Truyện:Người Dấu Yêu - Chương 1655

Người Dấu Yêu
Trọn bộ 2252 chương
Chương 1655
0.00
(0 votes)


Chương (1-2252)

CHƯƠNG 1655: LĂNG TỬ HOAN ĐỎ MẶT

Nhờ có Nghiên Thời Thất, Lăng Tử Hoan và Ưng Phi Phi từng gặp nhau vài lần, tuy không tiếp xúc nhiều, nhưng vẫn có ấn tượng rất tốt đẹp về nhau.

Ưng Phi Phi đứng ngoài thang máy nghiêng người, gật đầu chào Kiều Mục rồi mới đáp lời Lăng Tử Hoan, "Chị làm ở đây, em đến tìm Tổng Giám đốc Kiều à?"

Lăng Tử Hoan túm Kiều Mục ra khỏi thang máy, tự hào nói: "Không phải! Em cũng đi làm ở đây, làm trợ lý Tổng Giám đốc!"

Ưng Phi Phi chợt hiểu ra, nhìn dáng vẻ hãnh diện của Lăng Tử Hoan thì bật cười.

Cô bé này vẫn giống như mấy năm trước, ngây ngô hoạt bát lại đáng yêu.

Sau khi tạm biệt Ưng Phi Phi, Lăng Tử Hoan cũng tự nhiên nắm tay Kiều Mục, vừa đi vừa ngoái nhìn, lầm bầm nhỏ giọng nói: "Chú Hai, chị Phi Phi đến chỗ chú làm từ lúc nào thế?"

"Lâu rồi."

Kiều Mục nhìn cô nhóc chủ động nắm tay còn không tự nhận ra thì cười gian trá, bàn tay dày rộng bao lấy nắm tay nhỏ xinh của cô.

Hai người băng qua đám người qua lại trong sảnh Kiều thị, ngang nhiên nắm tay nhau, khiến cho đám nhân viên đi ngang qua sợ đến ngây người.

Sếp nhà mình đang hẹn hò à?!

Má ơi tin sốc! Mà cô bé được sếp nắm tay đáng yêu quá, trông như búp bê vậy!

Chỉ trong một buổi nghỉ trưa, tin đồn Tổng Giám đốc Kiều Mục đang hẹn hò lan truyền khắp trụ sở Kiều thị.

Sau nhiều lần dò la tin tức, cuối cùng cũng lộ ra cô bé kia là trợ lý Tổng Giám đốc vừa bắt đầu vào làm từ hôm nay!

***

Phố ẩm thực ở gần cao ốc Kiều thị, Kiều Mục dẫn Lăng Tử Hoan đến một quán cơm khá đặc sắc ở địa phương này.

Hai người chọn một phòng tương đối kín đáo, nhân lúc Lăng Tử Hoan gọi món, Kiều Mục ngồi đối diện cô châm một điếu thuốc.

Người phục vụ mở quạt thông gió trong phòng lên, gương mặt điển trai của Kiều Mục bị bao phủ một lớp khói mờ, lộ vẻ âm u mệt mỏi.

Lăng Tử Hoan gọi xong đồ ăn, vừa ngẩng đầu thì thấy dáng vẻ này của chú Hai nhà mình, tim như bị siết lại, không hiểu sao lại cảm thấy xót xa.

Lăng Tử Hoan vốn là một cô nhóc tinh quái, lại từng theo Nghiên Thời Thất lăn lộn trong giới giải trí một thời gian, cũng học được bản lĩnh nhìn mặt đoán ý.

Cô nhóc ngồi ngay ngắn đối diện Kiều Mục, vươn ngón tay xoắn sợi tóc trên đỉnh đầu mình, "Chú Hai, chú đang suy nghĩ gì vậy?"

Sau khi về nước, cô nhóc phát hiện ra ngay chú Hai không còn cởi mở như trước nữa.

Tuy lúc đi cùng cô vẫn rất 🌜𝐡-1-ề-u 𝐜𝖍ⓤộ-𝓃-𝐠, nhưng nhiều khi lại trở nên ít nói hẳn đi.

Lăng Tử Hoan cắn môi, đôi mắt to tròn ngập tràn vẻ khó hiểu.

Cô nhóc không thích dáng vẻ này của chú Hai, vừa suy sụp lại hơi mông lung, hơn nữa vô tình trở nên xa cách.

Kiều Mục nghe cô nhóc hỏi thì khôi phục tinh thần, rơi vào đôi mắt to tròn trong veo của cô.

Anh nuốt nước bọt, lúc này mới chợt nhận ra, vội dập tắt thuốc, xoa xoa hai má của mình, ánh mắt nóng bỏng không biết xấu hổ nói: "Nghĩ về nhóc!"

Lăng Tử Hoan chỉ thấy máu dồn lên não, mặt vô thức đỏ bừng.

Cô nhóc chớp chớp mắt, lông mi hơi 𝓇ⓤ*ⓝ ⓡ*ẩ*ⓨ, rối rắm mà vẫn cứng họng: "Cháu không tin, chú nói dối!"

"À..." Kiều Mục cười khẽ thành tiếng, thấy gương mặt đỏ hồng của Lăng Tử Hoan thì suy nghĩ rất nhanh, sau đó dặn dò: "Ăn cơm xong, nhóc về công ty trước đi nhé. Sau khi hoàn thành công việc buổi chiều thì bảo vệ sĩ đưa về sớm."

"Chú thì sao?" Lăng Tử Hoan lập tức hỏi lại: "Tan tầm chú không về nhà à?"

Kiều Mục lắc đầu, chăm chú nhìn cô nhóc: "Tôi có việc ra ngoài một chuyến, chiều không về công ty, nếu có chuyện gì không giải quyết được thì cứ gọi cho tôi."

Chương (1-2252)