Truyện:Một Giọt Cũng Không Được Sót - Chương 065

Một Giọt Cũng Không Được Sót
Trọn bộ 114 chương
Chương 065
Bảo bối, em thật đơn thuần
0.00
(0 votes)


Chương (1-114)

Edit: Dĩm

Hắn dùng hai tay bóp chặt hai vú của cô, đem côn thịt 𝖈*ọ ❎á*🌴 vào giữa khe 𝖓●🌀●ự●𝖈.

"Đau quá, đau quá!"

Hắn dừng động tác, nhìn cô chăm chú:"Đau ở đâu?"

"𝐍🌀ự-𝖈..."

"Không phải." Tay hắn càng thêm dùng sức.

"A... vú, vú đau!"Cô cố gắng bám chặt lấy hắn, nhưng sợi dây xích trên cổ tay đã kiềm chế lại cử động của cô, không cách nào vùng vẫy được.

"Làm ơn đừng, đau quá, xin anh buông tha..." Cô khóc không thành tiếng cầu xin hắn.

Nhưng không nghĩ tới, hắn thực sự buông tay khiến cô vô cùng ngạc nhiên.

Hắn cúi người xuống, lại nhặt thứ vừa ném trên mặt đất lên: "Buông tha có thể, nhưng phải mang theo thứ này. Tôi thích nhìn bộ dạng dục cầu bất mãn của em."

Hắn nở nụ cười, nhẹ nhàng vu*ố*ⓣ ✔️*𝐞 khuôn mặt cô, giống như chỉ nhìn thôi đã trầm luân trong đó.

Dòng điện lại ⓚ●í𝒸●ⓗ †𝐡●íⓒ●𝐡 núm vú, rồi lan ra toàn thân, vừa ngứa vừa tê dại, khiến cô muốn xoa nắn, nhưng tay không thể thoát khỏi sợi xích vướng víu này, miệng chỉ có thể г-ê-ռ ⓡ-ỉ từng tiếng.

Hắn di chuyển xuống dưới thân cô, tháo dây xích trên chân, cuộn tròn hai chân cô, Lâm Ấm sợ hãi co rúm người lại.

"Không... anh định làm gì, tôi không cần..."

Hà Trạch Thành ⓥⓤố●t 𝐯●𝖊 đùi cô, cô vẫn đang mặc chiếc quần lót ren màu xanh do chính tay hắn chọn cho cô, làn da trắng nõn của cô chỉ hơi ửng đỏ, nhưng tùy ý véo nhẹ cũng làm cô chảy ɱ-á-ц.

"Tôi không cần!" Lâm Ấm hét lên, cho rằng hắn lại sắp thao mình, cô liều mạng tránh thoát sự kiềm chế của hắn.

Làm hắn không vui, hắn đánh vào bắp đùi cô một cái, tuy không dùng hết sức lực nhưng làn da yếu ớt này cũng khiến cô đau đến 𝒸-hả-𝖞 𝓃ướ-𝐜 mắt.

"Bảo bối, em thật đơn thuần, hẳn là không biết chân còn có thể 🦵·à·ⓜ 𝐭·ì·n·♓." Hắn quỳ xuống dưới thân cô, nâng hai chân cô gập lên bụng, đem côn thịt dựng đứng cắm thẳng vào giữa hai chân.

"Siết vào, nếu không tôi sẽ dùng sức thao em."

Lâm Ấm rưng rưng đem hai chân 💰ℹ️ế●✞ 𝐜h●ặ●ⓣ.

Hắn gập chặt hai chân cô:"Κ_ẹ_p 🌜_𝒽ặ_𝐭 vào, không được nới lỏng!"

Cô nắm lấy tấm ga trải giường vặn vẹo nửa người trên của mình mà 𝐫·ê·𝖓 г·ỉ, nước mắt 𝖒ô·п·ɢ lung nhìn gậy thịt 𝓃·ó𝖓·ɢ ⓑ·ỏ·ռ·𝖌 ra ra vào vào giữa hai đùi.

Lúc đầu cô còn có thể chịu được, nhưng càng về sau sức lực của hắn ngày càng lớn, cô bắt đầu cảm thấy đau đớn, làn da mỏng manh bị hắn chà xát đến đỏ ửng, thật sự rất đau, rất rát!

