Vay nóng Homecredit

Truyện:Hai Ta Kết Hôn Sao - Chương 08

Hai Ta Kết Hôn Sao
Trọn bộ 54 chương
Chương 08
0.00
(0 votes)


Chương (1-54)

Siêu sale Shopee


Kế hoạch giảm cân thì bị phá sản, hôn lễ của Khương Kiệt cuối cùng cũng đến.

"Xán Xán, chúng ta đi thật à?" Nhan Như Ngọc tâm tình lúc nào cũng vui vẻ như gặp kho báu, bây giờ ở đầu dây bên kia lại rụt rè hỏi.

"Đi! Sao lại không đi?" Xán Xán ngắm nghía bộ dạng bản thân lần nữa, vì chuyện này mà cô thiếu chút nữa đã chết đói, không đi thì không phải Tô Xán Xán a!

chương 12

"Nhưng mà..." Nhan Như Ngọc do dự.

"Có gì khó khăn đâu! Thiệp là hắn gửi cho chúng ta, chúng ta phải đi chứ!"

"Nhưng đi uống rượu mừng, không phải sẽ đưa bao lì xì sao?"

"Bao lì xì cái gì? Trên thiệp mời có quy định khi dự tiệc nhất định phải đưa bao lì xì sao? Không có quy định thì mang làm gì, có câu ' tiền bạc làm tổn thương tình cảm' đó biết chưa?"

Nhan Như Ngọc ở đầu dây bên kia hết hồn. (囧)

"Xán Xán, ta thấy, người quen ai cũng kết hôn cả rồi, chỉ có hai chúng ta là chưa đến đâu, có bị chế giễu không đây?"

"Ai dám cười chúng ta?" Xán Xán quát to một tiếng, không phải là đã có giấy hôn thú rồi sao? Có gì ghê gớm chứ? Cô lấy trong ngăn kéo ra một tờ giấy!

"Ta không phải có ý này! Ý của ta là..." Nhan Như Ngọc có chút ấp úng.

Xán Xán nóng nảy "Mi muốn nói gì thì nói đi! Lề mề mãi thế, không lẽ mi muốn rút lui?"

"Không, không, không phải thế! Ý của ta là nói sao mi không tìm bạn trai đi cùng? Tất nhiên không phải bạn trai thật! Chỉ cần là tên con trai tốt, đến đó cho tên khốn kia biết rằng ngoài hắn ra, cũng có người thích ngươi a..."

Lời này không phải nói rõ rằng cô hiện giờ không có bạn trai, không ai thích cô hay sao? Xán Xán nổi giận "Nhan Như Ngọc! Hai ta làm bạn nhiều năm như vậy, ta là loại người dối trá này sao? Có thì nói có, không thì nói không, làm quái gì phải giả vờ như thế? Ngươi thực không ra làm sao cả!"

"Xán Xán!" Nhan Như Ngọc kích động "Chúng ta biết nhau lâu như vậy, ta còn không biết cách làm của mi hay sao, quang minh lỗi lạc, đối xử rất tốt với người khác! Mi rất có khí chất a!!!"

Xán Xán được Nhan Như Ngọc khen có chút chột dạ, nói trắng ra là, thật ra cô không có bạn trai nên mới kiếm cớ, chứ nếu như có bạn trai, cô đã sớm mang ra giới thiệu rồi, còn chờ ai nhắc kia chứ?

"Được rồi, không nói nữa, thời gian không còn nhiều, ta chờ mi ở cửa khách sạn." Vội vã tắt điện thoại, Xán Xán bắt đầu thay bộ lễ phục.

"Làm sao mặc vào đây? Hồi mới tốt nghiệp vẫn mặc được cơ mà..." Vẻ mặt Xán Xán vô cùng bối rối, chút nữa thôi, còn chút xíu nữa thôi....

Không được! Bộ lễ phục này không mặc được rồi, cô thực sự không còn trang phục nào để mặc cả! Cắn răng một cái, hít sâu một hơi, Xán Xán cuối cùng đành kéo cái khóa kia.

