Vay nóng Homecredit

Truyện:Nghịch Thiên Độc Sủng – Cuồng Phi Thật Yêu Nghiệt - Chương 059

Nghịch Thiên Độc Sủng – Cuồng Phi Thật Yêu Nghiệt
Trọn bộ 158 chương
Chương 059
Hai người nói chuyện thẳng thắn
0.00
(0 votes)


Chương (1-158)

Siêu sale Shopee


"Đây là lần thứ mấy rồi hả?" Kiếm Thập Nhất ánh mắt hơi trầm xuống, hỏi Triệu Xương.

Triệu Xương ánh mắt lóe ra, giận dữ nói: "Bẩm Kiếm công tử, từ lúc vương phi gả vào vương phủ, đây là lần thứ tám gia tức giận rồi, mỗi một lần không phải là cắt tay thì sẽ là cắt lưỡi người khác, làm cho mọi người trong phủ đều hoảng sợ." Dừng một chút, có chút do dự hỏi, "Kiếm công tử, ngài nói có phải là vương phi thi triển yêu thuật, cho nên vương gia mới biến thành bộ dạng này?"

" Nói hươu nói vượn! Ngươi nghe ai nói vậy?" Kiếm Thập Nhất lập tức quát bảo ngưng lại.

Triệu Xương ngập ngừng trả lời: "Hình như là từ lúc sứ thần Tuyết Ly quốc về nước, dân gian dần truyền ra, còn nói kỹ thuật nhảy của vương phi sở dĩ xuất sắc, là vì dùng yêu thuật mê người."

Kiếm Thập Nhất chau mày, " Nhanh chóng thăm dò người tản lời đồn, rồi sau ngầm giải quyết đi. Tốt nhất là giải quyết trước khi vương gia nghe được tin đồn, nếu không, đến lúc đó bọn họ sẽ không phải đơn giản là chết, chỉ sợ sẽ thê thảm gấp trăm lần!"

Triệu Xương cũng hiểu được, "Kiếm công tử yên tâm, nếu thuộc hạ tra ra có người ác ý chuyên môn rải lời đồn, nhất định sớm xử lý tốt việc này." Dứt lời, liền khẽ thở dài một cái đi ra ngoài.

Đông Phương Lăng từ buồng trong đi ra, cau mày, hỏi, "Chẳng lẽ là thái tử và Kiệt vương thiếu kiên nhẫn, bắt đầu hành động rồi hả?"

"Rất có khả năng này." Kiếm Thập Nhất thần sắc ngưng trọng, "Nếu là trước kia cũng không có vấn đề gì nhưng là hiện thời gia đang ở trong thời kỳ nguy hiểm, không để ý liền bạo phát. Hừ, bọn họ đúng là biết chọn thời điểm."

"Đúng rồi, huynh phối dược cho gia như thế nào rồi?" Kiếm Thập Nhất lại hỏi.

Đông Phương Lăng nghe vậy, lập tức lấy một cái bình ngọc từ trong ngực ra, giữa lông mày sầu lo không giảm, " Viên đan dược này không khác gì so với ba năm trước, chẳng qua ta tăng thêm dược tính, hơn nữa lại cho thêm một loại thảo dược. Có thể trừ hết máu mà thị huyết cổ lưu lại trong thân thể gia hay không mới chính là vấn đề, hơn nữa ta còn không nghĩ ra lần này lại dùng lý do gì đề gia đồng ý uống thuốc."

Tay Kiếm Thập Nhất gõ gõ ở trên chuôi kiếm, giống như là đang suy nghĩ chuyện gì. Một lát sau, liền dùng khẩu khí thập phần xác định nói: " Chuyện uống thuốc nên giao cho vương phi, gia muốn hỏi thì bảo đi hỏi vương phi, nàng giảo hoạt như vậy, nhất định có biện pháp."

