Thoải mái?
← Ch.063 | Ch.065 → |
Edit: Dĩm
Xoa xoa mái tóc của cô, hắn mỉm cười hài lòng.
"Ngoan, đúng rồi. Từ nay cái miệng này chỉ có thể ngậm côn thịt của tôi, biết không?" Hắn nhéo cằm cô, bắt cô ngẩng đầu lên.
"Đã biết."
"Ở phòng ngủ chờ tôi." Hắn ra lệnh.
Cô không biết hắn muốn làm gì, nhưng chắc chắn không phải là chuyện gì tốt.
...
Quần áo trên người bị hắn xé rách, cố gắng che lại cơ thể, nhưng sau khi nghĩ lại, vẫn là từ bỏ.
Che thì có ích gì? Hắn muốn kéo, chỉ cần động ngón tay rất dễ dàng.
Không mất bao lâu, hắn cầm trên tay một thứ gì đó, một vài sợi chỉ rơi ra bên ngoài, không biết đó là cái gì.
Đi đến bên cạnh cô, chế trụ sau gáy, tay còn lại cọ cọ mặt cô, cảm giác này khiến cô cảm thấy kỳ lạ.
"Cơ thể em không tốt, chơi cái khác đi, không thao em."
"Không, không muốn chơi." Cô nắm lấy tay hắn, có lẽ bởi vì hai cái tát kia đã cho cô dũng khí.
Hắn cười khẽ, vươn đầu lưỡi liếm mặt cô: "Em không có tư cách từ chối."
"Tại sao tôi không có tư cách!" Cô đẩy bàn tay to đang sờ loạn trên ngực mình ra, đứng dậy bước xuống giường.
Cô đặt một che ngực mình, trong mắt đầy sự phẫn uất.
Hà Trạch Thành không biểu cảm, hơi nghiêng đầu, nhìn sắc mặt với cơ thể cô, giống như một món hàng, bị hắn lột sạch, loại sợ hãi không nói nên lời này lại ập đến.
Rõ ràng là hắn không có làm gì, cô lại sợ hắn!
Người trước mặt nhấc chân đi về phía cô, túm lấy quần áo bị xé rách trên người cô, xé toạc vứt xuống đất, khiến cơ thể cô không ngừn run rẩy.
Mặc kệ pahnr ứng của cô, ném thứ trong tay xuống giường, kéo dây xích qua, buộc chặt cổ tay cô, trói lại, cũng trói cổ cô rồi nối vào đầu giường.
Sự phản kháng của cô không gì khác gì cào ngứa.
Hắn hoàn toàn cố định đặt ở trên giường, toàn bộ xiềng xích đều buộc chặt, không có tách hai chân của cô ra, hắn thật sự không có ý định thao cô, nhưng cô vẫn sợ hãi.
Cho đến khi hắn đem đồ vật cầm tới kẹp vào đầu vú cô, cảm giác kinh hãi lại hiện lên.
"Không muốn, lấy ra đi!" Sự cố gắng của cô vô ích, rốt cuộc cô cũng không thể thoát khỏi nó.
Hắn quỳ hai bên sườn cô, gọng bạc kẹp lấy đầu vú hồng hồng, vô cùng đẹp mắt.
"Ngoan, em sẽ rất thoải mái."
Thoải mái con mẹ nhà hắn, người thoải mái là hắn mới đúng!
Hắn bật cười, ấn nút công tắc trên núm vú.
Đèn đỏ trên núm vú bật sáng, một luồng điện yếu ớt ngay lập tức kích thích núm vú, ngay lập tức đầu vú cứng lại.
"A... Tắt đi! Mau tắt đi..."
Dòng điện trên đầu vú truyền khắp toàn thân, một cỗ tê dại từ lòng bàn chân dâng lên, cô vặn vẹo cơ thể, khao khát hắn tra tấn cô điên cuồng.
"Làm ơn tắt đi, tắt đi!"
Hắn làm lơ, nhìn chằm chằm vào đầu vú đang run rẩy: "Em không phải rất thích sao? Tôi thấy đầu vú của em đều cứng lên rồi. Bây giờ, tôi biết em rất thoải mái, cứ kêu lên, đem âm thanh dâm đãng của em kêu ra."
" Không được, tôi khó chịu, anh mau tắt đi, xin anh! Mau tắt đi! " Cô sắp điên rồi, cô muốn dùng sức xoa nó nhưng tay bị trới chặt không cử động được, khó chịu quá, thật sự rất khó chịu.
"Có thoải mái không?" Hắn từ chối câu trả lời của cô, hỏi lại.
"Không thoải mái... không thoải mái!"
Giữ chặt công tắc, hắn ấn thêm một nút.
"A~"
"Thoải mái không?"
"Không, không..."
Lại ấn mạnh thêm một nút: "Thoải mái không?"
"Không chịu nổi nữa! Thoải mái... thoải mái, đừng ấn thêm nữa!"
Hắn cười thỏa mãn, nhìn xuống đôi mắt mờ mịt của cô: "Tôi biết em sẽ thoải mái."
Hắn gấp không chờ nổi cắn chặt lấy cánh môi cô, đảo lộng khắp khoang miệng.
Người dưới thân đáp lại một cách bừa bãi nhưng cũng khiến hắn có một cảm giác khác lạ, hắn dứt kéo quần của mình xuống, côn thịt thẳng tắp chạm vào giữa hai bầu vú của cô.
"Ha... Dừng lại, đừng..."
Hắn đỡ lấy côn thịt cọ cọ giữa khe ngực của cô, hỏi: "Phía dưới đang chảy nước sao?"
"Không... Không có."
" Hả?"Câu trả lời khiến hắn không hài lòng, dứt khoát điều chỉnh dòng điện lên mức cao nhất.
"Thành thật mà nói, có phải nước đang chảy không?"
"A, ah ~ ah! Đang chảy, mau tắt đi... cầu xin anh, mau tắt nó đi!"
"Tại sao lại chảy nước?" Hắn tiếp tục hỏi, phải nghe được đáp án làm hắn hài lòng mới thôi.
Lâm Ấm liều mạng giãy giụa, nhưng đều không có tác dụng.
"Bởi vì muốn được anh thao!" Cô siết chặt hai chân lại bắt đầu cọ xát mạnh mẽ, tiểu huyệt bên dưới bắt đầu ngứa ngáy.
Câu trả lời khiến hắn rất hưng phấn, hắn liền rút chiếc kẹp đầu vú ném xuống đất, đầu vú bị kéo mạnh, kích thích gấp đôi khiến cô gần như cao trào.
"Nghe lời, chờ cơ thể em tốt lên sẽ thao em, hiện tại đến lượt tôi, em phải làm cho tôi thoải mái, bằng không tôi sẽ thao em, thao nát tiểu huyệt em."
Thậm chí hắn còn lấy thuốc để kiểm soát bản thân, cũng không chú ý tâm trạng cô, cố chấp chỉ cần làm mình chính mình thỏa mãn là đủ rồi, đối với hắn, chính hắn là cỗ máy ham muốn tình dục không biết mệt mỏi.
← Ch. 063 | Ch. 065 → |