Truyện:Nam Chủ Bệnh Kiều, Sủng Lên Trời - Chương 102

Nam Chủ Bệnh Kiều, Sủng Lên Trời
Trọn bộ 346 chương
Chương 102
Tang thi vương VS mảnh mai nữ chủ (9)
0.00
(0 votes)


Chương (1-346)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!


Editor: Tịnh Uyển

Beta: Tinh Niệm

Túc Thiên nhìn xuống mặt đất đang chấn động, nhắm mắt lại.

Hắn là dị năng hệ thổ, hiện tại hắn có thể cảm nhận được dị động trong vòng vài trăm thước.

Một đám đồ vật, tụ tập tới gần, hành động chậm chạp.

Có thể xuất hiện với quy mô lớn như vậy.

Trừ bỏ tang thi, cũng không tìm được ra thứ gì khác.

Lúc này, đột nhiên nghe được âm thanh của Tần Dương

"Tôi khuyên con tang thi kia tốt nhất không cần hành động thiếu suy nghĩ, bởi vì mỗi một hành động của ngươi, đều sẽ trả thù lên người mà ngươi thích."

Nói đến đây, hắn ta nhịn không được, cười lên.

Một con tang thi lại thích con người.

Đây thật đúng là khiến người chê cười mà.

Tiếp theo, hắn ta ấn một cái nút bên người mình.

Trong màn hình, liền truyền đến tiếng quát tháo sắc nhọn của cô gái.

Hắn ta hào hoa phong nhã không nhanh không chậm giải thích.

"Nhìn thấy nước trên mặt đất không? Chỉ cần thông với dòng điện, các cô ta trải qua thời gian không được tốt cho lắm đâu. Nếu là chết vì điện giật, cũng chỉ có thể trách ngươi không nghe lời."

Giọng nói vừa dứt, trên màn hình tiếng thét chói tai thống khổ của con gái càng lớn hơn.

Nhìn xuống dưới mặt đất, nước đã không còn trong nữa, mà là một mảnh máu loãng.

Lúc nãy, một loạt tiếng súng bắn phá, đã chết mất rất nhiều người.

Nơi đó sương khói càng đậm.

Cùng với tiếng kêu thảm thiết, ngẫu nhiên có một người ngã trên mặt đất bị điện giật, thân thể run rẩy.

Nhìn qua như là một bãi thịt vậy.

Tần Dương nhìn máy theo dõi, nhanh chóng nhìn thấy trong đám người, Tô Đường hai mắt đỏ bừng đứng đó.

Hắn ta nghe tin tức từ Tần Cầm, biết được Tô Đường chính là tang thi.

Chỉ là đối với tin tức này, hắn ta chỉ bán tin bán nghi.

Cũng sợ Tần Cầm cố ý bịa ra.

Bởi vì Tần Cầm cũng là thuộc hạ của Diệp Lương.

Từ khi mạt thế đến cô ta cũng chưa từng đi tìm hắn.

Nhưng trước khi đi vào căn cứ Văn Minh lại gọi điện thoại nói với hắn ta chuyện không thể tin được như thế.

Tự nhiên, hắn vẫn phải cảnh giác.

Đương nhiên, ngoại trừ con tang thi này, hắn thiết kế một cái bẫy, còn bởi vì một nhân tố quan trọng.

Chính là muốn Diệp Lương chết.

Nếu Diệp Lương đã bị đưa vào viện nghiên cứu.

Vậy tuyệt đối không có khả năng để cô ta ra ngoài.

Cho nên, những người đi theo Diệp Lương tiến vào, cũng phải chôn cùng cô ta.

Nghĩ đến đây, trong mắt hắn hiện lên một tia tiếc hận.

Bất quá thật nhanh đã bị Tô Đường trên màn hình hấp dẫn.

Tô Đường hai mắt đỏ sậm, sắc mặt hung ác, nhưng lại đang mặc quần áo sạch sẽ, không khác người thường chút nào.

Đây thế nhưng là một con tang thi, thật sự là làm người không tưởng tượng được.

Nhìn Tô Đường triệu hoán tang thi càng ngày càng nhiều, phía mình tổn thất càng ngày càng nghiêm trọng.

Tần Dương lên tiếng

"Nếu con tang thi này không dừng lại công kích, thì tất cả mọi người trên màn hình đều sẽ chết."

Giọng nói vừa dứt, rõ ràng có thể nhìn thấy thân thể Tô Đường cứng đờ.

Đôi mắt Tô Đường bắt đầu đỏ lên, những người xung quanh bỗng nhận ra hắn không thích hợp, liền bắt đầu cách xa hắn.

Xung quanh Tô Đường xuất hiện mảnh đất trống không.