Hơi căng thẳng một chút, nhìn mình trong gương, Xán Xán bỗng hối hận, tại sao mình lại ăn nhiều cánh gà như thế?! Triệu Noãn Noãn ác độc, Cao Vũ ác độc, rốt cuộc ai bảo ăn no mới có sức mà giảm cân chứ hả? Cô bây giờ có sức thì cũng chỉ để kéo cái khóa váy thôi.

"Ể...Nếu có bạn trai tốt...thì mặc xấu một chút cũng đâu có sao..." Xán Xán, đây là kiểu lý luận gì thế?

Nhưng mà chuyện đã đến nước này, suy nghĩ nhiều cũng chả làm được gì, Xán Xán ưỡn ngực, trong nháy mắt đã lấy lại dũng khí "Tô Xán Xán! Nhiệm vụ của mi hôm nay chính là bắt tên khốn kia trả lại những gì hắn nợ mi, không được suy nghĩ nhiều!" Cô nhìn chính mình trong gương mà nói, sau đó cầm túi ra khỏi phòng.

"Em họ, em đi biểu diễn à?" Cao Vũ không nể tình mà trêu ghẹo.

Phi! Xán Xán khinh bỉ nhìn anh một phát, quả là hạng người tưởng tượng phong phú, thật xấu xa "Bổn cô nương hôm nay có việc, không cùng tên lười biếng như anh so đo!"

"Em muốn ra ngoài hả?"

"Vớ vẩn, anh có thấy ai ở nhà mà ăn mặc như vậy không?" Xán Xán liếc anh một cái.

"Thế bao giờ em về?"

"Sặc, gì cơ?" Xán Xán nghi ngờ nhìn Cao Vũ, người này hôm nay có gì đó là lạ nha.

"Em không về thì ai nấu cơm cho anh a?" Cao Vũ vác nguyên bộ mặt oán trách.

Xán Xán thiếu chút nữa cười phá lên "Nấu cơm? Anh nghĩ tôi biết làm sao?" Hôm nay là ngày gì thế? Sao Chổi đụng Trái Đất à?

"Em là con gái mà!"

*****

Xán Xán nổi điên "Ai quy định con gái thì nhất định phải biết nấu cơm? Anh ở đây lâu như vậy có thấy tôi nấu cơm bao giờ chưa?" Cô chẳng qua chỉ là bất đắc dĩ phải nói thế a, tên này mù rồi sao? " Hơn nữa, anh muốn ăn cơm thì chờ Noãn Noãn ca về chẳng phải là được rồi sao?"

"Nhưng hôm nay cậu ta tăng ca a."

"Tăng ca?" Không tin được, Triệu Noãn Noãn mà cũng tăng ca ư? "Vậy anh chịu khó ăn mì tôm nha, phòng tôi hình như còn một thùng, anh cứ tự nhiên."

Giờ thì đến phiên Cao Vũ khinh thường "Anh không ăn mấy cái đồ bỏ đi đó đâu."

Xán Xán lại nổi điên "Đại thiếu gia, chẳng lẽ ngài muốn nô tỳ mua cơm tối cho ngài sao?"

Cao Vũ búng tay một phát "Đề nghị này không tệ!"

-_- [] [] []

"Thật xin lỗi, nô tỳ tối nay không làm việc, ngài tự giải quyết đi, xin lỗi vì làm ngài thất vọng!" Xán Xán xoay người, quay đầu bước đi, mới đi được vài bước cô bỗng nhiên đứng lại, chậm rãi quay đầu lại, híp mắt đánh giá Cao Vũ.

Gì đây?

Trai đó! (AA: sai, ½ thôi...haha)

Đẹp trai không?

Siêu đẹp trai a! (AA: *gào* quá đẹp đi chứ)

Để anh ta ở nhà một mình có phải là quá lãng phí hay không? (AA: chời ạ...quá phí quá phí)

Lãng phí! Rất lãng phí! Vô cùng lãng phí! Khá là lãng phí nha!

Chủ tịch Mao có nói "Lãng phí là việc làm đáng xấu hổ!"

"Em cười gì thế?" Xao Vũ cảnh giác nhìn Xán Xán.

"Anh không có cơm ăn đúng không?"

Sặc.."Sao thế?" Sao tự nhiên có lương tâm thế?

