất cả đều là sự hâm mộ cùng với tò mò thảo luận.

Khi trước, Quý Du Nhiên cũng từng như những người đi bộ đó, trong thời điểm nhìn lên màn hình led vào đêm giao thừa, sau đó là những cặp nam nữ dưới thời khắc chuyển giao năm cũ sang năm mới cũng đã thổ lộ tình yêu hoặc ước mong chân tình của mình, khi đó cô cũng giống như những người qua đường, cảm thấy đó là một sự lãng mạn quá tốt đẹp.

Dòng chữ vốn bình thường chỉ chạy khoảng 2 3 phút, vậy mà lúc này đã kéo dài suốt 10 phút đồng hồ mà vẫn chưa có ý dừng lại, không có bất kỳ người phụ nữ nào có thể không thích cách thể hiện đầy lãng mạn như vậy, Quý Du Nhiên móc di động ra, ấn xuống quay video, ghi lại khoảnh khắc tuyệt đẹp này.

Cô quay đầu lại, hai chữ "Cảm ơn" còn chưa kịp nói ra, một vòng cổ trắng bạc đã được Cảnh Hách Phàm đưa đến trước mặt cô.

"Tuy rằng chậm một ngày, nhưng... happy birthday!"

Trong một CLUB xa hoa truỵ lạc, chỉ vào lúc thời gian muộn nhất trong ngày mới có thể có sự ồn ào náo nhiệt nhất. Thành phố này có những con người với muôn hình muôn vẻ, buông bỏ đi áp lực nơi ban ngày, để về đêm tận tình phóng thích trong tiếng nhạc đinh tai nhức óc.

Tâm tình tối nay của Quý Du Nhiên thật sự không tệ, cho nên khi Cảnh Hách Phàm muốn đưa cô đi "mở rộng tầm mắt" một phen, cô cũng không cự tuyệt.

Nhân viên phục vụ vô cùng ân cần đưa Cảnh Hách Phàm và Quý Du Nhiên đến ghế vvip ở tầng hai, nơi này có tầm nhìn rất tốt nhưng sẽ không bị ảnh hưởng bởi tiếng ồn ào phía bên dưới, còn có thể nhìn thấy những tuấn nam mỹ nữ đang nhảy nhót đến quên mình trên sàn nhảy.

Dưới ánh sáng lập lòe, chồng chất lên nhau, lúc chớp lúc nhá như vậy, dường như mỗi người đều mang trên mình một thứ gọi là lớn mật, dưới bầu không khí nóng rực này, cho dù là người gỗ cũng có thể rất nhanh được bầu không khí này đốt nóng hầm hập.

"Vẫn cảm thấy ổn chứ?" Cảnh Hách Phàm ngồi xuống bên cạnh Quý Du Nhiên, tiến tới nói chuyện bên tai cô.

Quý Du Nhiên gật đầu, cũng học theo Cảnh Hách Phàm, ghé vào bên tai hắn nói: "Đương nhiên!"

Cảnh Hách Phàm chắc cho rằng Quý Du Nhiên lần đầu tiên tới nơi này, kỳ thật hắn đã quá lo lắng rồi, ngay cả nguyên chủ đơn thuần, ngoan ngoãn cũng đã có dũng khí tới đây một lần, huống chi là Quý Du Nhiên cô.

Tuy rằng cô cũng không thật sự thích nơi đinh tai nhức óc này, nhưng thân là nhà thiết kế, nơi đây lại là nơi tốt nhất để nhìn thấy được trào lưu của giới trẻ, cho nên lúc trước, cô cũng ngẫu nhiên vì công việc thiết kế của mình mà tới đây tìm linh cảm.

"Muốn đi xuống dưới chơi không?"


Quý Du Nhiên dùng cách đứng lên để trả lời hắn.

Hai người vừa rời khỏi ghế dài, liền có hai cậu nhóc mang theo hai cô gái trẻ trùng hợp chạm mặt bọn họ.

"Hách Phàm? Không phải là cậu nói có việc bận sao?" Một cậu bạn trong đó khi nhìn thấy Cảnh Hách Phàm thì vô cùng kinh ngạc, tiếp đến khi nhìn thấy hắn nắm tay Quý Du Nhiên, liền tỏ ra thần sắc hiểu rõ, cậu ta cười xấu xa, "à nha" một tiếng thật dài.

"Hóa ra là mang theo bạn gái đánh mánh lẻ nha! Nếu đã gặp nhau thì cùng chơi đi!"

Cảnh Hách Phàm nhíu mày, đám bằng hữu của hắn đêm nay có gọi hắn vài lần nhưng hắn không để ý tới, nhưng không ngờ trùng hợp đến vậy, lại đụng mặt nhau ở đây.