Trên mặt mọi người xuất hiện một biểu tình, chính là khiếp sợ.

Cái người theo chân bọn họ, sớm chiều ở chung, thế nhưng là một con tang thi.

Tần Dương thấy từ lúc hắn ta vừa nói xong câu kia.

Những con tang thi bên ngoài thật sự không hề công kích.

Tần Dương kinh ngạc, ánh mắt nhìn về Tô Đường mang theo cảm thán cùng nóng rực.

Một con tang thi có thể ra lệnh cho đàn tang thi, vua tang thi??

Hắn thế nhưng bắt được vua tang thi.

Tần Dương cười haha lên.

Hình tượng giỏi giang khôn khéo từ trước đến nay vì sung sướng quá mà trở nên có chút điên cuồng.

"Ha ha ha ha ha ha ha ha"

Hắn ngửa đầu cười to.

Mà lúc này, bỗng nhiên, trên màn hình truyền đến thanh âm của con rắn.

*****

Edit: Tịnh Uyển

Beta: Tinh Niệm

"Tê tê tê tê tê~~"

Có người lên tiếng

"Mau nhìn! Đó là cái gì??"

"Rắn??"

"Con cự mãng này, nhìn thế nào cũng thấy quen mắt."

"Tôi nhận ra được, là rắn của Tô Yên, con rắn kia lớn lên thực xấu, khẳng định chính là nó!!"

Tần Dương sửng sốt, sau đó âm trầm mở miệng

"Nổ súng!"

Ở cửa căn cứ Văn Minh, tiếng súng vang lên khắp nơi.

Có người bị bắn xuyên qua trực tiếp biến thành cái sàng.

Túc Thiên phản ứng nhanh nhất, đã nhanh chóng tạo nên tường đất ngăn cản.

Tô Đường không có phản ứng gì, chỉ ngơ ngác nhìn màn hình.

Cho đến khi con rắn xuất hiện trước màn hình, nhìn thấy Tô Yên được con mãng xà bảo hộ ở giữa.

Cô hoàn toàn không bị thương gì, đứng ở đó, sắc mặt bình tĩnh.

Lúc này, có một viên đạn bắn xuyên qua trái tim hắn.

Nhưng mà....

Hắn cúi đầu nhìn thoáng qua vết thương đó.

Không chút nào để ý.

Trái tim hắn vốn đã ngừng đập.

Dù có bắn thêm mười phát nữa, hắn cũng không xảy ra chuyện gì, vẫn tung tăng nhảy nhót.

Móng tay tạch một tiếng, biến dài ra.

Móng này đen đậm, nhìn qua phá lệ dọa người.

Tốc độ thân thể phản ứng thật nhanh, lập tức nhảy lên mặt tường của căn cứ Văn Minh, nhìn xuống.

Những con tang thi kia đi theo sát hắn, ngoài ra còn có mười mấy con tang thi cấp ba.

Thân thể nhanh chóng di chuyển, giống như là đang chém cải trắng, từ đầu tường thành bên này, chém tới đầu bên kia.

Đầu người, từng cái từng cái rơi xuống.

Túc Thiên nheo lại đôi mắt, nhìn cục diện hiện tại, thế nhưng cảm thấy buồn cười.

Hắn là con người, lại cùng tang thi tham gia mặt trận chiến đấu với con người.

Trên thế giới này còn việc gì buồn cười hơn sao??

Nhanh chóng, máu tươi tràn ngập xung quanh, tang thi tụ tập ngày càng nhiều.

Túc Thiên thiết lập phòng ngự, những con tang thi cấp thấp, sẽ không nhận địch với bạn.

Chính chúng nó cũng không nhận ra hắn có quan hệ với tang thi vương.

Ở trong mắt chúng nó, hắn chỉ là một khối thịt di động mà thôi.

Một mặt chống đỡ tang thi, một mặt lại đề phòng nhân loại.

Khói thuốc súng và chiến lửa tràn ngập, còn có xu thế muốn đem căn cứ cuối cùng của nhân loại phá hủy, hoàn toàn trong tư thế sụp đổ.

Tô Đường cũng nhanh chóng nhảy xuống, đi vào trong căn cứ Văn Minh.

Nói đến đám người Tô Yên đang bị nhốt ở viện nghiên cứu.

Trong nháy mắt khi phát súng thứ nhất bắn ra, Tô Yên liền nhanh chóng thả Tiểu Hồng ra.

Chỉ là trong thời điểm tránh né, gương mặt bị viên đạn xẹt qua một chút.

Sau đó, Tiểu Hồng liền vòng cuộn thành một đống, bảo vệ Tô Yên bên trong.

Tầng da kia của Tiểu Hồng, thật đúng là pháp bảo phòng ngự.

