Truyện:Nhàn Thê Đương Gia - Chương 160

Nhàn Thê Đương Gia
Trọn bộ 162 chương
Chương 160
Phiên ngoại 7: Thiên đặc biệt
0.00
(0 votes)


Chương (1-162)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!


Edit: Trang tỷ Beta: Tiểu Ngọc Nhi

Chuyện này phát sinh trước khi Vân Lẫm thành Vua, cả nhà sống ở Nam Cương vài năm.

Hôm nay, mấy phụ nhân ngồi chung một chỗ cắn hạt dưa tán gẫu, nhàm chán thảo luận đến vấn đề trong mấy nam nhân người nào ngốc nhất.

"Ai, cái này, không cần so." Hải Đường buông tay, có chút hận rèn sắt không thành thép, "Còn có ai so được với Lâm Thư ngốc hay sao?"

Cách gian phòng liền kề, hai nam nhân ở góc tường dựng thẳng lỗ tai nghe ngóng, nghe vậy nhìn về phía Lâm Doãn Chi vẻ mặt không nề hà: "Khổng Tử viết, chỉ có phụ nữ cùng tiểu nhân là khó nuôi nhất đấy!"

Bộ dạng rung đùi đắc ý kia làm cho trong lòng hai nam nhân còn lại cực kỳ đồng ý lời của Hải Đường.

Phượng Lai làm như nhớ ra chuyện buồn cười gì, nghẹn cười nói: "Hắn chẳng qua là cổ hủ chút ít, nếu bàn về trình độ ngu ngốc, thì Cố yêu nghiệt càng cao hơn. Các ngươi không biết a, người ta đều là cưỡi bò, hắn hết lần này tới lần khác, để cho bò cưỡi......" Ý tứ cười nhạo không cần nói cũng biết.

Khuôn mặt Cố Thanh Ảnh khó coi, chuyện này, nữ nhân kia còn muốn nhớ đến bao nhiêu năm?

Nghe tiếng cười hoan khoái của các nữ nhân phòng kế bên, Cố Thanh Ảnh khắc sâu cảm giác hình tượng bị hủy hoại trong chốc lát của mình. Hắn nhìn Vân Lẫm một chút: "Ngươi nói, các nàng so sánh cái này, là có ý gì?"

Vân Lẫm trấn định uống một ngụm trà thơm, xét thấy họa không đến thân, nhàn nhạt nói một câu: "Rất có ý tứ." Chỉ có nương tử nhà mình phúc hậu a......

Không chờ Vân Lẫm vui mừng rạo rực nghĩ xong, Cơ Thất Nhàn lên tiếng: "Lâm đại ca chẳng qua là thói quen thư sinh, đồng chí Tiểu Cố miễn cưỡng cũng có thể nói là tâm tư đơn thuần, so với lão gia nhà ta, đúng là gặp sư phụ rồi! Ai, ngày hôm qua hắn lại chỉ vào một gốc cây thông, nghiêm trang dạy tiểu Thất, nói đó là tỏi...... Ta thật sợ hài tử bị hắn dạy thành tứ chi không phát triển, ngũ cốc chẳng phân biệt được......"

Phòng kế, nam nhân mới vừa đắc ý nhất thời có vài vòng đen trên mặt. Khó trách hôm qua Thất Nhàn nghe xong mình nói câu kia thì nhìn hắn quái dị hồi lâu, hại hắn lầm tưởng Thất Nhàn cuối cùng cũng phát hiện ra mị lực của hắn.

Cố Thanh Ảnh đang muốn trêu ghẹo Vân Lẫm, lại nghe cửa "rầm" một tiếng, Nhị Tuyệt vẻ mặt vội vã xông vào: "Ninh vương gia, ngươi ở Nam Vũ lâu thế, thật không biết tung tích của Nhược Thủy sao?"

Cố Thanh Ảnh im lặng, Vân Lẫm im lặng, ngay cả Lâm Doãn Chi cũng im lặng.

Vân Lẫm đứng dậy, vỗ vỗ bả vai Nhị Tuyệt: "Ngươi, còn cần cố gắng." Xoay người, ra cửa.

Lâm Doãn Chi đứng dậy, vẻ mặt đồng tình: "Nhị Tuyệt huynh, so với ngươi, Doãn Chi cảm thấy không bằng ...." Đi theo ra cửa.