Nghe được hai chữ giảo hoạt, Đông Phương Lăng khó tránh khỏi chế nhạo nói, "Đúng vậy, rất giảo hoạt, lúc trước ngươi đi Tuyết Ly quốc tìm hiểu nữ nhân kia, kết quả ngày đó buổi tối liền sợ tới mức quay về ngay, người ta cho ngươi ăn rõ ràng là đại bổ hoàn thượng thừa, ngươi lại tin rằng độc dược, mà thân phận thứ hai của ta và gia cũng thiếu chút nữa bị nữ nhân này phát hiện."

Kiếm Thập Nhất nghe xong nửa câu đầu, sắc mặt không khỏi đen lại, đó là nỗi nhục của hắn! Cái gì mà Tam Thi não thần hoàn, nữ nhân này chính là lừa đảo! Nếu không phải Đông Phương Lăng nói bản thân ăn một loại đại bổ hoàn rất tốt với thân thể, thì hắn tuyệt sẽ không dễ dàng bỏ qua cho Thủy Y Họa như vậy, còn cho rằng chuyện gì cũng chưa phát sinh quá.

" Thập Nhất, nhớ lần đó ta từng nói với ngươi không?" Đông Phương Lăng nghĩ đến lúc trước từ trên người Kiếm Thập Nhất tra ra đại bổ hoàn, sắc mặt không khỏi trầm xuống, "Có lẽ vương phi không có lừa ngươi, nói không chừng nàng thật sự là đồ đệ mà sư phụ ta nhận ở bên ngoài."

Bởi vì công thức phối đại bổ hoàn quả thực giống một loại thuốc mà trước kia sư phụ từng luyện. Trừ phi là người thật thân cận, bằng không lấy tính tình của sư phụ hắn, làm sao có thể đem phương thuốc của bản thân nói cho người khác biết?

"Không phải huynh vẫn nói, Vạn Độc Dược Thánh chỉ có một đệ tử nhập môn là huynh sao?" Kiếm Thập Nhất liếc mắt nhìn hắn.

Đông Phương Lăng mấp máy miệng, hừ nói: "Đệ tử chính thức nhập môn quả thật chỉ có một mình ta, nhưng ai biết hắn ở bên ngoài có thu đệ tử gì hay không."

Chỉ cần nghĩ đến Thủy Y Họa thật có thể là sư muội đồng môn của hắn, trong lòng hắn liền là lạ.

"Đúng rồi Thập Nhất, vương phi nàng đã biết gia trúng thị huyết cổ." Đông Phương Lăng ỉu xìu nói.

Kiếm Thập Nhất nghe xong lời này sắc mặt nhất thời biến đổi, trách mắng: "Đông Phương Lăng huynh có phải bị điên rồi không? Chuyện này sao có thể nói cho người ngoài biết. Nếu là bị người có ý đồ xấu biết, còn không biết sẽ đối phó gia như thế nào đâu!"

Đông Phương Lăng lập tức móc móc lỗ tai, "Ngươi cho rằng ta ngu xuẩn đến mức đó sao. Việc này ta cũng không có lộ ra nửa phần, là chính nàng phát hiện, còn nói sẽ cùng chúng ta giải cổ độc cho gia."

"Chỉ bằng nàng?" Kiếm Thập Nhất hừ lạnh một tiếng, vẻ mặt khinh thường, "Hiện tại ta chỉ đem hi vọng gửi gắm trên người huynh và Uyên. Nữ nhân này trừ bỏ mê hoặc gia, còn biết cái gì?"

Đông Phương Lăng day day cái trán, "Uyên mấy ngày nay đi chung quanh tìm hiểu chuyện của Sáp Huyết tộc, mà ta cảm thấy biện pháp kia không thể thực hiện được."

" Dù sao so với không làm gì vẫn tốt hơn......"

Cơ Mộc Ly vừa sai người lại chém hai tay một nam sủng nữa, chỉ vì người nọ lúc đi qua bên người hắn, không cẩn thận đụng phải vạt áo của hắn.

Thủy Y Họa hiển nhiên cũng phát hiện Cơ Mộc Ly dị thường, nhìn bình thuốc trên bàn hồi lâu, rồi sau đó cầm lấy cái bình sứ hướng Trúc Hương các đi.

