← Ch.1998 | Ch.2000 → |
CHƯƠNG 1999: EM ĐAU BỤNG, ĐI BỆNH VIỆN ĐÃ
Không lâu sau, mọi người vào cửa, lần lượt ngồi xuống sô pha trong phòng khách.
Rất nhanh sau đó, Hàn Vân Đình cũng tới.
Khi anh bước vào phòng khách, đưa mắt nhìn quanh liền bất ngờ nhìn thấy Lãnh Thư Đồng đang ngồi cạnh Nghiên Thời Thất.
Hơn một tháng không gặp, có vẻ như cô gầy đi rồi!
Lúc này, Mặc Lương Vũ lười biếng dựa vào tay vịn ghế sô pha, nhìn thấy Hàn Vân Đình thì uể oải vẫy tay: "Anh Ba, đến rồi à!"
Không trách được thái độ này của cậu ta, có trời mới biết chiều nay khi hot search tự dưng xuất hiện trên Weibo, cậu ta đưa Phi Phi chạy đến phim trường, suýt nữa thì bị tông xe!
Mặc dù việc ly hôn giữa vợ chồng đã không còn là chuyện lạ, nhưng nếu đó là anh Tư và chị dâu thì đúng là chấn động!
Trên đời này, cho dù tất cả anh em đều ly hôn thì hai vợ chồng anh Tư cũng không thể ly hôn được!
Các anh em ở Lệ Thành tin vào tình yêu cũng là nhờ bọn họ.
Có thể nói, tình yêu của Tần Bách Duật và Nghiên Thời Thất là tín ngưỡng đối với tất cả bọn họ!
Hàn Vân Đình gật đầu chào Mặc Lương Vũ, lập tức nhìn về phía Tần Bách Duật: "Nếu không phải nhìn thấy cậu đưa Mộ Bảo đến phim trường, tôi suýt tưởng thật rồi!"
Tần Bách Duật nhìn Hàn Vân Đình, bất lực mím môi.
"Hôm nay thật sự là ngoài ý muốn, xin lỗi đã làm mọi người lo lắng." Nghiên Thời Thất áy náy nhìn mọi người.
Thấy vậy, Kiều Mục giãn mày lấy hộp thuốc lá ra, đặt vào trong lòng bàn tay vuốt nhẹ: "Đúng là rất đáng sợ, em dâu cân nhắc buổi tối đền bù cho bọn anh một bữa thịnh soạn đi."
Nghiên Thời Thất cười tít mắt: "Không thành vấn đề, mọi người cứ chọn nhà hàng đi, em vào phòng vệ sinh đã."
Mọi người đều quen biết đã lâu, sẽ không thực sự có ý kiến gì.
Chỉ trách những phóng viên vô lương tâm kia vì muốn thu hút sự chú ý của dư luận mà bán rẻ lương tâm.
Nghiên Thời Thất lên tầng, đi qua góc cầu thang, cô bất giác xoa nhẹ phần bụng dưới hơi âm ẩm đau.
Lẽ nào đến ngày rồi?
Nhưng mà... không đúng!
Lần trước đến khu nghỉ dưỡng ở Đông Thành, kỳ kinh nguyệt của cô vừa mới kết thúc được hai tuần, đến giờ đã hơn một tháng rưỡi chưa có...
Bị chậm rồi!
Sau một lúc lâu, cô vào phòng vệ sinh thì phát hiện mình bị chảy máu thật.
Cũng không nhiều, màu máu rất nhạt.
Nghiên Thời Thất chần chừ một lúc lâu, một ý nghĩ khó tin lóe lên trong đầu cô.
Sau khi sinh Mộ Bảo, tình trạng đau bụng kinh của cô đã giảm bớt.
Nhưng giờ đột nhiên chảy máu kèm theo cơn đau âm ỉ khiến cô có dự cảm không lành.
Nghĩ đến một số khả năng, sắc mặt Nghiên Thời Thất dần dần trở nên trắng bệch, cô căng thẳng bước ra khỏi phòng vệ sinh, vừa mới mở cửa ra thì va phải một bức tường thịt.
"A..."
Cô ôm chóp mũi, bối rối ngẩng đầu lên, không ngờ lại đụng phải đôi mắt sâu như biển của Tần Bách Duật.
"Cẩn thận!" Tần Bách Duật thở dài ôm lấy eo cô, nhìn thấy viền mắt ửng đỏ của cô, anh đưa tay nâng mặt cô lên: "Đau không?"
Nghiên Thời Thất né ra phía sau, liếc xéo anh: "Em còn tưởng anh không định nói chuyện với em nữa chứ!"
Nghe vậy, Tần Bách Duật nhịn cười chỉ vào trán cô: "Chuyện hôm nay, hãy cho anh một lời giải thích đi!"
Nghiên Thời Thất mím môi, kìm nén suy nghĩ muốn giải thích, nắm lấy cánh tay của Tần Bách Duật: "Anh Tư, chúng ta đi bệnh viện trước đã, em sẽ giải thích cho anh sau, nhé?"
Cô vừa dứt lời, ánh mắt của Tần Bách Duật lập tức nghiêm hẳn lại: "Sao vậy? Bị thương rồi?"
Nghiên Thời Thất lắc đầu, vẻ mặt nghiêm túc chỉ vào bụng của mình: "Hơi đau một chút, còn nhìn thấy máu... Ưm, anh làm gì thế!"
Cô còn chưa nói xong thì đã kêu lên, Tần Bách Duật bế bổng cô lên sải bước xuống lầu.
Mọi người đang tán gẫu trong phòng khách đột nhiên nhìn thấy cảnh này thì nhịp tim lại hỗn loạn!
← Ch. 1998 | Ch. 2000 → |