Truyện:Người Dấu Yêu - Chương 1872

Người Dấu Yêu
Trọn bộ 2252 chương
Chương 1872
0.00
(0 votes)


Chương (1-2252)

CHƯƠNG 1872: CẬU TA THÍCH ƯNG PHI PHI!

Huống chi, một cô gái vừa nghèo vừa tay trắng như cô cũng không chơi nổi trò chơi tình ái của cậu ấm nhà giàu.

Cô muốn một tình yêu ấm áp, thấu hiểu và trân trọng lẫn nhau, mà Mặc Lương Vũ lại là một người có lịch sử tình trường dày đặc.

Ưng Phi Phi miên man suy nghĩ, mãi cho đến khi bả vai truyền đến hơi lạnh, cô mới lảo đảo đi vào phòng tắm.

Tối hôm đó, Ưng Phi Phi không bước ra khỏi phòng thêm một lần nào nữa.

Còn Mặc Lương Vũ cũng rối rắm ngồi hút thuốc ở phòng khách rất lâu.

Cậu ta thích Ưng Phi Phi!

Nhận thức này dần trở nên rõ ràng, không ngừng quấy đảo tâm trí cậu ta!

Ngay trong khoảnh khắc ở suối nước nóng, ngoài việc thấy đau lòng cho hoàn cảnh hiện tại của cô, cậu ta còn nảy sinh mong muốn bảo vệ và che chở cho cô.

Đúng là gặp զⓤ*ỷ rồi!

Rõ ràng cô rất bình thường, cùng lắm cũng coi như có chút sắc đẹp, sao lại có thể khiến cậu ta rung động mãnh liệt đến không kìm được như vậy!

Mặc Lương Vũ vẫn cho rằng, người con gái kiêu ngạo như Lăng Mật mới là đối tượng để cậu ta coi trọng.

Nhưng hôm nay mọi chuyện đã hoàn toàn thay đổi!

Suy nghĩ của cậu ta cứ chìm nổi vu vơ mãi không yên, không đợi được Ưng Phi Phi xuống tầng, cũng chần chừ không dám tùy tiện quấy rầy cô.

Mặc Lương Vũ cứ ngồi trong phòng khách trải nghiệm loại cảm xúc mà trước đây chưa từng trải qua như vậy đến tận nửa đêm rồi mới nặng nề ngủ thiếp đi.

Dĩ nhiên, cậu ấm Mặc đang bi thương như vậy, nếu không tìm đường 𝒸𝒽ế●✞ thì không phải là cậu ta.

Cậu ta nằm ngủ co ro trên ghế sô pha ở phòng khách suốt một đêm, sáng sớm ngày hôm sau bị cảm cũng không phải là chuyện quá kì lạ!

Mặc dù đã được người giúp việc đắp chăn cho, nhưng cậu ta vẫn bị lạnh đến tỉnh dậy.

Biệt thự kiểu Nhật không có hệ thống sưởi sàn, chỉ có máy điều hòa nhiệt độ ở chính giữa.

Bảy giờ sáng, cậu ta ai oán ôm chăn 𝖗u_𝐧 ⓛ_ẩ_ⓨ 𝖇_ẩ_𝖞 trên ghế sô pha.

Người giúp việc bận rộn thỉnh thoảng đi ngang qua, Mặc Lương Vũ u ám nhìn bọn họ, khàn giọng chất vấn, "Mấy người cứ kệ để tôi ngủ ở phòng khách cả một đêm thế này à?"

Người giúp việc rối rít vô tội đứng tại chỗ, nhất thời có người nhỏ giọng lẩm bẩm, "Cậu chủ, tôi gọi cậu hai lần bảo cậu về phòng ngủ... Nhưng cậu không chịu!"

"Tôi không chịu?" Mặc Lương Vũ không hề có chút ấn tượng nào với lời giải thích của người giúp việc.

Thấy vẻ mặt đầy nghi ngờ của cậu ta, người giúp việc gật đầu cười ngượng ngùng, "Vâng, cậu không chịu, còn bảo tôi cút..."

Mặc Lương Vũ xoa mặt không nói!

Chưa đầy một phút sau, cửa phòng trên tầng vang lên.

Vừa nghe thấy âm thanh, Mặc Lương Vũ lập tức nghiêng người dựa vào ghế sô pha, nhắm mắt nhíu mày tỏ vẻ rất khó chịu.

Ưng Phi Phi xách túi hành lí đi từ trên tầng xuống, thấy người giúp việc đang đứng thành hàng thì cũng dừng bước.

"Cô Ưng, cô... phải đi rồi sao?"

Trông thấy túi hành lí trong tay cô, người giúp việc trộm liếc Mặc Lương Vũ rồi cất tiếng hỏi.

Ưng Phi Phi cười áy náy, "Ừm, công ty có việc đột xuất nên tôi phải về gấp!"

Kiếm cớ!

Mặc Lương Vũ ngồi bật dậy, quay đầu nhìn Ưng Phi Phi trên cầu thang, không nói không rằng cầm điện thoại trên bàn trà lên gọi điện cho Kiều Mục!

"Anh Hai, công ty các anh vô nhân đạo thế? Hôm nay là mùng Một Tết mà sao còn bắt người ta tăng ca?"

Cậu ta vừa dứt lời, Ưng Phi Phi đã ném túi hành lí chạy tới!

Tiêu rồi!

Cô sắp bị lộ tẩy rồi!

Ưng Phi Phi cuống quýt vọt tới trước mặt Mặc Lương Vũ, cướp điện thoại của cậu ta rồi ấn nút tắt cuộc gọi.

"Sao anh lại gọi điện thoại cho Tổng Giám đốc Kiều!"

Cô chán nản, tự tay cúp điện thoại của Tổng Giám đốc Kiều, không biết mình có bị đuổi việc hay không đây!

Đều tại Mặc Lương Vũ, nếu không phải tại lời của anh ta thì cô cũng không thức trắng cả đêm, muốn nhân lúc còn sớm rời đi còn không phải vì để tránh bị hiềm nghi chắc!

Chương (1-2252)