Trong phòng, Cơ Mộc Ly lười biếng nằm ở trên sạp chợp mắt, thoạt nhìn rất giống một trích tiên không vướng bụi trần.

Giống như cảm giác được trong phòng có người, mới vừa chợp mắt một chút mày nhăn lại, lạnh lùng nói: "Đồ không biết sống chết, không có mệnh lệnh của bổn vương, ai cho ngươi vào?!"

Sẳng giọng nói xong, hai mắt mở to, bên trong tràn đầy sát ý, giơ tay lên định tung một chưởng đi qua. Chính là đang nhìn thấy người tới, sắc mặt Cơ Mộc Ly thay đổi, bỗng chốc từ trên giường êm xoay người ngồi dậy, vui vẻ nói: "Y Họa, nàng chịu tới xem ta rồi hả?"

Tên này trở mặt thật nhanh, Thủy Y Họa ở trong lòng cảm thán không thôi.

Thủy Y Họa mới ngồi vào bên người hắn, hắn liền lập tức vươn tay ôm eo của nàng.

"Y Họa, cuối cùng thì nàng cũng không giận ta nữa rồi." Cơ Mộc Ly vùi đầu ở trên cổ nàng, hắn ôm chặt cứ như muốn cắt eo của nàng.

Thủy Y Họa hơi hơi nhíu mày, khó khăn lắm mới bỏ được hai tay trong ngực hắn ra để ôm phía sau lưng hắn rồi vỗ vỗ, "Gia, ta hôm nay có chuyện hỏi ngài, nếu như ngài nói rõ chi tiết cho ta, ta về sau sẽ chân thành đối đãi ngài, nhưng nếu ngài lừa gạt ta, ta về sau liền lại không quan tâm ngài nữa......"

Cơ Mộc Ly nghe ra nghiêm túc trong lời nói này, chậm rãi đẩy nàng ra, nhìn thẳng vào mắt nàng, có chút do dự nói: " Mấy ngày nay Y Họa đối ta như gần như xa, đó là bởi vì ta có chuyện gạt nàng?"

Kỳ thực không phải đầy đủ nhưng Thủy Y Họa vẫn là khẽ gật đầu với hắn.

Thấy nàng đúng là vì chuyện này mà không thân cận với hắn, Cơ Mộc Ly bỗng nhiên yên tĩnh trở lại.

Thủy Y Họa cũng không thúc giục hắn, chính là yên tĩnh ngồi ở bên người hắn, chờ quyết định của hắn.

Đại khái qua khoảng mười lăm phút, Cơ Mộc Ly mới thở dài, nhân lúc Thủy Y Họa không có phòng bị nhanh chóng điểm huyệt nàng.

Thủy Y Họa trong mắt xẹt qua kinh ngạc, ánh mắt ý hỏi nhìn hắn. Ngay sau đó, Cơ Mộc Ly bế nàng lên, ôm nàng đến bên giường, còn đem màn kéo xuống, ngăn cách tầm mắt bên ngoài.

Cơ Mộc Ly chỉ là ôm nàng, không có động tác khác, một đôi mắt nhìn về phía đỉnh màn, thẫn thờ một lúc rồi sau chậm rãi mở miệng nói: " Y Họa, nàng nên suy nghĩ cẩn thận, một khi nàng biết mọi chuyện, nàng sẽ không bao giờ có thể rời khỏi ta nữa. Bởi vì một khi nàng biết chuyện này thì nàng đã trở thành người của ta, mà đã trở thành người của ta lại vẫn muốn rời đi, ta khả năng nhất thời khống chế không được sẽ giết nàng." Nói xong câu cuối cùng, trong mắt tàn nhẫn không chịu khống chế trào ra một ít.

Thủy Y Họa ở trong lòng yên lặng chảy mồ hôi, lúc này ngươi điểm á huyệt của ta, ta chính là muốn cự tuyệt cũng không thành. Lời này nói thật đúng là bá đạo, hóa ra ban đầu ngươi không tính toán nói với ta, là vì tốt cho ta?

