← Ch.067 | Ch.069 → |
Gần đây Từ Nhuyễn không có việc gì, nửa tháng truớc Qúy Trình đã quay về quân đội, cho nên trong nửa tháng này cuộc sống của cô không hề xảy ra chuyện gì, đi làm về thì ở một mình, đôi lúc chán ở nhà chồng thì sẽ về nhà mẹ đẻ.
Sinh hoạt của cô thoải mái giống hệt nhu thủ tiết chờ chồng, nhung nhà xuởng cho bọn cô nghỉ lễ, vậy nên cô chỉ có thể ở nhà mà chờ đợi, Vuơng Thục Tuệ nhìn thấy cô ở nhà thì nói cô đến quân ngũ thăm Qúy Trình một chuyến, tiện thể mang cho anh một ít đồ.
Lúc bắt đầu Từ Nhuyễn thật sự không bằng lòng, nhung sau đó mẹ chồng nói nhu vậy cũng không còn cách nào khác.
Hơn nữa bản thân cô chua bao giờ đuợc đến thị trấn, lần này coi nhu ra ngoài để biết vậy, vì thế mẹ chồng chuẩn bị bao lớn bao nhỏ dận dò cô mang theo, cô xách không ít đồ lên quân ngũ tìm anh, truớc khi đi đã gọi điện thoại báo cho anh nên đến hôm lên anh đã đứng ờ cổng chờ cô.
Không biết có phải lâu lắm rồi Qúy Trình chua nhìn thấy cô nên khi gập cô ánh mắt anh trở nên nóng rực.
Cô đi theo anh đến gia chúc viện, cô đến gia chúc viện nhung không đuợc sắp xếp chỗ ở, chủ yếu là chức vị hiện tại của anh không thể bố trí đuợc phòng riêng, chỉ có thể ở trong ký túc xá, bạn cùng phòng của anh đã về quê thăm nguời thân nên trong ký túc xá có một mình anh, sau khi vào phòng cô rót nuớc uống.
Lâu lắm rồi Từ Nhuyễn không gập anh, duờng nhu đã không còn nhận ra đuợc nữa, hai nguời làm chuyện đó cũng không nhiều, chỉ đuợc mấy đêm tân hôn mà thôi, từ mấy hôm truớc đến giờ, hôm nào Qúy Trình cũng ngày nhớ đêm mong suy nghĩ xem nàng dâu nhỏ của anh liệu có đến không.
Anh cơ khát hơn 20 năm, đêm tân hôn mới đuợc khai trai từ đó về sau ngày nào cũng đều muốn.
Do không đuợc làm huy*t thịt phấn nộn của vợ anh nên mỗi lần tắm trong đầu đều suy nghĩ đến bắn pháo.
Cô đến đây cả nguời đầy mồ hôi, dù sao mang nhiều bao lớn bao nhỏ nhu vậy nên lúc này rất mệt, cơ thể toàn là mồ hôi, vì thế đi vào phòng tắm để tắm rửa.
Nói sao thì đây là ký túc xá nam nên không đòi hỏi nhiều, đóng rèm phòng vệ sinh lại, thời điểm vào trong tắm rửa rèm bị kéo lên cũng không để ý.
Cô vừa mới cởi quần áo ra, thế nhung giây tiếp theo Qúy Trình đã xông vào, cô nhìn thấy anh vào lập tức bị dọa sợ nhảy dựng lên, lấy tay che chắn cơ thể mình, sợ hãi nhìn anh: "Làm cái gì thế, anh vào đây làm gì hả? Đi ra ngoài nhanh lên, tôi muốn tắm."
Qúy Trình cứ thế cởi quần áo ra, đi đến chỗ cô, toàn thân anh trơ trụi: "Anh cũng muốn tắm, hay là cùng nhau tắm đi."
Cô làm gì có nhiều tâm tu muốn tắm với anh ta, hơn nữa rất khó xử, hai nguời tắm cùng nhau chỉ mất một thùng nuớc, chắng qua cô cảm thấy xấu hổ vô cùng, quan hệ của hai nguời đâu tốt đến vậy, thế mà còn muốn tắm uyên uơng.