Cũng là vì Tiểu Hồng đột nhiên xuất hiện, làm số người còn sống tranh nhau đi ra phía sau Tiểu Hồng.

Lúc này mới tránh được một kiếp nạn.

Tiếng súng bắn phá vừa mới kết thúc, sau đó là trên mặt đất vệt nước bị thông điện.

Cũng may lượng điện không đến mức chết người.

Chờ hết thảy kết thúc, Tiểu Hồng giãn thân thể ra, để Tô Yên ra ngoài.

Triệu Linh che lại cánh tay mình.

Chỗ đó vừa mới bị viên đạn bắn xuyên qua, còn đang chảy máu.

"Lão đại, làm sao bây giờ? "

Cô ấy dò hỏi Diệp Lương.

Diệp Lương vẫn chưa trả trời, chỉ nghiêng đầu, nhìn vào phía cửa nhắm mắt lại.

Thanh âm ầm ầm vang lên, cửa mở ra. Có rất nhiều người mặc một thân quần áo ngụy trang chạy ùa vào, tay cầm súng ống.

Phía sau những người đó, còn có một ít người mặc quần áo màu trắng nâng cáng.

Sau đó, bỗng có tiếng loa phát ra

"Không được phản kháng còn có thể sống. Phản kháng, bắn chết tại chỗ."

Từng câu từng câu truyền ra.

Tiểu Hoa lên tiếng

"Ký chủ, nơi này là chỗ kiếp trước nguyên thân chết, là một tòa viện nghiên cứu."

*****

Edit: Tinh Niệm

Ánh mắt Tô Yên dừng trên một đám người nâng cáng tiến vào.

Sau đó, nói với Diệp Lương

"Nơi này là viện nghiên cứu, chuyên môn nghiên cứu người có dị năng đặc thù."

Diệp Lương nắm chặt tay, đột nhiên lôi điện phát ra.

Tường ở nơi này đã trải qua xử lý đặc thù, dựa theo đạo lý, dị năng giả sẽ không có khả năng dùng được dị năng, vì sao cô ấy có thể??

Trên tay được lôi điện quấn quanh

"Giết đi ra ngoài."

Thanh âm lạnh nhạt vừa dứt, phàm là những người có vũ khí, đều bắt đầu hành động.

Tiểu Hồng ném đuôi rắn, đem Tô Yên bảo hộ kín mít.

Cái gì đạn pháo, cái gì dị năng.

Đều bị chặn lại.

Tô Yên nhìn thoáng qua Diệp Lương.

Hai người liếc nhau.

Tô Yên nâng lên ngón tay, băng từ mặt đất dựng lên.

Mấy chục người từ cửa tiến vào nháy mắt đều bị kết băng lại.

Diệp Lương giơ tay, lôi điện xuất kích.

Phanh phanh phanh, thanh âm bắn pháo hoa, trực tiếp nổ tung tượng băng.

"Tê tê tê tê tê??"

Tiểu Hồng nghi hoặc, nhịn không được hỏi ra

"Vì sao chị có thể phun băng??"

Nhưng mà những người khác đều không thể dùng a.

Tiểu Hồng ánh mắt đảo qua những người khác, khi xem đến Diệp Lương vứt ra lôi điện, liền yên lặng thu hồi tầm mắt.

Tiếp tục nghênh ngang đi tới.

Cả nửa ngày, Cổ Vương đáp lại

"Mắng mắng mắng mắng mắng mắng mắng"

Ta là Cổ Vương, so với con người càng lợi hại.

Lời này.... không hề có tí logic nào.

Nhưng mà nghe vào tai Tiểu Hồng... ân? Có đạo lý a.

Diệp Lương cùng Tô Yên phối hợp.

Quả thực chính là hai đại sát giới.

Vô địch thiên hạ.

Một người phóng băng, khống chế người ta đông cứng.

Một người thả ra lôi điện, đại sát tứ phương.

Tiểu Hồng còn da dày thịt béo ở phía trước chặn súng.

Ân, rất cường đại.

Mười phút sau, liền nghe một tiếng, oanh!

Đại môn bị phá mở.

Cái này làm cho Tô Yên tay dừng một chút.

Chỉ là từ ngoài ùa vào, lại là từng con tang thi.

Tô Yên mới vừa nâng tay lên, liền thấy ngay người dẫn đầu, phá lệ bắt mắt. Chính là Tô Đường, trên đầu còn được buộc một cái búi tóc nhỏ.

Hai mắt hắn đỏ đậm, móng tay dài màu đen còn lây dính vết máu, cực kỳ bắt mắt.

Hắn từng bước từng bước đi tới.

Tô Yên sửng sốt.

