Truyện:Mượn Danh Nghĩa Hôn Nhân - Chương 47

Mượn Danh Nghĩa Hôn Nhân
Trọn bộ 69 chương
Chương 47
Rung xe
0.00
(0 votes)


Chương (1-69)

Hai người vẫn duy trì nụ h_ô𝐧_, giữa môi lưỡi không ngừng 🅿️·♓á·ⓣ г·🔼 â·〽️ 𝖙♓·𝒶·𝖓·♓ mập mờ mơ hồ.

Nghiêng người một lúc lâu có vẻ hơi mỏi.

Tưởng Thừa Vũ dứt khoát ôm Lâm Gia Thanh ngồi lên đùi anh.

Khoảnh khắc đụng vào hai chân cô, anh mới phát hiện chân cô cũng lạnh lẽo. Lại gộp hai chân cô lại, mở rộng áo khoác bọc cô vào bên trong.

Lúc nụ ♓_ô_𝖓 kết thúc, trán hai người dán vào nhau ✞●𝖍●ở 𝖉●ố●𝐜.

Tưởng Thừa Vũ ngửi được mùi thơm nhàn nhạt trên người Lâm Gia Thanh, không giống như bình thường: "Em đổi sữa tắm rồi à? Hay là đổi nước hoa?"

"Thơm không?" Lâm Gia Thanh rũ mắt, "Em dùng sữa tắm của anh đó."

Về phần tại sao dùng, đương nhiên là bởi vì muốn được hơi thở của anh bao bọc, ôm lấy ——

Lâm Gia Thanh không nói ra.

Nhưng Tưởng Thừa Vũ vẫn nghe ra, ngẩng đầu lên tiếp tục 𝐡ô·ⓝ cô.

Anh ✔️.𝐮ố.т ✔️.𝑒 gương mặt cô, gấp gáp dán lên môi cô cắn mú●т, 🌜.ọ 𝖝á.𝐭.

Thùng xe hoàn toàn yên tĩnh, tiếng 𝒽ô-п ɱô-ℹ️ rõ ràng có thể nghe thấy.

Hai người miệng dán miệng, ⓝ-𝐠ự-↪️ dán 𝖓*𝖌*ự*↪️, tiếng tim đập rộn ràng cách da thịt và quần áo truyền đến đối phương, ɱá●u huyết chảy xiết làm tứ chi cũng dần nóng lên.

Khi khao khát một người và biết đối phương cũng khát khao mình như thế, đó là chuyện khiến người ta hưng phấn hơn tất cả mọi chuyện trên đời này.

Chưa đến chốc lát, Tưởng Thừa Vũ lại ⓢ❗●ế●𝐭 𝖈ⓗ●ặ●т hai tay giống lần trước, vùi đầu vào vai Lâm Gia Thanh đè chặt lấy cô, cố gắng bình phục hô hấp.

Lâm Gia Thanh cảm nhận được sự khó chịu của người dưới thân, cô duỗi chân, đổi thành tư thế ngồi trên người anh, hai chân thon dài quấn lấy thắt lưng anh, để cho thân dưới của hai người cách quần áo dán sát vào nhau.

"Tưởng Thừa Vũ..." Cô dán vào tai Tưởng Thừa Vũ, thở ra hơi nóng gọi tên anh, "Anh muốn làm... thì làm đi."

"Dù sao chú Khiêm đã xin nghỉ. Tài xế hiện tại chỉ là thay ca, qua hai ngày nữa sẽ bị điều đi."

Lâm Gia Thanh vừa nói vừa ngẩng đầu dùng ánh mắt ướt sũng nhìn anh.

Một sợi dây trong đầu Tưởng Thừa Vũ "bụp" một tiếng đứt gãy, anh vươn tay tắt đèn ghế sau, bàn tay đặt ngang hông Lâm Gia Thanh bắt đầu chui vào vạt áo của cô, men theo thắt lưng sờ lên trên.

Nút áo bị cởi từng cái một.

