Vay nóng Tinvay

Truyện:Nam Chủ Bệnh Kiều, Sủng Lên Trời - Chương 121

Nam Chủ Bệnh Kiều, Sủng Lên Trời
Trọn bộ 346 chương
Chương 121
Cô gái, đã nói em sẽ nuôi tôi (7)
0.00
(0 votes)


Chương (1-346)

Siêu sale Shopee


Edit: Tinh Niệm

Bác sĩ chủ trị gật đầu

"Đương nhiên."

Diệp Tiêu thực vui vẻ, bởi vì rốt cuộc có thể cùng Tô Yên về nhà.

Khó có khi Diệp Tiêu lôi kéo Tô Yên rời đi.

Ngồi trên xe, thực mau liền về tới nhà.

Tô Yên nghi hoặc

"Gấp như vậy?"

Diệp Tiêu đỏ mặt thực nghiêm túc gật đầu.

Chờ đến khi vào trong nhà.

Diệp Tiêu liền lôi kéo Tô Yên tới phòng ngủ, hai người nằm ở trên giường.

Trong nháy mắt kia, Tô Yên có chút hiểu rõ ý Diệp Tiêu.

Cô nằm ở trên giường, cũng không nói lời nào.

Chính là chờ hắn nói.

Chỉ là Diệp Tiêu từ trước đến nay đều bị động, bây giờ đột nhiên càng là gương mặt đỏ bừng không biết muốn mở miệng như thế nào.

Hắn ngã vào trên giường, mắt trông mong nhìn Tô Yên.

Ở đằng kia do dự thật lâu.

Gấp đến hốc mắt đỏ lên, gắt gao lôi kéo tay Tô Yên.

"Anh, anh, ······"

Do dự hơn nửa ngày cũng không nói ra lời trong lòng.

Tô Yên xoay người, trực tiếp đè ở trên người hắn.

Một bàn tay cô chống giường, bốn mắt nhìn nhau.

Sợi tóc rối tung buông xuống.

Cô ra tiếng

"Anh muốn thực hiện nghĩa vụ phu thê cùng em?"

Xoát một chút, Diệp Tiêu sắc mặt đỏ bừng.

Thẹn thùng đến cả người đều muốn đỏ lên.

Nhắm mắt lại, lông mi run rẩy.

Nhưng vẫn là dùng sức gật gật đầu.

Diệp Tiêu gắt gao nắm chặt ga giường, cắn môi, một bộ dáng vô thố kinh hoảng.

Tô Yên vươn ngón tay, chạm vào đôi môi đang bị cắn chặt kia

"Không cần cắn."

Dù muốn cắn, cũng phải để cô cắn.

Nghĩ như vậy, Tô Yên cúi đầu hôn lên.

A, hẳn là nên cắn.

Đau đến Diệp Tiêu phát ra tiếng nức nở.

Một đôi mắt hồng hồng, nước mắt lưng tròng, người không biết còn tưởng rằng là bị khi dễ.

Một hồi âu yếm, bắt đầu từ một cái hôn.

Những chuyện sau đó, đều là thuận lý thành chương.

Môi lưỡi dây dưa, một tay Diệp Tiêu nắm chặt ga giường, tay còn lại ôm vòng eo Tô Yên.

Không biết khi nào, quần áo bị rút đi.

Ở trong căn phòng tối tăm, ái muội đan chéo.

Nguyên bản, Tô Yên còn lo lắng thân thể hắn yếu, hơn nữa còn thẹn thùng như vậy, suy nghĩ mình phải càng thêm chủ động một chút.

Tuy rằng đối với những việc này kỳ thật cô cũng mới lạ.

Dù sao trước kia, đều không cần cô chủ động.

Chỗ nào biết, khi quần áo rút đi, tay hắn ôm vòng eo cô, dùng lực một chút, cục diện quay cuồng, thế nhưng đè cô ở dưới thân.

Tô Yên còn chưa kịp phản ứng lại, liền nghe thanh âm người nọ e thẹn

"Anh sẽ hầu hạ em thật tốt."