Cố Thanh Ảnh vẻ mặt cực kỳ bi thương: "Nhị Tuyệt, danh xưng đệ nhất ngốc, không ngươi thì ai?" Đuổi theo bước đại đội. Đến bây giờ còn không biết Nhược Thủy là nam hay nữ, ngu ngốc, quả thật là ngốc đến tận rồi. Hắn phải tìm một chỗ cười thoải mái, nếu không, hắn sợ mình nghẹn thành nội thương mất.

Ngoài cửa, vang lên tiếng Cố Thanh Ảnh cười to không cố kỵ chút nào cùng với tiếng Lâm Doãn Chi che miệng nín cười quái đản, thỉnh thoảng còn có tiếng Vân Lẫm ho nhẹ.

Trong phòng, gương mặt sáng rỡ như hoa đào của Nhị Tuyệt, đỉnh đầu vô số dấu chấm hỏi, lẩm bẩm: "Đám người kia, làm sao vậy?"

Ở phòng khác, mấy phụ nhân nhất thời nhìn về phía hồ ly mắt híp Nhược Thủy. Nhược Thủy vừa lòng thích ý bóc hạt dưa, lúc này mới gật đầu nói: "Được rồi. Ta thừa nhận, ngu nhất chính là người này."

*****

Edit: Funny Beta: Tiểu Ngọc Nhi

Đây là bài thi một trăm câu hỏi mà bé trai Trương Oa Ngưu (Ốc sên) muốn trắc nghiệm sự 'tâm hữu linh tê' của hai vợ chồng, đây cũng là lịch sử đẫm máu và nước mắt trong lần đầu tiên phỏng vấn của cậu bé Oa Ngưu.

Tiến vào chủ đề.

Oa Ngưu: Khụ khụ, ta vừa từ Hồ Hán Tam trở lại ~ xa cách mấy tháng, mọi người có nhớ ta không đây? Ta đây rất nhớ mọi người, nhớ từng chút một nha ~ ta ngủ, ngồi, suy nghĩ, hay bước đi đều nhớ, ăn cơm cũng luôn luôn nhớ mọi người, hỉ mũi cũng nhớ......

Quần chúng: (ném trứng gà) ngươi còn có thể buồn nôn thô bỉ hơn chút nữa không?

Oa Ngưu: (nhìn gương hối tiếc) ai, thô bỉ là một điều tốt, các ngươi không hiểu......

Tiểu Thất: Ngươi cứ tiếp tục hèn mọn, ta muốn trở về trông coi cửa hàng.

Oa Ngưu: (ôm bắp đùi) Đừng mà! Nhàn tỷ, đừng ném ta lại a!

Vân Lẫm: (toàn thân phóng ra hàn khí) dịch chuyển móng vuốt của ngươi khỏi người nàng cho ta!

Oa Ngưu...... một phát chết tươi......

Kết quả là, phỏng vấn lần này cứ như vậy không bệnh mà chết

~

Đáng tiếc......

Vân Lẫm: (hừ một tiếng) Ngươi giả bộ chết, khiến cho Thất Nhàn nhà ta từ xa chạy đến đây, nếu kết quả không có chuyện gì...... Hừ hừ, ngươi tự biết hậu quả đi!

Oa Ngưu: (bịch một tiếng quỳ rạp xuống bên chân Vân Lẫm, một bộ dạng tiểu nhân khuất phục) Dạ! Dạ! Tiểu nhân hiểu! Thái thượng hoàng! Thái thượng hoàng bệ hạ tiên phúc vĩnh hưởng thọ cùng trời đất!

{nghiêng đầu sang chỗ khác, nội tâm yên lặng rơi lệ: tên hài tử chết tiệt, ngươi dám ở chỗ này đe dọa mẹ ghẻ nha! Đứa con bất hiếu a đứa con bất hiếu a!}

Oa Ngưu: Mời xem màn hình lớn! Theo thứ tự trả lời các vấn đề đi!

1. Các ngươi gọi đối phương là gì?

Tiểu Thất: lão gia.

Vân Lẫm: Thất Nhàn.