Cơ Mộc Ly mặc kệ Thủy Y Họa có nguyện ý tiếp tục nghe hay không, dù sao hắn vẫn là mở miệng, "Ta không chỉ có một thân phận là Viêm Đạm vương của Hỏa Vũ quốc, mà còn một thân phận nữa là cung chủ Tiêu Dao cung, Quỷ Sát Huyết tôn, người mà trong giang hồ chỉ nghe tên đã sợ mất mật. Y Họa, ta cũng là Hồng Hồng mà nàng thường nhắc tới." Nói đến đây, hướng nàng cười đắc ý.

Thủy Y Họa ở trong lòng chửi thầm, sớm biết thằng nhãi này chính là yêu nghiệt áo hồng kia thì thà rằng nàng thích cặn bã Thượng Quan Huyền Mặc còn tốt hơn hắn trăm lần. Trước kia nhiều lần nàng nói hắn là ý trung nhân của mình, còn không biết hỗn đản này ở trong lòng vụng trộm vui vẻ như thế nào đâu.

"...... Tiêu Dao cung rât phức tạp, ta thực lòng không muốn nàng dính vào vũng nước đục này, nhưng mà hiện tại ngẫm lại, nàng có biết cũng không có vấn đề gì. Nàng là nữ nhân của ta, biết chuyện này cũng là tất yếu."

Thủy Y Họa bên tai ửng đỏ, lại nghe hắn tiếp tục nói: "Còn có một chuyện khác, ba năm trước ta trúng một loại cổ độc tên là thị huyết cổ, loại cổ độc này rất hung tàn, trước khi chết, nó sẽ từ từ ăn hết lục phủ ngũ tạng, sau khi chết, máu của nó sẽ hòa tan vào trong cơ thể, sẽ ngấm vào toàn bộ kinh mạch, làm người ta trở nên vô cùng tàn nhẫn."

Nói đến đây, Cơ Mộc Ly cố ý nghiêng đầu nhìn ngó nữ tử trong lòng, thấy sắc mặt nàng không có thay đổi, chỉ có đôi mắt tràn đầy lo lắng, trong lòng không khỏi ấm áp, một ít sầu lo cũng bị hắn vứt bỏ rồi.

" Nhưng Y Họa đừng lo lắng, ta hơn ở chỗ võ công cao cường, nếu là người khác thì trong vòng ba bốn năm sẽ bị thị huyết cổ hại chết, nhưng ta thì khác, chân khí bảo vệ tĩnh mạch và phế phủ, ít nhất ba mươi năm sau ta mới có thể chết." Nói đến đây, trên mặt còn tỏ vẻ đắc ý, Thủy Y Họa nhìn xem rất muốn đấm cho hắn một phát.

Đợi cho Cơ Mộc Ly một hơi nói xong, mới giải á huyệt cho Thủy Y Họa, mà lại không giải huyệt đạo trên người. Nghiêng người ôm nàng, một chân thuận thế quặp chặt hai chân nàng, vuốt ve khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng hỏi, " Y Họa, trừ bỏ một số việc nhỏ không đáng kể, ta đã nói tất cả với nàng. Nàng là của ta, rốt cuộc trốn không thoát, kể cả nàng có chạy thoát ta cũng sẽ bắt mang về."

Thủy Y Họa trên mặt kinh ngạc còn chưa rút đi, nghe thấy thế lập tức hướng hắn trừng mắt một cái, "Lão nương mới không gả cho người đoản mệnh!"

Cơ Mộc Ly hơi hơi há mồm, trong mắt thất vọng chợt lóe lên, lập tức vẻ mặt đầy ủy khuất, kéo dài một tiếng, " Y Họa ——"

"Cho nên Cơ Mộc Ly, nếu muốn làm nam nhân của Thủy Y Họa ta, trước tiên hãy chăm sóc tốt bản thân mình đi! Ta Thủy Y Họa cũng không gả cho quỷ đoản mệnh." Thủy Y Họa liếc mắt nhìn hắn một cái, khóe miệng lại hơi cong lên. Tốt lắm, lần này cuối cùng là có thể nói chuyện thẳng thắn với hắn rồi.