Tưởng Thừa Vũ cúi đầu, cách lớp áo п*𝖌ự*ⓒ ♓*ô*п lên bầu ⓝg·ự·↪️ Lâm Gia Thanh.

Làn da m-ề-m 𝖒ạ-𝖎 lộ ra dưới hơi thở ấm áp, lập tức nổi da gà.

Lâm Gia Thanh chỉ cảm thấy cả người mềm nhũn, nhịn không được nghiêng người, hơi ngửa đầu.

Tưởng Thừa Vũ ôm lấy cô, bàn tay to lần theo đ-ườ-𝓃-𝖌 cο-𝐧-𝐠 thắt lưng, quen thuộc sờ xuống nơi hai người đang dán sát vào nhau.

Bóng tối trở thành tấm màn che đậy mọi sự buông thả.

Chẳng mấy chốc, động hoa ướt đẫm của Lâm Gia Thanh cứ thế bại lộ trong không khí.

Tưởng Thừa Vũ nắm eo cô nhấc người cô lên, tách hai cánh Ⓜ️·ô·n·𝖌 cô ra...

Vật nam tính cứng ngắc ngóc đầu ma sát vài cái quanh cửa động, nhắm chuẩn vị trí rồi chậm rãi đ-ú-𝐭 vào trong.

Lối vào ư*ớ*𝐭 á*t nên đi vào cũng không khó khăn gì.

Xa cách mấy ngày, Lâm Gia Thanh lại ⓢ*❗*ế*✝️ 𝖈♓*ặ*✞, động tác ngồi xuống đang tiến hành được một nửa đã không chịu nổi mà ngã người về phía sau.

Tưởng Thừa Vũ nhanh tay lẹ mắt đỡ lấy gáy cô, ôm cô vào lòng mình.

Vách thịt nhạy cảm của cô xoắn chặt, siết lấy rãnh quy đ*u đang chen chúc len vào.

Tưởng Thừa Vũ không nhịn được hít sâu một hơi, nâng 𝐦ôռ·🌀 đối phương rồi dùng sức đè xuống...

Không gian ghế sau ô tô dù sao cũng có hạn, hai người cũng không thể có bao nhiêu động tác.

So với ngày thường, Tưởng Thừa Vũ vào cũng không quá sâu, độ mạnh yếu cũng dịu dàng hơn rất nhiều.

Có điều, vừa nghĩ tới chuyện đang ở trong xe ——

Vừa nghĩ tới chuyện gậy th*t dưới thân đang chôn trong cơ thể cô, được cô bao bọc kín kẽ.

Lâm Gia Thanh cảm thấy vô cùng 🎋í_c_♓ ✝️𝒽_í_𝒸_♓.

Ngay cả ngón chân cũng cuộn tròn, hông tự động ↪️·ọ x·á·🌴 Tưởng Thừa Vũ, nhịn không được muốn nhiều hơn.

Vật nam tính ở trong cơ thể đột nhiên nhảy lên.

Cô đong đưa vòng eo 𝖒ề·𝐦 ɱ·ạ·ℹ️ bị anh nắm chặt, theo tần suất của anh bất giác nuốt chửng anh tự lúc nào.

Mỗi lần Tưởng Thừa Vũ tiến vào đều rất cứng rắn, hoàn toàn lấp đầy cô.

An ủi đến mức chân cô không ngừng г𝐮.n 𝖗.ẩ.𝖞...

Mỗi một lần 𝓇ú-✞ 𝓇-a đều làm như cố ý vô tình đảo qua khu vực nhạy cảm nhất của cô.

Buộc cô phải lắc lư vòng eo để giữ lại.

Cứ thế liên tục chơi đùa.

Những 🎋-♓-𝐨-á-𝖎 ⓒ-ả-〽️ chua ngọt kia nhanh chóng hóa thành luồng nhiệt, lan đến tứ chi xương cốt.

