Truyện:Hai Ta Kết Hôn Sao - Chương 37

Hai Ta Kết Hôn Sao
Trọn bộ 54 chương
Chương 37
0.00
(0 votes)


Chương (1-54)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!


Sau khi trở về từ nhà ba mẹ Triệu Noãn Noãn, tâm Xán Xán vẫn không yên. Một nửa là bởi vì chiếc nhẫn kim cương trên tay, một nửa khác là bởi vì công việc Lạc Thiểu Tuấn giới thiệu cho nàng.

Không biết tại sao gần đây quan hệ của nàng cùng Triệu Noãn Noãn trở nên rất kỳ quái, vốn là hai người ở chung một chỗ, cho dù Triệu Noãn Noãn không lên tiếng nàng cũng có thể ở bên cạnh thao thao bất tuyệt nói thật lâu, nhưng tình huống bây giờ hoàn toàn điên đảo rồi, có khi Triệu Noãn Noãn cùng nàng nói chuyện, nàng lại không biết nên nói cái gì tiếp theo.

Điều thay đổi này làm cho Xán Xán phiền lòng không dứt, cho nên nàng vẫn chưa đem chuyện mình tìm được công việc nói cho Triệu Noãn Noãn biết.

Buổi sáng, Xán Xán mở máy vi tính ra, theo thường lệ lên QQ.

Lúc này, người online thật sự ít đến thương cảm, không phải là đang làm việc cũng là còn đang trong chăn ngủ ngon, mà lúc này vốn dĩ nàng cũng nên đang ngủ ngon trong chăn nhưng bởi vì kế hoạch chạy bộ sáng sớm của Triệu Noãn Noãn mà sáng sớm đã phải ra khỏi giường.

Không sai, chạy bộ sáng sớm từ khi bắt đầu đến bây giờ vẫn không gián đoạn.

Hình như có một cái đầu hiện lên, duy chỉ có một cái lóe lên, đó là một con Hùng Ưng giương cánh.

Xán Xán: ngươi đang ở đây a?

Bay lượn: đúng vậy.

Xán Xán: lúc này, ngươi không cần làm công việc sao?

Bay lượn: ngươi cũng không phải là giống vậy sao?

Khủng hoảng kinh tế, người ngồi nhà chờ việc làm thật sự là nhiều lắm, Xán Xán chỉ có thể nghĩ như vậy.

Xán Xán: bây giờ là vậy, bất quá sang tuần tới ta sẽ đi làm.

Bay lượn: ngươi tìm được công việc rồi? Chúc mừng.

Xán Xán: hắc hắc, thật ra thì cũng không có gì! Chính là có một người bạn muốn ta tới làm thư ký, ta chưa từng có làm qua những thứ này, không biết có thể làm được hay không.

Bên kia trầm mặc một hồi.

Bay lượn: ta có thể biết tên công ty không?

Xán Xán: nó gọi là công ty mạng Chun Yu.

Bên kia lại là một trận trầm mặc, sau đó cái hình đầu tối sầm lại, logout.

Đang nói chuyện cao hứng, làm sao lại logout rồi? Xán Xán nhất thời cũng không biết nghĩ gì.

Bỗng nhiên tiếng gõ cửa vang lên, nàng quay đầu, thấy Triệu Noãn Noãn đang đứng ở cửa, trong tay kia cầm điện thoại, "Mẹ ngươi gọi tới."

"Nha." Xán Xán đáp, đóng khung nói chuyện, đứng dậy nhận lấy cái điện thoại.

"Uy! Nữ nhi a!" Lão mẹ mang đề xi ben cao nhất ra nói, Xán Xán tự động tự phát đem cái loa kéo xa mấy centimét.

"Bà thông gia nói với ta a, các ngươi chuẩn bị làm hôn lễ có phải hay không a? Làm sao cũng không nói cho mẹ ngươi một tiếng a? Ta nói cho ngươi, ngươi có thể chịu làm là tốt rồi, nào có đạo lý nào không tổ chức rượu mừng? Ta đã nói với ngươi, uống rượu mừng nhất định phải mời nhị cữu nãi nãi, lúc ngươi mới ra đời nàng đã đưa cho ta một cái giỏ trứng gà! Còn biểu ca bá bá nhà bên cũng muốn mời lên, lần trước con của hắn kết hôn chúng ta còn đưa hết tám trăm đồng tiền lì xì..."