Yêu nghiệt đáng chết, tổng cộng lại, ngươi chiếm tiệng nghi lão nương bao nhiêu lần rồi hả?

"Đây, ăn cái này đi." Thủy Y Họa vận dụng nội lực giải huyệt đạo, rồi sau đó đổ một viên thuốc nhét vào trong miệng hắn. Thuốc này là Đông Phương Lăng đưa tới, tên kia dặn đi dặn lại, nhất định phải bắt Cơ Mộc Ly ăn vào.

Thấy bàn tay trắng nõn cầm hai viên thuốc đen sì đưa tới miệng mình, Cơ Mộc Ly hoàn toàn giống như bị hút hồn chủ động hé miệng, tùy ý nàng nhét vào trong miệng mình, rồi sau nuốt xuống, nhăn mặt thở dài: "Thật đắng!"

" Đồ ngốc, huynh không sợ ta cho độc dược sao?" Thủy Y Họa nhìn gương mặt nhăn nhó của hắn, trong mắt ý cười hiện lên. Người này đã lớn như vậy, thế mà còn sợ uống thuốc.

Cơ Mộc Ly nhìn nàng cười, nụ cười lần đầu tiên xuất phát từ nội tâm nhất thời nhìn xem ngây người. Bản thân cũng không tự giác cười lên.

"Y Họa nếu là muốn cho ta ăn độc dược, ta sẽ không do dự ăn luôn." Cơ Mộc Ly cười tủm tỉm trả lời, mặt mày lẳng lơ, từ nhỏ chính là hấp dẫn người khác.

Yêu nghiệt, Thủy Y Họa ở trong lòng nói thầm một câu.

"Nhưng mà Y Họa, vừa rồi nàng cho ta ăn thuốc gì vậy, ta cảm thấy hương vị có chút quen thuộc?" Cơ Mộc Ly ánh mắt hơi lóe.

Thủy Y Họa bỗng nhiên kéo mặt hắn lại gần hôn chụt một cái lên miệng hắn, nhéo nhéo thịt trên mặt hắn, giảo hoạt cười nói: "Dù sao là thứ tốt, huynh ăn là được rồi."

Cơ Mộc Ly dại ra, đưa tay lên sờ sờ môi mình, trong mắt mừng như điên, mạnh mẽ ôm chặt Thủy Y Họa, nhắm ngay khuôn mặt nhỏ nhắn liền hôn chùn chụt, cao hứng hỏi, "Y Họa, nàng đồng ý với ta rồi phải không?"

Thủy Y Họa xoa xoa mặt mình, không hiểu hỏi, "Đồng ý chuyện gì?"

"Đống ý làm nữ nhân của ta."

"...... Chỉ cần huynh không phụ ta...... Còn nữa, huynh phải cam đoan về sau không được lừa ta bất kì chuyện gì, hơn nữa phải biết quý trọng bản thân mình." Những lời này tương đương với ngầm đồng ý rồi.

Kỳ thực Thủy Y Họa cũng từng suy nghĩ tới vấn đề này, Cơ Mộc Ly hay là yêu nghiệt áo hồng coi trọng điều gì nhất ở nàng, hoặc là nói hắn đã sớm có chủ ý với bản thân mình, cho nên lần cung yến ở Tuyết Ly quốc, mới có chuyện sứ thần Hỏa Vũ quốc chỉ tên nói họ cầu thân nàng?

Ngay từ đầu cũng không nghĩ nhất định phải cô đơn một mình, chính là ở cổ đại nam nhân đa số là thê thiếp thành đàn, hơn nữa xem thường nữ nhân, người như vậy liền tính có ngoại hình ưa nhìn thì có đưa cho nàng một xe thì nàng cũng không cần. Ví dụ như Duệ vương Thượng Quan Huyền Mặc tự phụ tự đại, hay là Thượng Quan Huyền Minh, diⓔn♧đànⓛê♧quý♧đⓞn đối với hắn chuyện quan trọng nhất vĩnh viễn đều là quốc gia đại sự, hay như Ôn Cẩn Hiên, đừng nhìn lớp hào quang bên ngoài của người này, ai biết sau lưng hắn gia tộc sẽ chi phối hắn cả đời.

