Truyện:Người Dấu Yêu - Chương 1972

Người Dấu Yêu
Hiện có 1980 chương (chưa hoàn)
Chương 1972
0.00
(0 votes)


Chương (1-1980 )

CHƯƠNG 1972: AN AN LÀ NGƯỜI PHỤ NỮ DUY NHẤT MÀ TÔI MUỐN KẾT HÔN

Kiều Kình hờ hững nhìn Doãn An Táp, bật cười lạnh nhạt, "Cô muốn nói gì?"

Trái tim nhói đau vì vẻ mặt giễu cợt của anh ta, Doãn An Táp cụp mắt do dự, "Nghe nói cô ấy lớn tuổi hơn anh, anh cũng không quan tâm sao?"

Câu hỏi này quá buồn cười.

Kiều Kình híp mắt, chậm rãi đi đến trước mặt, ngạo nghễ nhìn cô ta từ trên cao, "Thế thì sao? Ý cô là An An không xứng với tôi, hay là muốn dùng tuổi tác để công kích cô ấy?"

Doãn An Táp hoảng sợ ngước lên, "Em không có ý này..."

Cô ta chỉ muốn hỏi một câu, có nhiều người đẹp tài sắc vẹn toàn như vậy, tại sao cứ nhất định phải chọn Hàn Vân An đã gần bốn mươi tuổi.

Rõ ràng anh ta đã từng nói, anh ta thích phụ nữ trẻ tuổi xinh đẹp, càng thích theo đuổi sự tươi mới và thú vị.

Nhưng Hàn Vân An hoàn toàn không phù hợp với bất kỳ tiêu chuẩn nào.

Có lẽ Doãn An Táp vẫn còn ôm chút ảo tưởng hão huyền với Kiều Kình.

Cũng có lẽ là do cô ta yêu quá sâu đậm, nên dù thời gian đã trôi qua rất lâu nhưng cô ta vẫn không muốn nhìn vào thực tế.

Nhìn vẻ mặt buồn bã của Doãn An Táp, Kiều Kình cảm thấy phát ngấy.

Sau khi tiếp xúc với Hàn Vân An, anh ta liền coi thường loại phụ nữ luôn bày ra dáng vẻ si tình trước mặt mình.

Kiều Kình nôn nóng thở dài, ánh mắt sắc bén khóa lấy cô ta, "Doãn An Táp, không cần biết ý của cô là gì, sau này đừng nói những lời như vậy nữa. Dù An An lớn tuổi hơn tôi, cho dù cô ấy đã hơn năm mươi tuổi thì cô ấy cũng là người phụ nữ duy nhất mà tôi muốn kết hôn. Hiểu chưa?"

Doãn An Táp hoảng sợ đối diện với đôi mắt lạnh lùng của Kiều Kình, thậm chí cô ta còn có thể nhìn rõ bản thân mình hèn mọn thế nào khi phản chiếu trong đôi mắt kia.

Cô ta không nói gì mà chỉ chăm chú nhìn Kiều Kình.

Doãn An Táp thể hiện như vậy lại càng khiến người ta khó chịu.

Kiều Kình hừ khẽ, xoay người rời đi, bây giờ anh ta vô cùng hối hận với lựa chọn trước đây.

Nếu sớm biết cô ta bám dai như vậy, chắc chắn anh ta sẽ không cho Doãn An Táp có bất kỳ cơ hội nào đến gần mình.

Phụ nữ thật đáng thương, mãi mãi không biết giá trị của bản thân, một khi đã yêu vào liền cảm thấy mình là độc nhất vô nhị.

Nào ngờ, trong mắt của Kiều Kình, sự si tình của cô ta cũng chỉ là sự ngốc nghếch ấu trĩ mà thôi.

Trung tâm thương mại đã sắp đến giờ đóng cửa, nhưng Doãn An Táp vẫn đứng nguyên tại chỗ không cử động.

Cô ta mơ hồ nghĩ đến tin nhắn thoại kia của Ưng Phi Phi.

... Nếu không ở bên Kiều Kình, chưa biết chừng cô ấy không phải đi tới bước đường ngày hôm nay.

Doãn An Táp có thể đoán ra, có lẽ Ưng Phi Phi đang nói chuyện với người khác về mình, sau đó vô tình ấn nhầm rồi gửi thành tin nhắn thoại.

Sau khi nghe được tin này, cô ta mất ngủ cả đêm.

Thậm chí có lúc cô ta còn muốn gọi điện thoại cho Ưng Phi Phi, muốn thanh minh những chuyện mình đã làm năm đó.

Nhưng sau cùng, cô ta vẫn bỏ qua ý định này.

Bởi vì, Ưng Phi Phi giờ đã làm dâu nhà giàu, chắc cũng khinh thường, không muốn tiếp tục làm bạn với cô ta nữa.

Mười mấy phút sau, Doãn An Táp một mình rời khỏi trung tâm thương mại.

Cô ta nhìn màn đêm trên phố, đèn đóm phồn hoa, nhưng giữa ánh đèn của hàng nghìn ngôi nhà, lại không có bất kỳ ngọn đèn nào sáng lên vì cô ta.

Doãn An Táp lập tức hoảng loạn, thất thần nhìn những chiếc xe đang phóng nhanh trên đường, đột nhiên buồn bực, nảy sinh ý định muốn rời bỏ cuộc sống.

Cô ta chưa bao giờ nói với bất kỳ ai, năm đó sau khi chia tay với Kiều Kình, cô ta đã bị trầm cảm, bây giờ triệu chứng càng ngày càng nghiêm trọng, ngày ngày phải dựa vào thuốc để kéo dài ý chí muốn sống.

Cô ta từng nghĩ đến việc tự sát vô số lần, nhưng cứ mỗi khi nghĩ đến Kiều Kình, cô ta lại cảm thấy có lẽ mình có thể kiên trì thêm một chút, chưa biết chừng một ngày nào đó sẽ có thể gương vỡ lại lành!

Nhưng tối nay, giấc mơ cô ta tự thêu dệt nên đã hoàn toàn tan vỡ.

Chương (1-1980 )