"Không được, để hôm khác đi."

"Không sao đâu, cùng nhau chơi đi."

Quý Du Nhiên nhìn ra được sự khó xử của Cảnh Hách Phàm, cô không muốn vì bận tâm đến cô mà hắn cự tuyệt lời mời của bạn bè mình.

Cảnh Hách Phàm không ngờ Quý Du Nhiên sẽ đồng ý, hắn nhìn nụ cười trên mặt cô, trong tiếng âm nhạc ồn ào nơi đây vậy mà lại khiến hắn cảm thấy vô cùng yên tâm.

"Vậy thì đi thôi."

Trong phòng vvip to rộng, trên bàn la liệt các loại rượu bia thức uống có cồn, khoảng 12 13 người cả nam lẫn nữ, thoạt nhìn trên dưới 20 tuổi, mỗi một người nam lại ôm lấy một người nữ, các cô gái đều là một kiểu váy ngắn vừa qua mông, trang điểm tinh xảo.

Khi nhìn thấy Cảnh Hách Phàm tiến vào, âm thanh vui chơi của bọn họ tạm dừng lại, trong giây lát sau lại phát ra tiếng la ó còn to hơn khi nãy.

"Cảnh Hách Phàm! Câu chạy đi đâu vậy! Sao giờ mới đến!"

"Cảnh thiếu gia của chúng ta rất biết chơi đó! Xem nè! Còn mang cả một chị gái nhỏ tới nữa!"

"Oa! Hách Phàm ánh mắt cậu lợi hại thật! Quen cô gái này ở đâu vậy?!"

"Ồ, sao tôi thấy chị gái nhỏ này có chút quen mắt vậy nhỉ!"

So với những cô gái ở đây thì cách ăn mặc của Quý Du Nhiên có chút khác biệt, cô tùy tiện mặc một áo thun chữ T và quần jean, để mặt mộc, nhưng như vậy lại khiến cô có vẻ ngoài vô cùng tươi mát.

Tuy rằng khuôn mặt cô thoạt nhìn không cách biệt về tuổi tác với những thanh niên ở đây, nhưng trên người cô lại toát lên khí chất, so với bọn họ, lại trầm ổn đạm mạc hơn rất nhiều.

Nhóm các cậu nam thanh niên đối với Quý Du Nhiên từ tò mò chuyển sang kinh diễm, tất cả sôi nổi tiến lên chào hỏi cô.

"Xin chào! Chị gái nhỏ tên là gì vậy? Bao nhiêu tuổi rồi?"

"Chị gái nhỏ, thêm bạn wechat đi! Thêm bạn wechat đi!"

Quý Du Nhiên dở khóc dở cười nhìn "đám nhóc tỳ" trước mắt mình, cô thoải mái trò chuyện vui cười cùng bọn họ, còn các cô gái thì đều tiến về phía Cảnh Hách Phàm, hỏi đông hỏi tây.

Trong đám người này, Quý Du Nhiên chú ý tới một cô gái, so với những cô gái còn lại có chút khác nhau, tóc dài xõa trên vai, mặc một chiếc đầm dây màu đen, lớp trang điểm trên khuôn mặt trẻ tuổi non nớt có chút không phù hợp, cô nàng ngồi một chỗ uống rượu, ánh mắt lại luôn nhìn về phía Cảnh Hách Phàm bên này.

Cảnh Hách Phàm đẩy đi những cô gái vây xung quanh mình, đặt mông xuống bên người Quý Du Nhiên, hắn còn đẩy một nam thanh niên đang ngồi bên người cô, cánh tay giang ra ôm lấy bờ vai của Quý Du Nhiên, ý tứ chính là biểu lộ công khai chủ quyền bản thân.

"Các cậu tránh xa cô ấy ra, dựa vào gần như vậy làm gì? Qua bên kia chơi hết đi."

Đám bạn hắn thấy thế, liền sôi nổi cất lời trêu chọc.


"Này! Hách Phàm, chị gái nhỏ nói là không có bạn trai, giờ cậu làm thế này là sao?" Cậu trai nói xong câu này, câu tiếp theo chuyển sang khẩu hình miệng mà nói: "Còn không nhanh bắt lấy"

Cảnh Hách Phàm cảm thấy có chút xấu hổ, không có trả lời.

Hắn thật cẩn thận nhìn Quý Du Nhiên liếc mắt một cái, có chút hối hận sao đêm nay lại mang cô tới nơi này. Quý Du Nhiên lại cảm thấy không sao cả, cô cười cười nhận lấy một ly rượu do một cậu thanh niên khác đưa tới cho mình.

