Sau vị thuộc về
← Ch.055 | Ch.057 → |
Chương 9 sau vị thuộc về
" Không biết từ lúc nào, Mai Phi cùng Ngọc Tu dung đều đã thay đổi, không giống các nàng trước đây ". Vận Lâm rót ly rượu cho Lý Đức Hải, chính mình cũng bưng ly rượu lên nhấp một miếng.
" Hoàng thượng, mỗi người đều sẽ thay đổi, chỉ vì lợi ích mà thay đổi ". Lý Đức Hải cười nói, chỉ có vào lúc này, hắn mới có thể cùng hoàng thượng như bằng hữu mà đàm luận, cảm giác này trong cung chỉ có duy nhất mình hắn mới làm được.
" Niên niên tuế tuế hoa tương tự, niên niên tuế tuế nhân bất đồng ". (Hàng năm, hàng năm, hoa như thế, hàng năm, hàng năm, người không giống)
Vân Lâm cười khổ, sang năm sau vào lúc này, không biết người bồi hắn bên cạnh sẽ là ai.
Rạng sáng ngày thứ hai, triều đình dâng tấu chương yêu cầu Vân Lâm lập hậu, trong đó, có Mai Phi, Dung Phi, cùng Ngọc Tu Dung là được tiếng nói nhiều nhất. Phía dưới nghị luận sôi nổi, Vân Lâm thực sự là không có hứng thú nghe tiếp rồi, chỉ hi vọng bọn họ có thể mau chóng kết thúc, sớm rời triều.
" Thái hậu nương nương giá lâm! Dung Phi nương nương đến! Mai phi nương nương đến! Tu nghi, Tu hoa, tu Dung ba vị vương nương đến! ". Theo âm thanh thái giám ty lễ, thái hậu dẫn dắt đám phi tần đi vào.
" Mẫu hậu, người sao lại đến đây? ". Vân Lâm vội vã từ long y đi xuống, đem thái hậu phù trợ đến long ỷ ngồi xuống, chính mình đứng ở bên cạnh.
" Ai gia có một số việc, muốn cùng với chư vị đại thần đây nói một chút ". Thái hậu vỗ vỗ mu bàn tay của Vân Lâm, nhìn quét bá quan văn võ của triều đình nói.
" Mẫu hậu mời nói ". Vân Lâm lùi tới bên cạnh.
" Ai gia nghe nói, triều đình đang khuyên hoàng thượng lập tân hậu, cho nên ai gia liền mang theo những nương nương ở hậu cung đến đây xem một chút, chư vị nghĩ như thế nào! ". Thái hậu ngồi thẳng, nhìn xuống các đại thần triều đình phía dưới.
Các đại thần, người nhìn ta, ta nhìn người, không biết thái hậu đã uống trúng thuốc gì, muốn lập hoàng hậu, không nhất thiết phải mang tất cả các nương nương của hậu cung đến đây làm gì chứ?
" Khởi bẩm thái hậu, hoàng hậu trước kia đã kết giao đến đại mạc, hậu vị không thể bỏ trống, sẽ gây bất lợi cho việc đoàn kết hậu cung ". Có vị đại thần tiến lên một bước, cung kính nói, Vân Lâm chú ý tới, người này chính là theo phe của Vân Lôi.
" Vậy Trương đại nhân cho rằng, hiện tại bên trong hậu cung, ai có thể làm hoàng hậu? Thái hậu trên mặt hiện tia không thích nói.
" Thần mạo muội, thần có thể thấy xưa nay hoàng thượng đều sủng ai Mai phi nương nương, lập Mai phi nương nương làm hoàng hậu, chúng thần đều tán thành ". Trương đại nhân cung kính nói.
" Trương đại nhân lời này nói không đúng, từ xưa tới nay, thân là hoàng hậu, ứng với tài đức vẹn toàn, Dung Phi nương nương xuất thân từ thư hương thế gia, ôn hòa kính cẩn, để Dung phi nương nương làm hoàng hậu, không thể tốt hơn sao." Trương đại nhân vừa nói xong, lập tức liền có người phản đối.
Trong cung trên dưới ai không biết, tuy rằng hoàng thượng sủng ái Mai phi, nhưng thái hậu vẫn rất ghét nàng ta, để Mai phi nương nương làm hoàng hậu, tuyệt đối là không thể, trong cung Dung phi nương nương càng được thái hậu yêu thích, hơn nữa Dung phi tâm tính còn được hơn Mai phi mấy bậc, lập Mai phi làm hoàng hậu, còn không thể sao.
" Bổn cung trước tiên cảm tạ hảo ý của Trần đại nhân ". Dung phi liền nói.
" Trần Đại nhân, hảo ý của người, Dung Phi chân thành ghi nhớ, chỉ là Bổn cung luôn luôn thanh đăng cổ Phật, vị trí hoàng hậu là một đạo gông xiềng, hơn nữa, trong lòng bổn cung, Vân Đình vương triều chỉ có Ôn cô nương hoàng hậu một người duy nhất ". Dung Phi lạnh nhạt nói, nàng vốn không có ý tranh vi trí hoàng hậu này, huống hồ, từ trong lời nói của thái hậu, nàng cũng mơ hồ đoán ra được chút ít.
" Dung phi nương nương đúng là nhân đức, thế nhưng hoàng hậu trước kia cũng đã kết giao đến đại mạc rồi, đã không thể còn là hoàng hậu của Vân Đình vương triều nữa ". Mai Phi mắt lạnh nhìn Dung Phi một chút.
