Truyện:Người Dấu Yêu - Chương 1942

Người Dấu Yêu
Trọn bộ 2252 chương
Chương 1942
0.00
(0 votes)


Chương (1-2252)

CHƯƠNG 1942: NỖI BĂN KHOĂN CỦA BA MẸ ƯNG PHI PHI

Nghe vậy, Kiều Mục tiến lên định đá cậu ta: "Cậu là ông ai hả?"

Mặc Lương Vũ cười cợt nhả trốn ra phía sau, xin tha mạng: "Sai rồi, sai rồi, em sai rồi!"

"Được rồi, mọi người đừng làm ồn nữa. Tiểu Vũ, chăm sóc tốt cho Phi Phi và cô chú nhé, chúng tôi về trước đây!"

Nghiên Thời Thất kéo cánh tay Tần Bách Duật, chào ba mẹ Ưng Phi Phi rồi ra hiệu cho mọi người nhanh chóng rời đi.

Lúc này Mặc Lương Vũ cũng thu lại biểu cảm tí tởn của mình, thì thầm một câu bên tai Ưng Phi Phi: "Em ngồi với ba mẹ đi, anh tiễn họ về!"

Ưng Phi Phi gật đầu đồng ý, sau đó đưa mắt nhìn họ rời khỏi phòng VIP.

Trong bãi đậu xe của nhà hàng Nghi Nam, Kiều Mục vỗ nhẹ vai Mặc Lương Vũ: "Đã hạ quyết tâm rồi chứ?"

Thật ra trước khi đến tham dự bữa tiệc, bọn họ không hề biết Mặc Lương Vũ có ý định cầu hôn.

Đến cả Tần Bách Duật cũng đến nhà hàng rồi mới biết tối nay nhà hàng đã được một vị khách sộp bao trọn.

Vị khách sộp này đương nhiên là Mặc Lương Vũ.

Mấy ngày không gặp, không ngờ tình cảm của hai người bọn họ lại tiến triển nhảy vọt, mới qua năm mới đã tính chuyện cưới xin rồi.

Mặc Lương Vũ cảm nhận sức nặng trên vai, khẽ gật đầu: "Vâng, em chọn cô ấy!"

Nghe vậy, Kiều Mục bóp vai cậu ta, dặn dò: "Tốt nhất đây không phải là quyết định bồng bột của cậu, nếu không thì..." Nói xong, anh liếc nhìn Tần Bách Duật và Nghiên Thời Thất đang ở cách đó vài bước: "Anh Tư và chị dâu của cậu chắc chắn sẽ không tha cho cậu đâu."

Ai ở đây không biết mối q●⛎●@●𝖓 ⓗ●ệ giữa Ưng Phi Phi và Nghiên Thời Thất đâu cơ chứ.

Nếu Tiểu Vũ dám làm gì có lỗi với Ưng Phi Phi, có lẽ Thập Thất sẽ là người đầu tiên hỏi tội cậu ta.

Mặc Lương Vũ nhìn theo ánh mắt của Kiều Mục, lập tức giơ ba ngón tay: "Chị dâu, em thề sẽ đối xử tốt với cô ấy suốt cuộc đời!"

Nghe vậy, Nghiên Thời Thất mỉm cười: "Mong là vậy, Tiểu Vũ, đừng làm chúng tôi và Phi Phi thất vọng nhé!"

Chẳng thể trách mọi người không tin tưởng Mặc Lương Vũ, ai bảo lúc trước tình trường của cậu ta phức tạp như vậy!

Có thể khiến cho cậu công tử ăn chơi hoang đàng quay đầu, công lao của Ưng Phi Phi quả thật không hề nhỏ.

***

Cùng lúc đó, trong phòng VIP, sau khi Mặc Lương Vũ rời đi, nụ cười trên khuôn mặt ba mẹ Ưng Phi Phi cũng lập tức bay biến.

Họ kéo Ưng Phi Phi ngồi vào bàn, ba cô thở dài: "Con gái, có phải con đã biết gia cảnh của Tiểu Mặc từ lâu rồi không?"

Ưng Phi Phi không giấu giếm, thành thật trả lời: "Con biết từ lâu rồi, thật ra con đã quen biết anh ấy nhiều năm, chỉ là không ngờ cuối cùng lại đến với nhau."

"Ôi... Sau khi Tiểu Mặc thú nhận, từ chiều đến giờ, ba mẹ cứ lăn tăn mãi không thôi. Con gái à, ba không muốn ngăn cản hai đứa đến với nhau, ba mẹ cũng thích cậu nhóc Tiểu Mặc này. Nhưng ba và mẹ con lo cho con lắm, nếu như con làm dâu nhà họ, ngộ nhỡ... chịu thiệt thì phải làm sao? Nhà giàu nghe thì hay đấy, nhưng ai cũng biết nhà giàu phức tạp. Địa vị thân phận của hai nhà... suy cho cùng có cách biệt quá lớn!"

Ba mẹ Ưng Phi Phi có những lo lắng riêng.

Ưng Phi Phi xuất thân bình thường, liệu cô có thể thích nghi được với cuộc sống của một gia đình giàu có, liệu cô có thể trụ vững được trong chốn thượng lưu vinh hoa phú quý ấy hay không?

Họ không bao giờ mong ước xa vời rằng con gái mình có thể bay lên đầu cành rồi trở thành phượng hoàng, họ chỉ mong cô đủ ăn đủ mặc, một đời yên ổn.

Song, cuộc sống của những người có tiền lại không đơn giản như vậy!

Lúc này, Ưng Phi Phi nhìn ba mẹ đã lớn tuổi của mình, trong lòng chua xót.

Cô không thể nói ra những lời cam đoan hùng hồn để ba mẹ yên lòng, lại càng không thể nói suông để lấp li3m.

Bởi vì ngay cả bản thân cô cũng không thể đảm bảo rằng trong tương lai, mọi chuyện sẽ đều yên ổn.

Chương (1-2252)