"Đau quá, không chịu nổi nữa, đau quá... làm ơn..."

Cô cầu xin cũng không khiến hắn mủi lòng buông tha, thấy da đùi càng ngày càng đỏ, tốc độ càng nhanh hơn, nhanh hơn, phải nhanh hơn, làm cho hắn 𝖘ư.ớ𝓃.🌀 đi!

Tiểu huyệt không có chảy nhiều dâ-ⓜ thủy như những lần trước, nhưng cũng đủ khơi dậy 𝒹-ụ-𝒸 ⓥ-ọ-𝖓-ⓖ của hắn. Nói chính xác, cô có làm cái gì, ở đâu cũng khơi dậy thú tính của hắn!

A... Thao cô, thao ↪️*𝒽ế*т cô! Đùi này cũng là của hắn, tất cả đều là của hắn.

"Đau quá..." Da thịt non mềm bị 🌜·ọ ❌·á·✞ đến nóng rát!

"Câm miệng! Kêu lên, làm cho tôi ⓢ_ướ𝖓_ⓖ, mau kêu lên!" Thống khổ cùng đau đớn гê·ⓝ r·ỉ, hắn càng nghe càng thêm hưng phấn.

Khi dòng điện kẹp đầu vú được bật lên đến mức cao nhất, toàn thân Lâm Ấm bị kíⓒ-♓ t𝒽í↪️-♓ đến co giật.

"A... Ngứa quá, đau quá, cứu với, ngứa quá..." Cô dùng sức 𝖈*ọ ⓧ*á*✝️ tiểu huyệt ngứa ngáy, trong mắt hắn nhìn thấy là một màn 𝐝*â*Ⓜ️ mỹ này, Hà Trạch Thành cười đắc ý, rời khỏi đùi cô, ghé trên người cô, đem cánh tay chống hai bên.

"Nói cho tôi biết, chỗ nào ngứa?"

Cô 𝖐*ẹ*𝐩 c𝐡ặ*𝐭 hai chân dùng sức c*ọ 𝖝á*†.

"Tiểu huyệt... tiểu huyệt ngứa, bên trong ngứa! Cứu, cứu với, thật sự rất ngứa." Hai mắt cô mờ mịt, bên dưới chỉ muốn sảng khoái, 𝖉-ụ-𝖈 𝖛ọп-𝖌 chỉ đơn giản như vậy lại khiến người ta mất đi lý trí.

"Ừm? Nơi này sao?"

Hắn dùng tay đẩy quần lót của cô xuống, tìm vị trí chính xác qua băng vệ sinh.

"A! Nơi đó, ngứa, cứu em, thao em, rất ngứa..."

Tiếng †♓-ở 𝒹-ố-𝒸 𝐦.ề.m ⓜạ.ℹ️ bên tai hắn không nghi ngờ là liều thuốc 𝐤í·𝐜·𝒽 t𝖍·íc·h tình dục tốt nhất, nhưng hắn nhớ rõ cơ thể cô không khỏe, chỉ hơi ấn một chút.

"Nghe lời, mấy ngày nay không thao em được. Nếu em hết chảy m-á-ц, đến lúc đó thao em 𝖈♓ế-ⓣ đều được".

Âm thanh từ tính trầm thấp khiến người dưới thân điên cuồng, hai chân càng thêm 𝐬❗ế-t 𝖈-h-ặ-t: "Làm ơn thao em, ngứa quá, cầu xin anh mau thao em, làm cái gì cũng được, thao em!"

Cô không thể nào chịu được nữa, tiểu huyệt ngứa ngáy rất muốn được lấp đầy, rất muốn!

"Muốn tôi thao em như thế nào? Nói ra xem."

"Muốn côn thịt lớn thao... Mau mau lấp đầy tiểu huyệt, rất muốn anh thao, rất muốn..."

Hắn quỳ xuống một lần nữa, nắm chặt dây xích quanh cổ cô: "Tiếp tục, phục vụ gậy thịt mà em muốn, làm cho tôi thấy thoải mái nói không chừng tôi sẽ thao em, còn không thoải mái đừng hòng tôi cho em."

Câu cuối cùng là điều cô trước kia rất mong đợi, nhưng bây giờ cô thực sự muốn nó, chỉ cần 𝐥.𝒾.ế.m hắn thoải mái, hắn sẽ thao cô!

Chương (1-114)