Truyện:Người Dấu Yêu - Chương 1814

Người Dấu Yêu
Trọn bộ 2252 chương
Chương 1814
0.00
(0 votes)


Chương (1-2252)

CHƯƠNG 1814: ANH LẠI TRỞ THÀNH KẺ NGU XUẨN NHẤT TRONG KẾ HOẠCH NÀY

Kiều Mục bước nhanh xuống bậc thang dẫn xuống căn hầm. Đập vào mắt anh là một căn phòng vẻn vẹn hai mươi mét vuông, ở góc tường là bảy tám người đã bị khống chế.

Một chiếc giường có lớp màng cách li bao quanh được đặt chính giữa căn phòng tàn tạ, xung quanh còn có rất nhiều dụng cụ y tế.

Lăng Tử Hoan mặc một bộ đồ kháng khuẩn màu xanh đang nằm trên giường, thân hình nhỏ bé, đôi 𝖒ắ-✞ 𝓃-♓ắ-𝖒 ⓝ-𝐠𝖍-❗-ề-𝖓, mí mắt đỏ hoe, vừa nhìn là biết cô đã từng khóc.

Trên cánh tay cô vẫn đang cắm kim truyền dịch, bên cạnh còn có rất nhiều ống lấy máu.

Kiều Mục đau lòng bước đến xé lớp màng cách li, đầu ngón tay rⓤ_ռ 𝖗ẩ_🍸 vuốt v e gò má hơi lạnh của cô.

Anh không dám tượng tượng nếu mình đến chậm thì cô sẽ bị hành hạ thế nào.

Kiều Mục khép mắt 𝖙.♓.ở ♓.ổ.ռ 𝖍ể.𝓃, cố nén đau lòng. Bỗng dưng anh nhìn xuống vùng eo bên phải của cô.

Chỗ eo của bộ đồ kháng khuẩn có vết máu rỉ ra.

Kiều Mục căng thẳng, co ngón tay vừa duỗi ra, nhẹ nhàng vén lớp áo kháng khuẩn lên, tức thì trông thấy một vết cắt dài khoảng nửa centimet trên eo trái của cô.

Rõ ràng là quá trình lấy thận vừa mới bắt đầu thì bị người khác cắt ngang!

Có vẻ như vết thương trên eo đã được sơ cứu, trên miệng vết thương còn dính một ít nước thuốc vàng.

Kiều Mục đau lòng tột cùng nhưng không dám đụ·n·g ⓒ♓·ạ·𝐦 nhiều, sợ làm cô bị thương.

Mà Lăng Vạn Hình vẫn luôn đỏ mắt đứng bên mép giường nhìn cô con gái bé nhỏ.

Anh quay qua nhìn mấy người ngồi xổm ở góc tường, giận dữ chất vấn: "Chỉ với mấy tiếng ngắn ngủi sao các người có thể cấy mô thành công được?"

Làm gì có chuyện cấy ghép thận dễ dàng như vậy được?

Chẳng lẽ dù cấy mô không thành công, Hoắc Trúc Nhan cũng bất chấp ghép thận?

Lăng Vạn Hình không hề nghe thấy những gì điều Hoắc Trúc Nhạn nói ở bên ngoài khoang máy bay, nhưng với dựa vào vốn kiến thức căn bản cũng biết quá trình cấy ghép thận rất phức tạp.

Nếu chỉ tốn mười mấy tiếng đồng hồ thì nhanh quá mức rồi.

Sau đó, một tên bác sĩ đang ngồi trên đất nơm nớp lo sợ nói: "Mấy tháng trước chúng tôi đã nhận được báo cáo sức khỏe và nhóm máu của cô ấy, thử nghiệm cấy mô cũng đã tiến hành từ lâu rồi... Hôm nay chỉ cần lấy máu thêm lần nữa để xác nhận nhóm máu của cô ấy có phù hợp ghép mô hay không là được."

Những kẻ này đều là nhân viên y tế tư nhân mà Hoắc Trúc Nhạn đưa tới.

Phẫu thuật lấy thận không hề phức tạp.

Nếu không bị phát hiện thì khoảng ba bốn giờ sáng hôm nay họ có thể lấy thận ra rồi.

Mấy tháng trước?

Lăng Vạn Hình giật mình nhớ lại thời gian Hoắc Trúc Nhạn về nước.

Hóa ra ả đàn này đã nhắm vào con gái mình từ mấy tháng trước.

Quả là một kế hoạch tinh vi, mà anh lại trở thành quân cờ ngu xuẩn nhất trong kế hoạch này.

Lúc này Kiều Mục không để ý đến những người khác, muốn bế Lăng Tử Hoan lên nhưng lại do dự.

Anh nhìn cây kim truyền dịch trên cánh tay cô nhóc, tức giận quát đám người trong góc tường: "Rút kim ra!"

"Vâng, vâng!"

Bác sĩ г_𝖚_п ⓡ_ẩ_🍸 đứng dậy, vì ngồi lâu quá nên chân ông ta cũng tê rần.

Dưới ánh mắt lạnh lùng của Kiều Mục và Lăng Vạn Hình, ông ta nhanh chóng rút cây kim đặt lên xe đẩy, sau đó sợ hãi lùi hai bước rồi mới giải thích: "Chúng tôi đều là những y bác sĩ bình thường, chỉ lấy thận theo yêu cầu thôi, ngoài ra không làm gì hết..."

Kiều Mục cúi xuống bế Lăng Tử Hoan lên rồi quay người bước đi, đồng thời cười gằn: "Để dành những lời này mà giải thích với cảnh sát ấy."

Anh bế Lăng Tử Hoan rời khỏi gian hầm.

Cô bị tiêm thuốc mê toàn thân, không biết sẽ ngủ đến bao giờ.

Bây giờ phải nhanh chóng đưa cô đi bệnh viện làm kiểm tra chi tiết mới được.

Chương (1-2252)