Bạn đang đọc truyện Hoạn Phi Thiên Hạ trên trang ngontinhtruyen, nơi bạn có thể tìm thấy rất nhiều truyện ngôn tình hay, mới nhất!!!
Tên gốc: Đích nữ độc thê
Thể loại: Xuyên không, điền văn, trạch đấu, cung đấu, quyền đấu, đại thúc, sư đồ luyến, nam cường nữ cường, 1vs1, blah blah blah =))))
Độ dài: 314 chương.
Edit by Pink Lady & LinhMaroon
Tây Lương Mạt là con gái đầu của Tĩnh quốc công và nữ tướng quân danh chấn thiên hạ, lại sống cực khổ không bằng người làm, thậm chí còn tranh ăn với chó để đủ no. Để tồn tại, nàng phải cầu cạnh huynh trưởng, ai ngờ cuối cùng thiếu chút nữa đã bị tên khốn nạn độc ác kia cưỡng hiếp, lại còn liên lụy làm nha đầu và ma ma duy nhất che chở cho mình phải chết oan uổng, cuối cùng chính mình lại suýt gãy chân.
Đến cùng nàng cũng không tiếp tục nhẫn nhục nữa, để cho đứa em gái thứ nữ hèn hạ kia cùng với bà mẹ kế tàn nhẫn biết cái gì mới gọi là chân chính hèn hạ và tàn nhẫn của hạ nhân.
Từng bước từng bước, đánh gãy chân của Huyện chủ Nhị muội âm hiểm, bức tử Nhị nương giả nhân giả nghĩa, bán đứng người cha lãnh khốc của mình, hủy hoại dung nhan của Tam muội độc ác, đoạt lấy phu quân của nàng ta, nàng bước từng bước một giẫm lên xương cốt của bọn họ mà tiến lên.
Có điều, mối hôn nhân nàng đoạt được cho bản thân mình, thật sự là một hôn sự khiến người người hâm mộ sao? Tại sao nàng lại ngửi thấy một thứ mùi âm mưu bẩn thỉu hôi thối? Cùng lắm thì, nàng vứt bỏ nhà chồng, ly hôn tái giá.
Chẳng qua là tại sao khi tin kén rể truyền ra, ngay đến cả tên đại thần tội ác chồng chất, tanh máu tàn khốc, Thái giám Vương gia Cửu Thiên Tuế của bản triều cũng dây vào, bức cưới nàng? Mặc dù ngươi có dung mạo tựa thiên tiên, quyền thế ngập trời, nhưng cũng vẫn là — thái giám!
Ta là phụ nữ, cũng có nhu cầu sinh lý chứ ~! Hơn nữa, cô nương ta vẫn còn là xử nữ, không thể chút mùi vị cũng chưa được nếm đã phải theo ngươi cả đời như vậy được.
Hoàng phi cũng được, bách quan cũng được, bọn họ đều muốn thấy nàng thành trò cười, ép nàng thành Hoạn thê, vậy nàng sẽ trở thành Yêu phu nhân đầu tiên trong sử sách, giúp đỡ Thiên Tuế gia hoạn quan nhà nàng làm xằng làm bậy, hoành hành triều dã, nàng đã không sống tốt được, vậy thì hãy để cho đám bách quan cung phi kia cũng khổ sở theo đi thôi.
Bắt Hoàng hậu kính trà, quý phi đổ bô, nuôi mấy gã trai bao có sở "trường" riêng, thỏa mãn tâm lý cùng với nhu cầu sinh lý của bản thân.
Cuộc sống cứ thế mà phơi phới khởi sắc.
Có điều là vị phu quân Hoạn quan đó — Cửu Thiên Tuế, chẳng lẽ là ăn não trẻ con, hay là ăn thai nhi sống, vậy mà lại hùng phong trở lại... Hoặc là hắn căn bản là... thái giám giả?
Cửu Thiên Tuế cong lan hoa chỉ quét sơn móng tay: "Phu nhân, nghe nói nàng bắt Quý phi nương nương lột sạch... chạy rông ở trong cung?"