Ánh mắt dã thú của Tô Đường khi chạm đến Tô Yên, hắn chớp chớp mắt.

Trong nháy mắt thanh tỉnh trở lại.

Chỉ là tang thi bên người hắn lại không có được bình tĩnh như vậy.

Bốn phương tám hướng ùa vào, ngửi thấy hương vị nhân loại liền công kích lại đây.

Sau đó, nhanh chóng chiến đấu thành một đoàn.

Tô Yên ra tiếng

"Tô Đường"

Tô Yên đi về phía hắn.

Cho đến khi đến trước mặt Tô Đường, có một con tang thi cấp ba tiến đến ngăn trở.

Nhe răng trợn mắt, thò tay liền chộp tới Tô Yên.

Nhưng mà, đảo mắt đã bị Tô Đường ném đi ra ngoài.

Tô Đường nói chuyện chậm rì rì, thanh âm khàn khàn

"Em, không có việc gì."

Tô Yên gật đầu, cười

"Ưm, em không có việc gì."

Sau đó, màu đỏ tươi trong mắt Tô Đường chậm rãi tiêu tán.

Giây lát sau đã khôi phục màu sắc đen nhánh.

Móng tay cũng được thu lại, duỗi tay, ôm Tô Yên ở trong lòng ngực.

Trong đầu, Tiểu Hoa thanh âm vang lên

"Leng keng, chúc mừng ký chủ, ngôi sao thứ ba đã sáng lên. Ký chủ quá lợi hại!!"

Tiểu Hoa nịnh hót online.

Tô Yên giãy giụa một chút, phát hiện hắn ôm rất chặt.

Cho đến khi cô nghe được ở phía sau, Diệp Lương ra tiếng

"Trước đừng ân ái, mau hỗ trợ."

Tô Yên chớp chớp mắt.

Nhìn hai bên còn đang ra sức chém giết.

Cô ở bên tai Tô Đường nói một câu

"Các cô ấy đã cứu em."

Tô Đường vừa nghe như vậy, ngẩng đầu lên.

Nguyên bản, hắn mới không thèm quản những người này có bị tang thi ăn luôn hay không.

Dù sao cũng không quan hệ với hắn.

Nhưng mà, nghe thấy Tô Yên nói, vậy thì không giống nhau.

Cứu Tô Yên??

Ân, mấy người này cũng không đáng chết lắm.

Hắn lẩm bẩm không biết nói cái gì.

Tiếp theo chỉ thấy tang thi bắt đầu thối lui.

*****

Edit: Tinh Niệm

Không hề tiếp tục tiến công.

Lúc này, còn có một con tang thi cao cấp giống như chưa từ bỏ ý định.

Đang cùng Diệp Lương triền đấu.

Tô Đường hướng tới hắn nhe răng, phát ra một đạo thanh âm quỷ dị.

Con tang thi kia dừng lại một chút, thân thể lui về phía sau, cũng nhanh chóng rời đi.

Ở bên ngoài căn cứ Văn Minh, chỗ màn sân khấu vừa nãy.

Tần Dương sắc mặt âm trầm, có chút bất an.

Sau đó, bỗng nhiên một viên đạn xẹt qua gương mặt hắn.

Hắn phản ứng mau, nhanh chóng tránh né.

Lại nghe thấy "hưu" một tiếng.

Một đống đất ngưng kết thành hình mũi tên xuyên thấu trái tim hắn.

Tiếp đó, đất nháy mắt hóa thành bụi.

Rơi vào trên người hắn.

Tần Dương cúi đầu, một màn này phát sinh quá nhanh, hắn còn không kịp phản ứng.

Máu tươi từ ngực trào ra.

Phốc một ngụm, máu tươi phun ra.

Sau đó, ầm ầm ngã xuống đất.

Triệu Phong đang chiến đấu bên ngoài, thể lực chống đỡ hết nổi.

Bị tang thi cào vào mặt.

Lúc này, một viên đạn bắn lại đây.

Đại khái là muốn bắn chết hắn trước khi con tang thi kia chạm đến.

Viên đạn kia xuyên thấu mu bàn tay tang thi, bắn xuyên qua đầu của hắn.

Máu tươi trào ra, cuối cùng bị đàn tang chia nhau ăn.

Duy chỉ còn lại Tần Cầm, từ khi những việc này phát sinh, cô ta giống như là biến mất khỏi nhân gian, vẫn luôn không tìm được.

Bảy ngày sau.

Thủ lĩnh căn cứ Văn Minh, Tần Dương, bị chết ở trong chiến loạn tang thi.

Đồng thời lộ ra tin tức hắn vây công, thí nghiệm lên người dị năng giả.

Mất dân tâm.

Cuối cùng, Diệp Lương thành thủ lĩnh cao nhất tại căn cứ.

