Truyện:Người Chồng Máu Lạnh - Chương 014

Người Chồng Máu Lạnh
Trọn bộ 157 chương
Chương 014
0.00
(0 votes)


Chương (1-157)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!


Cô kéo rèm cửa ra, gió từ bên ngoài mang theo hương hoa hồng, rất nhanh hương hoa tràn đầy phòng. Trên giường của cô còn có chiếc váy cưới màu trắng, cô đã nghĩ tới hôn lễ của mình bao nhiêu lần, có Ôn Vũ Nhiên, có lẽ không long trọng, nhưng sẽ rất hạnh phúc, chỉ là tất cả mọi chuyện đều không thể xảy ra.

Cô kết hôn, không sung sướng cũng không hạnh phúc, đến ngày cả chồng cô cũng không phải là người cô muốn.

Đêm nay dường như rất ảm đạm, cô ngồi trên giường, đã muốn quên, hôm nay là ngày tân hôn của cô. Cô đơn, lạnh lẽo, đây không phải cái cô cần sao? Cô gắt gao ôm lấy cánh tay của mình, đôi mắt khẽ chớp, một giọt nước mắt rơi xuống.

Một gian phòng khác, Lê Duệ Húc mở một chai rượu, hắn rất ít khi uống rượu, nhưng hôm nay hắn muốn uống say một lần, hắn cầm ly rượu đứng ở ban công, áo tắm màu trắng không ngừng tung bay theo gió, vô tình lộ ra lồng ngực hắn, da thịt màu đồng, năm nào cũng rèm luyện thể thao, khiến thân hình vô cùng gợi cảm rắn chắc. Hắn ngẩng đầu lên, uống một ngụm rượu. Cũng không có cảm giác gì, lại có chút vô vị.

Hắn cứ như vậy uống từng ngụm, từng ngụm.

Cô kết hôn, hắn cũng kết hôn, hắn nở nụ cười lạnh, thì ra đây là hôn nhân, cũng không có cái gì cả.

Hắn rút điện thoại di động ra. Bên kia truyền lại một giọng nói mềm mại của một cô gái.

"Cecile, đến nơi ở của tôi đi." hắn nói xong, cũng không đợi đối phương trả lời, trực tiếp ném điện thoại vào giường, một lần nữa, hắn nhìn phía ngoài, biển hoa hồng sắp chìm trong bóng tối, đôi mắt màu trà, cuối cùng lại trở nên mông lung.

Bên ngoài truyền tới tiếng chuông cửa, Lê Duệ Húc vẫn duy trì động tác, giống như một pho tượng, không hề động, sẽ có người đi mở cửa, uống một ngụm rượu, môi của hắn như có như không cười lạnh, trên mặt đất không ít vỏ chai.

Hắn đưa chiếc ly lên, chiếc ly thủy tinh trong suốt có hình bóng mơ hồ của hắn, từ trước đến nay, hắn chưa từng cho người khác nhìn thấy dáng vẻ chật vật của mình.

Tử Lạc đứng lên, mở cửa phòng, tiếng chuông cửa bên ngoài, một tiếng lại một tiếng, giống như muốn phá chuông vậy.

Cô vội vàng xuống tầng, bỗng cô quay đầu lại, nhìn thoáng chiếc cửa bên phải đóng chặt.

Cô hơi do dự một chút, liền chạy đi mở cửa, cầu thang với cửa chính cũng không quá xa, bởi vì chạy quá nhanh, gần đây sức khỏe cô lại không tốt, cho nên khi tay đtặ vào cửa đã bắt đầu thở dốc.

Tiếng chuông cửa như tiếng quye đuổi giết, không ngừng vang lên.

Cô mở cửa, một mùi hương từ bên ngoài tràn vào, một cô gái đứng trước cửa, một cô gái ăn mặc hở hang, lộ ra một đôi chân dài trắng mịn, cao gầy gợi cảm, Tử Lạc đứng trước mặt cô ta, thực sự là quá mộc mạc.

"Xin hỏi..." Tử Lạc vừa định lên tiếng, cô gái kia đã trực tiếp đi qua cô, hướng câu thang đi tới, mà còn dừng lại trước phòng Lê Duệ Húc.

"Cô là.." Tử Lạc vội vàng đuổi theo, không rõ cô gái này muốn gì?

Cô gái kia dừng bước, nâng chiếc cằm xinh đẹp, nhìn chằm chằm cố gái đơn thuần Tử Lạc.

