← Ch.34 | Ch.36 → |
"Bất kể thế nào nói, chiếc nhẫn kia chúng ta hôm nay nhất định phải đưa đến trước mặt nàng!" Xán Xán quyết định, mới vừa rồi Triệu mụ mụ một lần lý luận thật đáng sợ, đem nàng làm cho sợ quá, ai biết nàng sẽ còn nói ra những lời kinh thiên địa quỷ thần khiếp gì nữa, làm theo một chút sẽ chắc chắn hơn.
"Chẳng lẽ chúng ta thật mặc như vậy... Đi mua?" Triệu Noãn Noãn cúi đầu xem trang phục của mình một chút, nhìn lại Xán Xán, sốc.
Chuyện này làm sao có thể! Xán Xán bị đại chấn hù dọa, dứt khoát kiên quyết chỉ một ngón tay, "Đi! Lấy tốc độ nhanh nhất trở về thay quần áo!" Từ nhà Triệu Noãn Noãn tới nhà ba mẹ, bình thường lái xe mất một canh giờ, bây giờ chính là giờ cao điểm, nếu như không về nhanh, tuyệt đối không kịp nữa.
Cái giá của việc chạy nhanh đó là.
"Xin chào đồng chí!" Tiểu thư cảnh sát giao thông nói lời chào, bắt tay người lái xe.
"Xin vui lòng cho xem giấy phép lái xe."
Triệu Noãn Noãn sắc mặt xanh mét, ra khỏi nhà vội vàng như vậy, đâu nhớ được mang theo giấy phép lãi xe?"Thật xin lỗi... Ta quên đem theo..."
"Thật xin lỗi, xin đi ra ngoài một chút?" Tiểu thư cảnh sát giao thông giơ tay chào.
Xán Xán nóng nảy, thân mặc trang phục này làm sao có thể đi ra ngoài rất mất mặt xấu hổ đó? Lập tức đụng đến chân chó, "Mỹ nữ, chúng ta thương lượng một chút, có thể không đi ra ngoài không?"
"Thật xin lỗi, theo quy định ghi vé phạt phải ra khỏi xe."
"Thật không thể dàn xếp sao?"
"Thật xin lỗi, quy định quốc gia, không thể dàn xếp."
Xán Xán đại hoảng, "Cảnh Sát tỷ tỷ, thật không thể giải quyết ở trên xe sao?"
Khóe miệng tiểu thư cảnh sát giao thông co giật một chút, vẫn làm động tác chào, "Thật xin lỗi, quy định quốc gia như vậy nhất định phải xuống xe mới có thể làm thủ tục."
"Có thể để lần tới làm không..."
Vẫn là động tác chào, "Thật xin lỗi, quy định quốc gia, tiền phạt phải làm ngay tại chỗ."
"Ngươi có phải dân chính cục chuyển tới hay không?"
"Thật xin lỗi, dân chính cục bất kể giao thông."
Lặng yên...
Cuối cùng, Triệu Noãn Noãn cùng Xán Xán cứ như vậy bị tiểu thư cảnh sát giao thông mời xuống xe.
Giao thông giờ cao điểm, sóng người bắt đầu khởi động, vùng này tràn đầy không khí đường phố, hai người mặc quần áo những năm 1980 tạo nên một phong cảnh xinh đẹp, thu hút ánh mắt của người qua đường.
Khi cả hai đã bước xuống xe, tiểu thư cảnh sát giao thông lần nữa hướng bọn giơ tay hành lễ theo chuẩn mực, "Dựa theo《Luật an toàn giao thông》điều thứ 19 khoản thứ tư quy định, bởi vì không mang theo giấy phép lái xe trên đường, xe của ngài sẽ tạm thời bị giữ lại, xin ngài lần sau đem giấy phép lái xe cùng hộ chiếu đến cục cảnh sát nhận lại xe, đồng thời nộp tiền phạt."
Sau đó, xe BMW màu xanh ngọc của Triệu Noãn Noãn cùng Xán Xán bị tha đi dưới mí mắt của họ, lưu lại hai người cô linh đứng ở bên đường nhìn theo, tiếp nhận ánh mắt chăm chú của người đi đường.
Lúc này, bọn họ có cùng một cái ý niệm trong đầu một trận gió tới đem bọn họ thổi đi, thổi đi...
*****
Hai người cúi đầu, một đường chạy như điên, rốt cục xông ào vào cửa hàng bán quần áo gần nhất.
Trong thời điểm đột nhiên xuất hiện hai người xông vào như vậy, nhân viên đáng thương cửa ở cửa hàng mậu dịch bị dọa đến sửng sốt, qua một lúc lâu, nhân viên bán hàng mới tiểu tâm dực dực đến gần hai người.
