Đau thì nhớ nói cho ca ca biết
← Ch.12 | Ch.14 → |
Triệu Uyển Như thấp giọng rên rỉ, thân thể ca ca thật sự là quá cường tráng, ghìm chặt nàng không ngừng xuyên xỏ, tuy va chạm không theo quy tắc nhưng lần nào Triệu Viêm cũng đâm nàng sâu đến tận hoa tâm, nơi đó đến ngay cả tên cẩu hoàng đế kia cũng chưa từng vào tới.
Rốt cuộc, hậu cung ba ngàn giai lệ, cơ thể cẩu hoàng đế không thể chịu nổi sự giày vò như vậy, thường thì chưa vào được bao lâu đã xuất tinh, nàng làm phi tử lại không dám nói nhiều, mỗi lần làm tình chỉ có thể giả vờ tận hưởng, còn trái lương tâm khen ngợi hắn lợi hại như thế nào.
Không có thật lòng, chỉ toàn là diễn kịch.
Thật sự là khiến người mệt mỏi.
Cũng phải đến bây giờ nàng mới biết được rằng nam nhân cường tráng đến tột cùng là như thế nào, cả người rắn chắc, khi tay nàng chạm vào vuốt ve còn có thể cảm giác được độ căng. Tiểu huyệt liên tục co thắt từng cơn gắt gao kẹp lấy hắn, mật thủy không ngừng theo động tác dương v*t chảy ra, tưới lên nơi gắn kết giữa cả hai làm hạ thân ướt đẫm.
Triệu Uyển Như thật sự quá ngượng ngùng, nàng bưng kín mặt.
Dáng vẻ yếu đuối của nàng khiến Triệu Viêm bật cười, tim hắn mềm nhũn, không kìm lòng được cúi xuống, trên môi nàng lại rơi xuống một nụ hôn.
"Uyển Uyển ngoan, còn đau phải không? Đau thì nhớ nói cho ca ca biết."
Triệu Uyển Như vươn nắm tay định đấm hắn một cái, lại bị hắn cười nhéo vào trong lòng bàn tay.
Triệu Viêm nắm tay nàng hôn hôn, chỉ cảm thấy muội muội nhà mình chỗ nào cũng thật đẹp, mắt đẹp, môi đẹp, bộ ngực sữa cũng đẹp, phía dưới lại càng đẹp. Triệu Viêm chăm chú mân mê ngón tay xinh, hắn trước kia còn nghĩ, muội muội đẹp như vậy, không biết sau này là tiểu tử nhà nào sẽ vớ được món hời. Hắn làm sao có thể nghĩ, cuối cùng đóa hoa tươi lại do chính tay mình hái xuống.
Triệu Viêm hắn một khi đã quyết định thì sẽ gánh vác trọng trách cho đến cùng, chuyện gì tới cũng đã tới, hắn sẽ không hối hận.
Triệu Viêm cúi người xuống, ngậm lấy môi nàng hôn hôn, muội muội hẳn là cũng thích hắn, nếu không vì sao mỗi khi hắn hôn xuống nàng đều chủ động tách mở ra đôi môi, lưỡi thơm ngoan ngoãn để mặc hắn mút mát. Hắn có thể cảm nhận được nàng cũng đang rất hưởng thụ.
dương v*t chôn sâu phát hiện được sự co thắt cùng ướt át mà nàng không thể giấu.
"Uyển Uyển ngoan, chỗ nào không thoải mái nhớ nói cho ca ca, ca ca cũng là lần đầu, còn có chút sai sót, sợ là có chỗ nào không đúng rồi lại làm đau muội."
Triệu Uyển Như làm sao nghe được những lời ngượng ngùng này, nắm đấm nhỏ lại dùng lực đấm vào vai hắn, Triệu Viêm cười khẽ, đưa tay xoa ngực nàng, Triệu Uyển Như kêu lên một tiếng, xấu hổ đến mức toàn thân đỏ bừng.
Lúc ca ca mất ý thức nhéo ngực nàng, nàng còn có thể giải thích đó là chuyện bọn họ bất đắc dĩ, nhưng hiện tại, không chỉ nàng mà cả hắn đều hoàn toàn tỉnh táo, ca ca hắn vẫn như cũ mà xoa đôi bầu vú trắng nộn, hắn còn hung hăng nhéo căng cả đầu v*, Triệu Uyển Như vừa sướng lại vừa thẹn, nàng muốn đẩy hắn ra nhưng khoái cảm ập tới quá dồn dập, sung sướng không chịu nổi khiến nàng không khỏi nghĩ thầm, thôi thì kệ, dù sao người thương nàng nhất trên đời này, quanh đi quẩn lại cũng chỉ có mình ca ca hắn.
Đời này có thế nào đi nữa, nàng cũng sẽ không gả cho cái tên cẩu hoàng đế kia. Sống lại một đời, tình yêu đối với nàng cũng không còn quan trọng, nàng không muốn tái giá, hiện giờ cùng ca ca đã xảy ra loại sự tình này, không bằng cứ như vậy đâm lao phải theo lao đi, chỉ chờ ngày nào ca ca có người trong lòng, nàng lại lặng lẽ rời đi, cũng coi như trả lại cho ca ca từng ấy năm hắn đối với nàng có biết bao quan tâm cùng chiếu cố.
Triệu Uyển Như nghĩ như vậy liền cũng không còn kháng cự, nàng chủ động vươn cánh tay ngọc ôm lấy bả vai ca ca, khi môi hắn hôn tới nàng cũng bắt đầu vươn đầu lưỡi. Hôn hắn, đáp trả lại tình yêu của hắn.
TriệuViêm hơi khựng lại, hắn dùng sức ôm nàng: "Không được hối hận, nghe chưa?...... Nếu như muội hối hận, hãy nhớ ta sẽ không bao giờ buông tay."
← Ch. 12 | Ch. 14 → |