Tây Lương Mạt thở dài: "Chẳng lẽ phu quân có hứng thú, đã làm hoạn quan, cho dù có ngàn vạn người hò hét chạy qua trước mặt ngươi thì phu quân cũng đâu có ngóc lên được ~"
Cửu Thiên Tuế vẽ mi xong lại nói: "Phu nhân, nghe nói hôm qua Thái tử trèo lên giường nàng?"
Tây Lương Mạt che miệng cười khẽ: "Ai da, người ta cũng có nhu cầu chứ, đầu óc của Thái tử không tốt, nhưng mà dáng người thì khá là đẹp."
Cửu Thiên Tuế cầm gương soi: "Vậy mấy ngày hôm trước, chồng trước của nàng —- Đức Vương gia, nửa đêm chạy ra từ phòng nàng thì sao?"
Tây Lương Mạt khinh thường: "Công phu của gã đó quá kém, còn chưa gột hết mùi hồ ly trên người, bản phu nhân đây còn khinh thường."
Cửu Thiên Tuế khẽ mỉm cười: "Vậy phu nhân cảm thấy bản đốc công thế nào, có đẹp hay không, có tốt hơn, cũng sạch sẽ hơn Thái tử và Vương gia không?"
Tây Lương Mạt ngẩng mặt, khẽ thở dài: "Phu quân quả đúng là thiên hạ đệ nhất mỹ nhân, hiềm nỗi chàng lớn tuổi quá, lại là thái giám, bản phu nhân dù có muốn hưởng dụng mỹ nhân cũng không hưởng dụng nổi!"
Cửu Thiên Tuế mỉm cười bổ nhào qua: "Bản đốc công còn nhiều cách để phục vụ phu nhân mà, phu nhân không thử, làm sao mà biết được?"
Chen ngang chen ngang, mỗ Du lâu lắm rồi không viết văn cổ ~ hoan nghênh quang lâm, nhớ lưu lại!
Nữ chính vô sỉ máu lạnh, chỉ có đi ngược người khác, thỉnh thoảng bị tình nhân vô sỉ hèn hạ như mình quật ngã, nhưng nàng cũng quật ngã tình nhân không chút lưu tình...
Nàng là Vương phi tái giá trợ Trụ vi ngược, giết hại trung lương dưới ngòi bút của sử quan.
Nàng từng là Vương phi, lại bị ép tái giá với Hoạn quan mà tâm lý vặn vẹo, giúp đỡ đại hoạn quan phu quân khống chế thiên tử ra lệnh bách quan — Cửu Thiên Tuế, giết hại bách quan, thậm chí mê hoặc hậu cung, sát hại Thái tử, nắm giữ triều chính.
Lại có ai ngờ...
Sủng văn nha ~~ tuyệt đối là sủng văn kiểu mới ~~ nam nữ chủ không máu chó không hiểu lầm, chỉ có cấu kết nhau làm chuyện xấu, nam cường nữ cường, đôi bên vì đẩy ngã và phản pháo mà phấn đấu cả đời.
