← Ch.1983 | Ch.1985 → |
CHƯƠNG 1984: VỢ CHỒNG CÙNG NHAU LÀM VIỆC - HÌNH ẢNH THẬT ĐẸP MẮT!
Nghe thấy vậy, Ôn Nhĩ Hoa không từ chối anh ta, nhưng cũng không đồng ý ngay: "Được, mẹ sẽ bàn với ba con xem sao. Gần đây con và Vân An thế nào rồi? Tiểu Kình, đừng trách mẹ không nhắc nhở con, tiền đề cho việc hợp nhất hạng mục là hai người các con có thể yên ổn kết hôn. Chúng ta đã mất bao nhiêu công sức để có thể liên hôn với nhà họ Hàn, tự con cũng biết rõ rồi đấy. Mẹ không quan tâm con miễn cưỡng thế nào, nhưng Vân An phải là con dâu của nhà họ Kiều chúng ta, việc này con phải nhớ lấy!"
Lời cảnh cáo của Ôn Nhĩ Hoa khiến Kiều Kình trề môi bất lực.
Anh ta nói một câu con biết rồi vội vàng cúp máy.
Bây giờ anh ta lấy đâu ra sức lực mà không vui chứ?
Chỉ ước gì có thể nhanh chóng kết hôn với Hàn Vân An, sớm chấm dứt nỗi lo lắng của mình!
Nếu không sợ giữa đường có người xen ngang, anh ta tuyệt nhiên không ngại từ từ yêu đương với Hàn Vân An.
Nhưng cô rất bình thản, rất xuất sắc, khiến cho Kiều Kình sinh lòng sợ hãi, sợ bản thân một thoáng lơi lỏng liền đánh mất người trong lòng!
Điều duy nhất lúc này có thể mang đến cảm giác an toàn cho anh ta chính là nhanh chóng cưới cô.
Mà ý định thật sự của Kiều Kình khi muốn tham dự hạng mục sáp nhập chẳng qua cũng chỉ vì Hàn Vân An là người phụ trách dự án này bên nhà họ Hàn.
Dù sao, vợ chồng cùng nhau làm việc, ngẫm lại cũng là hình ảnh rất đẹp!
***
Hai ngày sau, Kiều Kình định quay về Lệ Thành.
Đúng như Hàn Vân An đã nói, công việc của cô ở Đế Kinh quả đúng là bận bịu trăm bề. Trong hai ngày qua, Kiều Kình không khác gì trai bao, cả ngày nằm dài ở khách sạn chờ cô bớt chút thời giờ tới gặp mình.
Tình trạng mất cân bằng này khiến cho Kiều Kình cảm thấy trong lòng không thoải mái.
Bởi vậy nên sáng sớm hôm nay, khi ăn cơm cùng Hàn Vân An ở sảnh dưới khách sạn, anh ta nhân tiện báo cho cô biết ý định quay về Lệ Thành.
Lúc này, Hàn Vân An đang vừa ăn điểm tâm vừa xem báo cáo, nghe thấy Kiều Kình thông báo bèn thờ ơ gật đầu: "Ừm, về đi, chờ tôi quay về Lệ Thành rồi gặp sau."
Kiều Kình cầm cốc cà phê nhấp một ngụm, hơi tựa lưng vào thành ghế nhìn dáng vẻ đắm mình vào công việc của Hàn Vân An, bất giác cất lời: "Sau này khi chúng ta kết hôn, em có từng nghĩ đến chuyện giảm bớt công việc hay không?"
Anh ta vừa dứt lời, động tác lật giở tài liệu của Hàn Vân An chợt khựng lại, rồi cô bình tĩnh trả lời: "Không hề! Tại sao phải giảm bớt công việc?"
Kiều Kình đặt cốc cà phê xuống, cúi người chống khuỷu tay lên mép bàn: "Không cảm thấy mệt sao? Cho dù em không làm việc, anh cũng có thể nuôi em cả đời!"
Lúc này, Hàn Vân An nhìn chằm chằm Kiều Kình không chớp mắt, không nhận ra chút gì là trêu đùa trong ánh mắt nghiêm nghị của anh ta.
Cô đóng tập tài liệu lại, thản nhiên lắc đầu: "Trước hết, bản thân công việc chính là một phần cuộc sống của tôi, tôi không coi công việc là gánh nặng, chứ đừng nói là mệt. Còn chuyện anh nuôi tôi... Nếu bản thân tôi không muốn làm việc nữa cũng không cần anh nuôi, tiền của tôi đủ cho tôi tiêu xài cả đời không hết. Cho nên chuyện anh nói không thực tế đâu."
Câu trả lời già dặn, lý trí này của Hàn Vân An khiến cho Kiều Kình có phần lực bất tòng tâm.
Người phụ nữ mà mình thích chẳng thiếu cái gì, điều này khiến cho anh ta không thấy mình có chút trọng lượng nào với cô.
Không thể cứu giúp cô những ngày khó khăn thì cũng thôi, nhưng tựa như sự tồn tại của anh ta cũng còn chẳng được tính là thêu hoa trên gấm!
Kiều Kình chống tay lên thái dương, che khuất vẻ bất lực và cô độc trong đáy mắt.
Cuối cùng, bữa sáng trôi qua trong sự phiền muộn, sau đó hai người mỗi người đi một ngả.
Trên dọc đường Kiều Kình vẫn không ngừng tự hỏi, rốt cuộc làm thế nào mới có thể khiến cho Hàn Vân An cảm nhận được sự tồn tại của mình?
Vấn đề này làm Kiều Kình băn khoăn cả nửa tháng, cho đến ngày Hàn Vân An hoàn thành công việc và quay về, anh ta vẫn không thể nghĩ ra cách.
← Ch. 1983 | Ch. 1985 → |