Nói xong, thân thể dán sát lại đây, đôi tay thon dài trắng nõn kia, chuẩn xác ấn xuống hai tay cô.

Môi hôn từ trên xuống dưới.

Tô Yên sửng sốt.

Trong quá trình, cô còn nghĩ, hắn dường như có không ít sức lực a.

Sau đó, ái muội bốc lên, kéo ra triền miên lâm li.

Khi Tiểu Hoa kịp thời nghe được trong phòng ngủ truyền đến thanh âm.

Nó che lại đầu to của mình, chạy tới phòng bếp.

Tiếp theo, nhỏ giọng non nớt lầm bầm lầu bầu

"Nam chủ đại nhân gầy yếu như vậy, nên hầm canh gà cho nam chủ đại nhân uống. Ký chủ cũng nên uống, càng có sức lực."

Nghĩ như vậy, Tiểu Hoa bắt đầu hành động.

Dựa theo thực đơn nó sưu tập được.

Bắt đầu hầm canh gà.

Canh gà đại khái cần phải hầm hai giờ đồng hồ.

Nhưng chỉ cần dùng nồi áp điện tử, mười lăm phút là có thể hầm xong.

Tiểu Hoa nghĩ, nam chủ đại nhân suy yếu như vậy, canh gà hầm xong, thì cũng mang vào là vừa?

Mười lăm phút sau, canh gà hầm xong.

Tiếng rên rỉ ái muội bên trong còn không có dừng lại.

Tiểu Hoa ôm cái nồi kia lmchờ ở phòng bếp.

Chờ a chờ, chờ a chờ.

Một giờ sau.

Canh gà lạnh, nó chỉ có thể đặt canh gà lại vào trên bếp giữ nhiệt.

Sau đó lại là chờ a chờ, chờ a chờ.

*****

Edit: Thuha5802

Beta: Tinh Niệm

Làm Tiểu Hoa không nghĩ tới chính là, nó đợi cả một đêm.

Thanh âm bên trong còn không có dừng.

Tiểu Hoa có chút kinh hoảng.

Nam chủ đại nhân có thể xảy ra chuyện hay không?

Bị ký chủ ép khô??

Dù sao thân thể ký chủ là gien biến dị sức mạnh.

Thân thể cô với tố chất kia, kể cả là nam nhân gien biến dị cũng không đuổi kịp.

Huống chi nam chủ đại nhân là một người tự nhiên gầy yếu đây.

Sao đó, trong đầu Tiểu Hoa bổ não một hồi, hình ảnh nam chủ đại nhân nhỏ gầy đáng thương khóc nức nở xin tha, ký chủ đại nhân như cũ tiếp tục ép khô.

Tiểu Hoa tại chỗ xoay vòng vòng.

Ưm, buồn rầu a.

Nó nên làm cái gì bây giờ?

Lần đầu tiên gặp được một nam chủ đại nhân nhỏ yếu, nó muốn hắn sống lâu hai ngày.

Chờ đến giữa trưa.

Trong phòng thanh âm rốt cuộc cũng ngừng.

Sau đó, trong phòng truyền đến tiếng đi lại, tiếp là trong phòng tắm vang lên tiếng vòi sen.

Thực mau, tiếng vòi sen kết thúc, sau đó liền không có thanh âm.

Tiểu Hoa chỉ quan tâm một chút.

Nam chủ đại nhân còn sống không?

Nó ở trong phòng khách lắc lư.

Một bên lắc lư một bên cân nhắc, ký chủ thích nam chủ đại nhân như vậy, khẳng định sẽ cho hắn lưu một hơi tàn đi.

Nghĩ như vậy, Tiểu Hoa yên tâm

Sau đó tìm chỗ ngồi, bắt đầu nghiên cứu phương án bổ thận tráng dương.

Vì ký hạnh phúc của ký chủ, phải cho nam chủ đại nhân cường tráng lên!

·····

Lúc Tô Yên tỉnh lại, đã là ngày thứ ba.

Cô vừa mở mắt ra, liền thấy được gương mặt tuấn mỹ của Diệp Tiêu.

