Truyện:Nữ Chính Xuyên Sách Trả Thân Thể Cho Ta! - Chương 31

Nữ Chính Xuyên Sách Trả Thân Thể Cho Ta!
Trọn bộ 56 chương
Chương 31
Bán đấu giá
0.00
(0 votes)


Chương (1-56)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!


Tê Diệu tâm tình quá tốt, đứng lên trên cái cân một phát, trăm triệu lần không nghĩ tới trọng lượng bên trong của mình lặng yên không một tiếng động nhiều thêm năm sáu cân(2-3kg) thịt rồi.

Trách không được cô luôn cảm giác thịt trên mặt càng nhiều, trách không được gần đây mẹ Tê luôn thích bóp bóp xoa xoa gương mặt mềm mại múp múp của cô, còn cảm khái mặt Tê Diệu thật sự là bóp đã quá.

Thì ra..

Cô còn đang đắm chìm bên trong sinh hoạt vườn trường không buồn không lo, không để ý đến chuyện bên ngoài. Sở gia gặp nạn, nhưng trong lòng Tê Diệu lại không hề dao động, cũng không phải là lòng cô cứng rắn, cha Sở hành động như vậy, sớm muộn cũng sẽ phải gánh chịu đòn nghiêm trọng, chẳng qua ngày này tới sớm hơn so với trong tưởng tượng.

Dựa theo lúc trước, chẳng sợ không phải lỗi của cô, cha Sở cũng sẽ đem tức giận này ngay trực tiếp phát tiết trên người cô, mà không phải coi cô như cục cưng bảo bối Sở Giảo Giảo sợ làm đau. Nghe nói Sở Giảo Giảo xuất ngoại du lịch giải sầu, Tê Diệu cũng chỉ là cười lạnh một tiếng.

Sao cô có thể không rõ ràng kịch bản của cha Sở, chính mình vào lúc trước, không phải cũng thường xuyên "Xuất ngoại giải sầu" à.

Chỉ sợ hiện tại Sở Giảo Giảo đang chờ ở Sở gia không cho phép đi ra ngoài lộ diện.

'Tê Diệu Du Du*' bưng lên một ly sữa bò nhấp một miếng. Thật sự là phong thủy luân chuyển mà. Lấy tính cách của cha Sở, hiện tại khẳng định chị ta không dễ chịu. Chẳng qua, những chuyện trước mắt này đều không có quan hệ cùng Tê Diệu, cô đột nhiên cảm thấy không cần trở về cũng không có gì không tốt, đối với Sở gia gió tanh mưa máu, ở Tê gia mỗi ngày đều là hòa thuận mà tín nhiệm lẫn nhau, giống như người nhà thật sự hẳn là có dáng vẻ như vậy.

(*Yue: Viết tắt của tên 2 người. Kiểu như nói đùa 2 người giờ là một nên tác giả ghi thành 'TêDiệuDuDu'. Tên 4 chữ như truyện kiếm hiệp. Haha)

Cô bình tĩnh uống hết nguyên một ly sữa bò, lau khóe môi.

Cuối thu ánh nắng vô cùng gắt nhiệt độ có thể so với ngày mùa hè nóng bức nhất, một ly sữa bò ấm xuống bụng, cái trán trơn bóng đã chảy ra mồ hôi, khiến cho Tê Diệu không khỏi cầm lấy khăn vải mềm lau lau trán của mình.

Ngày hôm nay cũng là một ngày ăn không ngồi rồi.

Mẹ Tê ra ngoài trở về đi xuống từ trên một chiếc xe Bentley, một bộ phong phạm của phu nhân, mà thời điểm nhìn thấy Tê Diệu trong nháy mắt phá vỡ hình tượng, tiến lên ôm lấy cô dùng sức hôn hai cái.

"Con gái bảo bối của mẹ, ở bên ngoài có nóng hay không?"

"Không nóng không nóng.." Trên mặt dính lấy hai vết son môi màu bánh đậu đỏ Tê Diệu liên tục không ngừng né tránh, miễn cho mẹ Tê ôm nhiệt tình quá làm cho cô ngạt thở.

Mẹ Tê cười híp mắt nói: "Ngày hôm nay đợi ở nhà rất nhàm chán có phải không?"

Tê Diệu nghĩ, nhàm chán cũng không tính là nhàm chán. Cô lôi kéo Trình Lịch chơi trò chơi cả ngày, từ sáng sớm đến xế chiều không có thời gian ngừng nghỉ, cũng có vẻ như không tính là nhàm chán. Nhưng mặt ngoài Tê Diệu ngoan ngoãn gật đầu như cũ: "Có chút nhàm chán ạ."