Trên đầu Xán Xán hắc tuyến càng ngày càng dày đặc, không nhịn được cắt đứt lão mụ đang thao thao bất tuyệt, "Mẹ, chuyện như vậy từ từ cũng đến, chúng con còn không gấp..."

"Ngươi nói gì!" Nhất thời lão mẹ ở đầu điện thoại bên kia hét rầm lên, "Chuyện kết hôn như vậy làm sao có thể để từ từ chứ? Người ta gả nữ nhi cũng gió cảnh tượng quang, tại sao ta gả nữ nhi ngay cả pháo cũng không nghe thấy a? Ngươi có phải muốn tức chết mẹ ngươi không? Chẳng lẽ ngươi muốn cho ba ngươi cầm linh vị của ta tham gia hôn lễ của các ngươi sao?"

Răng rắc, Xán Xán rách thành hai nửa.

Thì ra là nàng vẫn đánh giá thấp lão mụ của mình, nàng cùng Triệu mụ mụ đều thật cao tay giống nhau.

Cúp điện thoại, đôi mắt Xán Xán – trông mong nhìn Triệu Noãn Noãn, khóc không ra nước mắt, "Làm sao bây giờ?" Nếu cứ tiếp tục như vậy nàng sẽ bị ép đến điên mất.

Triệu Noãn Noãn mặt không chút thay đổi, "Ngươi nói gì?"

Chính là tự mình không nghĩ ra được mới hỏi ngươi! Xán Xán khóc.

Hôn lễ làm hay không làm, đều có vấn đề. —— Tô Xán Xán ngã.

—————

Vấn đề hôn lễ còn chưa giải quyết, vấn đề công việc đã đến.

"Ngày mai ta đi làm."

"Ngươi nói gì?" Triệu Noãn Noãn đối diện máy vi tính sửng sốt, quay đầu nhìn Xán Xán, nhận ra vẻ mặt chân thật không giống như đang nói đùa.

"Ngày mai bắt đầu đi làm, buổi trưa ngươi không cần trở về nấu cơm cho ta nữa."

Triệu Noãn Noãn ngây người một lúc lâu mới kịp phản ứng, ngó chừng Xán Xán, "Ngươi tìm công việc lúc nào?"

Nàng cúi đầu suy nghĩ một chút, "Cũng là mấy ngày hôm trước..." Nếu như vậy cũng có thể coi như chính nàng tìm được.

"Làm sao ta lại không biết?"

Nàng gãi gãi đầu, le lưỡi, "Ta quên không nói với ngươi."

Triệu Noãn Noãn sắc mặt trầm xuống, "Ta không đồng ý."

"Tại sao?" Xán Xán nóng nảy, chẳng lẽ cũng bởi vì nàng không nói, hắn liền sinh khí sao? Thật là quá hẹp hòi.

Ý thức được mình thất thố, Triệu Noãn Noãn thu hồi ánh mắt bén nhọn, hướng dẫn từng bước nói, "Ngươi như bây giờ không phải là rất tốt sao? Tại sao còn muốn đi ra ngoài làm việc? Mệt chết đi." Thật ra thì hắn nghĩ chẳng lẽ ta nuôi không nổi ngươi sao?

Thì ra là Triệu Noãn Noãn thay nàng suy nghĩ a, Xán Xán thở phào nhẹ nhõm, "Làm việc mệt mỏi chút, nhưng ta cũng không thể ở nhà ngươi ăn uống chùa mãi được?"

Triệu Noãn Noãn nghiêm sắc mặt, "Ta có ghét bỏ ngươi sao?"