Sau đó, cảnh tượng chính mình ngất xỉu hiện lên rõ ràng trước mắt cô.

Vốn dĩ cho rằng thân thể hắn suy yếu, chỗ nào biết.

Trận "yêu" này, người không chống đỡ được mà ngất xỉu thế nhưng là cô.

Mà cái người khởi xướng này, hiện giờ còn đỏ bừng mặt, thẹn thùng nhìn cô.

Diệp Tiêu ôm Tô Yên

"Em đã tỉnh."

Nói chuyện thực nhẹ, vừa vui vẻ lại thẹn thùng.

Nhìn qua, trải qua một hồi làm lụng vất vả đối với hắn giống như không có gì.

Ngược lại càng thêm tinh thần sáng láng.

Lại nhìn Tô Yên, như là bị người hút tinh khí, mỏi mệt bất kham, mệt không chịu được.

Cô hơi há mồm

"Anh......"

Vừa nói, cổ họng không phát ra thanh âm.

Diệp Tiêu chặn lại nói

"Em buổi tối hôm trước hô thật lâu, cổ họng bị tổn thương, nói không ra lời, phải nghỉ ngơi cho tốt."

Nói xong, lại thực thẹn thùng nhìn Tô Yên, như là làm đấu tranh tư tưởng rất lớn.

Hôn môi Tô Yên.

Sau đó nói

"Em đối với anh thật tốt."

Tô Yên

"······"

Chờ đến lúc Diệp Tiêu cho cô uống nước, đỡ cô ngồi dậy.

Cô nhìn dấu vết trên người mình.

Cũng không biết nên nói cái gì.

Ngược lại Diệp Tiêu bên kia ánh mắt vẫn luôn nhìn chằm chằm cô.

Tô Yên đỡ giường, giọng khàn khàn nói một câu

"Lợi hại."

Diệp Tiêu tức khắc lại thẹn thùng.

Hắn đỏ mặt, ngồi ở mép giường, không biết nên nói cái gì.

Sau đó suy nghĩ thật lâu, hắn nhắm hai mắt lại, chu miệng.

Một bộ dáng chờ Tô Yên hôn môi.

Tô Yên nhìn đôi môi của hắn, nhìn lại dấu hôn xanh tím trên người mình.

Không hề động.

Diệp Tiêu lặng lẽ mở một con mắt.

Nhìn về phía Tô Yên.

Một bộ dáng không xác định

"Anh.... làm không tốt?"

Tô Yên đỡ giường, giật giật thân thể.

Chỉ cảm thấy một trận tê mỏi.

Cô gật đầu

"Tốt."

Diệp Tiêu nghe được cô khen ngợi, lại lại lần nữa chu lên miệng, chờ đợi hôn môi.

Tô Yên nhấp môi.

Giống như, không có cách nào với hắn.

Thò lại gần, hôn một cái.

Diệp Tiêu từ trên giường đi xuống.

Bộ dáng thực vui vẻ

"Muốn đi tắm rửa sao?"

Hắn hỏi.

Tô Yên gật gật đầu.

Sau đó, Diệp Tiêu liền ôm Tô Yên từ trên giường lên, đi đến phòng tắm.

*****

Edit: thuha5802

Beta: Tinh Niệm

Vừa đi, vừa nói

"Đã xả nước tắm, nhiệt độ ổn định, anh có thể tắm cho em."

Tô Yên tiến vào bể tắm.

Cô lắc đầu

"Em có thể tự tắm."

Cô nhắm mắt lại, dựa vào thành bể tắm.

Hơi nước bay lên làm khuôn mặt cô mông lung.

Diệp Tiêu lấy một cái ghế nhỏ ngồi ở bên cạnh, cũng không có rời đi.

Chỉ cần Tô Yên duỗi tay là có thể chạm đến, ngoan ngoãn ngồi.

Ánh mắt một khắc đều không có rời đi.

Đại khái là bị tầm mắt nóng rực nhìn chằm chằm.

Cô không cách nào hoàn toàn phớt lờ.

Tô Yên mở mắt, nghiêng đầu nhìn hắn

"Sao anh còn không đi?"

