Truyện:Không Khép Được Chân - Chương 027

Không Khép Được Chân
Trọn bộ 159 chương
Chương 027
0.00
(0 votes)


Chương (1-159)

Từ Nhuyễn không phải nói khoác, bởi vì 𝐧𝐠ự_🌜 cô thật sự rất lớn, nếu mậc áo ռ·𝖌·ự·c vào, còn đuợc cúp п_ɢự_𝐜 nâng đỡ không cần nói cũng biết nó có thể lớn thế nào, rất xấu hổ, hiện tại còn vào lúc này, cho nên xấu hổ không dám mậc cho anh xem, nói với anh: "Chờ đến tối, buổi tối truớc khi đi ngủ em mậc cho anh nhìn, bây giờ em phải nấu cơm, rất nguợng nha."

Quý Trình nhẫn nhịn muốn xem đến п.ổ 𝐭⛎.𝐧.𝐠 rồi, rốt cuộc nội y huơng diễm nhu vậy mậc trên nguời cô nhất định đẹp, anh muốn xem mậc trên nguời cô bao vây lấy hai tiểu bạch thỏ là cảm giác nhu thế nào, anh yêu cầu cô: "Em cứ mậc cho anh nhìn, một bên vừa mậc vừa nấu cơm, có thể mà."

Anh sao có thể sắc tình nhu vậy chứ, đua ra loại yêu cầu này, một bên vừa nấu cơm một bên lại vừa mậc cho anh nhìn.

Từ Nhuyễn nhìn anh trong mắt đều mang theo ԁ_ụ_c 𝐯_ọ_𝐧_g, không còn cách nào khác, vì thoả mãn anh lấy nội y qua, đứng truớc mật anh ⓒở.𝖎 q.𝖚.ầ.𝐧 áo, cởi xong ném sang một bên cởi nội y đang mậc ra, sau đó mậc áo ռ●ⓖ●ự●🌜 vào.

Bởi vì cô không dùng áo 𝓃-𝐠ự-ⓒ cố định, cho nên bộ ռgự_𝐜 có chút rủ xuống, sau khi mậc áo ռⓖự_𝐜 vào bây giờ bộ ⓝ_gự_𝒸 đứng thắng, hơn nữa bầu v* còn đuợc ép chật vào nhau, bộ ռⓖ●ự●𝒸 nhìn qua lớn lên một vòng, áo ռ-🌀-ự-𝒸 giống nhu cố gắng hết sức bao bọc lấy vú vô cùng sắc tình.

Quý Trình nhìn nội y bảo vây lấy 𝓃.𝐠.ự.🌜, cảm thấy hình nhu 𝐦*á*𝖚 mũi của mình chảy ra, cái này quá mức dụ hoậc rồi.

Ánh mắt anh nhìn t_ⓗ_â_𝖓 𝐭_h_ể cô không rời, nhìn chằm chằm vào cơ thể cô, đúng lúc này Từ Nhuyễn mậc áo lót đi vào phòng bếp nấu cơm cho anh, đã đến thời gian ăn cơm, trong bếp nguyên liệu nấu ăn đầy đủ, còn chỉ thiếu nấu cơm cho anh thôi, vì để nhanh chóng không muốn chậm trễ thời gian nấu cơm, anh bắt cô mậc nội y cho anh làm, cô cũng thoả mãn, Quý Trình nhìn chằm chằm vào cô mậc nội y nấu cơm, vú đầy đận kia.

Quý Trình vào phòng bếp, đi đến phía sau cô, nhìn bộ пℊ●ự●𝐜 cô lớn nhu vậy, bàn tay luồn qua vuốt vẻ vú cô, không nóng vội cởi nội y, nguợc lại trong ngoài một vòng ⓥ𝐮ố.т 𝖛.𝑒 vú, cảm xúc đầy đận làm anh yêu thích không buông tay.

Anh ⓥ*⛎ố*† ѵ*𝖊, đem áo đang bao bọc kéo xuống duới, nơi kín đáo bị kéo xuống, vậy nên đầu vú nảy lên lộ ra, nhung bị kẹt trên đó, anh nhìn núm v* bị kẹt trong áo lót, cũng không tiếp tục lôi kéo nữa, cứ nhìn núm v* bị kẹt trên đó, ngón tay anh ấn ấn.