"Ta không phải là ý tứ này!" Xán Xán bận rộn giải thích, "Là chính ta cảm thấy băn khoăn, hơn nữa ta cũng suy nghĩ qua, ta đã hai mươi lăm tuổi, không thể trốn tránh xã hội nữa, làm người thì nên đi ra ngoài làm việc." Nói xong, nàng khẩn thiết nhìn Triệu Noãn Noãn.

Hắn nhìn ánh mắt của nàng, thần sắc dần dần hòa hoãn đi xuống, bình tĩnh nói, "Xán Xán, nếu như ngươi thật là nghĩ như vậy, ta không ngăn cản ngươi."

"Có thật không? Ngươi đồng ý?" Xán Xán mừng rỡ, kìm lòng không đậu đi qua ôm lấy Triệu Noãn Noãn, "Noãn Noãn ca, ta biết ngươi nhất định sẽ ủng hộ ta!"

Triệu Noãn Noãn đột nhiên cảm giác được gương mặt có chút nóng nóng, nuốt cổ họng khô khốc, "Nói trước, nếu như làm không vui có thể trở lại, ta nuôi ngươi." Hắn nói lời này, ánh mắt thật tình, đáng tiếc Xán Xán chỉ lo lương cao, lại không chú ý tới.

"Tốt!" Nàng gật đầu, nheo mắt cười, quả nhiên là Noãn Noãn ca đối với nàng tốt nhất nha!

Tám giờ sáng ngày thứ hai.

Xán Xán cuối cùng hướng gương liếc nhìn trang phục của mình, mỹ đồng, áo sơ mi, nơ, tây trang, chân váy chữ A, cộng thêm mái tóc dài được búi lên chỉnh tề, khẽ mỉm cười, vừa lúc lộ ra tám cái răng.

Rất tốt! Rất nghề nghiệp!

Xách túi, ra cửa!

Xuống đến dưới nhà, một chiếc BMW màu xanh ngọc đang dừng ở cửa, một thân ảnh thon dài đứng dựa vào xe, hương của mỹ nam làm mấy bác gái dậy sớm đi mua thức ăn đều nhìn tới.

Xán Xán sửng sốt, không phải là hắn đi làm rồi sao? Làm sao vẫn còn ở nơi này?

"Sao ngươi còn chưa đi?"

"Chờ ngươi."

Đợi nàng!!!

Xán Xán cả kinh trợn to hai mắt (⊙o⊙) (mang mỹ đồng cảm giác quả nhiên không giống với!)

"Ngươi, ngươi, ngươi đợi ta làm gì?"

Triệu Noãn Noãn từ từ đứng thẳng dậy, mở cửa xe, hướng ánh mắt về phía nàng, "Lên xe, ta đưa ngươi đi làm."

"Không cần phiền toái như vậy, ta tự mình bắt xe buýt." Xán Xán bận rộn khoát tay cự tuyệt, công ty của bọn họ rõ ràng không thuận đường, sáng sớm tắc đường như vậy, hắn nhất định sẽ bị trễ.

"Ngươi muốn tới trễ sao?" Triệu Noãn Noãn một chút cắt đứt lời của nàng, "Lên xe!" Bắt được cánh tay của nàng, một chút lôi nàng vào vị trí ngồi phụ.

Một tiểu thư ký, ngày thứ nhất đi làm đã được BMW đưa đón, có thể không hay chút nào...

Xán Xán rất im lặng.

Xong, nàng sai lầm rồi. Không phải là ngày thứ nhất, mà là sau này ngày nào cũng đưa qua đón lại, dĩ nhiên đây là nói sau này.

Xe đỗ ở phía dưới văn phòng công ty mạng Chun Yu, Xán Xán cúi đầu từ trong xe chui ra, hơn nữa không ngừng dùng ngôn ngữ ám thị mình: nàng rất bé nhỏ, nàng rất bé nhỏ, nàng rất bé nhỏ...

"Xán Xán, cô đã đến rồi?"

Xán Xán kinh hãi, ngẩng đầu nhìn thấy Lạc Thiểu Tuấn đứng ở cửa, hắn lúc này mặc một chiếc áo lông ô vuông xanh biển, mang cặp mắt kiếng gọng vàng như lần trước gặp, nụ cười như xuân phong ấm áp.