Cho nên mẹ Tê mau để cô ra ngoài đi ra ngoài đi!

Dường như nghe được tiếng lòng của Tê Diệu, mẹ Tê yêu thương sờ sờ đầu nhỏ của cô: "Vừa vặn, đêm nay có yến hội, mẹ mang con tới có được hay không?"

"Dạ." Tê Diệu ánh mắt sáng lên.

Hồi lâu cô chưa nhìn thấy hai chị em Sở gia, chỉ là dựa theo tình huống trước mắt, hai người bọn họ sẽ không tham dự. Cái này không trở ngại cô hỏi thăm một chút tình huống, để cho cô biết rõ ràng đến cùng ở Sở gia là chuyện gì xảy ra.

Đêm nay muốn tham gia buổi đấu giá từ thiện, mẹ Tê đã chuẩn bị tốt. Nghe được tiệc tối từ thiện, trong lòng Tê Diệu không khỏi run lên, tiệc tối cô đã tham gia không nhiều, từng đi cũng vẫn là ở mấy năm trước. Còn nhớ rõ một lần tiệc tối từ thiện kia, Sở Giảo Giảo biểu hiện rực rỡ hào quang, ở thời điểm người khác đấu giá đồ trang sức vật sưu tập, chị ta dĩ nhiên dùng phương pháp trái ngược, bán đấu giá một buổi hòa nhạc nhỏ của chính mình, dẫn tới hiện trường ồ lên xôn xao một mảnh, một hành động liền đoạt được sự chú ý nhất của khách quý đêm đó.

Cũng chính là lần động đậy đó, để ánh mắt của Hoắc Ngu rơi vào trên người Sở Giảo Giảo.

– – Người đấu giá thành công buổi hòa nhạc đó, tự nhiên là Hoắc Ngu. Không bao lâu sau toàn bộ vòng xã giao trong giới đều đang đồn hai người bọn họ cùng dạo Thụy Sĩ, các bạn bè đều đang nghị luận Hoắc Ngu muốn trở thành anh rể của cô.

Sau hai tháng, nghị luận trở thành sự thật.

Cho đến hiện tại, thoáng một cái đã qua hai cái xuân xanh, ai có thể nghĩ đến hiện tại lại là một người khác, một bộ dáng khác, thật là khiến người ta thổn thức.

Tê Diệu đi theo bên cạnh mẹ Tê, nghe mẹ Tê bắt chuyện cùng phu nhân Bạch thị, hai người nói nói một hồi cũng nhắc tới trên chuyện này. Có lẽ là bởi vì Hoắc Ngu cùng Sở Giảo Giảo từng có tiếp xúc hôn ước, khiến cho các bà thoáng như nghĩ đến mở màn hoàn mỹ giữa nam nhân vật nữ chính gặp nhau lúc trước kia.

Bạch phu nhân nói: "Lúc đầu tôi cũng đã nói qua, Sở Giảo Giảo làm việc quá mức rêu rao, dễ dàng bị người hận."

Mẹ Tê gật đầu tỏ vẻ đồng ý: "Đúng vậy, lúc ấy cùng nhau quyên tặng còn có mấy tiểu cô nương nữa, đều xuống đài không được. Nhà bọn họ làm việc quá không trải qua suy xét."

Tê Diệu nghe hai người nói nhỏ, biểu lộ khó nén kinh ngạc.

Từ từ.

Cô cho là bọn họ muốn khen Sở Giảo Giảo vào lúc đó cơ trí* thế nào, không nghĩ tới, thế nhưng là trêu chọc Sở Giảo Giảo làm việc quá mức rêu rao?

(*Yue: Thông minh, khéo ứng phó linh hoạt)

Sau một lúc lâu Tê Diệu vẫn chưa lấy lại tinh thần. Từ nhỏ đến lớn, Sở Giảo Giảo mỗi lần đều là đè ép cô để được nổi bật, ngay lúc đó đấu giá cũng tự nhiên không cảm thấy hành động đó có cái gì không thích hợp, hiện tại đứng ở góc độ người bên ngoài đến xem, có vẻ như thật sự là như thế. Còn nhớ kỹ sau lúc Sở Giảo Giảo bán đấu giá, mọi người đều thảo luận về sự tình của chị ta cùng Hoắc Ngu, dư lại những sắc mặt khó xử của mấy cô gái nhỏ nhà khác, miễn cưỡng duy trì lấy nụ cười, giống như toàn bộ chuyện xưa từ sau khi Sở Giảo Giảo ra mặt đều đã kết thúc.