Oa Ngưu: (bỗng xuất hiện) Nói nhảm! Vân Lẫm ngươi đúng là nam nhân khó chịu mà, rõ ràng là gọi nàng "Thất nhi thê tử của ta". (không nhớ rõ xin mời tham khảo chương 102 Thư nhà của Vân Lẫm)

Vân Lẫm: (liếc ngang) ngươi nói cái gì? (kèm theo tiếng đầu ngón tay ken két)

Oa Ngưu:...... Ngươi nghe lầm...... Ta đây không có nói chuyện mà......

2. Ngươi hi vọng đối phương xưng hô với ngươi như thế nào?

Tiểu Thất: Gọi như thế nào sao? Chỉ là danh hiệu mà thôi, không quan trọng.

Vân Lẫm: tướng công, phu quân, tốt nhất là Thân ái.

(Oa Ngưu tìm kiếm túi nilon: đừng cản ta, ta đây muốn phun a, không ngờ lại là thân ái đấy...... )

3. Tính cách của ngươi thế nào?

Tiểu Thất: sợ nhất là phiền toái.

Vân Lẫm: yêu nhất thê tử của ta.

(chỉ nghe "Bịch" một tiếng, Oa Ngưu ngã. )

Oa Ngưu: (hữu khí vô lực bò dậy) Vân Lẫm ngươi nha, người trên trái đất này đều biết ngươi yêu thương nương tử nhà ngươi. Nhưng mà...... hiện tại ta đang hỏi chính là tính cách, tính cách nha......

Vân Lẫm: Tính cách của ta chính là như vậy! Ngươi sao nói nhiều thế? Thật ầm ĩ!

Oa Ngưu: (lui đến trong góc) ta sai rồi......

4. Tính cách của đối phương là kiểu gì?

Tiểu Thất: Là khối băng, vẻ mặt thì luôn tê liệt, thích sạch sẽ, khó chịu v.... v.

(Oa Ngưu hắc tuyến: ngươi quả nhiên quá lười rồi, ngay cả vấn đề này cũng phải dùng vân vân để trả lời a. )

VânLẫm: Rất tốt.

(Oa Ngưu muốn nói chuyện, song nhìn thấy ánh mắt của Vân Lẫm, cuối cùng đem lời nói nuốt xuống. Từ hai vấn đề trên, Oa Ngưu cho ra kết luận, kiến thức văn học của Vân Lẫm vô cùng thiếu tốn, ngay cả "Tính cách" là ý gì cũng không hiểu a!!!)

5. Cảm thấy đối phương bộ dạng như thế nào?

Tiểu Thất: Không có vẻ xinh đẹp ngây thơ như Lâm Thư, không yêu nghiệt như Cố Thanh Ảnh, không uy mãnh như Quân Nghị, không tuấn dật như Nhị Tuyệt, cũng không có âm nhu như Cơ Duệ...... đúng không nhỉ? Oa Ngưu, ngươi có cảm thấy nhiệt độ đột nhiên giảm xuống hay không? Làm sao lạnh như vậy?

(Oa Ngưu cố gắng đem mình trở thành một cây gỗ: 5555555, Nhàn tỷ nha, ngươi nên nhanh chóng nói lời hữu ích đánh lừa lão gia nhà ngươi đi...... )

Tiểu Thất: Mặc dù như thế, nhưng lão gia nhà ta vừa vặn chính là bộ dạng ta ưa thích.

(Nhiệt độ nhất thời tăng trở lại. Oa Ngưu từ bên trong bò ra: Nhàn tỷ a, ngươi nói chậm thêm một lát nữa, ta đây thật sự sẽ bị đông cứng đấy ~)

Vân Lẫm: (thỏa mãn gật đầu) Rất đẹp.

Oa Ngưu: Vậy có thể so được với ta không?

Vân Lẫm: (ánh mắt lạnh như băng liếc Oa Ngưu một cái) nhìn ngươi như vậy, còn dám sánh ngang với Thất Nhàn nhà ta sao?

(Lòng Oa Ngưu yếu ớt từ từ vỡ ra thành từng mảnh...... Oa Ngưu: đều nói con sẽ không chê mẫu thân xấu! Nhưng nhìn đi ta đã sinh ra hài tử gì đây chứ ~ lúc ấy nên bóp chết cho rồi)

6. Thích đối phương nhất điểm nào?

Tiểu Thất: Nghĩ không ra cụ thể là điểm nào.