Một tiểu thư ký, ngày thứ nhất đi làm, thế nhưng lại để cho Đại lão bản ở cửa đón!

*****

Xán Xán tiếp tục im lặng.

Xong, nàng lại sai lầm lần nữa. Không phải là ngày thứ nhất, mà là sau này ngày nào cũng đứng đón ở cửa, dĩ nhiên đây cũng là nói sau này.

"Anh tại sao lại ở chỗ này?" Nhìn thấy Lạc Thiểu Tuấn, trên mặt Triệu Noãn Noãn hiển nhiên vô cùng bất hữu thiện. (không có thiện cảm)

Xán Xán thấy thế, bận rộn ra mặt giải thích, "Lạc tiên sinh là lão bản của nơi này!"

"Xán Xán, không phải là đã nói với cô, gọi tôi tiểu Tuấn là được." Lạc Thiểu Tuấn ở bên cạnh ôn nhu bồi thêm một câu, Xán Xán có chút không tốt cúi đầu.

Cái này, mặt Triệu Noãn Noãn càng đen, "Tại sao ngươi không nói cho ta biết?"

"Ngươi vừa rồi không có hỏi..."

"Ngươi!" Triệu Noãn Noãn bị chọc tức quá, chợt nhớ tới ngày mua nhẫn kim cương, Xán Xán trở lại trên tay đem theo cây dù, ánh mắt nhất thời nhiều hơn một phần phức tạp.

"Đi, chúng ta trở về!" Nắm lấy cổ tay của nàng, liền muốn kéo nàng lên xe.

"Noãn Noãn ca, chúng ta không phải đã nói xong sao? Làm sao ngươi ..." Cổ tay bị kéo quá gấp, Xán Xán bị đau, nghĩ rút tay về, nhưng không chống nổi khí lực.

"Khoan đã!" Lạc Thiểu Tuấn bỗng nhiên tiến lên mấy bước, giữ được tay phải của Xán Xán.

Hai người một trái một phải, nàng bị giằng co ở chính giữa.

"Vị tiên sinh này, Xán Xán ở lại chỗ này chuyện của cô ấy, cho dù ngươi là biểu ca của nàng, cũng không thể lộng quyền như vậy." Lạc Thiểu Tuấn vừa thốt xong, Xán Xán bỗng nhiên có chút lạnh cả người, tại sao hắn bình thường nói chuyện mại mềm, mới vừa rồi thật giống như đổi một người khác, rõ ràng âm không vang nhưng tràn đầy khí thế không cho người khác cự tuyệt.

"Cô nói có đúng hay không?" Khẩu khí vừa chuyển, lại trở nên nhu hòa, trên mặt nụ cười như cũ.

Xán Xán mở trừng hai mắt, mới vừa rồi là ảo giác sao...

"Đây là chuyện nhà của chúng ta, không cần người ngoài nhúng tay!" Triệu Noãn Noãn thấp giọng nói, nắm tay Xán Xán không tha.

Trên mặt Lạc Thiểu Tuấn hiện lên một tia bi thương, thẳng tắp nhìn Xán Xán, "Xán Xán, tôi là người ngoài sao?"

Thật ra thì, ngươi thật sự là người ngoài.

Bất quá đúng như thế nhưng dĩ nhiên Xán Xán nói không nên lời, rồi hãy nói lúc này Triệu Noãn Noãn cũng quá không có đạo lý, cho nên nàng quay đầu nhìn Triệu Noãn Noãn, thanh âm bình tĩnh, "Ngươi buông tay!"

Triệu Noãn Noãn ánh mắt buồn bã, "Xán Xán..."

Nàng cũng không rung động, "Nếu ngươi không buông, ta sẽ tức giận."

"..."

Tay, cứ như vậy bị thả.

"Buổi tối năm giờ, ta tới đây đón ngươi."

