Truyện:Người Dấu Yêu - Chương 1694

Người Dấu Yêu
Trọn bộ 2252 chương
Chương 1694
0.00
(0 votes)


Chương (1-2252)

CHƯƠNG 1694: NGƯỜI PHỤ NỮ LẠ MẶT TRONG PHÒNG KHÁCH!

Nghiên Thời Thất cẩn thận quan sát vẻ mặt biến đổi không ngừng của Kiều Mục, ánh mắt lanh lợi lóe lên, "Cậu ấy không phải nam chính, nhưng là một vai nam phụ rất quan trọng."

Lăng Tử Hoan nghe đến đây thì cảm giác rất tự hào, "Anh Nông của em quá tuyệt vời, đến cả nam phụ cũng rất quan trọng, em phải cho anh ấy lên top mới được!"

Kiều Mục bình tĩnh cười mỉa, "Có quan trọng hơn nữa cũng không sống được đến cuối phim!"

Nghiên Thời Thất: "..."

Lăng Tử Hoan nghe thấy thần tượng bị mỉa mai thì tức giận quay phắt lại, "Chú Hai nói linh tinh! Anh Nông của cháu nhất định sẽ sống tới tập cuối cùng!"

"Phải không?" Kiều Mục bước lên trước nắm hai má cô nhóc, "Em thích cậu ta đến vậy à?"

Cô nhóc gật liên tục, "Đương nhiên rồi, anh Nông của cháu giỏi như vậy, muốn làm nam chính cũng được nữa là!"

Nghiên Thời Thất khoanh tay đứng cạnh nhìn bọn họ cãi nhau, không muốn chen vào.

Kiều Mục thấy Lăng Tử Hoan bảo vệ Ấn Thượng Nông như vậy thì ghen tức cực kì, "Cậu ta làm diễn viên chính? Chiều cao của cậu ta có đạt chuẩn không?"

Vừa rồi lúc em dâu diễn cặp với Ấn Thượng Nông, anh đã thấy dưới chân Ấn Thượng Nông lót hai khối gạch.

Lăng Tử Hoan nghe thế thì giật mình, tiếc hận thở dài, "Anh Nông của cháu cái gì cũng tốt, chỉ có chiều cao là nỗi đau, haizz..."

Kiều Mục lập tức không còn gì để nói: "..."

Anh phát hiện, cô nhóc này có rất nhiều cách làm anh tức 🌜-𝖍-ế-𝖙.

Thật mẹ nó quái lạ!

Nói cho cùng cũng chỉ là thiếu nữ theo đuổi thần tượng thôi, anh không cần phải thật sự tức giận.

Nhưng hiếm thấy cô nhóc để ý người đàn ông khác quá mức như vậy, anh cũng hơi khó chịu.

Thật ra trong lòng Kiều Mục cũng không muốn thừa nhận, mình hoàn toàn đánh mất bản thân mỗi khi đứng trước Lăng Tử Hoan.

Nói anh cưỡng ép cũng được, dùng thủ đoạn cũng chẳng sao.

Hao tâm tổn sức đối xử tốt với cô nhóc, không muốn cô liếc nhìn người khác lấy một cái nào hết.

Kiều Mục anh có ưu thế tuyệt đối, đồng thời cũng có nhược điểm trí mạng.

Anh hơn Hoan Hoan mười một tuổi!

Chênh lệch tuổi tác lớn như vậy làm anh hoàn toàn không có cảm giác an toàn.

Anh sợ Lăng Tử Hoan bị sắc đẹp hấp dẫn, chạy theo người khác!

Kiều Mục nghĩ thầm, bắt đầu chăm sóc bản thân từ bây giờ chắc... vẫn còn kịp nhỉ!

Trưa hôm đó, Lăng Tử Hoan cùng ăn cơm hộp với Nghiên Thời Thất ở phim trường, hai giờ chiều mới về tới trụ sở Kiều thị.

Tuy đã xác định q𝐮ⓐ_𝐧 𝒽_ệ với chú Hai, nhưng cô nhóc vẫn cảm thấy rất không chân thật, dù đang làm việc cũng không nhịn được phải ngắm trộm Kiều Mục qua vách cửa kính.

Tới giờ tan tầm, Tô Uyển Đông gọi điện cho Lăng Tử Hoan, báo cho cô nhóc biết trong nhà có khách quý đến thăm, lái xe đã chờ ở dưới sảnh, bảo cô nhóc về sớm một chút.

Lăng Tử Hoan cũng không nghĩ gì nhiều, quấn lấy Kiều Mục ngọt ngào một lát rồi đeo ba lô ra khỏi công ty.

Năm rưỡi chiều, Lăng Tử Hoan về tới biệt thự nhà mình.

Cô nhóc tung tăng nhảy nhót vào phòng khách, lại phát hiện không khí trong nhà rất bất thường.

Cô thấy mẹ đang đứng cạnh bàn trà, bên chân còn có một tách trà vỡ vụn.

Còn ba cô ngồi trên chiếc ghế đôn rít xì gà liên tục, Vân Vân không có đây, đối diện ba là một người phụ nữ lạ mặt.

Lăng Tử Hoan nhìn người này lại nhìn người kia, khó hiểu bước tới cạnh Tô Uyển Đông, kéo tay mẹ sang bên cạnh, "Mẹ, tách trà vỡ rồi, tránh xa ra một chút!"

Tô Uyển Đông cứng người nhìn sang Lăng Tử Hoan, gương mặt tái nhợt, giọng nói cũng 𝐫𝐮●n ⓡẩ●ÿ, "Hoan Hoan, con về rồi à..."

Chương (1-2252)