>> Danh sách các chương của truyện:
- Chương 101 : Cửu Thiên Tuế Công Chúa điện hạ
- Chương 102 : Lửa giận của Công Chúa điện hạ
- Chương 103 : Chạy trốn thuận lợi
- Chương 104 : Trận chiến mở màn báo cáo thắng lợi
- Chương 105 : Gặp lại không nhận ra
- Chương 106 : Gặp nạn
- Chương 107 : Ám sắc băng hỏa lưỡng trọng thiên
- Chương 108 : Giao thừa làm bạn
- Chương 109 : Xương mỹ nhân, da mỹ nhân, quạt mỹ nhân
- Chương 110 : Nữ tử thần
- Chương 111 : Tây Lương Tiên chết
- Chương 112 : Đông phương bất bại
- Chương 113 : Tiếu ngạo giang hồ
- Chương 114 : Sóng ngầm cuồn cuộn
- Chương 115 : Chương thứ một trăm mười lăm
- Chương 116 : Săn bắn kết thúc
- Chương 117 : Hòa ly*
- Chương 118 : Vô thương
- Chương 119 : Âm mưu
- Chương 120 : Ẩn số Tư Hàm Hương
- Chương 121 : Uy hiếp
- Chương 122 : Mất tích
- Chương 123 : Tẩy não quỷ công chúa
- Chương 124 : Chân tướng năm đó
- Chương 125
- Chương 126
- Chương 127 : Đều tự bảo trọng
- Chương 128 : Lời hứa
- Chương 129 : Hoa trong tay
- Chương 130 : Bộ bộ kinh tâm
- Chương 131 : Ép gả và Quận Chúa thật giả
- Chương 132 : Tái giá
- Chương 133 : Gặp lại
- Chương 134 : Ba thước bạch lăng, một mảnh đỏ bừng
- Chương 135 : Đoán tâm
- Chương 136 : Từng bước khóa lòng
- Chương 137 : Lam Linh chết
- Chương 138 : Bán đứng
- Chương 139 : Chân tướng lệnh bài
- Chương 140 : Nguyện giả mắc câu
- Chương 141 : Hồng phấn khô lâu
- Chương 142
- Chương 143 : Tiệc xem mặt
- Chương 144 : Thiến
- Chương 145 : Thuần phục
- Chương 146 : Xử trí Đức Vương Phi
- Chương 147 : Nghi vấn cầu thân
- Chương 148 : Thái tử
- Chương 149 : Ai tính kế ai
- Chương 150 : Đại hôn
- Chương 151 : Đêm quỷ quái
- Chương 152 : Nổ động phòng
- Chương 153 : Cái gì gọi là ngoan độc
- Chương 154 : Viên phòng
- Chương 155 : Ai là thế thân của ai?
- Chương 156 : Tịnh thân?
- Chương 157
- Chương 158 : Đấu lục tướng
- Chương 159 : Ngươi nói xem lão tử là ai?
- Chương 160
- Chương 161 : Chuyện cũ
- Chương 162 : Thời khắc phùng ma
- Chương 163 : Không điên không sống sót
- Chương 164 : Yêu biệt ly
- Chương 165 : Trả thù
- Chương 166 : Mê thành
- Chương 167 : Mất tích tại mê thành
- Chương 168 : Bắt cóc thành chủ
- Chương 169 : Cuộc sống không thú vị
- Chương 170 : Tội phạm sa mạc
- Chương 171 : Mộng dài hận tỉnh
- Chương 172 : Mạt công tử ác độc
- Chương 173 : Chó cùng rứt giậu
- Chương 174 : Quỷ quân
- Chương 175 : Chinh phục và đoàn tụ
- Chương 176 : Tiểu biệt thắng tân hôn
- Chương 177 : Thời gian "ngọt ngào"
- Chương 178 : Thời gian "ngọt ngào" (thượng)
- Chương 179 : Lại vũ Kính Hồ
- Chương 180 : Khiêu khích
- Chương 181 : Thẹn quá hóa giận
- Chương 182 : Âm mưu quỷ kế
- Chương 183 : Trừng phạt cảnh cáo
- Chương 184 : Vưu vật
- Chương 185 : Ám sát
- Chương 186 : Nguy hiểm
- Chương 187 : Hình phạt chưng nấu
- Chương 188 : Hình phạt tàn khốc
- Chương 189 : Ai nhìn sắc say lòng
- Chương 190 : Tình nồng ý mật
- Chương 191 : Tuyên Văn Đế chết
- Chương 192 : Di chiếu của Hoàng Đế
- Chương 193
- Chương 194 : Dương mưu
- Chương 195 : Suy nghĩ khát máu
- Chương 196 : Lễ truy điệu máu
- Chương 197
- Chương 198 : Hứng thú giết chóc
- Chương 199 : Vương gia, cướp tiền, cướp sắc
- Chương 200