Giọng nói Triệu Noãn Noãn không hề nghiêm nghị như mới vừa rồi, trầm trầm, nhưng chẳng biết tại sao người nghe đắc nhân tâm sẽ thấy một trận khó chịu.

"Được..." Xán Xán gật đầu, đưa mắt nhìn hắn lên xe, nổ máy, sau đó xe liền từ từ biến mất trong tầm mắt của nàng. Tâm tính thiện lương giống như mông một tầng hôi, nghĩ tới bị bỏ qua, cảm giác không thở được.

"Đi thôi." Thanh âm Lạc Thiểu Tuấn vang lên, "Ngày thứ nhất đi làm, trước hết tôi sẽ giới thiệu cô với đồng nghiệp." Hắn khẽ mỉm cười, ôn hòa thân mật.

Chẳng biết tại sao, nàng bỗng nhiên có chút ghét nụ cười như vậy, "Được." Cúi đầu đáp một tiếng, nàng mại khai bộ tử đi vào trong.

Lạc Thiểu Tuấn đứng nguyên tại chỗ, cho đến khi nàng đi vài bước mới mại khai bộ tử đi theo, trên mặt không có nụ cười.

Lạc Thiểu Tuấn dẫn Xán Xán vào phòng làm việc của nhân viên,

"Ta cho mọi người giới thiệu, vị này là đồng nghiệp mới."

Xán Xán hướng mọi người xấu hổ cười một tiếng, "Xin chào mọi người, ta tên là Tô Xán Xán." Sau đó, nàng ngây người.

Tại sao tất cả mọi người ăn mặc tùy ý như vậy? Nhìn quần áo của mình, nhất thời có loại cảm giác người ngoài hành tinh xâm nhập Địa Cầu. -_- [] [] []

Mọi người đang làm việc rối rít đứng lên, ánh mắt hướng Xán Xán, sau đó một nữ nhân ăn mặc coi như tương đối công sở mở miệng, "Xin chào, ta là Trưởng phòng quản lý nhân sự, tên ta là Bạch Tinh Tinh."

Bạch Tinh Tinh? Chẳng lẽ còn có Tử Hà? Xán Xán khóe miệng co giật một chút.

"Xin chào, ta là phó phòng quản lý nhân sự, tên ta là Tử Hà."

Sốc.

Xán Xán len lén liếc mắt nhìn Lạc Thiểu Tuấn, đột nhiên cảm giác được hắn thật giống như Chí Tôn Bảo...

"Ta còn có chút chuyện, nơi này giao cho cô." Lạc Thiểu Tuấn hướng Bạch Tinh Tinh gật đầu, vừa nhìn về phía Xán Xán, khẽ mỉm cười, "Cố gắng làm việc chăm chỉ! Tôi đi."

"Được." Xán Xán gật đầu, nhìn Lạc Thiểu Tuấn rời đi.

Hô...

Tại sao lại có loại cảm giác như trút được gánh nặng?

Nàng chậm rãi quay đầu, bỗng nhiên bị từng đạo ánh mắt rung động bắn tới.

"Tô Xán Xán phải không? Mời đi theo ta." Bạch Tinh Tinh mặt không chút thay đổi dẫn nàng đi tới bên cạnh một cái bàn làm việc, "Sau này, đây chính là bàn làm việc của ngươi."

"Được... Cám ơn..." Bỗng nhiên có bàn làm việc của mình, nàng thật đúng là không quá thích ứng.

"Phòng nhân sự công việc tương đối bận rộn, đợi lát nữa ngươi tới phòng làm việc của ta, ta sẽ đem công việc hôm nay phân phối cho ngươi."

"Được!" Xán Xán gật đầu.

Bạch Tinh Tinh nhìn đồng hồ tay một chút, "Không có vấn đề gì, bây giờ ngươi có mười phút đồng hồ làm quen một chút với hoàn cảnh công việc, mười phút đồng hồ sau đến phòng làm việc của ta." Sau đó giày cao gót của Bạch Tinh Tinh tiểu thư như cánh chim rời đi!

Xán Xán sửng sốt thật lâu mới hoãn quá thần lai, quả nhiên là Bạch Tinh Tinh a! Thật trầm tính!

