← Ch.459 | Ch.461 → |
Em ấy cư nhiên là Phó Nhặt, cũng là Phó Nhặt đã từng cứu cậu, cho cậu niềm hy vọng mới..
Hiện giờ em ấy lại một lần cứu bà nội.
Em ấy yên lặng mà bảo hộ cái nhà này của bọn họ.
Em ấy..
"Duẫn Náo, làm sao vậy?" Ôn Noãn thấy thế, ôn nhu dò hỏi.
"Không có việc gì." Giản Duẫn Náo lắc lắc đầu.
Cậu vừa mới đáp ứng người đàn ông trung niên tên là Lý Trác Gia kia, cần thiết phải giữ kín bí mật này.
Người ấy nói với cậu, thân phận này của em ấy không thể tùy tiện để người khác biết đến, nếu bị phát hiện sẽ rất nguy hiểm.
Giản lão phu nhân tiếp tục cùng Giản Nhất Lăng nói, "Bé ngoan, bà nội đáp ứng con, về sau sinh nhật của con bà đều sẽ cùng con trải qua."
Cho dù là không còn nữa, tâm cũng sẽ vẫn luôn bồi con.
Giản lão phu nhân nói với Giản Nhất Lăng lời này, chỉ vì muốn cháu gái sẽ không bi thương cùng sợ hãi.
###
Giản gia sau khi thoát khỏi khói mù của chuyện Giản lão phu nhân bị đột quỵ, liền bắt đầu tự hỏi một vấn đề.
Phó Nhặt bác sĩ vì sao, vì cái gì liên tiếp hai lần trợ giúp bọn họ?
Theo như bọn họ biết, Phó Nhặt bác sĩ đã mai danh ẩn tích một đoạn thời gian rất dài, ít nhất thời gian gần một năm rưỡi, đều không có thấy tin tức về Phó Nhặt bác sĩ.
Hiện giờ vị ấy lại một lần nữa xuất hiện, thế nhưng liền làm phẫu thuật cho lão phu nhân.
Chẳng lẽ nói vị Phó Nhặt bác sĩ này là cùng nhà bọn họ có cái gì sâu xa?
"Mặc kệ thế nào, chúng ta lại thiếu Phó Nhặt bác sĩ một cái đại nhân tình."
Giản Thư Hình cảm khái nói, nhân tình này đã không phải chỉ có tiền tài mới có thể hoàn lại được.
"Về sau nếu có cơ hội, chúng ta nhất định phải hảo hảo mà báo đáp vị ấy." Ôn Noãn kiên định mà nói.
"Chỉ tiếc hôm nay vẫn không thể nhìn thấy Phó Nhặt bác sĩ."
Cùng một lần trước giống nhau, Phó Nhặt bác sĩ không có lộ diện trước mặt người của Giản gia, thân ảnh của người đó bọn họ chưa từng nhìn thấy.
Thần bí mà tới, thần bí mà rời đi.
Lại một lần giải cứu Giản gia bọn họ.
Giản Duẫn Náo hỏi Giản Duẫn Thừa một vấn đề, "Anh cả, anh nói, vì cái gì Phó Nhặt bác sĩ lúc trước sẽ đáp ứng trị liệu tay của em?"
Giản Duẫn Náo rũ đầu, thoạt nhìn tâm tình thực trầm trọng.
"Không rõ ràng lắm." Giản Duẫn Thừa không có cách nào trả lời vấn đề này.
Có thể là vì danh, có thể là vì lợi, cũng có thể chính là đơn thuần là vì khiêu chiến.
Lại hoặc là Giản Duẫn Náo vận khí tương đối tốt.
Giản Duẫn Náo trước kia cũng cho rằng như vậy, có thể là vì danh vì lợi, lại hoặc là cậu có vận khí tốt.
Nhưng mà hiện tại.. cậu không có cách nào suy nghĩ như vậy nữa.
###
Chuyện của lão phu nhân cho Giản Nhất Lăng một cái tín hiệu.
Có lẽ rất nhiều chuyện cô chỉ là thay đổi mặt ngoài, vẫn chưa có thể thay đổi bản chất.
Liền tính không có chuyện phản nghịch của Giản Nhất Lăng, chuyện lão phu nhân bị đột quỵ đúng hạn vẫn xảy ra.
Như vậy những chuyện phía sau, có hay không vẫn sẽ giống cốt truyện trong nguyên tác phát sinh như vậy?
Đã chịu chuyện này ảnh hưởng, Giản Nhất Lăng đến thời điểm Địch Quân Thịnh tới đón cô có chút xuất thần.
Chờ tới khi về nhà, sau khi vào cửa Giản Nhất Lăng bỗng nhiên từ phía sau ôm lấy Địch Quân Thịnh.
Chuyện này làm cho Địch Quân Thịnh lại một lần nữa ngây người.
Nhưng mà Địch Quân Thịnh thực mau liền hiểu được, Giản Nhất Lăng đang đau lòng.
Anh đã đáp ứng cô, chỉ cần cô đau lòng, liền có thể ôm anh, cái ôm của anh vẫn luôn đều vì cô mà rộng mở.
Cho nên cô hiện tại đau lòng.
Địch Quân Thịnh không có động, tâm lại đi theo người phía sau mà cùng nhau đau lòng.
Anh giúp cô giảm bớt bi thương cùng khổ sở.
Sau một lúc lâu, Giản Nhất Lăng buông lỏng tay ra, Địch Quân Thịnh mới xoay người lại, bàn tay nhẹ nhàng mà vuốt đỉnh đầu Giản Nhất Lăng.
"Đừng sợ, không có việc gì." Thanh âm của anh so với ngày thường muốn nhu hòa đi không ít.
← Ch. 459 | Ch. 461 → |