Cho nên vừa gặp phải người như Cơ Mộc Ly, Thủy Y Họa thực sự có chút động lòng.

Xet về phương diện quan hệ nam nữ, người này sạch sẽ vô cùng, nghe nói không để nữ nhân gần người, lại càng không nói đến chuyện chạm vào nữ nhân khác.. Về phần nam nhân, vừa mới bắt đầu Thủy Y Họa nghe nói người này có ham mê đoạn tụ, còn tưởng rằng đó là một người lăng nhăng bay bướm. Sau này đến Viêm Đạm vương phủ, mắt thấy vì thực, hắn ngay cả mấy nam sủng mà mình sủng ái nhất đều không chạm vào, lại càng không nói những người khác.

Nếu xét về khía cạnh cảm tình thì người này đã biểu hiện tình cảm nống nhiệt đối với nàng, tuy rằng Thủy Y Họa không hiểu hắn vì sao sẽ thích mình.

Quan sát một thời gian, Thủy Y Họa cảm thấy Cơ Mộc Ly là đối tượng để làm chồng cũng không tệ. Điều mà nàng không xác định được chính là tình cảm của người này đối nàng có bao nhiêu là thực tình. Cho đến khi Cơ Mộc Ly thẳng thắn nói hết những bí mật về bản thân hắn với nàng thì Thủy Y Họa thật sự là động lòng rồi.

Nếu ngươi không phụ ta, ta đây liền làm bạn ngươi cả đời.

Thủy Y Họa trong lòng suy nghĩ liên miên, mà Cơ Mộc Ly nghe được câu nói của nàng liền trở nên hưng phấn không thôi.

Mạnh mẽ ôm chặt eo nàng, ấn nàng vào trong lòng bản thân, trầm giọng nói: " Y Họa, ta đáp ứng nàng, về sau chỉ tốt với một mình nàng! Nữ nhân khác tới gần ta, gia liền một chưởng chụp chết nàng!"

Thủy Y Họa cong miệng, thuận thế bồi thêm một câu, "Vậy còn nam nhân."

Cơ Mộc Ly sửng sốt, rồi sau vui vẻ nói, "Tất nhiên, nam nhân cũng không thể tới gần, nếu nam nhân tới gần ta, gia liền một cước đá bay hắn!"

Thủy Y Họa vui tươi hớn hở, " Đồ ngốc, huynh tưởng thật hả? Không thân cận với cấp dưới, huynh sao có thể là chủ tử tốt được?"

Cơ Mộc Ly cũng không để ý hôn cổ nàng, hàm hồ nói: "Mặc kệ, ta chỉ muốn thân cận một mình Y Họa thôi."

Thủy Y Họa một tay đè lại mặt hắn, đẩy người hắn xuống giường, rồi sau đó Cơ Mộc Ly thuận thế cũng kéo nàng ngã xuống, hai người ôm nhau, cười ha hả.

Ngoài cửa, hai người đứng không xa nghe vậy lập tức giãn mày.

"Nữ nhân này thật là có bản lĩnh, làm cho gia ngoan ngoãn ăn xong viên thuốc không nói, thế nhưng còn cười thoải mái như vậy." Đông Phương Lăng một tay nâng cằm, bộ dạng như có đăm chiêu. Dựa theo quỹ tích phát triển của ba năm trước, gia hiện tại đang trong thời kỳ thô bạo, sẽ rất khó có thể khống chế lửa giận, lại càng không nói giống như lúc, cười đến rung cả khoang bụng.

Kiếm Thập Nhất thành kiến cũng ít đi rất nhiều, bĩu môi nói: "Xem ra nữ nhân này vẫn là có chút tác dụng. Nhưng mà thị huyết cổ vẫn như vậy cũng không phải biện pháp tốt, chúng ta phải nhanh tìm cách giải. Hi vọng.... . Gia sẽ không phát tác giống như ba năm trước."