" Mai Phi muội muội, lời của Bổn cung vừa nãy nói có lẽ là không phải, nhưng nếu muội có thể trở thành Hoàng hậu, Bổn cung tất nhiên mỗi ngày cũng sẽ đến cung muội thỉnh an ". Dung Phi lạnh nhạt nói một câu, liền không tiếp tục đế ý Mai phi.
" Việc này, vẫn nên để hoàng thượng định đoạt." Trần đại nhân thấy Dung Phi nương nương cũng không có ý nguyện kia, nên cũng không miễn cưỡng nữa.
" Ý của trẫm, hiện tại quốc nạn còn chưa giải quyết, chuyện lập hậu, vẫn là không thích hợp, quá gấp gáp." Vân Lâm nói, hắn tựa hồ cũng đã quên, mới vừa lúc bắt hắn nghênh thú Ôn Nhã, thời điểm đó hắn trong lòng rất căm giận nàng, vì nàng đã cướp đi vị trí của Mai Phi, nhưng hiện tại hậu vị bị bỏ trống, trong lòng hắn nhưng lại không có tâm tư muốn để Mai Phi làm hoàng hậu.
" Ai gia cũng cảm thấy giống như vậy, Ôn Nhã là vì đại nghĩa, vì Vân đình vương triều mà hi sinh, ai gia trong lòng vẫn luôn cảm thấy có lỗi với nàng ấy ". Vân Lâm mới vừa nói xong, thái hậu liền tiếp, đại thần ban đầu còn muốn khuyên Vân Lâm lần nữa lập hậu, nhưng vừa nghe thái hậu nói liền rụt rè không dám nói.
" Ai gia tin rằng, nếu không có sự hi sinh của Ôn Nhã, e rằng các vị ngồi ở nơi đây, đầu cũng đã một đường thân một nẻo, tóm lại, các vị ở đây cũng đều không phải là người vong ân phụ nghĩa, hậu vị sau này, ai gia vẫn là muốn để lại cho Ôn Nhã, chỉ cần ai gia một ngày còn sống, hậu vị nhất định phải là nàng! ". Thái hậu nói, nghiêm mặt nhìn quét các đại thần triều đình, đặt biệt là người của Vân Lôi.
" Nếu thái hậu đều đã nói đến như vậy, trẫm sẽ tuân thủ lời thái hậu dặn dò, từ nay về sau, bất kể là trên triều đình, hay là hậu cung, cũng đều không được nhắc đến việc lập hậu một lần nữa, Vân Đình vương triều ta chỉ có một vị hoàng hậu, chính là nàng, Ôn Nhã! ". Vân Lâm theo thái hậu, âm thanh nghiêm nghị nói.
Mai Phi sắc mặt tái nhợt, trong mắt đều sắp phun ra lửa, phản ứng của thái hậu nàng sớm đã dự phòng, nhưng hoàng thượng lại cư nhiên đáp ứng, nàng không cam lòng, rất tức giận.
Từ khi Ôn Nhã nhập cung, hoàng thượng tựa hồ đã thay đổi rất nhiều, lúc mới bắt đầu đã giảm thiểu số lần đến cung của nàng, sau đó là lạnh nhạt với nàng, tất cả cũng chỉ là vì một người, Ôn Nhã, sớm biết, nàng đã không nghe lời của Vân Lôi, sớm đem nàng ta giải quyết nhanh gọn, hiện tại cũng sẽ không có loại chuyện như vậy xảy ra, vị trí hoàng hậu nhất định sẽ vào tay nàng.
Mai Phi càng nghĩ càng căm phẫn, trong lòng không biết là đã mắng Ôn Nhã bao nhiêu lần, chỉ hi vọng nàng ta có thể vĩnh viễn ở lại đại mạc, cả đời cũng đều không về được!.
" Muội muội hà tất phải tức giận đến như vậy, ngươi trong lòng nên cảm kích mới đúng, hoàng thượng có thể giữ cho ngươi một mạng, đã là hết lòng giúp đỡ quan tâm ngươi, ngươi còn ở đây vọng tưởng làm hoàng hậu nữa, cũng nên suy nghĩ lại một chút, bản thân trước đó mình đã từng làm gì." Bên cạnh, Dung Phi cười mỉm, nhẹ giọng nói, Mai Phi nghe xong lời Dung Phi nói, trong nháy mắt sắc mặt càng trở nên trắng bệch.
Lẽ nào hoàng thượng đã biết chuyện của nàng và Vân Lôi sao? Không thể, nếu như hoàng thượng biết, hoàng thượng làm sao có khả năng một điểm phản ứng cũng đều không có? Không đúng! Hoàng thượng có điểm khác thường! Hoàng thượng không còn sủng ái nàng như trước nữa, nói như vậy, hoàng thượng đã thật sự biết rồi sao? Mai Phi trong lòng kinh hoảng, nàng thậm chí không tin là hoàng thượng thật sự là đã biết chuyện của nàng hay chưa?.
" Dung tỷ tỷ nói gì vậy, muội muội nghe qua một câu cũng đều không hiểu ". Mai Phi nỗ lực điều chỉnh hô hấp của mình, trấn áp lại sự hoảng loạn trong tâm, đồng thời trong lòng lúc này cũng đang suy đoán, Dung Phi làm sao lại biết được chuyện của nàng? Dung Phi rốt cuộc đã biết được bao nhiêu! Nghĩ như thế, Mai Phi trong mắt liền lóe ra một tia sát cơ.
← Ch. 055 | Ch. 057 → |