Lại qua mấy ngày, căn cứ Văn Minh đổi tên thành căn cứ Diệp Phong.

Đối với một ngày táo loạn kia, vì trấn an mọi người nên tuyên bố với bên ngoài là Tần Dương thiết lập một âm mưu to lớn.

Mục đích của hắn chính là muốn diệt trừ người có uy hiếp với vị trí thủ lĩnh của hắn.

Đến nỗi sự việc về vua tang thi, tự nhiên cũng là đang lừa mọi người.

Vào một ngày.

Trong một tiểu viện độc lập.

Cửa phòng đóng chặt, thực an tĩnh.

Bỗng nhiên, truyền đến lách cách lang cang tiếng vang đồ vật va chạm.

Nhìn kỹ, chính là Tô Đường mặc cái quần đùi trần trụi nửa người trên, ngã trên sàn phòng khách.

Trên người hắn băng gạc quấn quanh.

Mà hắn hơi thở nặng nề, ở bên cạnh, Tô Yên cũng ngã trên mặt đất.

Bị hắn áp chế, ôm chặt lấy.

Như thế nào cũng không buông tay.

Tô Yên duỗi tay, sờ sờ dấu cắn ứa máu ở trên cổ kia.

Con tang thi này, vừa nãy còn khá tốt.

Hôn hôn, liền càng ngày càng kích động, đôi mắt đều biến đỏ.

Kết quả khi hôn cô, hạ miệng một cái không lưu ý liền cắn vào cổ cô.

Từ khi bọn họ bắt đầu cuộc sống yên ổn ở căn cứ Diệp Phong.

Con tang thi này như là thay đổi vậy.

Cả ngày quấn lấy cô, muốn hôn, muốn ôm, còn muốn đè nặng cô.

Nhưng hắn hôn hôn liền kích động đến đỏ mắt, bệnh trạng càng ngày càng lợi hại.

Nghe thanh âm hắn thở nặng nề khi ôm cô.

Một bộ dáng khó chịu, không biết làm sao.

Tô Yên chớp chớp mắt.

Cô giống như có chút hiểu được ý nghĩ của thằng nhãi này.

Nhưng mà, bây giờ còn có một vấn đề cần hỏi.

Cô duỗi tay sờ sờ gương mặt lạnh lẽo của hắn

"Anh có nguyện vọng gì không?"

Tô Đường vẻ mặt khó nhịn, thực kích động, nhưng lại không biết nên làm như thế nào.

Chỉ có thể ôm cô gắt gao, không chịu buông tay.

Đã lâu sau, cô nghe được thanh âm Tô Đường khàn khàn

"Muốn cùng em, giao phối, sinh sản."

Tô Yên

"···········"

Còn Tiểu Hoa lại thực hưng phấn.

Hóa ra nam chủ cũng hiểu a.

Oa, kết tinh của tang thi vương cùng nhân loại, sẽ là thứ gì đây??

Tô Đường nói xong, giây tiếp theo, ghé vào chỗ ngực Tô Yên, nức nở hai tiếng.

Tô Yên đôi mắt chớp chớp, không có nhìn Tô Đường

"Được"

Cô nhẹ nhàng lên tiếng.

Tiểu Hoa cười cực kỳ lớn tiếng

"Ký chủ, chị đây là thẹn thùng sao?"

***

Tang thi vương VS mảnh mai nữ chủ 56

Tô Yên không nói lời nào.

Tiểu Hoa nhìn ký chủ, vẫn là lần đầu tiên thấy cô xấu hổ lại thẹn thùng như vậy.

Nó khẽ meo meo ra tiếng

"Ký chủ, Tiểu Hoa có thể giúp chị a."

Rốt cuộc, trong chốc lát Tô Yên trả lời

"Ân?"

Tiểu Hoa nói

"Ký chủ, chị mau xem cái TV kia."

Tô Yên ánh mắt nhìn về phía TV.

Đột nhiên, TV sang lên.

Vốn là thế giới động vật, sau đó hình ảnh vừa chuyển.

"A ~ a ~~, chồng thật là lợi hại ~~ muốn chết ~~"

"Bảo bối ~, anh thích bộ dáng này của em a ~"

Hai khối thân thể giao triền, trần truồng, trùng hợp là, cũng đều ở trong phòng khách.

Thanh âm này....

Tô Đường lập tức liền ngẩng đầu lên, một đôi mắt sang loáng nhìn về phía màn hình.

Sau đó ngồi dậy, lấy một bộ dáng học sinh chăm chỉ, ngoan ngoãn ngồi ở chỗ đó, cẩn thận xem.

Tô Yên

"...."

Tiểu Hoa thực kiêu ngạo ra tiếng

"Ký chủ, chị nghĩ muốn tư thế gì, em đều có a."