Thì ra là thế.

*****

Editor:Yue

Không biết vì cái gì, thân ở thân phận của Sở Du Du, cô luôn cảm thấy Sở Giảo Giảo hào quang vạn trượng, cả người chẳng khác nào tản ra ánh sáng nữ chính lấp lánh sáng ngời, làm chuyện gì cũng như có thần trợ giúp, giống như định mệnh sắp đặt nên xuôi gió xuôi nước như thế, một đường đi đến đỉnh cao nhân sinh.

Đứng ở góc độ của người Tê gia mà nghĩ tới, bỗng nhiên rõ ràng vì cái gì Sở Giảo Giảo lại hiếm khi có bạn bè. Cũng không phải là tính tình chị ta mờ nhạt, không muốn cùng người khác thông đồng làm bậy, mà là hào quang của Sở Giảo Giảo quá thịnh, bất luận là cố ý hay vô ý, đều mạnh mẽ vượt trên người khác, khiến người khác không có đường sống.

Tê Diệu còn đang ngẩn người, lại ngoài ý muốn phát hiện một bóng dáng quen thuộc.

Nơi Sở Du Du đi đến, tự nhiên là nơi chú mục* của toàn trường. Hôm nay nàng ta mặc một thân váy dài ôm người làm bằng lông thiên nga, nổi bật lên dáng người thon dài, có lồi có lõm, gương mặt được trang điểm không tính là xinh đẹp động lòng người, cũng coi như là nhìn qua cũng không quên ngay được. Nhìn cái bộ dáng hóa trang này, nhất định là hành động của cha Sở.

(*Yue: Nhìn chăm chăm vào ai hay tập trung sự chú ý vào việc gì)

Tê Diệu không khỏi có chút ngoài ý muốn. Cô không rõ vì cái gì cha Sở muốn đem Sở Du Du thả ra, lại không cho Sở Giảo Giảo ra khỏi nhà, trước mắt Sở Du Du cũng không phải là một người được chọn có thể đi đường vòng cứu nước.

Ánh mắt của mọi người dồn dập rơi vào trên người của Sở Du Du, nhưng khi Tê Diệu vừa xuất hiện, lực chú ý của mọi người lại bị cảm giác tồn tại mãnh liệt của Tê Diệu hấp dẫn.

Nếu nói một hồi trước đó nhìn thấy Tê Diệu, giống như vẫn chỉ là một vị tiểu tiên nữ mềm yếu thanh thuần, ở lần gặp gỡ này, trong thời gian ngắn ngủi trên người cô như được gột rửa phát triển thành hào quang mới, lại có chút có ý làm người đui mù.

Tê Diệu cùng Sở Du Du liếc nhau, đột nhiên cảm giác được cỗ thân thể trước mặt này có chút xa lạ.

Có lẽ là bởi vì linh hồn khác biệt, để cho lúc cô nhìn chằm chằm bộ dáng cực kỳ quen thuộc đó, lại nhìn thấy chính là một người khác với linh hồn hoàn toàn khác biệt.

"Diệu Diệu!"

Phía sau vang lên tiếng gọi của Trình Lịch, Tê Diệu quay đầu lại, liền nhìn thấy cậu vừa cười vừa đi lên trước, giống như là vô cùng quen thuộc đem cánh tay khoác lên trên vai của cô: "Ra ngoài đổi không khí thấy thế nào? Có phải cảm giác rất tuyệt hay không?"

Động tác của cậu quá thân mật, dẫn tới mẹ Tê liên tiếp lia ánh mắt hình viên đạn chầu chực chăm nom, Trình Lịch lại giống như không thấy được, không ngừng hướng lại gần thêm bên cạnh Tê Diệu.

Nụ cười của mẹ Tê có chút cứng đờ rồi.

Tê Diệu ở góc độ người khác nhìn không thấy động tác nho nhỏ bấm một cái lên thịt mềm bên hông của Trình Lịch, véo đến cậu sắc mặt thay đổi, lập tức từ thái độ làm càn biến thành quy quy củ củ cụp mi rũ mắt, yên tĩnh như gà đứng ở bên cạnh Tê Diệu.

Tê Diệu hài lòng cực kỳ.

