Truyện:Người Dấu Yêu - Chương 1948

Người Dấu Yêu
Hiện có 1980 chương (chưa hoàn)
Chương 1948
0.00
(0 votes)


Chương (1-1980 )

CHƯƠNG 1948: GIẤY ĐĂNG KÝ KẾT HÔN THƠM THẬT!

Mặc Lương Vũ thả chậm bước chân, nheo mắt, lạnh lùng hỏi, "Kết quả thế nào?"

Lưu Đạc giật mình, nhanh chóng giải thích: "Khu vực làm việc có lắp camera thật, nhưng vị trí đều nằm ở lối ra vào và hành lang, không thể thấy được Hoàng Kỳ đã đụng vào máy tính của Ưng Phi Phi!"

Nghe vậy, Mặc Lương Vũ lập tức đanh mặt.

Lưu Đạc thấy sắc mặt cậu ta không được vui, bèn nhẹ giọng bổ sung, "Nhưng... sáng nay Hoàng Kỳ đã nộp đơn thôi việc cho phòng Nhân sự, cô ta cũng chủ động thú nhận chính mình đã sửa đổi số liệu."

Biết hối cải rồi sao?!

Mặc Lương Vũ nhướng mày liếc nhìn Lưu Đạc, "Lần sau nói chuyện thì cứ đi thẳng vào vấn đề!"

Lưu Đạc ăn nói vòng vo: "..."

Vừa đến văn phòng, Ưng Phi Phi đã nghe tin Hoàng Kỳ thôi việc.

Cô ngồi xuống khởi động máy tính, thoáng nhìn về phía đối diện, có vẻ như Hoàng Kỳ vẫn chưa bàn giao xong công việc, đang ngơ ngẩn ngồi trước máy tính.

Sau một đêm nơm nớp lo sợ, hôm nay cô ta tiều tụy hơn hẳn.

Mái tóc dài uốn xoăn buộc qua loa sau đầu, không được lớp trang điểm che phủ, quầng thâm dưới mắt cô ta hiện lên rất rõ ràng.

Ưng Phi Phi nhìn thấy nhưng cũng không nói gì, cúi đầu bắt đầu làm việc.

Các đồng nghiệp khác nhìn trộm cô với ánh mắt tò mò và dò xét.

Không ngờ cô lại không tận dụng cơ hội này để xúc xiểm Hoàng Kỳ?!

Phải biết rằng, bây giờ Ưng Phi Phi đã có nhà họ Mặc chống lưng, dù cô càn quấy trong công ty cũng không ai dám nói gì.

Thế mà biết tin Hoàng Kỳ thôi việc, cô lại bình tĩnh đến vậy.

Chiều tối trước khi tan làm, Hoàng Kỳ đã bàn giao xong công việc.

Sau khi trả lại toàn bộ chứng từ của công ty, lúc ra khỏi cửa của phòng số liệu, cô ta vẫn không quên ngoảnh lại nhìn Ưng Phi Phi.

Nhưng đối phương vẫn ngó lơ cô ta.

Hoàng Kỳ cúi đầu tự giễu, bước chân rời khỏi Kiều thị trong ánh mắt cười nhạo của mọi người.

Cô gái xinh đẹp rạng ngời lúc nào cũng tự cao lại kiêu ngạo, xem sắc đẹp là vũ khí, đến cuối cùng cũng tự làm tự chịu thôi.

Sau khi Hoàng Kỳ đi, cuộc sống và công việc của Ưng Phi Phi vẫn diễn ra như cũ.

Thời gian thấm thoắt, đã đến đầu tháng ba.

Đây là thời điểm tràn ngập sắc xuân, đường phố cũng phủ một màu xanh tươi mơn mởn.

Hôn lễ của Ưng Phi Phi và Mặc Lương Vũ được tổ chức tại Đông Thành.

Tiền sính lễ, nhà họ Ưng yêu cầu hai trăm nghìn tệ.

Tiền cưới, nhà họ Ưng bỏ ra hai trăm nghìn tệ.

Số tiền do Ưng Phi Phi quyết định, cô không hề do dự nói thẳng ra con số này khi bàn bạc với Mặc Lương Vũ.

Chỉ còn ba ngày nữa là đến hôn lễ của họ.

Ưng Phi Phi và Mặc Lương Vũ cuối cùng cũng đã đăng ký kết hôn.

Việc này vốn nên làm từ lâu, nhưng Mặc Thịnh Giang lấy lí do công việc nên cầm sổ hộ khẩu đi mất, cứ thế lần lữa mất hơn một tháng.

Lúc này là chín rưỡi sáng, Mặc Lương Vũ và Ưng Phi Phi từ trong Cục Dân chính đi ra, cậu ta ngồi trong xe hệt như đứa ngốc, cầm quyển sổ nhỏ màu đỏ cười ngô nghê.

Ưng Phi Phi ngồi bên ghế phụ lái, chống một tay lên cửa xe, nhìn Mặc Lương Vũ với vẻ không còn gì để nói, "Anh cười đủ chưa vậy?"

Mặc Lương Vũ tiếp tục săm soi quyển sổ màu đỏ, chẳng buồn ngẩng đầu lên, "Chưa đủ." Nói xong, Mặc Lương Vũ đưa giấy chứng nhận kết hôn lên mũi hít hà, buông lời cảm thán, "Thơm thật!"

Ưng Phi Phi: "..."

Nhìn người đàn ông này giở tính trẻ con thế này, Ưng Phi Phi cũng bị ảnh hưởng, vừa định mở giấy chứng nhận kết hôn ra đã bị cướp mất, "Này, anh làm gì thế!"

Mặc Lương Vũ nghiêm túc cất quyển sổ của cô vào trong túi, vỗ lên hai cái rồi hất cằm nói: "Để đề phòng em đòi li hôn, anh chịu trách nhiệm bảo quản giấy đăng kí kết hôn!"

Chương (1-1980 )