← Ch.1734 | Ch.1736 → |
CHƯƠNG 1735: VIỆC NÀY LIÊN QUAN GÌ ĐẾN CHÚ TƯ?
Tuy cô nhóc này còn nhỏ, trông cũng có vẻ ngây thơ, nhưng ít ra không ngốc nghếch, còn biết rõ cái gì có thể làm, cái gì không thể.
Chuyện này khiến Kiều Viễn Hiền rất vui vẻ!
Sau khi cười lớn một trận, ông ngồi trên xe lăn hơi nghiêng người về phía trước nhẹ nhàng dặn Lăng Tử Hoan, "Nhóc con, nhớ cho kĩ, chỉ cần là chuyện bản thân không muốn làm thì phải kiên trì đến cùng. Không cần biết Hoắc Trúc Nhạn làm gì với cháu, cháu chỉ cần làm tốt việc của mình là được, hiểu chưa?"
Lăng Tử Hoan vui vẻ, cũng hơi nhoài người về phía trước giống Kiều Viễn Hiền, cười hì hì hỏi: "Bác Hai, vậy bác sẽ không bảo cháu mang thận cho con trai bà ta đâu đúng không?"
Kiều Viễn Hiền gật đầu không do dự, "Tất nhiên rồi, bác Hai có lý do gì lại đi giúp bà ta mà không giúp cháu cơ chứ?"
Cô nhóc cảm động suýt rơi lệ!
Nhìn đi, bác Hai đúng là người cha tốt mà!
Lát sau, Kiều Viễn Hiền đang định nói thêm một chuyện khác thì Kiều Mục đã bưng khay trái cây đi ra.
Anh lạnh lùng đặt khay xuống bàn đá, liếc nhìn một cái rồi lại duỗi tay đẩy khay đến trước mặt cô nhóc.
Hành động này được Kiều Viễn Hiền tặng cho một cái lườm.
"Đang nói chuyện gì thế? Sao không nói tiếp đi?" Kiều Mục bắt tréo chân ngồi xuống cạnh Lăng Tử Hoan, kiêu căng nhìn Kiều Viễn Hiền đối diện.
Cô nhóc chọn tới chọn lui rồi lấy một quả táo đỏ rực trên khay hoa quả đưa cho Kiều Viễn Hiền bằng cả hai tay, "Bác Hai, bác ăn táo đi ạ!"
Kiều Mục bị lờ tịt đi: "..."
Kiều Viễn Hiền nhận quả táo, lại lườm Kiều Mục một cái, "Chuyện của Hoắc Trúc Nhạn, tên nhóc nhà họ Lăng biết nhiều không?"
Nghe chuyện này, Kiều Mục nghiêm túc hẳn lên, "Nếu anh ấy chủ định điều tra thì chuyện gì cũng biết được!"
Kiều Viễn Hiền nắm quả táo cười mỉa, "Thế nếu có người cố ý làm giả tin tức bắn tin cho cậu ta thì sao?"
"Ba?" Kiều Mục nhíu mày, "Ý ba là..."
Kiều Viễn Hiền thở dài một tiếng, ánh mắt sâu thẳm nhìn ra xa, "Nội dung điều tra của tên nhóc nhà họ Lăng bị người khác chặn ngang để can thiệp rồi. Con là anh em với cậu ta, nếu không muốn cậu ta đi sai đường thì nhớ nhắc nhở một câu. Hoắc Trúc Nhạn cũng không phải người phụ nữ đơn giản như các con thấy đâu, ngay cả tin tức con điều tra được cũng chưa chắc tất cả đều là thật. Nhà họ Hoắc có thể sử dụng mã lệnh chặn lại tin tức trên Internet, công nghệ rất cao, có rảnh thì đi hỏi Tiểu Tứ là biết."
Kiều Viễn Hiền cảnh cáo như vậy làm Kiều Mục tức khắc lạnh lùng hẳn đi, "Liên quan gì đến chú Tư?"
Kiều Viễn Hiền nheo mắt đầy bí hiểm, "Việc này có lẽ không liên quan đến cậu ấy, nhưng cậu ấy chắc chắn hiểu rõ công nghệ tin tức nhà họ Hoắc."
Lúc này, Kiều Mục mới chợt nhớ ra một chuyện.
Anh loáng thoáng còn nhớ, lần đầu gặp Hoắc Minh ở Mỹ hai năm trước cũng từng nghe anh ta nhắc đến công ty truyền thông hay công nghệ thông tin nào đó với chú Tư.
Lúc ấy anh không để ý, nhưng bây giờ xem ra lời của ông già là thật rồi. Nếu Hoắc Trúc Nhạn nhờ vả Hoắc Minh thì cũng có thể sử dụng mạng lưới thông tin nhà bọn họ.
Có lẽ nội dung nói chuyện giữa Kiều Viễn Hiền và Kiều Mục ẩn chứa nhiều ý tứ, nên Lăng Tử Hoan cũng không chen vào được câu nào, chỉ ngồi bên cạnh cầm nho nhét vào miệng, vừa ăn vừa hóng.
Khoảng nửa tiếng sau, ông Đoàn bưng đồ ăn ra ngoài.
Bốn người ngồi trong sân im lặng ăn cơm, vẻ mặt Kiều Mục vẫn luôn rất tối tăm âm trầm.
Tối hôm đó, anh đưa Lăng Tử Hoan về nhà họ Lăng, sau đó gọi một cuộc cho Tần Bách Duật rồi tới thẳng Vịnh Lâm Hồ.
← Ch. 1734 | Ch. 1736 → |