Xa xa Tê Vọng đứng ở trong đám người đem một màn này thu hết vào mắt. Hoắc Ngu ở bên cạnh từ trên khay của người phục vụ cầm lấy hai ly rượu đỏ, đem một ly trong đó đưa cho anh. Hoắc Ngu theo ánh mắt Tê Vọng nhìn qua, dừng lại ở hình ảnh hài hòa dị thường của hai người, khóe môi có chút gợi lên, biểu lộ ý vị thâm trường*. [*Yue: Ý vị thâm trường – 意味深长 – yì wèi shēn cháng (chỉ ý tứ hàm súc thâm sâu), ý vị sâu xa. Trước đó có nhắc tới mà mình quên chú thích. -nguồn gg]

"Quan hệ của hai người bọn họ không tệ."

Tê Vọng biểu lộ lãnh đạm: "Cái này không có quan hệ gì với cậu."

* * *

Lần này đấu giá từ thiện, cơ cấu hoạt động chủ yếu là dùng cho cơ quan từ thiện nào đó. Mẹ Tê đã chuẩn bị tốt lễ vật cho Tê Diệu đấu giá, dựa theo trước đó nên là do Tê Diệu tự mình chuẩn bị, hiện tại lấy ra từ trong tay mẹ Tê, nói vậy đồ vật khẳng định không rẻ.

Việc bà làm đều vì suy xét về sau cho Tê Diệu, cứ cho là Tê Diệu cũng không có ý tứ muốn dung nhập vào vòng xã giao này, mẹ Tê lại thay cô trải tốt tất cả con đường, đẻ cho cô làm cái gì đều không cần lao lực.

Tê Diệu lặng yên đứng ở bên cạnh mẹ Tê, toàn bộ hành trình không nói một lời, thậm chí đều không có động tác biểu lộ gì, an tĩnh giống một bức tranh. Nhưng cô vấn hấp dẫn lấy ánh mắt của mọi người như cũ, nhất là nhóm khách nam trẻ tuổi 'xuân tâm manh động*', từng người vô tình hay cố ý mà nhìn nhiều thêm một lần.

(*Yue: Theo mình hiểu là kiểu lòng nghĩ tới tình yêu dễ xúc động liều lĩnh, thiếu suy nghĩ)

Xã hội thượng lưu mỹ nhân nhiều vô số, bất kể là tràn đầy sức sống, nề nếp gia giáo, khí chất điềm tĩnh, tài trí xinh đẹp, tự nhiên hào phóng, muốn loại hình gì có loại hình đó, chỉ là dạng giống Tê Diệu đẹp đến mức không tưởng nổi này lại rất ít.

Con ngươi màu hổ phách của cô giống như là một khối bảo thạch tinh khiết nhất, chưa thấm nhiễm bất luận cái dơ bẩn gì của thế tục*, lại lóe ra hào quang độc nhất thuộc về cô.

(*Yue: Thói tục/tập tục ở đời)

Sở Du Du ban đầu còn tưởng rằng tất cả mọi người sẽ dùng hình thức 'chúng tinh phủng nguyệt*' mà vây quanh nàng ta, không ngờ trung tâm mọi người chú mục lại là tiểu cô nương còn chưa có nẩy nở của Tê gia.

[*Yue: Chúng tinh phủng nguyệt – 众星捧月 – zhòng xīng pěng yuè (chữ trong Luận ngữ;phủng có nghĩa là bưng, nâng, bế, ôm; đại loại là một đám sao tôn lên ánh trăng, giống như một đám người vây quanh ủng hộ một ai đó mà họ tôn kính quý trọng-nguồn gg]

Nàng ta nhíu nhíu mày, không thể nào hiểu được thẩm mỹ của bọn họ.

Chẳng qua, mục tiêu chủ yếu là cái buổi đấu giá trong năm này.

Sở Du Du còn nhớ rõ, lúc trước ở trong sách miêu tả lần đầu tiên Sở Giảo Giảo cùng Hoắc Ngu gặp mặt đã mở màn kinh tâm động phách* như thế nào. Nàng ta vô tình tranh nổi bật, nhưng hiện tại nếu mà đã đem nàng ta bức đến mức như thế này, nàng ta cũng chỉ có thể dùng mưu kế của chính mình để vượt qua.

(*Yue: Kinh tâm động phách: Mất hồn mất vía)

Nàng ta có một cái biện pháp cực tốt.

  • Tác giả có lời muốn nói:

Tê Diệu: Tôi luôn có loại dự cảm xấu.

[Yue: Tui đồng ý với suy nghĩ của chế -_-]

Crypto.com Exchange

Chương (1-56)