Diệp Tiêu nắm chặt góc áo

"Anh muốn ngồi cùng em."

Hắn nói, thanh âm khô cằn.

Đại khái là nhìn ra Tô Yên dường như không muốn hắn ở chỗ này.

Thế cho nên có chút vô thố.

Tô Yên thấy bộ dáng hắn lại sắp khóc.

Không muốn phản ứng hắn.

Vốn dĩ cho rằng thân thể hắn suy yếu.

Lại không nghĩ chính mình mới là người bại trận trước.

Rõ ràng là hắn chiếm tiện nghi, sao cứ như là cô ức hiếp hắn vậy?

Tô Yên nâng lên cánh tay.

Quá nhức mỏi, lại đặt trở về bồn tắm.

Rất mệt, thật là không muốn động.

Cô lên tiếng

"Lại đây, tắm cho em."

Diệp Tiêu nhanh chóng gật gật đầu, thành thành thật thật đi đến trước mặt Tô Yên.

Ngồi xổm trước mặt cô.

Cầm sữa tắm, một chút một chút tắm cho cô.

Lúc này thời gian tắm cực kỳ lâu, sắp một giờ đồng hồ rồi.

Tiểu Hoa hầm canh gà một ngày một đêm, xương gà sớm đã mềm.

Rốt cuộc đến buổi chiều, ký chủ ra khỏi phòng ngủ.

Chỉ là khác với dự đoán của nó, ký chủ là được nam chủ đại nhân ôm ra.

Nam chủ đại nhân vẻ mặt thẹn thùng cùng vui mừng, ký chủ ngã vào trong lòng ngực hắn mí mắt động động, chứng minh không có ngủ.

Người máy Tiểu Hoa lập tức bưng canh gà tới trước mặt ký chủ.

Thanh âm non nớt nói

"Chủ nhân, chị rốt cuộc đã ra. Tiểu Hoa hầm canh gà cho chị nè."

Nói xong, bưng đưa qua.

Diệp Tiêu thật cẩn thận như là đối đãi một vật phẩm quý giá, đem người đặt ở trên sô pha.

Sau đó, lấy canh gà trong tay Tiểu Hoa.

Dùng thìa một muỗng một muỗng đút đến bên miệng Tô Yên.

Tô Yên há mồm, uống một ngụm.

Lâu như vậy một chút đồ cũng chưa ăn.

Đói đến mất hết cảm giác rồi.

Hiện giờ ngửi thấy canh gà, tức khắc liền đói bụng.

Diệp Tiêu đút, Tô Yên uống.

Thực mau một chén liền uống xong rồi.

Tiểu Hoa rất có nhãn lực, lập tức bưng nồi canh gà tới.

"Ký chủ, đều là của chị a."

Tiểu Hoa giọng điệu non nớt lẫn vui mừng nói.

Tô Yên mở mắt ra, nhìn về phía Tiểu Hoa.

Trong mắt khó được có chút tán thưởng.

Tiểu Hoa vẫn là rất hữu dụng.

Tô Yên uống ba chén.

Rốt cuộc khôi phục chút sức lực.

Cô hoạt động một chút thân mình, nhìn Diệp Tiêu

"Anh không đói bụng?"

Diệp Tiêu lắc đầu

"Anh không đói, em uống đi."

Khi hắn nói, nhìn qua còn rất có tinh thần.

Không giống như là đã đói bụng thật lâu.

Nhưng mà Tô Yên vẫn cưỡng chế để hắn uống hai chén canh gà.

"Leng keng, leng keng."

Tiếng chuông cửa vang lên

Tiểu Hoa lên tiếng

"Chủ nhân, người gõ cửa là Triệu Lâm."

"Đi mở cửa."

"Vâng, chủ nhân."

Sau đó, Tiểu Hoa đi ra mở cửa.

Sau đó trở lại

"Chủ nhân, hắn tới."

Triệu Lâm mặc quân trang tinh tế, đi theo phía sau Tiểu Hoa.

Đầu tiên là làm quân lễ với Tô Yên.