"Đêm nay chúng ta hãy vui cho hết mình." Nói xong, cô ngẩng đầu uống cạn ly rượu kia.

Âm thanh ồn ào nháy mắt lại vang lên, năng lực giao tiếp của Quý Du Nhiên rất tốt, nhanh chóng đã hòa mình vào đám người bọn họ, những nam thanh niên đã từ "chị gái nhỏ" mà gọi thành "chị Nhiên Nhiên".

Mặt Cảnh Hách Phàm trầm xuống, hắn đặt mạnh ly rượu trên tay xuống mặt bàn.

"Kêu cái gì đó? Tiếng "chị Nhiên Nhiên" là để các cậu kêu à?"

"Ai nha! Tớ nhớ ra rồi! Cảnh Hách Phàm, mấy ngày trước cậu hỏa tốc mua một căn hộ, có phải là để chuẩn bị cho chị Nhiên Nhiên hay không vậy!"

"Lại có chuyện như vậy sao! Vậy mới nói! Sao đột nhiên cậu ta lại có hứng thú với căn hộ chung cư nhỏ như vậy!"

Tay cầm ly rượu của Quý Du Nhiên ngừng lại một chút, nhìn về hướng Cảnh Hách Phàm, ánh mắt Cảnh Hách Phàm né tránh, ho khan một tiếng.

"Các cậu đừng nói tầm bậy." "Anh Tiểu Phàm, anh có thể ra ngoài một chút không? Em có việc muốn nói với anh."

Cô gái tóc dài vẫn luôn ngồi cách đó không xa đột nhiên tiến tới, những thanh niên đang mở miệng trêu chọc đột nhiên im lặng, đưa mắt nhìn nhau.

Quý Du Nhiên đầu cũng không cần ngẩng, cũng rất dễ dàng nhận ra được ánh mắt của cô gái kia đối với mình là tràn ngập địch ý, cô hơi mỉm cười, uống xuống một ngụm champagne.

"Không đi." Cảnh Hách Phàm không chút suy nghĩ liền cự tuyệt.

"Anh Tiểu Phàm!" Cô gái vẫn rất kiên trì, trên mặt Cảnh Hách Phàm bắt đầu xuất hiện thần sắc mất kiên nhẫn.

Di động của Quý Du Nhiên trùng hợp vang lên lúc này, cô nhìn cuộc gọi trên màn hình, đứng lên.

"Các cậu cứ tiếp tục chơi, tôi đi nghe điện thoại." Nói xong, cô liền đi ra khỏi phòng.

Trong một góc toilet, Quý Du Nhiên ấn nghe điện thoại.

"Alo? Là Quý tiểu thư sao? Tôi là tài xế của Giản Đổng."

Phía kia điện thoại truyền đến tiếng nam nhân xa lạ, Quý Du Nhiên nhìn thoáng qua số điện thoại, là số của Giản Đông Thần.

"Quý tiểu thư, xin lỗi đã quấy rầy cô, Giản Đổng uống say, phiền cô đến chăm sóc ngài ấy một đêm, ở biệt thự Lộc Hồ." Tài xế có vẻ ít nhiều hiểu mối quan hệ giữa Giản Đông Thần và Quý Du Nhiên.

Tối nay Giản Đổng hẹn ăn tối với Giang Dĩ Nhu, sau khi trở về, liền trầm mặc ở trong phòng mình uống rất nhiều rượu, lúc sau lại yêu cầu tài xế đưa mình trở về biệt thự, nhưng căn biệt thự kia không có bất kỳ người hầu nào ở đó, mà hắn lại say bất tỉnh nhân sự.

Khi đưa Giản Đông Thần lên phòng, hắn nhắc đến tên của Quý Du Nhiên, vì thế tài xế liền tìm kiếm trên điện thoại của Giản Đông Thần, sau đó tự chủ trương gọi cho Quý Du Nhiên.

Sau khi cúp máy, Quý Du Nhiên thở dài, định trở về nói lời tạm biệt với Cảnh Hách Phàm và bạn bè của cậu, nhưng khi tới trước cửa phòng vvip, cô nhìn thấy Cảnh Hách Phàm đang đứng cùng cô gái tóc dài đó.

Bọn họ đứng ở một khúc cua, cô gái nhỏ nhào vào trong lòng ngực Cảnh Hách Phàm, cánh tay mảnh khảnh choàng lấy người hắn, còn Cảnh Hách Phàm thì đang đưa lưng về phía cô, nên Quý Du Nhiên không thể nhìn thấy được biểu tình trên mặt hắn.

------oOo------


Meow! Sen Ơi Đừng Sợ
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-176)