"Cô là người giúp việc mới tới sao, ta đi tìm Húc, cô có vấn đề gì sao?" Cô nhẹ nhàng giơ chiếc điện thoại trong tay, "Húc kêu tôi tới, cô nói xem, một người đàn ông gọi một cô gái tới phòng hắn, là có chuyện gi?"

*****

Cô gái cười đắc ý, ngựa quen đường cũ đi lên cầu thang, giống như ở nhà mình, không hề thấy xa lạ.

Một cánh cửa mở ra, phịch một tiếng, tiếng đóng cửa thật lớn truyền tới tai Tử Lạc. Cô cũng đâu phải một người ngốc, cũng đâu phải người đần, cô tự nhiên hiểu được lời cô gái ấy nói, một người đàn ông và một người phụ nữ. Còn có thể có chuyện gì đây, còn có thể là chuyện gì đây?

Đây là đêm tân hôn của cô, tay cô đặt trên lồng ngực, không biết vì sao, có cảm giác rất đau đớn.

Người cô yêu, đang ôm cô gái khác, vợ của hắn.

Chồng của cô cũng đang ôm một cô gái khác, tình nhân của hắn.

Còn cô là cái gì?

Cô ngơ ngẩn cười, nụ cười đau buồn, ánh mắt như nhìn thấu qua cánh cửa phòng Lê Duệ Húc, dường như đã nhìn thấy gì đó, rõ ràng là đang cười, mà sao trái tim cô lại đau xót như thế.

Nước mắt thấm đẫm trái tim cô.

Cô đi từ từ lên tầng, cảm giác chân mình như bị buộc đá, nhấc không nổi.

Khi cô đi lên từng bậc cầu thang, nghe được những tiếng rên rỉ, từ cánh cửa kia truyền tới, thế giới của Lê Duệ Húc.

Cô chết lặng bước tiếp lên, không phải vì trong đêm tân hôn của cô hắn lại đi ôm cô gái khác, mà cô chỉ nghĩ, người đàn ông cô yêu cũng như vậy đang ôm lấy vợ của hắn, cô đặt tay lên ngực nắm chặt áo, quá đau đớn, lồng ngực từng trận co rút, nuốt nước bọt cũng cảm thấy khó chịu, từng tiếng nấc nghẹn lên.

Bất kể là Ôn Vũ Nhiên hay Lê Duệ Húc, cô có tư cách gì đi ngăn cản đây?

Cô từng bước nặng nề, cô đi đến căn phòng của cô, thế giới của cô, nơi này không có chỗ của cô, phòng này, cô vẫn phải tạm thời ở lại.

Cô đóng cửa lại, mệt mỏi nằm trên giường, thở dài, dường như có thể nghe thấy tiếng chớp mắt của cô, như cánh bướm nhẹ nhàng, cô ôm chặt bờ vai mình, trong bóng đêm, thỉnh thoảng có tiếng nghẹn ngào nho nhỏ, không lớn, nhưng lại rất nặng nề.

Một đốm lửa nhỏ bập bùng trong đem, bóng đen đứng trước cửa sổ vẫn không hề nhúc nhích, điếu thuốc cháy giữa hai ngón tay, thật khó nhìn rõ hắn trong đêm, vẫn có thể cảm nhận đường nét tuấn mĩ, lại có cảm giác lạnh lùng.

Ánh sáng le lói trong không gian, một vẻ mặt nam tính, hắn chán ghét xoay người, nhìn thấy quần áo trên đất của người phụ nữ đó, trên lồng ngực của hắn còn vết cào của cô ta. Đột nhiên, Lê Duệ Húc hít sâu, chậm rãi nhả ra một ngụm khói.

*****

Hắn chán ghét bộ dạng như vậy, nhưng như thế này hắn mới có chút không khí.

Cecile là bạn gái của hắn, cũng mới ở bên hắn, hắn đối với với những cô gái chỉ mưu cầu danh lợi, có cũng được, không có cũng không sao, ngẫu nhiên cũng chỉ có một hai lần, bình thường cũng đều rất qua loa, cũng không phát tiết cái thân thể muốn, hiện tại, hắn đã phát tiết ra rồi, nhưng tim của hắn vẫn trống rỗng vô cùng, hắn cảm thấy hít thở có chút đau.

Lại thở ra một ngụm khói, Cecile ngủ trên giường hắn, hắn chỉ muốn nhanh chóng rời đi, không muốn ngủ cùng một giường với cô.

