Truyện:Người Dấu Yêu - Chương 1930

Người Dấu Yêu
Trọn bộ 2252 chương
Chương 1930
0.00
(0 votes)


Chương (1-2252)

CHƯƠNG 1930: CÔ TA ĐÁNG GHÉT ĐÓ!

"Không nóng!"

Ưng Phi Phi vừa khởi động máy tính vừa lau bàn làm việc, trước sự khiêu khích của Hoàng Kỳ, cô thản nhiên trả lời.

Thật ra cô cũng không muốn quấn khăn lạy ông tôi ở bụi này như vậy, nhưng tối qua Mặc Lương Vũ mặt dày quá, để lại rất nhiều dấu ấn trên người cô.

Để tránh đồng nghiệp bàn tán, cô thà đổ mồ hôi cũng không muốn để lộ ra trước mặt mọi người.

Hoàng Kỳ bật cười, "Trước đây cô đâu có thói quen quấn khăn, sao ăn có cái Tết mà thói quen cũng thay đổi luôn rồi!"

"Liên quan gì đến cô à?" Ưng Phi Phi hờ hững nhìn cô ta, thật sự khá phản cảm với sự khiêu khích này.

Cô biết rõ cô và Hoàng Kỳ cùng chung một bộ phận, nhưng tính chất công việc không giống nhau, không tiếp xúc nhiều trong công việc. Không hiểu sao cô ta lại có thành kiến lớn như vậy với mình?!

Sau khi Ưng Phi Phi đáp trả một câu, bầu không khí trong khu vực làm việc trở nên tế nhị hơn nhiều.

Những người khác lũ lượt nhướng mày xem trò vui, Hoàng Kỳ cũng sa sầm nét mặt.

Lúc này, Trưởng phòng Trương nghe thấy động tĩnh ngoài khu vực làm việc cũng đi từ phòng họp ra, "Ưng Phi Phi, cô qua đây một chút."

Ưng Phi Phi tự biết mình đuối lí, nhanh chóng đứng dậy đi vào phòng họp.

Cô loáng thoáng nghe thấy Hoàng Kỳ ở sau lưng mỉa mai: "Đều là người trưởng thành, giả vờ giả vịt cái gì. Trên cổ nhiều dấu thế kia, tưởng dùng khăn là che được chắc?"

Bước chân của Ưng Phi Phi thoáng dừng lại, trước khi vào phòng họp, cô đứng từ xa vẫn nhìn thấy ánh mắt chế nhạo của Hoàng Kỳ.

Cô mím môi không lên tiếng, cảm giác mệt mỏi trong lòng lại tăng lên gấp bội.

Lời ra tiếng vào chốn công sở và sự châm chọc cười nhạo giữa đồng nghiệp với nhau gây ảnh hưởng đến tâm trạng của cô là chuyện không thể tránh được.

Trong phòng họp, tuy Trưởng phòng Trương dùng lời lẽ sắc sảo, hoàn toàn cũng chỉ vì công việc, dặn dò Ưng Phi Phi sau này nghỉ phép phải báo trước.

Nhưng trong lời nói vẫn có vẻ bất mãn, có lẽ vì lần trước Kiều Mục và Thập Thất giải vây cho cô, khiến cho KPI quý này của cả phòng số liệu bị trừ điểm.

Tuy không nói rõ ràng, nhưng Ưng Phi Phi vẫn hiểu được ẩn ý trong lời chị ta: Đừng tưởng mình quen biết ông chủ thì muốn làm gì cũng được!

Sau một hồi dạy dỗ, Ưng Phi Phi lặng lẽ quay về bàn làm việc của mình.

Cô ngó lơ ánh mắt đầy dò xét của mọi người, chỉnh đốn lại dòng suy tư rồi tập trung vào công việc.

Thời gian thấm thoắt trôi qua, gần năm giờ, cô vừa làm xong việc trên tay, Trưởng phòng Trương lại giao nhiệm vụ mới cho cô.

"Ưng Phi Phi, kết quả phân tích những số liệu này tối nay phải giao cho tôi, tôi cần dùng trong buổi họp sáng mai!"

Trưởng phòng Trương bỏ lại một câu rồi xoay người đi vào phòng họp.

Phân tích mười mấy trang báo cáo, đây là lượng công việc một ngày của cô lúc bình thường.

Ưng Phi Phi cắn môi nhìn đồng hồ, còn nửa tiếng nữa là tan làm.

Cô nhớ lời Mặc Lương Vũ dặn, xem ra tối nay cô không thể tham gia bữa cơm kia rồi!

Ưng Phi Phi xoa cái hông đau nhức, cầm di động đi vào nhà vệ sinh.

Cô vừa ngồi lên bồn cầu, tiếng xả nước ở buồng bên cạnh liền vang lên.

Kế tiếp là tiếng giày cao gót bước ra khỏi buông vệ sinh, giọng nói của Hoàng Kỳ cũng nghe thấy rõ ràng, "Tiểu Văn này, cô thấy rồi chứ, lúc nãy Trưởng phòng Trương bảo Ưng Phi Phi phân tích số liệu, thật ra đang gây khó dễ cho cô ta đấy!"

Giọng điệu của Hoàng Kỳ rất khoái trá, cô gái được gọi là Tiểu Văn không hiểu, "Hả? Sao lại gây khó dễ cho chị Phi Phi vậy?"

"Hầy, thế mà cô cũng không hiểu? Trẻ người non dạ quá!" Hoàng Kỳ vừa soi gương chỉnh lại mái tóc, vừa vui 𝐬●ư●ớ𝖓●ⓖ khi người khác gặp họa, "Nói trắng ra là cô ta đáng ghét đó!"

Chương (1-2252)