← Ch.059 | Ch.061 → |
Bên dưới chảy quá nhiều nước khiến cho ga giường ướt đẫm một mảng, căn phòng tình yêu này là do Tiểu Phượng nhường gấp cho cô, lúc ấy Hàn Trân cũng không nghĩ nhiều, về sau thì ngại hỏi.
Vừa bị giày vò dữ dội, hơi thở dồn dập của cô lúc này mới chậm lại, miệng lưỡi khô khốc, "Anh không lấy ra cho em à?"
Thân hình cường tráng của Quý Đình Tông dán sát vào cơ thể Hàn Trân không một khe hở, ngón tay luồn vào giữa hai chân cô, banh hai mép thịt mềm mại ra, mò mẫm bên ngoài một lúc rồi mới đâm sâu vào, đầu ngón tay khuấy động moi hết thứ chất lỏng nhớp nháp bên trong ra.
Anh khẽ cười một tiếng, hơi thở nóng bỏng phả lên tai khiến Hàn Trân tê dại, "Ăn nhiều thế này cơ à."
"Là em muốn ăn chắc."
Lối vào ẩm ướt trơn trượt được mơn trớn rất thoải mái, Quý Đình Tông học trường quân đội nên từng phải cầm súng suốt bốn năm, vào thời kỳ đỉnh cao của thể lực anh đã hai lần liên tiếp vô địch mười môn phối hợp, thêm vào đó ngón tay vân vê thuốc lá ngày này qua tháng nọ, do đó tạo thành vết chai vừa rắn vừa đanh. Hàn Trân cảm thấy miệng lưỡi khô rang, trên trán toát ra một lớp mồ hôi mỏng, cô khẽ uốn éo hông hùa theo động tác của anh: "Sâu hơn chút nữa, sắp ra hết rồi..."
Ở cô toát lên vẻ dâm đãng và yêu kiều, vừa thuần khiết vừa nóng bỏng, đây là nét phong tình sau khi thỏa mãn dục vọng nhưng vẫn trong đà say sưa.
Trên bầu vú lấm tấm vết đỏ còn đầu v* lấp lánh ánh nước và cương lên do bị mút, hình ảnh này vô cùng quyến rũ và hút mắt.
Thằng nhỏ dưới háng Quý Đình Tông đã bắn một lần nhưng chưa mềm hẳn xuống mà đang trong trạng thái bán cương, màu sắc nửa đen nửa đỏ, cây gậy ướt đẫm dịch thể nhầy nhụa ẩn dưới lớp lông mu dày rậm, được ánh sáng phát họa, hình dạng của nó trông vẫn rất dữ tợn và mạnh mẽ.
Hàn Trân nheo mắt lại, cảm nhận được dòng tinh dịch đặc quánh từ trong cơ thể chảy xuống đến bẹn, đúng lúc này Quý Đình Tông ấn dương v*t đâm thẳng vào bên trong, thô bạo làm thêm lần nữa.
Tình huống xảy ra quá bất ngờ, cảm giác căng trướng ập tới khiến xương cốt Hàn Trân như bị điện giật, cô hét lên một tiếng, bàn tay vịn lên bờ ngực rắn chắc và nóng rẫy của anh rồi rên rỉ nghẹn ngào.
Làm tình cùng cô quả thực rất sướng.
âm đ*o vừa non, vừa mềm, vừa khít, lúc đóng lúc mở mút chặt lấy anh, cảm giác đê mê như thể lục phủ ngũ tạng sắp tan chảy, cơ thể cứng như sắp thép của Quý Đình Tông như biến thành củi khô, một giọt nước cũng chẳng còn, chỉ cần chạm vào là bén lửa.
Anh vắt đôi chân thon thả trắng nõn của Hàn Trân lên khuỷu tay, cô sợ bị ngã xuống nên vội quàng tay ôm chặt lấy cổ anh, sau đó bị anh đè vào một tấm gương toàn thân lớn gắn trên tường.
Mặt gương lạnh băng, cảm giác kích thích khiến cô nổi da gà, người đàn ông vạm vỡ phủ trên cơ thể mỏng manh của cô đang để trần, cơ thể vô cùng nóng bỏng, nóng đến mức xuyên thấu vào tận tim gan, Hàn Trân như thể đang ở trong thế giới của lửa và băng, hai chân dang rộng bị công kích mạnh mẽ, túi tinh đánh lên bờ mông phát ra âm thanh "bạch bạch"vang dội và dâm đãng.