Ai, thân là một hệ thống, nó cũng thật không dễ dàng.

Đã muốn nhọc lòng hoàn thành nhiệm vụ, còn phải bảo đảm ký chủ thể xác và tinh thần khỏe mạnh trưởng thành.

Sợ là không có cái hệ thống nào nhọc lòng lo cho ký chủ như nó đâu.

Nửa giờ sau.

Đồng chí Tang thi vương 360 độ không góc chết xem xét xong một lần.

Ân, học xong.

Sau đó, đứng lên, kéo bức màn, cởi quần áo.

Sau đó, liền đem người ôm lên, đè ở trên sô pha.

Sau đó thanh âm khàn khàn, chậm rì rì

"Bảo bối ~ đừng sợ, sẽ làm em thoải mái."

Tô Yên nhìn tư thế này của hắn, đôi mắt đỏ bừng a đỏ bừng, lực nắm cổ tay cô, có thể nhận ra hắn nhẹ nhàng hơn lúc trước rất nhiều, là hắn đang cố gắng áp lực.

Vốn dĩ hắn cũng muốn học theo trong TV diễn, hai ba động tác đã lột bỏ quần áo của Tô Yên.

Nhưng mà, ngón tay không linh hoạt, cả nửa ngày cũng không mở được nút thắt.

Cuối cùng, tức giận, xé xé kéo kéo, trực tiếp kéo xuống.

Hắn nhìn bộ dáng Tô Yên non mềm, đôi mắt hạt châu càng đỏ bừng.

Sau đó, học trong TV, áp xuống thân mình, ôm lấy, dán sát vào nhau.

Mặt trời hướng lặn về tây, ban đêm tiến đến.

Lúc Tô Yên tỉnh lại là ở trên giường.

Vừa bỏ chăn ra, trên người chi chít dấu cắn xanh tím.

Hôm qua, cũng không biết hắn kích động bao lâu.

Dù sao trước khi cô ngủ, đôi mắt hắn vẫn luôn trong trạng thái đỏ bừng.

Chậm chạp không có hòa hoãn xuống.

Tô Yên nhìn trái nhìn phải, không thấy người trong phòng ngủ.

Mặc tốt quần áo, một bàn tay cô đỡ eo, chậm rì rì đi ra.

Kết quả mới vừa mở cửa, trong TV truyền đến thanh âm rên rỉ càn rỡ.

Vừa nhìn, thân thể Tô Yên cứng đờ.

Chân đang muốn đưa ra ngoài cũng dừng lại.

Chỉ thấy, Tô Đường mặc quần, thân trên trần trụi, ngồi ở chỗ đó.

Nghiêm túc cẩn thận nhìn TV.

Mà ở trên sô pha kia.

Không biết Diệp Lương cùng Túc Thiên tới từ khi nào.

Diệp Lương mặt không biểu tình, buộc tóc đuôi ngựa, vẫn chưa bởi vì thanh âm trong TV mà có bất luận cảm xúc dao động gì.

Trái lại, Túc Thiên ngồi ở bên cạnh, hận không thể cả người đều dán ở trên người cô.

Lẩm bẩm thì thầm, không biết nói lời âu yếm gì.

Bởi vì thanh âm cô mở cửa, ánh mắt hai người đồng thời nhìn lại đây.

Thanh âm trong TV kia vẫn còn vang.

Tô Đường căn bản không thèm để ý hai người này có ở đây hay không, như cũ ngồi đó " nghiêm túc học tập ".

Túc Thiên mày một nhíu, thấy hắn không phát hiện Tô Yên đã ra ngoài, lên tiếng

"Cô ra rồi à??"

Tô Đường nghe được thanh âm, quay đầu lại nhìn xem.

Khi hắn nhìn thấy Tô Yên đi ra, ánh mắt sáng lên, từ trên mặt đất đứng lên.

Đi đến trước mặt Tô Yên, duỗi tay, chặn ngang cô bế lên.

Đi đến trước sô pha, nhẹ nhàng buông xuống.

*****

Editor: Tịnh Uyển

Beta: Tinh Niệm

Đôi mắt đen nhanh ẩn ẩn có chút phiếm hồng, yết hầu lăn lộn, khàn khàn nói

"Bảo..."

Mới vừa mở miệng nói một chữ, liền bị bịt kín miệng.

Tô Yên nói chuyện với Tiểu Hoa ở trong đầu

"Em không được lại cho hắn xem cái đó."

Nói xong, Tiểu Hoa không lên tiếng.

Nhưng trên TV đang chiếu những hình ảnh sắc tình, đảo mắt liền đổi thành thế giới động vật.

Hết thảy hài hoà.