Bạch Tinh Tinh vừa đi, trong phòng làm việc bỗng nhiên náo nhiệt, mọi người rối rít hướng mới đồng nghiệp vây lấy.

"Ngươi gọi Tô Xán Xán a? Ta gọi ngươi là Xán Xán có được hay không?" Nói chuyện là một thục nữa mặc váy liền áo màu trắng ôn nhu, bất quá dáng vẻ thục nữ này nhìn qua từ trước đến nay rất quen thuộc a!

"Được, xin hỏi ngươi là..."

"Ta tên là Ôn Nhu, ngươi có thể gọi ta Nhu, Ôn Nhu, hoặc là Tiểu Nhu Nhu cũng được! Hắc hắc hắc..."

Quả nhiên, rất ôn nhu!

Xán Xán được hắc tuyến một cái sốc.

"Ngươi đừng để ý tiện nhân này, nàng thật ra thì một chút cũng không ôn nhu." Một mỹ nữ mặc đồ thể thao trung tính màu xanh biếc khinh bỉ liếc mắt Ôn Nhu, vừa hướng Xán Xán hào phóng cười một tiếng, "Ta tên là Beauty."

"Vương Xinh Đẹp, ngươi xạo giống con chim a! Beauty, Beauty, không phải là Xinh Đẹp sao! Ngươi cao nhã đến chết!" Tiểu Nhu nhu giận dữ, Vương Xinh Đẹp sắc mặt cũng đại biến, sau đó hai người phải đi đại chiến ba trăm hiệp.

Xán Xán ở bên cạnh thấy vậy cả kinh một đợt, đây là những đồng nghiệp kiểu gì a?

"Ngươi đừng để ý, các nàng ầm ĩ một lúc rồi thôi ấy mà." Bỗng nhiên một thanh âm ôn nhu truyền đến, Xán Xán quay đầu, đúng lúc thấy một người ngồi ở đối diện bàn làm của nàng.

"Ta tên là Ngô Hiểu Phi, tùy ngươi gọi ta, ngành chúng ta có chút kỳ quái, bất quá ngươi thích ứng một chút sẽ tốt thôi."

"Được, cám ơn ngươi." Lệ nóng quanh mắt, gặp được người bình thường cảm giác thật sự là quá tốt!

Đang cảm thán, Ngô Hiểu Phi bỗng nhiên đứng lên, thần bí hạ giọng, "Ngươi có thể nói cho ta biết hay không, ngươi cùng tổng tài có quan hệ a? Tại sao hắn tự mình giới thiệu ngươi tới đây a?"

Thì ra là, vị này cũng không phải là người bình thường. Xán Xán rốt cục không hề ôm bất kỳ hy vọng nào nữa!

"Ngươi đừng hiểu lầm, chúng ta không có quan hệ gì..."

"Thật không có?"

"Thật!"

"Ngươi đừng gạt ta nga? Sau này có cái tin tức nho nhỏ gì, nhất định phải nói với ta, có biết hay không?"

"... Được..."

Ngày thứ nhất đi làm, Xán Xán đã có kết luận.

1, Bạch Tinh Tinh rất nghiêm túc, cho nên không thể chọc tới.

2, Ôn Nhu một chút cũng không ôn nhu, Vương Xinh Đẹp thật ra là T, hơn nữa các nàng là một đôi tình lữ LES thường xuyên gây lộn.

3, Ngô Hiểu Phi trong ngành bát quái, cả công ty chỉ có chuyện chưa xảy ra, chứ không có gì là nàng không biết được.

4, Thật ra Tử Hà thầm mến Chí Tôn Bảo đã lâu, tương tư thành hoạ, đã đến trong lòng vặn vẹo.

Cuối cùng, cả công ty cả phái nữ cùng với phái nam cá biệt đều chưa lập gia đình, trừ Ôn Nhu cùng Vương Xinh Đẹp, bao nhiêu cô đều mơ ước tổng tài xinh đẹp.

Crypto.com Exchange

Chương (1-54)