"Thượng tướng."

Tô Yên gật đầu

"Chuyện gì?"

Khàn khàn ra tiếng.

Triệu Lâm sửng sốt

"Thượng tướng, ngài sinh bệnh?"

Tô Yên nhìn Diệp Tiêu liếc mắt một cái, mơ hồ gật đầu

"Có việc?"

Cô lại hỏi một lần.

*****

Edit: Tinh Niệm

Triệu Lâm vội vàng trở về chính sự.

"Ngài hai ngày nay không đến quân khu, tôi cố ý lại đây nhìn xem. Xác nhận ngài không xảy ra chuyện gì."

Tô Yên gật đầu,

"Còn gì nữa?"

"Nơi này có ba bậc bố trí chiến lược.

Tôn Minh thượng tướng muốn hoạt động khu vực thủ vệ phía Đông.

Bên kia vẫn luôn là ngài quản, cho nên yêu cầu ngài ký tên."

Nói xong, Triệu Lâm đưa văn kiện tới trước mặt Tô Yên.

Để cô xem qua.

Tô Yên lật vài tờ nhìn một lần.

Sau đó cầm bút ký tên vào hai trang.

Một tờ cuối cùng về việc điều động quân thủ vệ khu vực phía Đông kia không có ký thêm.

Cô nói

"Trở về nói cho Tôn Minh thượng tướng, quân thủ vệ khu vực phía Đông không thể triệt."

Tuy rằng người HL tinh cầu cơ bản đã tiêu trừ.

Dù đã tìm kiếm điều tra kỹ càng, nhưng khó bảo toàn có cá lọt lưới, quân thủ vệ ít nhất phải ở đằng kia ngốc đủ một năm.

Nhưng mà không cần phải nói lý cho bọn họ.

"Vâng."

Triệu Lâm đồng ý.

Sau đó lại nói

"Thượng tướng, ngày hôm qua có một nhà truyền thông tìm tới tôi, hỏi ngài có hứng thú tham gia tiết mục hay không."

Tô Yên nâng mắt nhìn Triệu Lâm,

"Cậu nói cái gì?"

Triệu Lâm vội vàng giải thích

"Bởi vì tin tức ngài cùng Diệp Tiêu tiên sinh kết hôn truyền ra.

Khiến cho dân chúng chú ý, hơn nữa ảnh chụp Diệp Tiêu tiên sinh cũng truyền lưu tới trên mạng.

Tạo ra tranh luận rất lớn."

Bên cạnh Tiểu Hoa ra tiếng

"Leng keng, mở ra hình thức khám phá. Chủ nhân, mời chị xem."

Sau đó, Tiểu Hoa liền dùng ngữ điệu non nớt kia.

Bắt đầu phổ sự tình phát sinh mấy ngày này.

Từ khi ảnh chụp lộ ra, đến việc chia bè phái ủng hộ và không ủng hộ.

Tiểu Hoa nói

"Chủ nhân, Tiểu Hoa là ủng hộ."

Tô Yên không nói gì, chỉ là nhìn tin tức trên màn hình.

Lực chú ý của Diệp Tiêu không ở trên màn hình kia, tất cả đều ở trên người Tô Yên.

Trong tay hắn bưng một chén canh gà, một bộ dáng tùy thời chuẩn bị đút cô.

Tô Yên lật xem những lời đồn đãi đó.

Những từ như Tiểu bạch kiểm, ăn cơm mềm, yếu đuối, xuất hiện tần suất rất cao.

Cô vốn cũng không để ý.

Nhưng mà đối tượng thảo luận là Diệp Tiêu.

Cô trầm mặc trong chốc lát.

Nghiêng đầu hỏi Triệu Lâm

"Cậu vừa mới nói, tiết mục gì?"

"Tên là《 ba ngày sinh hoạt tình lữ》 là quay chụp ngài cùng Diệp Tiêu tiên sinh ba ngày sinh hoạt ở chung, tổng cộng chia làm ba kỳ để chiếu phát."

Tô Yên buông xuống mặt mày.

Nhìn về phía Diệp Tiêu

"Muốn tham gia không?"

