← Ch.1641 | Ch.1643 → |
CHƯƠNG 1642: LĂNG TỬ HOAN VỀ NƯỚC
Một năm sau, tháng bảy giữa mùa hè.
Sáng hôm nay, Nghiên Thời Thất đang quay quảng cáo cho một loại kem dưỡng tinh chất trong studio mà cô làm gương mặt đại diện.
Trong thời gian nghỉ giữa giờ ghi hình, trợ lý Tiểu Lâm đưa điện thoại di động cho cô: "Mợ chủ, có điện thoại của chị."
Nghiên Thời Thất nhận điện thoại, nói lời cảm ơn.
Giờ đây, mọi công việc của cô đã trở lại đúng quỹ đạo.
Sau màn tái xuất trong chương trình thực tế năm ngoái, mức độ nổi tiếng của cô càng ngày càng tăng.
Đại diện quảng cáo, quay phim điện ảnh, mời đóng phim truyền hình, khách mời chương trình truyền hình thực tế, nói chung, phạm vi công việc của cô không còn giới hạn ở đài T nữa.
Lúc này, Nghiên Thời Thất mở khóa màn hình, nhìn thấy thông báo cuộc gọi nhỡ liền ấn gọi lại ngay.
Kiều Mục gọi điện đến từ năm phút trước.
"Anh hai Kiều, anh tìm em có chuyện gì sao?"
Âm thanh ở đầu dây bên kia hơi ồn ào.
Kiều Mục đi được một đoạn mới trả lời: "Em bận lắm à?"
"Cũng tương đối, đang quay hậu trường quảng cáo. Có chuyện gì vậy?"
Nghiên Thời Thất vừa nói chuyện vừa tiện tay cầm lấy cốc nước mà Tiểu Lâm đưa cho.
Nghe thấy vậy, giọng nói của Kiều Mục lộ ra sự vui vẻ: "Không có chuyện gì, khi nào thì kết thúc buổi quay?"
"Khoảng nửa tiếng nữa."
"Vậy trưa nay đi ăn đi. Hôm nay là sinh nhật anh Cả, anh nói với chú Tư rồi, trưa nay hai người đến thẳng biệt thự nhà họ Lăng nhé!"
Ồ, hóa ra là sinh nhật của anh cả Lăng!
Năm nay, anh cả Lăng Vạn Hình tròn bốn mươi tuổi.
Nghiên Thời Thất không chút do dự, nhận lời rồi cúp máy.
***
Cùng lúc đó, tại sân bay quốc tế Lệ Thành.
Trong sảnh đến đông đúc, một bóng người cao lớn đứng giữa đám đông, trông vô cùng bắt mắt.
Phụ nữ đi qua chốc chốc lại hướng ánh mắt ngưỡng mộ về phía anh, mong muốn được chú ý đến.
Người này, chính là Kiều Mục.
Chiếc áo sơ mi màu xanh nhạt tôn lên dáng người cao lớn của anh, đôi chân dài thẳng tắp trong chiếc quân âu.
Cậu Hai nhà họ Kiều, hơn ba mươi tuổi, luôn ăn mặc rất nghiêm túc nhưng không hề kém phong cách.
Chưa kể đến khuôn mặt đẹp trai với những đường nét góc cạnh, khí chất lạnh lùng tỏa ra một phong thái vô cùng cuốn hút.
Vào lúc này, trong sảnh sân bay ồn ào huyên náo, Kiều Mục nhận điện thoại xong thì ném luôn vào túi quần.
Anh giơ cánh tay lên nhìn đồng hồ, rồi lại nhìn thời gian máy bay hạ cánh hiển thị trên màn hình.
Hai mươi phút nữa, nhóc con sẽ về!
Vừa nghĩ đến khuôn mặt xinh đẹp đó, trái tim Kiều Mục lại trở nên phấn chấn.
Trong năm vừa rồi, anh chỉ đến Mỹ một lần.
Càng về sau việc học của cô nhóc càng nặng, anh sợ sự xuất hiện của mình sẽ khiến cô mất tập trung nên đành chịu đựng nỗi tương tư, một lòng đợi đến ngày cô nhóc học xong về nước.
Trong suốt hai mươi phút, Kiều Mục một tay đút túi đứng lặng im tại chỗ, ánh mắt sâu thẳm nhìn chằm chằm vào lối ra của chuyến bay quốc tế.
Khi thông báo máy bay hạ cánh vang lên, vẻ mặt lạnh lùng của anh dần trở nên dịu dàng hơn rất nhiều.
Đúng lúc này, ở hướng cửa ra vào sân bay, một vệ sĩ mặc đồ đen vội vàng đi tới.
Anh ta nhìn xung quanh với biểu cảm lo lắng, bắt gặp bóng dáng cao lớn nổi bật, anh ta bước nhanh tới: "Cậu Hai, ông chủ tìm anh có việc gấp, gọi anh trở về ngay."
Nghe vậy, nụ cười nơi khóe miệng Kiều Mục lập tức cứng đờ, anh nheo mắt quay đầu lại, mặt mũi tối sầm, giọng điệu lạnh nhạt nói: "Tôi rất bận, không có thời gian."
Đối phương nhíu mày, gật đầu nhắc lại với vẻ khó xử: "Cậu Hai, ông chủ nói có việc khẩn cấp."
"Tránh ra." Kiều Mục dời tầm mắt đi, nhìn về phía trước một cách lạnh lùng, kéo môi dưới với vẻ hờ hững.
← Ch. 1641 | Ch. 1643 → |