Truyện:Người Dấu Yêu - Chương 1691

Người Dấu Yêu
Trọn bộ 2252 chương
Chương 1691
0.00
(0 votes)


Chương (1-2252)

CHƯƠNG 1691: KIỀU MỤC GHEN

Lăng Tử Hoan nói xong liền cầm tách trà lên bàn lên uống một hớp, li3m li3m môi, tiếp tục bổ sung: "Nhưng mà... chú Hai, chú thì khác. Lúc không gặp, cháu sẽ nhớ chú, nằm mơ cũng sẽ mơ tới chú, nhưng nếu không gặp chú Ba, chú Út thì cháu lại không thấy nhớ. Còn nữa, khi thấy chú ở bên cạnh người phụ nữ khác, cháu sẽ rất khó chịu, cực kì cực kì khó chịu. Nhưng nếu cháu thấy bên cạnh chú Ba hoặc chú Tiểu Mặc có phụ nữ thì sẽ chỉ mừng cho họ thôi."

Chú ba Hàn và chú út Mặc mà nghe thấy cô nói mấy lời này chắc sẽ khóc ngất mất.

Lăng Tử Hoan khó khăn lắm mới thổ lộ được tấm lòng mình, có lẽ rất hồi hộp nên lại cầm tách trà lên uống mấy ngụm.

Chờ cô thả tách xuống bàn, gương mặt vốn nghiêm túc của Kiều Mục cũng dần giãn ra, anh dịu dàng nhìn cô, dùng ngón cái lau giọt nước vương bên môi cô, thở dài nói: "Chắc chắn chưa?"

Lăng Tử Hoan nặng nề gật đầu, đặt tay lên vai Kiều Mục nói: "Chắc chắn!"

Đã nói tới mức này rồi, ánh mắt nghiêm túc của Kiều Mục cũng dần rạng rỡ hơn.

Anh nhếch môi cười rất thiếu đứng đắn, ánh mắt chăm chú dừng trên đôi môi đỏ mọng của Lăng Tử Hoan, yết hầu nhấp nhô không ngừng.

Đệch!

Có chút không kiềm chế được!

Không khí cực kì mờ ám, má hai người vô thức sát lại gần, đúng lúc này, ngoài cửa vang lên tiếng gõ.

Hai người lập tức ngượng ngùng tách nhau ra.

Suýt quên mất đang ở công ty!

Lưu Đạc đẩy cửa đi vào, thấy Kiều Mục quỳ gối trên mặt đất, Lăng Tử Hoan ngồi trên ghế xoay quay sang nhìn mình, ánh mắt của cả hai khiến Lưu Đạc giật thon thót, không hiểu sao lại thấy chột dạ.

Có phải anh ta tới không đúng lúc không?!

Lúc này Kiều Mục đã điều chỉnh được cảm xúc, bình thản chống tay lên lưng ghế xoay của Lăng Tử Hoan đứng lên, híp mắt hỏi: "Chuyện gì?"

Lưu Đạc vừa bắt gặp ánh mắt Kiều Mục thì 𝓇-ⓤ-n г-ẩ-ÿ: "Tổng Giám đốc Kiều, mười giờ sáng nay anh có lịch đi khảo sát phim trường, sắp tới giờ rồi ạ."

Kiều Mục nghiêm túc gật đầu, "Tôi biết rồi."

Lưu Đạc đáp lời, sau đó lén nhìn qua nhìn lại Kiều Mục và Lăng Tử Hoan một cái nữa rồi mới xoay người ra cửa.

Lăng Tử Hoan và Tổng Giám đốc Kiều... có biến!

Trời biết đất biết, lúc anh ta đẩy cửa vào nhìn Tổng Giám đốc còn tưởng anh ấy đang quỳ gối trước Lăng Tử Hoan nữa chứ.

Thời nay 𝐪ⓤ●a●n 𝖍●ệ chú cháu cũng quá lộn xộn đi!

***

Mười giờ sáng, Kiều Mục dẫn Lăng Tử Hoan ra khỏi trụ sở Kiều thị.

Từ lúc lên xe, vừa ngồi xuống ghế lái phụ là cô đã liến thoắng nói không ngừng: "Chú Hai, đến phim trường khảo sát, có phải nên mang đồ ăn cho chị Thập Thất không? Chị ấy không thích ăn đồ ngọt, hay là... em mua cho chị ấy một cốc cà phê nhỉ? À, hay mang salad hoa quả cũng được, quay phim mệt lắm."

Kiều Mục từng đồng ý với Lăng Tử Hoan rằng có dịp sẽ đưa cô đến phim trường.

Vừa hay gần đây em dâu mới nhận một bộ phim có bối cảnh dân quốc, địa điểm cũng chính là khu phim trường dân quốc lần trước.

Anh vẫn nhớ cô nhóc nhà mình rất thích làm trợ lý cho em dâu, nên đưa cô đi đến phim trường một lát, coi như ôn lại kỉ niệm.

Kiều Mục vừa lái xe vừa nghe tiếng Lăng Tử Hoan líu ríu vui vẻ.

Nhịn một lúc thật lâu mới ghen tị hỏi: "Em cũng hiểu sở thích của chị Thập Thất nhà em quá đi nhỉ! Tôi thì sao? Em nói nghe xem tôi thích cái gì?"

Chương (1-2252)