Cô la hét đến khản giọng, xương cốt khắp người tê tái, một cảm giác tê tái vô biên. Bầu νú nảy lên nảy xuống cọ xát vào ngực anh, vừa ngứa vừa kích thích, cọ đến mức bắn ra tia lửa, bụng dưới của Hàn Trân co giật dữ dội, cô khóc nấc lên, gương mặt đỏ bừng, nơi riêng tư chảy ra rất nhiều nước, da thịt hồng hào ướt đẫm trở nên càng kiều diễm hơn.
Quý Đình Tông bị hang động đang không ngừng co thắt kia mút chặt, đến mức tĩnh mạch trên trán nổi cả lên, anh cắn vào bả vai cô rồi khẽ thủ thỉ, "Sắp ra à?"
"Muốn đi tiểu..." Cô nhịn đến độ run cả giọng, không chỉ nơi giao hợp đang áp sát chặt chẽ mà viên ngọc mẫn cảm nhất cũng đã sưng đỏ do liên tục bị ma sát, cơn khoái cảm lan tới da đầu còn mãnh liệt hơn điện giật, nước tiểu tuôn ra ào ạt, chảy qua cả vùng tam giác của Quý Đình Tông khiến mặt trong đùi ướt đẫm một mảng.
Người đàn ông sững sờ trong giây lát, sự hưng phấn nóng bỏng dâng trào cuồn cuộn, mùi hương ngai ngái của giống cái hòa lẫn cùng hương thơm ngào ngạt trong phòng gây kích thích lên giống đực, mang lại hiệu quả gấp bội so với thuốc kích dục.
Bàn tay to rộng của Quý Đình Tông bấu chặt lấy cánh mông ướt đẫm, sống lưng cong lên, cơ bắp phủ đầy mồ hôi căng ra, động tác công kích như đang đánh trận, bắp đùi săn chắc siết chặt lại, cả cơ thể nhấp nhô lên xuống.
Tâm trí trở nên ngẩn ngơ, đầu óc trống rỗng, cơn sóng tình đánh úp khiến Hàn Trân như rơi xuống không trung, cả người rệu rã, vụn vỡ và quên hết tất cả.
Cô gần như chết chìm trong cơn khoái cảm cực hạn, dòng tinh dịch đặc quánh nóng bỏng phun trên mặt tựa như một đóa hoa trắng tinh khôi đang nở rộ, hơi thở nghẹn ứ, cô thậm chí chẳng còn sức mà lau đi.
____________________
Khi tỉnh lại thì mặt trời đã lên cao, bầu trời xanh thăm thẳm bên ngoài cửa sổ giống như mặt biển cuộn trào.
Hàn Trân ngồi dậy, phát hiện căn phòng tình yêu đã đổi thành một căn phòng rộng rãi sáng sủa với tông màu đen trắng xám.
Nền nhà bằng gỗ sạch bóng không một hạt bụi, lúc này Quý Đình Tông vừa nói chuyện điện thoại vừa bước vào từ cửa, tay bưng bữa sáng đặc biệt do khách sạn chuẩn bị.
Anh đã cạo râu, trên người mặc áo sơ mi đen và quần âu, khuôn mặt sắc nét được bao phủ bởi ánh mặt trời trông vô cùng nam tính.
Khi Hàn Trân tắm rửa xong thì anh cũng kết thúc cuộc gọi.
"Tỉnh gọi anh về à?"
Bữa sáng có canh nấm, hương vị thanh đạm rất hợp khẩu vị của cô.
Màn ân ái mặn nồng đêm qua đã tiêu hao hết thể lực, Hàn Trân cảm thấy đói nhưng tâm trí lại không đặt toàn bộ vào món canh này.
Một hồi lâu sau Quý Đình Tông mới kiểm tra xong hết tin nhắn, xác nhận không trả lời xót tin nào mới ngẩng đầu lên, "Tỉnh không có chỉ thị, hôm nay em định đi đâu."
← Ch. 059 | Ch. 061 → |