Mở cửa, hắn có chút giật mình, trong bếp có chút ánh sáng, có người bên trong, hắn đột nhiên nhớ lại. Hôm nay hắn đã lấy vợ.

Khóe miệng nhếch lên, hắn không biết, trừ bỏ cô gái kia, nơi này còn có ai khác.

Hắn xuống lầu, tiếng bước chân truyền tới, trong nhà đang có hai cô gái, một người đang ngủ, một người thì đang ngẩn người, hiển nhiên không ai có thể nghe được, hắn cố gắng bước thật mạnh.

Trong bếp, Tử Lạc cầm một cốc sữa, cô đã hâm nóng lại. Không biết có thể thay bát súp nóng hổi kia không, thời gian tới khó mà có thể đi tới quán ăn ven đường, không có một bát súp, cảm giác mất mát khó tả.

Cô ngửi thấy hương vị sữa thật ngọt ngào, khiến lòng cô ấm lại một chút.

Một cốc sữa, một phần cuộc sống, cô muốn một cuộc sống đơn giản, không cần gì hơn.

Lê Duệ Húc đứng ở cửa, thân thể cao lớn taọ áp lực cho người khác, không khí có chút ngột ngạt, Tử Lạc đột nhiên ngẩng đầu, thấy được ánh mắt âm trầm của người đàn ông, ngón tay khẽ run lên, chút nữa đánh rơi cốc sữa xuống.

"Anh..." Tử Lạc không ngờ sẽ đối mặt với hắn trong tình huống như vậy, rất kì quái, bọn họ như vậy, lại là một đôi vợ chồng mới cưới.

Lê Duệ Húc khẽ mím môi, nhìn thấy cốc sữa trắng trong tay cô, con ngươi lóe lên, cảm nhận rõ trong yết hầu, thật là mẹ nó chứ.

"Anh muốn uống không?" Phát hiện Duệ Húc nhìn cốc sữa trong tay mình, Tử Lạc đứng lên, nới lỏng tay mình, "Tôi vừa đun nóng, cũng chưa có uống, nếu anh khát, anh uống đi."

Cô cẩn thận đưa chiếc cốc lên, hắn cao hơn cô rát nhiều, cô phải ngẩng đầu lên mới nhìn thấy hắn.

Lê Duệ Húc thoải mái cầm lấy cốc sữa, đầu ngón tay của cả hai chẳng may chạm nhẹ, Tô Tử Lạc sắc mặt tái nhợt, vội vàng rút tay về.

Lê Duệ Húc khẽ nhíu mày, cô gái này rất sợ hắn.

Hắn nắm chặt cốc sữa trong tay, thờ ơ nhìn cô. Tử Lạc bị nhìn đến luống cuống, bị người như vậy đánh giá, cô có chút khẩn trương, nhất là người đàn ông này lại còn có danh phận là chồng của cô.

"Cô có biết chuyện của người đàn bà kia?" Hắn uống một ngụm sữa, vẫn đứng ở đó, tiếng nói thản nhiên lãnh đạm, không nghe ra cảm xúc gì.

Tô Tử Lạc lặng người đi một chút, một lúc sau mới có phản ứng, hắn nói người đàn bà kia là ai, là một vừa mới đến sao, tình nhân của hắn.

"Dạ." Cô nhẹ nhàng gật đầu một cái, cô biết thân phận của mình, cũng biết mình cần phải giữ thăng bằng, hộn của cả hai, là không có tình yêu, là một giao dịch, giữa hắn và cô cũng là giao dịch.

"Cô thật hào phóng, trong đêm tân hôn chồng mình lên giường cùng người phụ nữ khác, có thể bình tĩnh như vậy, tôi có phải đã quá khinh thường cô?" Hắn vươn tay, nhẹ nhàng vỗ vỗ cốc sữa, đã uống vài ngụm, sữa trong cốc còn hơn một nữa, đầu ngón tay hắn dùng sức, có thể nghe tiếng khớp xương.

"Tôi chỉ có thể làm vậy." Tử Lạc cúi đầu, đưa tay đặt phía sau, cô chỉ có thể như vậy, bởi vì không có tình yêu, cũng bởi vì không có thương.

Tốt lắm, Lê Duệ Húc đặt cốc sữa xuống, cúi người về phía trước, nhìn chằm chằm đôi mắt của cô.

Crypto.com Exchange

Chương (1-157)