Vân Lẫm: Chỉ cần là Thất nhàn nhà ta, tất cả ta đều thích.

7. Lần đầu tiên nhìn thấy đối phương là cảm giác gì?

Tiểu Thất: (vẻ mặt căm giận) có bệnh, kết hôn còn mặc bạch y, căn bản chính là đến bới móc ta thì có!

Vân Lẫm: (kéo lấy cổ áo Oa Ngưu) vấn đề này là sao?! Muốn để cho Thất Nhàn nhà ta nhớ tới chuyện mất hứng hả!

Oa Ngưu: (lệ rơi đầy mặt)...... Ta sai lầm rồi......

8. Đối phương nếu thích người khác thì phải làm sao bây giờ?

Tiểu Thất: Hắn sẽ không!

Oa Ngưu: Ngươi đối với hắn quả thật là có lòng tin......

Vân Lẫm: Tay nào đụng vào nàng chém tay đó, chân nào đụng vào nàng chém chân đó, đầu đụng phải trực tiếp trảm!

Oa Ngưu: (run rẩy)...... Ngươi biến thái! Tiểu Thất bất quá chỉ là thích người khác, ngươi liền chém tay chân của nàng rồi......

Vân Lẫm: Ta nói chính là chém người nam nhân kia!

Oa Ngưu: A? Tiểu Thất thích người khác, tại sao còn muốn chém nam nhân kia?

Vân Lẫm: Ta nguyện ý! Ai bảo kia nam nhân xuất hiện trước mặt Thất nhàn nhà ta chứ? Thất Nhàn ta chỉ có thể yêu ta!

Oa Ngưu:...... (Đúng là người dã man a không nói đạo lý a a a a a a a ——)

Vân Lẫm: Đúng rồi, ngươi mới vừa mắng ta biến thái sao?

Oa Ngưu:...... Ngươi nghe lầm, ta đây nói ta BT...... (nước mắt chạy)

9. Cảm thấy ba hài tử giống các ngươi nhất là điểm gì?

Tiểu Thất: Đều biến thái, thậm chí cũng không giống nhau.

Vân Lẫm: Tất cả đều giống nhau, đẹp trai như ta.

Oa Ngưu:......

10. Trong ba hài tử các ngươi thích nhất người nào?

Tiểu Thất: Đều từ trong bụng của ta, dĩ nhiên ta đều thích.

Vân Lẫm: tất cả đều được sinh từ trong bụng Thất Nhàn nhà ta, ta muốn bóp chết bọn chúng!

Oa Ngưu:......

11. Hài tử của các ngươi yêu ai nhất?

Tiểu Thất: Ta.

Vân Lẫm: Thất Nhàn nhà ta.

Oa Ngưu: Rốt cục cũng có một đáp án nhất trí với nhau rồi.... .

12. Nếu như chết, thì muốn chết trước hay là chết sau đối phương?

Tiểu Thất: Hắn tốt nhất đừng chết trước, bởi vì ta sẽ không làm chuyện chết vì tình như vậy đâu.

Vân Lẫm: (Hàn khí đằng đằng nhìn chằm chằm Oa Ngưu) Ngươi đây là đang rủa Thất Nhàn nhà ta chết sao?

Oa Ngưu: (run rẩy) không...... Không phải nha...... Đây chỉ là câu hỏi trên đề mà thôi...... (5555, người này là cái Logic gì đây a a a a a)

Vân Lẫm: (một chưởng đánh bay Oa Ngưu) dám rủa Thất Nhàn nhà ta! Vậy thì ngươi chết đi!

Kết quả là, người chủ trì Oa Ngưu nằm ngay đơ......

Kết quả là, một trăm vấn đề điều tra vấn đáp không thể không nghỉ ngơi giữa trận......

Oa Ngưu u mê trừng mắt, nghe thấy bên tai đoạn đối thoại của hai người:

Tiểu Thất: Lão gia, ta cũng muốn biết đáp án của vấn đề này a.

Vân Lẫm: (ôn nhu) Thượng cùng bích lạc hạ hoàng tuyền. (*)

(*) Hàm ý nói: Bất luận ngươi ở đâu, lên trời xuống đất, ta đều cùng ngươi ở một chỗ, không rời, cũng không vứt bỏ.

Crypto.com Exchange

Chương (1-162)