Tô Yên nhìn vẻ mặt hắn nghi hoặc, vừa lòng buông tay ra.

Chỉ nghe hắn nói một câu

"Ngày hôm qua, anh hầu hạ không thoải mái sao?"

Tô Yên trầm mặc.

Mà bên cạnh truyền tới tiếng cười của Túc Thiên.

Cười ngửa tới ngửa lui, nhìn qua hết sức vui vẻ.

Tô Đường liếc mắt nhìn Túc Thiên cười đến không dừng được, tầm mắt dời đi, lại lần nữa dừng trên người Tô Yên.

Hắn há mồm còn muốn nói lời khi nãy.

Tiếp theo, trong miệng bị nhét một viên kẹo.

Lại thêm một viên, thêm một viên nữa.

Lúc này, rốt cuộc không còn mở miệng nói chuyện.

Thành thành thật thật ngồi một chỗ ăn kẹo.

Nhưng tay vẫn vững vàng ôm lấy Tô Yên, ý vị độc chiếm rõ ràng.

Mặt khác một bên, Túc Thiên cũng từ từ rời khỏi người Diệp Lương.

"Tiểu Diệp Tử, em nhìn người ta xem."

Thanh âm anh ách, trong mắt dày đặc dục vọng.

Cmn, hơn nửa tiếng đồng hồ ngồi đây, người mình thích thì ngồi ngay bên cạnh, nếu không xuất hiện ý tưởng gì, thì hắn chính là một tên thái giám!!

Túc Thiên lại sờ lại cọ.

Diệp Lương mặt không biểu tình đẩy đầu hắn ra, muốn để hắn cách xa mình một chút.

Nhưng mà càng làm như vậy, cũng không ngăn cản được hắn ngày càng dán lại.

Tô Yên nhìn hai người đó, nhịn nửa ngày mới lên tiếng

"Có việc sao?"

Diệp Lương gật đầu

"Hai việc."

"Thứ nhất, Tần Cầm đã chết."

Tô Yên nghe tin Tần Cầm chết, sửng sốt một chút.

Còn tưởng rằng cô ta sẽ tạo thêm một ít sóng gió gì nữa chứ.

Không nghĩ tới, cứ như vậy chết đi.

"Chết như thế nào? "

"Ba ngày trước phát hiện bị giấu sau ngõ nhỏ, nhưng mà cô ta bị tang thi cắn, khi phát hiện, đã bắt đầu biến dị thành tang thi. Cuối cùng bị người nổ súng bắn chết."

Tô Yên gật gật đầu.

Trong đầu, thanh âm Tiểu Hoa vang lên

"Leng keng, chúc mừng ký chủ, nhiệm vụ của nguyên thân hoàn thành. Cho nên, nhiệm vụ quan trọng bây giờ của ký chủ, chính là sinh em bé oh ***"

Không biết vì sao, Tô Yên nghe được trong giọng nói của Tiểu Hoa mang theo một chút hưng phấn.

Cô ngẩng đầu tiếp tục dò hỏi

"Chuyện thứ hai là gì? "

"Thứ hai, hắn làm sao bây giờ? "

Khi nói, Diệp Lương ngẩng đầu liếc nhìn Tô Đường.

Diệp Lương cùng Túc Thiên tới chỗ này, chính là muốn giải quyết tốt chuyện này.

Sau đó nghe thấy Diệp Lương nói tiếp

"Hắn là tang thi vương... tôi nhìn ra được, hai người các ô... có quan hệ."

Tô Yên

".... ."

Túc Thiên phụt một tiếng, ôm Diệp Lương ở đằng kia cười.

Diệp Lương tiếp tục nói

"Tang thi với nhân loại, không cùng giống loài, không phải tộc mình, tất có dị tâm. Một con tang thi ở trong căn cứ, nếu truyền ra ngoài, sẽ khiến mọi người hoảng sợ."

Tuy rằng dựa theo trạng thái hiện tại, nếu Tô Yên ở lại, tang thi vương này nhất định sẽ không tính toán cắn những người khác.

Tô Yên biết, Diệp Lương tới chỗ này không phải là bàn bạc, mà là cần một kết quả.

Quả nhiên, liền nghe thanh âm lạnh nhạt của Diệp Lương vang lên

"Tôi cho phép hai người sống ở chổ này, nhưng lúc hắn đi ra ngoài, nhất định phải là bộ dáng của con người, không thể để cho người khác nghi ngờ."

Tô Yên gật đầu.

Diệp Lương dừng lại một lúc,

"Cô phải biết rằng, chúng tôi duy trì hữu hảo sống chung với hắn, là bởi vì tin tưởng cô. Nếu có một ngày, cô chết mà hắn còn sống. Thì hắn chính là kẻ địch."

