Truyện:Người Dấu Yêu - Chương 1608

Người Dấu Yêu
Trọn bộ 2252 chương
Chương 1608
0.00
(0 votes)


Chương (1-2252)

CHƯƠNG 1608: ANH HẬN TÔI?

"Ơn cứu mạng?" Lôi Duệ Tu cười khẩy, lớn tiếng chất vấn: "Ơn cứu mạng mà anh nói là bắt cô ấy bán mạng cho anh? Anh khống chế cô ấy bao năm qua, bắt cô ấy làm biết bao nhiêu chuyện phạm pháp, anh gọi đó là ơn cứu mạng?"

Nói đoạn, Tề Kim Gia lạnh lùng liếc nhìn anh: "Tôi đã cứu cô ấy, để cô ấy giúp tôi làm chút chuyện chẳng phải lẽ đương nhiên ư!"

Thật khó tin!

Lôi Duệ Tu giận đến tức cả 𝐧🌀ự.𝒸, chỉ cần nghĩ đến chuyện bao năm qua Ôn Tranh phải sống lang bạt ở bên ngoài đều là vì bị gã này ép buộc, anh chỉ hận không thể băm vằm anh ta ra thành trăm mảnh.

Tần Bách Duật bình tĩnh nhìn Tề Kim Gia, chậm rãi hỏi: "Anh đã biết trước cô ấy sẽ xảy ra chuyện?"

Tề Kim Gia không ngần ngại, đắc ý nói thẳng: "Tôi không chỉ biết cô ấy sẽ xảy ra chuyện, tôi còn biết ai là người muốn ℊℹ️ế.🌴 cô ấy. Người bị em gái và thím Hai của mình bắt tay nhau muốn thủ tiêu, có sống cũng bằng thừa. Nên sau khi biết chuyện này, tôi mới có ý định làm việc thiện một lần. Cứu cô ấy rồi giữ lại bên cạnh để dùng, các anh không thấy thú vị sao?"

Lôi Duệ Tu thấy anh ta có thái độ bất cần như vậy, cánh mũi phập phồng, "Anh quen Trang Nhân và Ôn Tri Diên?"

Tề Kim Gia nhíu mày, cười khẩy, "Không quen, nhưng chuyện này chẳng ảnh hưởng gì đến nguồn tin của tôi. Sòng bạc ngầm phía sau khách sạn nhà họ Trang là nơi vàng thau lẫn lộn. Người đổ tiền vào sòng bạc như chúng tôi chẳng thiếu gì các loại tin tức. Cậu cả Lôi, ngày trước anh làm cảnh sát ở Đế Kinh, chắc không xa lạ gì với sòng bạc ngầm của nhà họ Trang nhỉ? Trong sòng bạc, không chỉ có bài bạc, mà còn có mối săn ngọc, anh có từng nghe nói chưa? Ngoài ra, đừng nghĩ lòng người bao giờ cũng đen tối như thế. Có nhiều người khi làm việc gì đó, ngoài 𝐪𝐮·𝐚·𝖓 𝒽·ệ lợi ích ra, lẽ nào không thể làm vì nổi hứng thích làm ư? Cô ấy là thủ hạ do tôi một tay bồi dưỡng, cô chủ của nhà họ Ôn, cháu ngoại của nhà Đoan Mộc, trong nước được bao nhiêu người có thân phận như vậy? Tôi dạy cô ấy nhiều bản lĩnh thế kia, nếu Nghiên Thời Thất không bất ngờ xuất hiện thì cô ấy đã nằm gọn trong lòng bàn tay tôi cả đời rồi. Cậu tư Tần, kể ra tôi còn chưa tìm anh tính số, anh đã ra tay với tôi trước, có mất phong độ quá không!"

Chắc do sự thật đã phơi bày, nên anh ta không còn giữ gìn gì nữa.

Thái độ và giọng điệu của Tề Kim Gia lúc này vừa ngông cuồng vừa hống hách.

Anh ta cứu người, đương nhiên không xuất phát từ lòng tốt, mà nhắm vào thân phận của Ôn Tranh, bồi dưỡng cô vì muốn rèn giữa cô thành lưỡi dao sắc bén trong tay mình.

Như vậy, nếu có một ngày anh ta vướng vào rắc rối, lấy thân phận của Ôn Tranh ra che chắn sẽ được thuận lợi.

Con cháu nhà Đoan Mộc, ai dám không nể mặt?!

Song, anh ta không thể ngờ được Ôn Tranh sẽ gặp Nghiên Thời Thất, càng không ngờ trong một lần sai lầm ở quán bar, cô đã lên giường với Lôi Duệ Tu.

Nghĩ đến việc này, Tề Kim Gia buồn bực ra mặt, anh ta nhìn Lôi Duệ Tu đang trầm ngâm suy nghĩ, ánh mắt dần hẳn học: "Biết tại sao tôi lại quyết định giúp cha con Lôi Nhạc Đình không?"

Lôi Duệ Tu cũng nhìn ra được sự thù hận của anh ta, thấy hơi khó hiểu, nheo mắt hỏi: "Anh hận tôi?"

Tề Kim Gia hít thở sâu, vai khẽ nhấp nhô, mãi đến khi chiếc ly trong tay anh ta vỡ vụn, "Nếu không tại anh, người cô ấy gặp trong quán bar ở Đế Kinh đã là tôi rồi!"

Dứt lời, máu tươi lập tức túa ra từ lòng bàn tay của anh ta.

Trong cơn tức giận, anh ta đã bóp vỡ chiếc ly, cơ mặt co giật không ngừng, trông đáng sợ vô cùng.

Chương (1-2252)