Hai người nhìn nhau, rồi sau yên lặng rời khỏi nơi đây.

Cơ Mộc Ly ôm được mỹ nhân về, tâm tình sung sướng, lập tức liền tuyên bố muốn phân phát tất cả nam sủng trong phủ, về sau chỉ độc sủng một mình vương phi.

Mọi người sớm biết Viêm Đạm vương trong yến hội đã hứa hẹn, trong vòng một tháng sẽ phân phát tất cả nam sủng trong phủ, chính là hiện thời sớm nửa tháng mà thôi.

Trong Viêm Đạm vương phủ kêu khóc ầm ĩ, có nam sủng được ngân lượng, ra đi hay là muốn khóc vài tiếng tỏ vẻ lưu luyến, có người lại gào khóc kêu không đi.

Cơ Mộc Ly mặt âm trầm tuyên bố một câu, " Nói cho bọn họ, không đi cũng được, chỉ cần để lại hạ bộ, muốn làm gã sai vặt cọ rửa bồn cầu, liền lưu lại đi."

Ngay sau đó, không ai dám khóc, cầm ngân lượng vội vàng rời đi. Buồn cười, liền tính là nam sủng, không có (...) thì coi như là nam nhân sao, chẳng thà vào trong cung làm thái giám, Hơn nữa ở lại cũng không được mặc vàng mang ngọc, mà là làm gã sai vặt chải lông ngựa, chỉ có ngốc tử mới có thể tiếp tục lưu lại.

Cứ như vậy, bộ sưu tập mĩ nam của Viêm Đạm vương chỉ trong một hai ngày liền không còn một ai. Chẳng qua, có vài người vẫn không tin Viêm Đạm vương sửa lại bản tính, bởi vì bốn nam sủng sủng ái nhất vẫn êm đẹp ở lại trong phủ kia, chẳng qua là từ nam sủng biến thành thị vệ bên người.

Cắt, ai hiểu được thế thân thị vệ tác dụng là làm gì?

Tại một lầu các u ám trong Viêm Đạm vương phủ, nam tử diêm dúa loè loẹt nhìn trận pháp trên bàn, trong mắt toàn là khó có thể tin.

"Tại sao có thể như vậy?" Hắn lẩm bẩm, cả người bị bầu không khí tối tăm bao phủ

Hắn lấy mấy tờ giấy cắt thành những hình tam giác kì quái, có những mảnh giấy vụn từ từ dao động hướng về bốn phía. Nếu nhìn kỹ sẽ thấy hình tam giác này liền thiếu một góc, mà chính giữa hình tam giác đặt một nắm tóc đã bị đốt thành tro bụi bị một trận gió hóa thành hư vô.

Hách Liên Thiên Mạch nhìn đống giấy rống giận một tiếng, sau đó dùng cánh tay trái hất đổ bàn.

Nếu như cẩn thận nhìn, sẽ phát hiện cánh tay phải của hắn mềm oặt, gân cốt đã bị người đánh gãy. Lúc này chỉ có cánh tay trái linh hoạt lại nhặt mấy hình tam giác bằng giấy lên, rồi không biết mệt mỏi lại một lần nữa bày trận pháp kỳ quái.

Lần này, hắn lại đem những mảnh giấy vụn làm thành một cái vòng tròn, ở giữa để ra một lỗ nhỏ.

Hắn đưa tay đến bên miệng cắn một cái, máu tươi trên ngón tay nhất thời trào ra, mà lần này hắn đem máu của chính mình nhỏ vào giữa trận pháp.

Sau khi giọt máu rơi xuống rõ ràng tách ra, môi mỏng khẽ mở, hắn lầm bầm một chuỗi chú ngữ kỳ quái. Sau đó thấy giọt máu vừa tách ra tụ lại một chỗ, cuối cùng lại hình thành một hình tam giác.

"Ha ha...... Ha ha ha......" Hắn âm lãnh nở nụ cười.

Cơ Mộc Ly, lần này ngươi cũng không có may mắn như vậy.


Meow! Sen Ơi Đừng Sợ
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-158)