"Chi bằng...Anh cùng tôi đi uống rượu mừng ha!" Xán Xán cười nham hiểm.

Cao Vũ nghiêng đầu "Anh không đi!"

"Tại sao chứ?" Xán Xán nghĩ không thông "Đi ăn uống chùa mà, sao lại không đi?"

"Em nghĩ anh giống em chắc?"

"Anh..." Xán Xán giận đến nghiến răng nghiến lợi, nhưng không phải đang nhờ cậy người ta sao? Cô hạ thấp phong thái "Cao đại ca, đi đi mà! Anh nhìn xem, tôi quét dọng phòng anh lâu như vậy, giặt nhiều đồ như vậy, anh đi đi mà!"

"Em có âm mưu!" Cao Vũ nói dứt khoát.

"Hắc hắc..." Xán Xán chột dạ cười.

"Nói đi, là bạn trai cũ kết hôn đúng không? Muốn anh làm bạn trai giả à?" Một phát trúng tim đen a!

"Sao anh biết?"

"Em cho rằng ai cũng giống như em, đều không có não chắc?"

Xán Xán xấu hổ lẫn giận dữ, khẽ cắn răng "Nếu anh biết thì cũng nên giúp em một chút đi chứ! Chí ít em cũng đã giặt hộ anh nhiều đồ thế còn gì..."

"Đó là do em thua anh nên phải làm thôi"

"Anh... Cao Vũ! Anh thấy chết mà không cứu! Tôi ghét anh!" Xán Xán dậm chân "Anh không giúp thì thôi, tôi đi!" Vừa nói vừa đi ra cửa.

"Chờ một chút!"

"Làm gì?" Xán Xán tức giận quay đầu lại.

"Giúp em thì cũng được, nhưng có điều kiện nha." Xem đi, đúng là đồ tư bản mà!!!!

"Điều kiện gì?"

"Chưa nghĩ ra."

Xán Xán chấp nhận bằng mọi giá "Đồng ý!"

Cao Vũ khẽ mỉm cười, đứng lên, sửa sang lại áo sơ mi, cầm áo khoác "Đi thôi!"

Xán Xán nghi hoặc nhìn "Đi bây giờ sao?"

"Vớ vẩn." Cao Vũ tiếp tục đi, không quên để lại một câu "Nhớ đấy, em nợ anh."

Xán Xán sửng sốt một hồi lâu mới lấy lại tinh thần, vội vàng đi theo.

Xem ra có trò hay để xem rồi đây!

*****

Xán Xán theo Cao Vũ xuống lầu "Anh đi chậm thôi..." Người ta vóc dáng cao ráo, chân lại dài, Xán Xán nhỏ bé chân thì ngắn, cắm đầu hồng hộc đuổi theo.

Cao Vũ đi tới con đường bên cạnh, dừng lại vẫy taxi "Nhanh lên đi! Chậm chết đi được." Thái độ ác liệt vô cùng.

Xán Xán điên a, cô cũng đã đồng ý điều kiện "mua bán" của anh ta, tính ra chí ít cô cũng là khách hàng mà?! Sao ngay cả một chút cảm giác được làm thượng đế cũng không có?

Bỉu môi, lật đật chui vô xe "Khách sạn XX"

Xe lăn bánh, thẳng đến hôn lễ của Khương Kiệt, trong lòng Xán Xán bắt đầu dấy lên một nỗi bất an.

"Này.... Tí nữa anh đừng nói gì cả, chỉ cần gật đầu là được rồi.."

Cao Vũ liếc cô "Nhỡ đâu lát nữa ngược lại thì sao?" [1]

"Sao có thể chứ?" Xán Xán không phục.

Cao Vũ nhún nhún vai "Được rồi, dù sao tôi chỉ tham gia cho náo nhiệt thôi, tùy cô vậy"

Xán Xán hài lòng gật đầu, rốt cục có chút cảm giác được làm thượng đế rồi.

Một lát sau, xe ngừng lại.

Tài xế xoay đầy lại nói với Cao Vũ "Đến rồi, mười hai đồng."