Diệp Tiêu hỏi một câu

" Ba ngày tham gia này, em sẽ vẫn luôn ở bên anh?"

"Ân"

"Muốn tham gia"

Diệp Tiêu gật đầu thực mau.

Vừa nghe đến ba ngày đều sẽ cùng Tô Yên, đôi mắt kia đều là phiếm ánh sáng.

Tô Yên gật đầu

"Được, vậy tham gia."

Nói xong, cô nhìn về phía Triệu Lâm

"Cậu đi giao thiệp.

Chờ tiết mục kết thúc, phát thông cáo chính thức, về sau sẽ không nhận bất kỳ chương trình nào.

Còn có, Khống chế một chút lời bất lợi trên mạng.."

"Vâng."

Sau đó, Tô Yên lại nói

"Còn có, mấy ngày nữa ta sẽ không đi quân khu, không có gì quan trọng, thì không cần đến tìm ta."

Triệu Lâm do dự

"Thượng tướng, ngài là muốn nghỉ ngơi?"

"Ân"

"Được, thượng tướng."

"Đúng rồi, đem toàn bộ tư liệu tinh cầu HL truyền cho ta."

"Vâng, thượng tướng"

Sau khi đồng ý, xác nhận Tô Yên không có chuyện gì khác.

Triệu Lâm lại lần nữa hành quân lễ.

Sau đó, xoay người rời đi.

Gameshow kia liên hệ rất nhanh.

Ngay ngày hôm sau, tổ tiết mục đã liên hệ cùng Tô Yên.

Khi xác nhận Tô Yên sẽ tham gia, cô thậm chí nghe được đối diện truyền đến thanh âm cuồng hoan.

*****

Edit: Tinh Niệm

Hơn nữa cũng định ra tốt thời gian quay, là vào hai ngày sau.

Tô Yên ngồi ở trên sô pha, lật xem tư liệu Triệu Lâm truyền đến.

Lúc này, trong đầu truyền đến thanh âm Tiểu Hoa

"Leng keng, chúc mừng ký chủ, ngôi sao thứ 2 sáng lên, ký chủ cố lên!"

Tô Yên cơ hồ là theo bản năng ngẩng đầu đi tìm Diệp Tiêu.

Cô tìm một vòng ở phòng khách cũng không thấy hắn.

Kết quả là cúi đầu đi hỏi người máy Tiểu Hoa

"Diệp Tiêu đâu?"

"Chủ nhân, hắn ở phòng ngủ."

Tô Yên nghe, không có lại chú ý hắn.

Đem tư liệu Triệu Lâm truyền đến, điều chỉnh đến trên màn hình điện tử.

Thay đổi thành giọng người đọc.

Cô nhắm mắt lại, ăn mặc áo tắm dài dựa vào trên sô pha cẩn thận nghe.

Thực mau, Diệp Tiêu cũng đi ra.

Hắn thay đổi một áo ngủ màu trắng giống Tô Yên như đúc.

Sau đó, ngồi xuống bên cạnh cô.

trên màn hình điện tử truyền đến thanh âm

"Người tinh cầu HL có lực công kích mạnh, gien thiên phú giúp bọn họ dễ dàng chiếm đánh tinh cầu khác.

Người HL huyễn hóa ra bộ dáng nhân loại rất đẹp, có khả năng mê hoặc.

Thủ lĩnh có nguyên thân là hoa ăn thịt người, càng có khả năng phóng xuất ra hương khí làm người hỗn loạn, bị lạc tâm trí.

Chờ địch nhân theo hướng khí đi tới, một kích mất mạng."

Diệp Tiêu không tự giác bị thanh âm kia hấp dẫn, sau đó ngẩng đầu nhìn lại.

Vừa vặn trên màn hình đang truyền phát hình ảnh người thủ lĩnh kia trước khi chết.

Còn có một ít hình ảnh lập thể áo của người HL được phóng ra.

Diệp Tiêu gắt gao nhìn chằm chằm ảnh chụp thủ lĩnh kia thật lâu.