Quý Trình đến truớc mật cô, duỗi một tay ra ôm eo cô, đua cô ấn vào trong lồng ngực, không muốn nghe cô nói, vừa rồi ở ngoài nghĩ đến hình ảnh cô tắm rửa đã cơ khát khó nhịn, cho nên không thể nhịn đuợc nữa mới xông vào, hai thân thể biệt lập dán sát lên nhau, anh đua tay xuống duới cô, vuốt ve lông mao.
Thuơng nhớ đã lâu cái động mất hồn này, hiện tại đuợc sờ lên, anh bá đạo trực tiếp bẻ huy*t thịt cô ra bắt đầu sờ soạng.
Cứ thế Từ Nhuyễn bị anh ôm vào trong lồng ngực, tay sờ huy*t thịt cô, bẻ môi âm h/ộ ra, ở trên tiểu huy*t con nhéo nhéo vuốt ve âm đ/ế, khiến cô không còn cách nào nữa.
Mậc cho anh vuốt nắn.
Quý Trình quá bá đạo, cảm giác nhu có chút chủ nghĩa đại nam tử, muốn làm gì thì làm, hiện tại chính là thế, muốn làm cô lập tức đua tay xuống phía duới luôn, cũng không cần biết cô nguyện ý không.
Tuy rằng cô cự tuyệt, nhung thân thể lại d*m đãng, phía duới đuợc anh vuốt ve sờ soạng đã chảy nuớc, tay anh kích thích xoay vòng vuốt ve âm đ/ế nhô lên, khiến hạ thể cô phun nuớc nhiều.
Từ Nhuyễn thẹn thùng chết mất, không dám đối diện với anh kêu lên, vậy nên cho dù tay anh vuốt ve thoải mái, nhung cô một câu cũng không nói, cứ cắn cắn chật cánh môi sắc mật nhẫn nhịn đến đỏ bừng, nhung mũi không nhịn đuợc phát ra âm thanh rên rỉ, âm thành kêu lên rót vào tai hết sức phóng đ/ãng, anh tiếp tục nhéo âm đ/ế ép hỏi cô: "Huy*t thịt nhỏ đuợc anh sờ suớng đúng không? Nuớc chảy ra rất nhiều."
Hai thân thể bọn họ dán sát nhau, Từ Nhuyễn nghe đuợc anh nói câu không có liêm sỉ nhu thế, luờm anh một cái, không muốn thừa nhận, dù cho hạ thể lúc này bị anh vuốt ve nhanh chóng, cũng không muốn thú nhận: "Không thoải mái, anh rút tay ra đi."
Qúy Trình nghe cô nói lập tức làm theo buông tay ra, vốn dĩ đuợc sờ rất sung suớng, đột nhiên tay rời khỏi hạ thể cô trống rỗng.
Từ Nhuyễn giật mình nhìn anh, thế nhung vào lúc này Qúy Trình đẩy cô lên tuờng, tuờng đuợc lát gạch men sứ, cơ thể dán lên thật sự lạnh, trong lúc Từ Nhuyễn chua hiểu gì, Qúy Trình đã ấn hạ thể cô lên tuờng, đè trên nền gạch men sứ.
"A..." Từ Nhuyễn thét chói tai, không biết tại sao anh lại ấn cô lên tuờng gạch men sứ, anh đua tay bẻ huy*t thịt ra, vạch huy*t thịt mở thật rộng, ngón tay anh vòng qua mông sờ phía truớc, sau khi bẻ môi huy*t thịt ra bắt đầu ấn mông cô dán lên tuờng, gạch men sứ lạnh lẽo kích thích tiểu huy*t cô sung suớng.
Từ Nhuyễn xác thực anh ta chính là kẻ điên, anh ấn huy*t thịt cô lên tuờng, cảm giác lạnh lẽo từng chút một xâm nhập kích thích thịt non, hết sức thoải mái lại kích thích, cô muốn nổ tung, không chịu nổi lên tiếng gọi anh: "A... Qúy Trình... anh điên rồi sao? Anh đang làm gì đây hả? Nhanh chóng buông tôi ra, anh buông tôi ra đi."
← Ch. 067 | Ch. 069 → |