← Ch.31 | Ch.33 → |
An Nguyệt hơi giật mình vì tiếng nói kia, phản ứng chậm trong vài giây mới bất chợt quay đầu lại. Lúc này khung cảnh rực rỡ của Vạn Cúc hiên chỉ có thể cam lòng trở thành nền cho người đang tới gần... Nổi bật hơn hết chính là bóng dáng xinh đẹp vận trang phục đi săn, sau lưng đeo ống đựng đầy những mũi tên đồng. Bên hông người kia còn có một miếng ngọc bội và thắt lưng điểm xuyến vài chiếc chuông nhỏ, va vào nhau theo mỗi bước chân nàng đi. Mái tóc đen dài được một dải lụa đỏ buột chặt gọn gàng để lộ chiếc cổ cao trắng ngần. Khuôn mặt không cần phải nói... quả là rất cuốn hút... Mà quan trọng là lúc này nàng đang bước tới, nụ cười vô cùng hào sảng với Hiền phi.
"Tần thiếp kiến quá Đại công chúa"-Hiền phi đứng dậy, quỳ xuống hành lễ còn không quên kéo tay của An Nguyệt để nhắc nhở. An Nguyệt cũng nhanh chóng làm theo, cúi người xuống.
"Ta đã nói bao nhiêu lần rồi chứ?Gặp ta không cần phải phiền toái đến thế đâu, bản công chúa không thích những thứ rắc rối đó... mau mau đứng dậy hết đi"-Trưởng công chúa-Kỳ Hoa nhăn mặt, kéo cả hai đứng lên, sau đó... nàng ngồi lên ghế, gác hết hai chân lên mặt bàn đá.
"Công chúa... nữ nhân trong hoàng tộc không được ngồi như vậy đâu a... Nô tì sẽ bị phạt trách mất"-Lúc này một tiểu cung nữ mới lật đật chạy tới, bộ dáng như muốn đức hơi đến nơi. Nàng còn xém vấp té nhưng nhanh chóng lấy lại được thăng bằng, hành lễ với An Nguyệt và Hiền phi bên cạnh rồi mới đi tới nhắc nhở người kia.
"Bản công chúa cứ thích ngồi như vậy đấy... đến tên Kỳ Nhật kia cũng không thể làm gì được ta. Em cứ yên tâm, lui ra đi, muốn đi đâu tùy thích"-Kỳ Hoa đáp trả lại, nàng tự rót trà trên bàn mànhấp một ngụm. Xong xuôi, nàng mới nói:
"Đã lâu không gặp, Hiền phi muội cũng ngày càng xinh đẹp rồi... vị này là... ?"-Kỳ Hoa nheo mắt như đang đánh giá nữ nhân đứng cạnh. Nàng thật sự rất ngạc nhiên khi nhìn thấy một người nổi bật nhường này... Hình như là tân sủng của tên kia thì phải, có thể ngồi nơi đây xem ra tính cách không tệ, bèn nhẹ giọng nghi hoặc mà dò xét.
"Thần thiếp là An quý tần, ra mắt Trưởng công chúa"
"Thì ra là An quý tần sao?chắc muội cũng mới vào cung không lâu đúng không?Mau đứng dậy đi, không cần hành lễ với ta"-Trưởng công chúa cười... Nàng nghĩ tiểu mỹ nhân này thật sự có thể kết tỷ muội đây...
Hiền phi cũng mỉm cười, khoác tay của An Nguyệt tới bàn đá, nhắc nhở thói quen tật xấu của vị Trưởng công chúa sau đó giới thiệu cô kỹ hơn. Chẳng mấy chốc cả ba đã có thể "tám" một vài việc. Cổ nhân có câu"Kết bạn trăm năm không bằng làm quen một giờ" quả không sai, An Nguyệt thật sự cảm thấy vị Trưởng công chúa này có tích cách rất tốt... chỉ có điều nàng thật sự quá phong tính giang hồ, thật sự không hợp lắm.
← Ch. 31 | Ch. 33 → |