Cao Vũ không nói gì, nhìn Xán Xán một cái. Xán Xán hiểu ý liền vội mở túi lấy tiền, kín đáo đưa cho tài xế, bác tài xế kinh ngạc trố mắt giống như muốn bay khỏi xe.

Xong rồi, ánh mắt bác tài xế cho thấy bác nhất định cho là cô đang bao nuôi tên này. Nhưng nghĩ lại, cô để Cao Vũ giả làm bạn trai, so với bao nuôi cũng có kém là bao, hơn nữa không phải anh ta không giúp đỡ, nghĩ thế lại thấy lòng thanh thản hơn.

"Đi thôi!" Cô giục Cao Vũ.

Đi vài bước, cảm giác phía sau hình như không có người đi theo, quay đầu mới phát hiện Cao Vũ còn ngồi nguyên chỗ cũ "Sao anh không đi?" Xán Xán nghi ngờ nhìn anh, tâm trạng vô cùng khẩn trương "Đừng nói anh hối hận rồi nha!Namtử hán đại trượng phu, không thể chưa lâm trận đã bỏ chạy a!"

Cao Vũ khinh bỉ liếc Xán Xán "Em nghĩ tôi là em sao?" Vừa nói liền tiến lên mấy bước, túm lấy vai Xán Xán.

Xán Xán cả kinh, đến đầu lưỡi cũng cứng lại, "Anh, anh, anh làm gì thế?"

Cao Vũ giọng vẫn bình thường "Tiểu thư, tại sao em muốn anh đi cùng?"

"Sặc, gì cơ, tại sao a..." Xán Xán đầu óc thoáng chậm chạp, hồi lâu mới phản ứng, "Hình như là để...giả làm bạn...bạn trai..."

"Thế thì không được rồi! Em xem làm gì có đôi tình nhân nào đi trên đường mà cách xa nhau vậy không?" Nói xong không quên bồi thêm một câu " Dù sao anh cũng là người chịu lỗ đúng không nào? Em gấp gáp cái gì?"

Xán Xán điên.

Hai người đang lo cái vấn đề ai chịu lỗ, Nhan Như Ngọc thì đứng chờ ở cửa khách sạn, dài cổ nhìn ngó xung quanh. Xong rồi, xong rồi! Không phải Xán Xán rút lui rồi đó chứ? Tình hình này, mình cô chống đỡ e là không xong, chi bằng cũng lẻn về....

Đang tập trung suy nghĩ, bỗng hai mắt sáng bừng, nước nước bọt đánh ực.

Soái ca a!!! (AA: á á á á.... anh đẹp chai...)

Bạn trẻ Nhan Như Ngọc là người vô cùng mê trai đẹp, lại có nội công thâm hậu, trời sinh bản tính dễ dàng phát hiện ra những anh trai đẹp mã. Nhìn xem! Anh chàng đang đi tới thân người cao ráo lại trắng nõn, mặt mày vui vẻ, môi mỏng ẩn chứa một nụ cười, quả thực chính là cực phẩm nhân gian a! Nhưng đáng tiếc...Bên cạnh anh đẹp trai lại là một cô nàng không có tí dáng vẻ của con gái. Nhưng cô nàng này trông rất giống Xán Xán a....

Chờ một chút!

Đó không phải là Xán Xán sao?

Hàm của Nhan Như Ngọc mém tí rớt xuống đất.

Lúc Xán Xán và Cao Vũ đi tới trước mặt cô, ánh mắt Nhanh Như Ngọc đã dại ra, không còn động đậy "Xin ...xin hỏi.... cô là Tô Xán Xán sao?"

"Nhan Như Ngọc! Mi bị mớ à?!" Xán Xán hung hăng gõ đầu cô "Chúng ta biết nhau đã mười năm, không phải là mười ngày!"

"Ui da!" Nhan Như Ngọc đau đớn ôm đầu "Tô Xán Xán, mi ăn ít lại giùm đi nhá, đánh người kiểu gì mà đau thế này?" Bị đánh vào đầu, cô nàng rốt cục cũng thanh tĩnh đầu óc mà xác định được cô gái trước mặt chính là Tô Xán Xán.


Stickman AFK: Liên Minh Bóng Đêm

Chương (1-54)