Tô Yên nhìn Diệp Lương

Cô ấy buộc tóc đuôi ngựa, ăn mặc lúc nào cũng áo sơ mi và quân trang, giỏi giang không chút cẩu thả.

Trong mắt Tô Yên xuất hiện một tia dao động, cuối cùng hoá thành bình tĩnh.

"Được"

Diệp Lương đưa ra kết quả, mở ra điều kiện.

Tô Yên liền tiếp thu.

*****

Editor: Tịnh Uyển

Beta: Tinh Niệm

Thế nên, sau khi trao đổi xong, liền nhanh chóng kết thúc.

Diệp Lương cùng Túc Thiên ngây người ở chỗ này 50 phút.

Bởi vì cuộc trò chuyện này có thể ảnh hưởng đến tương lai của nhân loại.

Xem phim cấm 40 phút, nói chuyện năm phút đồng hồ, sau đó an an tĩnh tĩnh thêm năm phút.

Kết thúc.

Diệp Lương cùng Túc Thiên rời đi.

Túc Thiên lôi kéo Diệp Lương, nói chuyện câu được câu không.

"Chúng ta, có nên vì nhân loại mà tạo ra một người để cống hiến hay không? Nữ vương đại nhân."

Từ lúc xem phim cấm kia, ánh mắt nóng rực của Túc Thiên chưa bao giờ giảm xuống.

Diệp Lương không có nhìn hắn, tiếp tục đi về phía trước, thật lâu sau, mới nghe thấy cô nói một câu.

"Phải xem biểu hiện của anh."

Túc Thiên thật lâu sau mới phản ứng, hiểu được Diệp Lương đang nói gì.

Trong mắt hiện lên vui mừng, càng kề sát vào Diệp Lương.

"Em đồng ý?"

Phải biết rằng, lâu như vậy, Diệp Lương không có bài xích hắn thân mật.

Cô cũng chưa từng biểu đạt bất luận hành động thân mật gì với hắn.

Thật ra, lúc nãy hắn cũng không ôm bất luận hy vọng gì.

Nhưng đột nhiên, nghe được lời nói này.

Túc Thiên thấy cô thật lâu không nói gì.

Lôi kéo tay cô, liền quay người ấn lên tường.

Cô sửng sốt, muốn mở miệng nói.

Người nào đó nhanh chóng cường hôn.

Diệp Lương nâng cổ tay lên theo bản năng muốn đánh hắn.

Nhưng tay vừa mới đụng vào quần áo hắn, nửa ngày sau, rũ tay xuống.

Tùy ý để hắn hôn.

Ánh mặt trời chiếu rọi xuống, hình thành một cảnh đẹp triền miên.

Làm cho người ta đỏ bừng mặt.

Mạt thế 5 năm sau, căn cứ Diệp Phong thành lập.

Diệp Lương mở ra thời đại mạt thế thuộc về riêng mình.

Nói ra cũng thần kỳ, từ sau khi thủ lĩnh Diệp Lương thống trị, không còn xuất hiện trường hợp bị tang thi triều vây căn cứ.

Căn cứ Diệp Phòng càng lớn mạnh.

Đáng tiếc, nhân loại tụ tập lại một chỗ, thì sẽ hấp dẫn tang thi tới.

Mỗi lần thành lập căn cứ mới, lâu lâu sẽ bị tang thi bao vây diệt trừ.

Nhưng qua vài thập niên, căn cứ Diệp Phong vẫn vững vàng tồn tại, phát huy lớn mạnh.

Mạt thế 60 năm sau, Tô Yên qua đời.

Không bao lâu sau, Tô Đường cũng đi theo qua đời.

Hai người nắm tay vượt qua cả đời tốt đẹp.

Thế giới 9- Hoàn thành.

Thời điểm Tô Yên mở mắt ra, đã đi tới trạm trung chuyển không gian.

Tiếp đó, liền nghe thanh âm Tiểu Hoa.

"Leng keng, chúc mừng ký chủ hoàn thành nhiệm vụ, đạt được mười điểm giá trị. Ký chủ, chị muốn thêm ở đâu??"

Thời điểm Tiểu Hoa dò hỏi, bảng số liệu xuất hiện ở trước mặt Tô Yên.

[ dung lượng não]: 20

[ giá trị thể lực]: 37

Tô Yên trầm mặc ba giây, lên tiếng

"Toàn bộ thêm vào [ dung lượng não] đi."

"Vâng, ký chủ."

_____

Haha, đọc đã luôn đúng hơm nào!!!!

Wappad chậm ghê á mọi người, tui ngồi suốt tiếng rưỡi mới up hết được á.

Crypto.com Exchange

Chương (1-346)