Truyện:Người Dấu Yêu - Chương 1752

Người Dấu Yêu
Hiện có 1890 chương (chưa hoàn)
Chương 1752
0.00
(0 votes)


Chương (1-1890 )

CHƯƠNG 1752: LỄ ĐÍNH HÔN CỦA KIỀU KÌNH VÀ HÀN VÂN AN

Thời gian thấm thoắt trôi, loáng cái lại hai ngày nữa trôi qua.

Từ khi Lăng Tử Hoan biết Hoắc Trúc Nhạn đi rồi, gương mặt nặng nề mới lại trở nên tươi tắn như cũ.

Ban ngày cô vẫn đi làm bình thường, nhưng đến tối lại bắt đầu nhớ nhung mẹ, không biết giờ mẹ đang ở đâu.

Chiều hôm nay có một buổi lễ đính hôn vô cùng chấn động và long trọng ở Lệ Thành.

Lễ đính hôn của Kiều Kình và Hàn Vân An.

Mà Tô Uyển Đông cũng đã mất tích suốt một tuần.

Bốn giờ chiều, Lăng Vạn Hình mặc tây trang thẳng thớm đứng trước phòng thay đồ đeo cà vạt, lại bỗng nhớ Tô Uyển Đông vô cùng.

Bàn tay đang thắt cà vạt cứng đờ, anh nhìn bản thân trong gương khẽ cười tự giễu.

Dường như từ khi cô ấy đi khỏi, anh cũng không tìm thấy cảm giác thuộc về nữa.

Cảm giác này rất kì lạ, hoàn toàn không giống sự cố chấp với Hoặc Trúc Nhạn, là cảm giác như cảng tránh gió vĩnh viễn có thể cưu mang anh chợt biến mất vậy.

Lăng Vạn Hình thẫn thờ nhìn đôi mắt phiếm xanh tím của mình. Mấy đêm này một mình khó ngủ đã khiến anh mệt mỏi cực điểm.

"Ông chủ, xe đã chuẩn bị xong, có thể xuất phát bất cứ lúc nào!"

Chú Lăng ở ngoài cửa chợt lên tiếng nhắc nhở, cũng kéo lại lí trí của Lăng Vạn Hình.

Anh đáp một tiếng, vội vàng sửa lại cà vạt rồi xoay người bước ra ngoài.

Chờ tham gia xong tiệc đính hôn hai nhà Kiều - Hàn tối nay, sáng mai anh định khởi hành đi Giang Nam luôn.

Không cần biết có thể tìm được Uyển Đông hay không, anh vẫn muốn đi thử vận may.

Năm giờ chiều, tại giáo đường Hàn Kim Cổ Bảo.

Hoàng hôn bao phủ cả tòa giáo đường dưới ánh sáng mờ ảo xinh đẹp.

Trên thảm cỏ bên ngoài, sắc màu rực rỡ, âm nhạc du đương.

Tiệc đính hôn của hai nhà Kiều - Hàn, có thể nói là tiêu điểm đáng mong đợi nhất ở Lệ Thành suốt thời gian này.

Dù sao cũng là sự liên hợp mạnh mẽ nhất, hơn nữa cô dâu chú rể đều là con trưởng hai gia tộc lớn.

Chỉ một buổi lễ đính hôn mà hai nhà đã thuê cả giáo đường Cổ Bảo, mà khách khứa vẫn đông không đếm xuể, có thể thấy được mức độ xem trọng của hai bên gia tộc đối với lễ đính hôn này.

Chỉ trong chốc lát, Lăng Vạn Hình đã tới giáo đường Hàn Kim Cổ Bảo. Anh nghiêng người xuống xe, đứng trước cửa giáo đường nhìn quanh một lát, sau đó thong thả đi tới trước, đưa thiệp mời và quà mừng cho nhân viên rồi mới đi vào trong thảm cỏ.

Lúc này, khách mời đã túm năm tụm ba trò chuyện đi lại xung quanh.

Đám người Tần Bách Duật đang đứng ở phía trước nâng ly nói chuyện. Mặc Lương Vũ thấy Lăng Vạn Hình đầu tiên, "Anh Cả đến rồi!"

Nghe cậu ta nói, mấy anh em cùng xoay người lại.

Có thể thấy, mấy ngày này Lăng Vạn Hình cũng không dễ dàng gì.

Tuy trông anh vẫn mạnh mẽ ngang tàng như ngày nào, nhưng có thể thấy được vẻ mệt mỏi qua khóe mắt kia.

Lăng Vạn Hình nhấc một ly rượu trên khay phục vụ đi ngang qua, đi tới đứng cạnh Tần Bách Duật, lại quay sang nhìn Kiều Mục: "Hoan Hoan không tới à?"

Kiều Mục nhấp một ngụm rượu đỏ, lắc đầu trả lời: "Cô ấy không thích tham gia kiểu tiệc tùng này."

Lăng Vạn Hình thở dài một hơi, khẽ vuốt v e chân ly thủy tinh, lại nhìn sang người đàn ông bên cạnh, "Chú Tư, bên cậu có tin gì của Uyển Đông không?"

Mọi người đều quay nhìn sang Tần Bách Duật.

Hàn Vân Đình và Mặc Lương Vũ lặng lẽ liếc nhau đầy ẩn ý.

Kiều Mục lại ngửa đầu uống Champagne, làm như không nghe thấy.

Tần Bách Duật nhìn Lăng Vạn Hình, giọng nói trầm thấp: "Chưa có."

Lăng Vạn Hình nhìn chằm chằm Tần Bách Duật không chớp mắt, tìm tòi xem có thể nhìn ra manh mối gì từ nét mặt anh không.

Theo hiểu biết của anh với chú Tư thì muốn tra tìm tin tức của một người không đến nỗi khó khăn mới đúng.

Huống chi thời gian này, Lăng Vạn Hình vẫn luôn không ngừng tìm kiếm tin tức của Tô Uyển Đông.

Mà anh luôn có một ảo giác rằng, có người lén lút ngáng chân, mỗi lần anh gần chạm tới kết quả thì lại bị cắt ngang toàn bộ.

Chương (1-1890 )