Lâm Gia Thanh cắn chặt môi dưới của mình, sợ vừa kích động sẽ tràn ra tiếng ⓡ_ê_𝖓 г_ỉ.

Thấy cô nghẹn đến khóe mắt ửng đỏ, Tưởng Thừa Vũ nhẹ nhàng dùng môi lướt qua cằm Lâm Gia Thanh để trấn an, cạy môi răng cô ra ♓ô_n lên lần nữa.

Hai người ở trong thùng xe tối tăm điên cuồng 𝐠ı-a-🅾️ ⓗ-ợ-𝐩, cánh môi không rời khỏi đối phương.

Trong ánh sáng lờ mờ, thị giác bị tước đoạt một phần, các giác quan khác lại được phóng đại để bù đắp.

Dù chỉ là chút tín hiệu nhỏ nhỏi cũng truyền đến não bộ.

Sự ma sát giữa động hoa và vật nam tính sinh ra ⓚ.í.↪️.♓ 𝖙.ⓗ.í𝐜.𝐡 tê dại như dòng điện, gần như muốn Lâm Gia Thanh buông tha cho chút lý trí còn sót lại mà cất tiếng thét chói tai.

Cô 𝓇_⛎_n ⓡ_ẩ_🍸 ôm chặt cổ Tưởng Thừa Vũ, hãm sâu trong vòng xoáy tình dục.

Dường như không còn cảm giác được những sự vật xung quanh, chỉ còn lại lưỡi thịt thô trướng đang cắm trong cơ thể.

Chân thật mà rõ ràng, không ngừng xỏ xuyên cơ thể cô.

Rất nhanh, âm thanh đè nén liên tục phát ra từ cánh mũi Lâm Gia Thanh.

Phía trên cô bị ngăn chặn, phía dưới càng lúc càng mãnh liệt.

Động hoa ẩm ướt không ngừng tràn ra chất lỏng sền sệt, dưới sự xóc nảy dữ tợn của Tưởng Thừa Vũ ào ạt tuôn trào, thấm ướt chỗ hai người 𝖌ı𝒶.🅾️ h.ợ.p.

Quấy ra tiếng nước dính nhớp, kèm theo tiếng va chạm của ⓣ𝒽-â-ⓝ ✞-h-ể, vang vọng nhiều lần trong xe.

Chiếc xe vững vàng chạy, cảnh đêm ngoài cửa sổ không ngừng biến ảo.

Cửa sổ thủy tinh có thể ngăn cách tầm mắt bên ngoài, nhưng hoàn toàn không ngăn được 🎋íc.♓ т♓í𝐜.𝐡 do kiểu tiếp xúc này mang lại.

Không ngừng đan xen giữa khát vọng và được thỏa mãn.

Lâm Gia Thanh nhanh chóng bị 𝐤h·⭕á·ï 🌜·ả·ɱ tích lũy liên tục đẩy 🦵ê_𝓃 đ_ỉ_𝖓_♓ cao.

𝒯𝒽â-𝐧 ✞-𝐡-ể cô 𝓇*υ*𝐧 г*ẩ*γ kịch liệt, động hoa cũng không ngừng s·𝐢ế·✞ ⓒ𝒽ặ·𝐭.

Lâu ngày xa cách cộng thêm địa điểm 🎋-í𝐜-h ⓣ-h-íc-𝒽, làm cho cô nhanh chóng cao trào kịch liệt.

Vách thịt 𝓃*ó*𝐧*g 🅱*ỏ*𝖓*g co rút, tầng tầng bao chặt vật cứng dưới thân, gắt gao xoắn lấy, ngăn cản động tác tiến thêm một bước của anh.

Tưởng Thừa Vũ cắn răng, ôm chặt người vào lòng.

Cuối cùng sau khi cố gắng nhấp vài cái, anh áp vào da thịt Ⓜ️ề·ⓜ ɱạ·ⓘ nhạy cảm của cô, bắn tất cả tinh d*ch đã tích tụ mấy ngày qua vào trong cô.

Chương (1-69)