Sau đó nhìn về phía Tô Yên bên cạnh, hơi há mồm,

"Bọn họ, là ai?"

Tô Yên thấy hắn khó có được hứng thú với chuyện khác, mở to mắt, liền nói vài câu

" Người tinh cầu HL, ba tháng trước cùng chúng ta triển khai một hồi đại chiến, đã bị diệt."

"Là địch nhân?"

Tô Yên gật gật đầu

"Mục đích của Bọn họ chính là muốn xâm lược chiếm lĩnh địa cầu, hơn nữa không có khả năng ở chung hoà bình, là địch nhân."

Diệp Tiêu nắm lấy lưng ghế sô pha bên cạnh,

"Vậy, em, sẽ tha thứ bọn họ sao?"

Tô Yên giật giật, vòng eo bủn rủn, cuối cùng vẫn là vô lực dựa vào trên sô pha

"Sẽ không."

Nói xong cô nhìn về phía Diệp Tiêu,

"Lúc trước em cứu anh từ trong núi sâu ra, anh chẳng lẽ không nghĩ tới em vì sao sẽ xuất hiện ở nơi đó?"

Diệp Tiêu hỏi

"Vì sao?"

"Mỗi một chỗ tìm người tinh cầu HL, treo cổ toàn bộ, sợ bọn họ sẽ chạy đến đến nơi ít người sinh sống, cho nên, em mới đến đó."

Chỗ nào biết, còn ở đằng kia gặp một người tự nhiên.

Diệp Tiêu nuốt một chút nước miếng, hắn cúi đầu.

"Toàn, toàn bộ treo cổ?"

Thanh âm hắn có chút run.

Tô Yên nhìn hắn

"Bị dọa rồi?"

Cô hít sâu một hơi, tuy rằng vẫn nhớ chuyện cô bị hắn làm cho kiệt sức.

Nhưng mà, cô vẫn không muốn thực sự dọa hắn.

Ra tiếng

"Không có việc gì, đã kết thúc rồi."

Qua thật lâu sau, Diệp Tiêu rối rắm hỏi ra một câu

"Nếu, về sau còn phát hiện người HL thì sao?"

"Giết chết."

Đối với chuyện này, không có gì phải thủ hạ lưu tình.

Nếu dám xâm lược, phải dám chết ở nơi này.

Diệp Tiêu sắc mặt tái nhợt, trong ánh mắt tinh quang ảm đạm xuống.

Hắn vẫn luôn ngồi ở chỗ đó không nói lời nào.

Trong ánh mắt hiện lên vô số cảm xúc, hắn vẫn luôn cúi đầu, Tô Yên luôn chú ý trên màn hình điện tử, thế cho nên vẫn luôn không phát hiện.

Khi hắn suy nghĩ thật lâu, như là hạ quyết tâm.

Một đôi mắt, trở nên đen nhánh.

*****

Edit: thuha5802

Beta: Tinh Niệm

Cũng không biết vì cái gì, từ ngày đưa Diệp Tiêu xem qua tư liệu về tinh cầu HL, hắn cả người đều trở nên héo héo.

Hơn nữa phi thường dán cô.

Tùy thời tùy chỗ đều phải hôn hôn.

Tô Yên cho hắn chọn một bộ quần đen áo trắng, để hắn thay.

Sáng sớm hôm nay, chính là gày khởi quay chương trình 《 ba ngày sinh hoạt tình lữ》.

Cô cũng mặc một bộ quần trắng, áo trên màu đen.

Hai người quần áo thực phối hợp.

Triệu Lâm sáng sớm đã tới.

Phụ trách cùng tổ tiết mục xử lý một ít việc vặt vãnh.

Triệu Lâm là phó quan của Tô Yên.

Cũng có thể nói là trợ lý.

Rất tinh tế, ngày thường làm việc cũng rất làm người yên tâm.

Triệu Lâm đang đưa cô xem một ít về bối cảnh trong tiết mục.

Bên cạnh Diệp Tiêu ngồi ở trên sô pha, nhìn qua thực ngoan ngoãn, nhưng mà đôi mắt đen nhánh vẫn luôn nhìn Tô Yên.

