Truyện:Người Dấu Yêu - Chương 1975

Người Dấu Yêu
Trọn bộ 2252 chương
Chương 1975
0.00
(0 votes)


Chương (1-2252)

CHƯƠNG 1975: KIỀU KÌNH CẢM THẤY MÌNH NHƯ MỘT MÓN ĐỒ CHƠI

Câu trả lời bâng quơ của Hàn Vân An lại như một trận lửa cháy lan khắp cánh đồng cỏ, bùng cháy dữ đội trong nội tạng của Kiều Kình.

Một người bạn?!

Bọn họ đã đính hôn rồi mà nhà cô lại vẫn giữ áo ngủ của người khác!

Thậm chí còn ngang nhiên như vậy!

Thế này có ổn không?!

Kiều Kình nếm đủ mùi vị, ⓝɢ.h.ℹ️.ế.𝖓 𝖗.ă.𝖓.ℊ gằn giọng hỏi tiếp: "Bạn kiểu gì?"

Trên lồ ng п🌀ự·𝒸 trơn bóng của anh ta vẫn còn vương lại giọt nước chưa khô, mùi hương nam tính tỏa ra theo cử động của anh ta.

Hàn Vân An chớp mắt, bưng ly rượu khẽ nhấp một ngụm rồi đáp lại, "Kiều Kình, anh kiểm soát quá rồi đấy."

Cô ghét người khác hỏi chuyện riêng của mình.

Nghe vậy, cánh mũi Kiều Kình phập phồng, anh ta giơ tay giữ lấy khuôn cằm tinh xảo của Hàn Vân An, "Là tôi quá kiểm soát, hay là em quá buông thả? Chúng ta đã đính hôn mà nhà em còn giữ đồ của đàn ông khác, em cảm thấy... Có thích hợp không?"

Hàn Vân An bị buộc phải ngửa đầu lên, cảm nhận được sức lực từ cằm truyền tới, cô nhếch miệng cười, đè cổ tay anh ta lại, ngón cái ấn mạnh vào mạch máu của anh ta, chỉ trong tích tắc đã gỡ được sự kìm kẹp của anh ta, "Đêm nay anh nực cười quá đấy!"

Cô vừa nói vừa lắc ly rượu, nhìn vẻ mặt đau khổ của Kiều Kình thì nhướng mày hỏi ngược lại, "Có phải anh đã quên điều khoản thứ ba trong thỏa thuận trước hôn nhân rồi không?"

Kiều Kình hốt hoảng nhớ lại một vài chuyện.

Thỏa thuận trước hôn nhân được hai người bọn họ tìm luật sự soạn thảo ra, hiện tại đã ký tên, có hiệu lực.

Điều khoản thứ ba: Sau khi cưới không can thiệp vào chuyện riêng của nhau, từ công việc cho đến cuộc sống.

Khi ấy, anh ta cảm thấy điều khoản này thật hoàn hảo, ít nhất anh ta không cần phải ngày ngày ra vẻ một lòng một dạ với Hàn Vân An.

Nhưng bây giờ anh ta hối hận rồi!

Kiều Kình suy nghĩ một lát, đoạt lấy ly rượu trong tay cô, ngửa đầu uống một hơi cạn sạch, "An An, em đừng quên, trước khi kết hôn thì bất cứ lúc nào cũng có thể sửa lại điều khoản thỏa thuận!"

Hàn Vân An nhìn dáng vẻ bất chấp lý lẽ của anh ta, chỉ khẽ nhún vai, "Vậy là đêm nay anh tới đây chỉ để hỏi tôi mấy chuyện linh tinh này thôi à? Đúng là có thể sửa lại nội dung thỏa thuận bất cứ lúc nào, nhưng với điều kiện tiên quyết là cả hai bên cùng đồng ý. Mà điều khoản thứ ba kia, tôi sẽ không cho phép anh thực hiện bất kỳ thay đổi nào... Ưm..."

Hàn Vân An còn chưa nói hết câu, Kiều Kình đã không nhịn được nữa, giữ gáy cô, dùng môi bịt kín miệng cô lại.

Mặc kệ đúng sai, đêm nay anh ta đã hoàn toàn mất kiểm soát rồi!

Bởi vì sự vô tâm của Hàn Vân An, cũng bởi vì sự bối rối của chính anh ta!

Kiều Kình ra sức hôn mãnh liệt, hoàn toàn không bận tâm đ ến Hàn Vân An đang giãy giụa, anh ta kéo cô từ ghế vào lòng mình rồi hôn thật sâu.

Cả hai người cũng không ai thiếu kinh nghiệm, đối với người đàn ông đã mất kiểm soát, mặc dù Hàn Vân An có hơi kháng cự, nhưng cũng không phản kháng kịch liệt như một cô gái phải bảo vệ sự trinh trắng của mình.

Sau đó, hai người cuồng nhiệt trên chiếc ghế sô pha.

Kiều Kình chưa bao giờ thiếu bình tĩnh đến vậy, nhưng những biểu hiện không nên có này lại đều xuất hiện trước mặt Hàn Vân An.

Đây không phải là lần đầu tiên hai người họ bên nhau, nhưng bất kể đi vào sâu đến đâu, Kiều Kình vẫn không thể tìm được cảm giác an toàn.

Khi ở trước mặt Hàn Vân An, anh ta giống như một kẻ lỗ mãng, định dùng cách này để cố gắng bước vào trái tim cô.

Nhất là chiếc áo ngủ vẫn còn nằm trên tay vịn ghế sô pha kia dường như đang cười nhạo mọi hành động của anh ta tối nay.

Trong đêm mưa, Hàn Vân An mệt mỏi ngủ thiếp đi trong lồ ng 𝐧🌀-ự-🌜 anh ta.

Kiều Kình bế cô về phòng ngủ, nhưng bản thân anh ta nằm trên giường lại không hề buồn ngủ chút nào.

Có lẽ Kiều Kình đã bị k1ch thích, người từ trước đến giờ luôn coi phụ nữ là đồ chơi như anh ta, không hiểu sao lại có ảo giác rằng mình đã trở thành đồ chơi của Hàn Vân An.

Nằm được mấy phút, Kiều Kình rón rén xuống giường.

Anh ta đi đến phòng chứa quần áo của Hàn Vân An, định xem thử xem ngoài chiếc áo ngủ kia, rốt cuộc còn có bao nhiêu bộ quần áo của đàn ông khác nữa.

Sau đó...

Dưới ánh đèn sáng rực, anh ta phát hiện trong tủ treo quần áo là đủ loại quần áo nam với cùng một kích cỡ.

Mẹ kiếp!

Rốt cuộc tên đàn ông kia là ai?!

Chương (1-2252)