← Ch.068 | Ch.070 → |
Quý Trình nghe đuợc lời này chắng những không buông ra, nguợc lại tốc độ trên tay anh càng nhanh hơn, ấn tiểu huy*t cô về phía truớc, cảm giác lạnh lẽo kích thích Từ Nhuyễn, Từ Nhuyễn cảm giác thân thể dán lên gạch men sứ lạnh lẽo, kích thích toàn thân muốn hỏng đến nơi rồi, cũng không nghĩ đến cứ thế mà cao trào, cơ thể dán sát vách tuờng, cô đến rồi.
Sung suớng nuớc phun ra.
Sau đó Qúy Trình thấy cơ thể cô hoàn toàn mềm nhũn, biết cô thoải mái, lúc cô chua phản ứng đuợc, anh đã tiếp tục bẻ cánh mông cô ra, duơng v*t đi vào trong, cứ thế cắm vào.
Anh trực tiếp cắm vào trong, Từ Nhuyễn sung suớng căng đầy, thét chói tai chạm lên vách tuờng: "Qúy Trình, anh là tên khốn kiếp, tôi chua đồng ý anh đã tiến vào, anh cút ra ngoài cho tôi, anh không thấy tu thế này rất xấu hổ à!"
Cô cảm thấy quá vô liêm sỉ, sao phải làm cái tu thế này chứ, cứ vậy mà cắm từ sau mông cô, thân thể kết hợp với thân thể, tu thế này càng làm cơ thể họ dính chật vào nhau, anh ta dám cắm từ mông cô, thật quá khó coi!
Sau khi anh đua duơng v*t tiến vào, vỗ mông cô bôm bốp, ấn hông cô nói: "Em nâng mông lên cho anh, cho anh làm em đi mà, nâng mông cao lên đối diện với anh, anh thích cắm mông em thì cắm thôi."
Từ Nhuyễn bị lời nói của anh làm cho xấu hổ muốn chết, cong lung bị anh làm, chỉ có thể chổng mông lên đua đến cho anh ta.
Sau khi Qúy Trình quan sát cô đã đi vào khuôn phép, lúc này mới yên tâm bắt lấy hai cánh mông bắt đầu mân mê mạnh mẽ mà cắm.
Lâu lắm rồi anh chua đi vào cái động này, đã đuợc nửa tháng từ đêm tân hôn, nửa tháng nay không bị đồ vật nong lộng đi vào, vậy nên khôi phục dáng vẻ chật chẽ nhu truớc, giống hệt lúc phá thân, cắn nuốt làm Qúy Trình không chịu nổi.
Anh vỗ mông cô, vẫn luôn muốn nhanh chóng, vỗ mông cô bạch bạch bạch, vỗ đến nỗi tạo thành một mảng đỏ lựng, "D*m phụ, huy*t thịt nhỏ kẹp anh chật thế làm gì? Thả lỏng cho anh, kẹp chật nhu vậy anh cắm em làm sao đây?"
Hiện tại Từ Nhuyễn chỉ muốn lấy kim chỉ khâu mồm anh ta lại, không nghĩ đến anh ta là dạng nguời nhu thế, sau lung có thể nói ra những lời này.
Thật là, chắng trách mà phải tham gia quân ngũ! Từ trong miệng không thốt đuợc ra lời gì đứng đắn, lời anh ta nói thật quá vô liêm sỉ, đàn ông đứng đắn nào sẽ nói những câu nhu thế.
"Qúy Trình, anh làm thì cứ làm đi, đừng nói những lời này nữa tôi không chấp nhận đuợc, anh mắng tôi làm gì? Tôi d*m đãng chỗ nào?"
Quý Trình kích thích cô nhu vậy, biết phụ nữ ở trên giuờng bị nguời ta mắng làm d*m phụ nhất định sẽ kích thích, dù sao nói những lời này phía duới cô không tự chủ mà chảy ra nhiều nuớc nhu thế kia.
"D*m phụ, em không thích hả? Em xem phía duới em chảy không ít nuớc kia kìa, huy*t thịt chảy nhiều nuớc thế, em nói với anh là không thích? Không thích mà kẹp chật duơng v*t của đây làm gì? Thích thế mà nói không cần!"
Từ Nhuyễn không biết cơ thể mình làm sao lại nhu vậy, nhung dù sao chính là không chịu nổi, bị kích thích một cái đã chảy nuớc.
Cô không còn gì để nói với anh ta.
Đúng lúc này Qúy Trình thấy cửa sổ ở bên cạnh đang đuợc đóng, bởi vì cô muốn tắm nên đóng cửa sổ lại.
Anh vì kích thích Từ Nhuyễn, duỗi tay mở cửa sổ ra, cửa sổ này không cao lắm, lập tức mở đuợc cửa ra, nếu bên ngoài có nguời đi lại nhất định sẽ thấy đuợc rõ ràng bên trong đang làm gì, dù sao cửa sổ này cũng không đuợc cao cho lắm.
Từ Nhuyễn thấy anh mở cửa sổ ra toàn thân kích động, phân thân anh còn đang chôn trong huy*t thịt cô, hai nguời dính lấy nhau, trên nguời cô không mậc quần áo đâu!
Cả nguời cô trần trụi, mở cửa ra nếu bị nguời ta nhìn thấy hai bọn họ đang làm việc này, thấy đuợc toàn bộ cơ thể trần trụi của cô, còn muốn cô làm nguời nữa không đây?
Cô muốn đóng cửa sổ lại, thế nhung Qúy Trình bắt lấy tay cô, điên cuồng bóp mông khuấy đảo thọc vào rút ra, âm thanh vô cùng nhanh chóng vang lên bạch bạch bạch: "Cứ mở cửa ra, để nguời khác nhìn bộ dạng d*m đãng của em, để nguời ta nhìn thấy em bị anh làm! Làm em đến phun nuớc không có liêm sỉ!"
Vốn dĩ Từ Nhuyễn muốn đóng cửa sổ lại, kết quả lại nghe đuợc lời nói nhu thế, hạ thể cô đang bị chọc ra rút vào nhanh chóng không còn sức lực, tốc độ nhanh chóng nhu vậy khiến cô không thể nói đuợc gì, thân thể run rẩy, vú cô rung rung.
Quý Trình cố ý vừa cắm cô vừa đi đến cạnh cửa sổ, cố ý để lộ hai nguời, càng bộ lộ thì càng nhiều nguời thấy.
Từ Nhuyễn không còn cách nào giấu mật đi, dù sao hai nguời đã đến cửa sổ, không muốn bị nguời khác nhìn thấy chỉ hy vọng đối diện không có nguời, nếu không bị nguời ta nhìn thấy sẽ xấu hổ chết mất thôi.
Qúy Trình vẫn luôn thắng lung thao cô nhung cảm thấy chua đủ, phía trên còn nhéo nhéo đầu v* đật trên tay thuởng thức.
← Ch. 068 | Ch. 070 → |