Tô Yên bị hắn nhìn chằm chằm đến liên tiếp thất thần.

Rốt cuộc không nhịn được, đi đến trước mặt hắn

"Làm sao vậy?"

Diệp Tiêu lôi kéo tay Tô Yên, gương mặt phiếm đỏ ửng, nhưng vẫn là nói

"Muốn hôn hôn."

Bị dính đến không có biện pháp, đặc biệt là mỗi lần hắn dùng bộ dáng thẹn thùng nhìn cô, làm sao có thể cự tuyệt?

Cúi đầu, hôn một cái.

Diệp Tiêu lôi kéo tay cô

"Còn muốn."

Nói xong, cũng không biết như thế nào, hai người liền ôm thành một đoàn.

Triệu Lâm nhịn không được ho khan một tiếng.

Được rồi, hắn thừa nhận, đi theo Tô Yên thượng tướng nhiều năm như vậy.

Đã quen cô lạnh băng nghiêm túc gặp thần sát thần.

Này đột nhiên trở nên... ách, nhu hòa? Nhân nhượng? Sủng ái?

Hắn vẫn không nghĩ được một tốt từ nào thích hợp để hình dung.

Tóm lại là rất không quen.

Mà lúc này, ánh mắt Diệp Tiêu liếc hướng về phía Triệu Lâm.

Con ngươi đen nhánh, ánh mắt sâu kín.

Triệu Lâm nhìn cả người phát lạnh

Bất quá thực mau, ánh mắt Diệp Tiêu liền thu trở về.

Lại lần nữa phóng tới trên người Tô Yên.

Dù chỉ là một ánh mắt, nhưng cô vẫn nhậ ra, Diệp Tiêu có ác ý với Triệu Lâm.

Cô nhéo cằm hắn, hôn một cái.

Sau đó nói

"Hắn là phó quan của em, hắn không thể xảy ra chuyện."

Hiện tại Diệp Tiêu chính là người Tô Yên bảo gì nghe nấy.

Hiện giờ cô chậm rãi phát hiện, nam nhân yếu ớt không hiểu thế sự lúc trước đã dần dần thay đổi.

Nhưng việc này cũng không làm Tô Yên sinh ra phòng bị với hắn.

Hắn muốn như thế nào, đều có thể.

Bởi vì Tô Yên phát hiện, vô luận hắn là dạng người gì, chỉ cần là hắn, cô đều sẽ không chán ghét.

Nhưng có chút giới hạn, vẫn nên sớm nói rõ.

Miễn cho phát sinh một ít chuyện không thể vãn hồi.

Diệp Tiêu ôm cô, khi nghe thấy cô nói câu kia, thực rõ ràng thân thể cứng một chút.

Sau đó thanh âm rầu rĩ

"Anh đây là cái gì."

Tô Yên sửng sốt, không rõ vì sao đang nói Triệu Lâm, như thế nào lai vòng đến trên người hắn.

Nhưng vẫn là nói

"Anh là ông xã hợp pháp của em."

Diệp Tiêu nghe, lại một lát sau, nói

"Hắn không phải của em, anh là của em."

Hắn ngẩng đầu, thực nghiêm túc nhìn Tô Yên, lại lặp lại một lần

"Anh là của em, hắn không phải."

Thấy Diệp Tiêu tích cực như vậy, cô nhớ tới lời mình vừa mới nhắc nhở hắn.

Cô nói Triệu Lâm là phó quan của cô

Hắn là đang cường điệu chuyện này?

Tô Yên gật đầu

"Ân"

Tỏ vẻ đồng ý.

Rốt cuộc sắc mặt Diệp Tiêu nhìn qua dường như tốt hơn chút.

Tô Yên hôn một cái vào má hắn, sau đó gương mặt tuấn mỹ tinh xảo kia lại trở nên hồng hồng, hoảng loạn vô thố.

Triệu Lâm ở bên cạnh, hắn kỳ thật thực không muốn nghe Tô Yên thượng tướng cùng chồng mới cưới của cô nói chuyện.


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-346)