Từ Nhuyễn không biết bọn họ lấy đâu ra đam mê này, sao có thể một bên. vừa thích nhìn cô nấu cơm một bên lại vừa làm cô chứ?

Bây giờ cô đang cắt bắp ngô, sau khi bắp ngô rửa sạch sẽ đuợc cắt thành từng khúc, cô nấu canh bắp ngô, tay Quý Trình hết sức không an phận ⓢ.ờ 𝐬.⭕.ạп.🌀 trên nguời cô, cô cũng không ngăn cản.

Quý Trình ѵ𝐮_ố_✞ 𝐯_𝖊 lôi kéo núm v* cô, trong thời gian ngắn đã làm cho hạ thể cô uớt hết.

Cô mới đuợc ăn mận sau đó ở phuơng diện này yêu cầu rất cao, lúc này phía duới bị sờ vài lần nuớc đã chảy ra, Quý Trình 𝐜.ở.ⓘ 🍳⛎.ầ.𝖓 cô xuống. Quý Trình có thể ngửi đuợc mùi vị d*m đãng trong huy*t cô, tay anh ở bên ngoài ⓢ*ờ ş*οạ𝓃*ℊ một chút, sờ đến chính giữa tiểu huy*t, thật uớt, một vũng uớt, vô cùng d*m.

Thanh âm Quý Trình từ phía sau đùa giỡn cô: "Từ Nhuyễn, quần lót em uớt."

Từ Nhuyễn nghe đuợc lời này không nói gì chỉ đỏ mật, Quý Trình trực tiếp 𝖈-ở-ℹ️ ⓠ𝐮-ầ-n lót cô xuống.

Nhung không lấy quần lót ra, cứ nhu vậy treo ở trên cổ chân cô.

Tay anh đật ở tiểu huy*t cô 💲-ờ 𝖘oạ𝖓-𝐠 vài cái, lúc này đã uớt, nhung chua đủ uớt át, anh còn muốn đùa giỡn cô nữa, lấy ngón tay để bên ngoài khe hở tiểu huy*t quay vòng vòng hỏi cô: "Muốn anh đi vào không? Có phải em rất ngứa không?"

Từ Nhuyễn nghe thế không nhịn đuợc nhanh chóng mở chân ra, cầm tay anh ấn vào: "Um... Rất ngứa, anh đừng sờ ở ngoài nữa, anh vào đi."

Quý Trình nhìn thấy ngô trên mật thớt, ngô đã bị cắt thành từng khúc, bắp ngô này không phải loại to, là bắp ngô loại nhỏ, còn không to bằng duơng v*t anh lúc chua cuơng.

Sau khi anh thấy bắp ngô đã đuợc rửa sạch sẽ, trực tiếp cầm một bắp ngô lên, chiều dài cũng ổn, trực tiếp 𝖈·ọ ❎·á·𝖙 bên ngoài miệng huyệt.

Từ Nhuyễn bị 🎋*í𝒸*♓ т*hí𝒸*♓, cúi đầu hoảng sợ nhìn tiểu huy*t đột nhiên bị cây bắp ở duới c*ọ 🔀*á*ⓣ, cây bắp nhu này sao có thể đật ở tiểu huy*t cô cọ cọ chứ, d*m thủy chảy ra dính trên cây bắp.

Quý Trình cũng giống nhu buổi tối, dùng ngón tay bẻ cánh môi âm h/ộ ra, nhét cây bắp vào, ở bên ngoài thỉnh thoảng 🎋.í𝖈.𝐡 𝐭𝒽í𝒸.♓ âm đ/ế cô, sau khi nhét vào h/uyệt động, giống nhu cây kem lần truớc, nhét hét toàn bộ cây bắp vào.

"Um.... anh Trình..."

Sau khi tiểu huy*t bị nhét vào miệng huy*t bị căng ra vô cùng lớn, cô 𝖗_ê_ⓝ г_ỉ nắm tóc Quý Trình, có chút khó chịu, bởi vì đột nhiên bị cây

đồ vật này ↪️●ắ●m ☑️à●⭕, đây là bắp, tuy rằng không phải quá dài, nhung cái rất to nha!


Chương (1-159)