"Xin hỏi... Nhị vị cần giúp đỡ gì sao?"
Xán Xán vọt tới phía trước, ánh mắt chờ đợi chăm chú nhìn tiểu thư nhân viên bán hàng, "Nhờ ngươi, dùng tốc độ nhanh nhất giúp chúng ta lấy ra hai bộ quần áo phù hợp, phải nhanh lên!"
Nhân viên bán hàng sốc, do dự một lúc lâu, yếu ớt nói, "Không... rất xin lỗi... nhưng cửa hàng chúng ta không có quần áo theo phong cách của hai vị..."
Sau khi nghe từ phong cách, tất cả khách cùng nhân viên bán hàng trong cửa hàng đều ngừng lại, yên lặng chăm chú nhìn vào hai người.
Triệu Noãn Noãn cúi đầu, mặt đổi màu hồng hồng, kéo kéo Xán Xán, "Hay là chúng ta đi thôi..."
Tuy nhiên nội tâm Xán Xán cuồng nhiệt kích tâm phát ra một tiếng hét lớn, "Nhìn cái gì vậy! Chưa từng thấy Cosplay a?" Dù sao cũng đã mất thể diện đến nước này, không sợ mất nhiều hơn chút nữa, quay đầu hướng nhân viên bán hàng bên cạnh lui thành hình dáng chim cút nói, "Tiểu thư, không cần ngươi phối hợp quần áo, chỉ cần ngươi tìm cho ta bộ quần áo khác phong cách này là được rồi!"
20′ sau.
Xán Xán nhìn mình trong gương, rốt cục lộ ra nụ cười hài lòng. Từ nội tâm phát ra cảm thán: cuối cùng trở về làm người hiện đại!
Đang say mê ngắm, phía sau truyền đến một trận bàn luận xôn xao mang theo kinh ngạc, nàng theo bản năng quay đầu, nhất thời bị cảnh tượng trước mắt làm ngây ngẩn cả người.
Triệu Noãn Noãn đang cách đó không xa đứng đối diện với nàng, một thân ảnh thon dài mặc tây trang, chiếc quần vừa đúng sấn với hai chân thon dài của hắn thân thủ cao ngất, tái phối hợp với khuôn mặt trời sanh lăng giác rõ ràng của hắn, con mắt Tinh Mâu đen lấp lánh hữu thần, dưới sống mũi được gọt đẽo là đôi môi nhếch lên, thâm trầm ưu nhã, vị nam nhân mười phần.
Xán Xán kìm lòng không đậu nuốt cổ họng, nếu không phải vừa rồi mới mặc quần áo thập niên tám mươi làm đối lập, nàng còn không phát hiện Triệu Noãn Noãn thì ra là đẹp trai như vậy!
Bị Xán Xán ngó chừng như vậy, Triệu Noãn Noãn nhất thời có chút không tốt, gãi gãi đầu, "Trông không đẹp sao?"
Xán Xán lúc này mới lấy lại tinh thần, mãnh liệt lắc đầu, "Không có, nhìn rất đẹp! Rất tuấn tú! Vô cùng đẹp trai!" thật sự rất là đẹp trai a!
Nàng vừa nói như thế, Triệu Noãn Noãn một ngày căng thẳng mặt rốt cục có chút hòa hoãn, miễn cưỡng lộ ra nụ cười, theo nụ cười kia, cả người cũng nhu hòa.
"Wow! Thật đẹp trai a!"
"Tại sao có thể đẹp trai như vậy!"
"Ta không được..."
Bên tai truyền đến từng đợt tiếng kinh hô âm thầm, Xán Xán lần nữa bị mê chặt.
Quả nhiên, phật muốn kim trang, người muốn y trang a!
"Vị tiên sinh này, bộ tây trang này thật là phi thường thích hợp với ngài a!" So với lúc vừa mới đến thái độ đãi ngộ hoàn toàn khác nhau, một đám nhân viên bán hàng MM(các cô nương) vây quanh chung quanh bọn họ, càng không ngừng khen ngợi. Dĩ nhiên là chỉ đối với một người, Xán Xán tự động bị bỏ ở ngoài tầm mắt của quần chúng.
Ghê tởm! Nàng cũng đã biến thân! Tại sao chưa có người đến khen ngợi nàng một chút?
Kết quả là, nàng ý vị hướng Triệu Noãn Noãn chen chúc phía trước, cố gắng nhắc nhở mọi người sự hiện hữu của mình, đáng tiếc... Nàng thật sự là quá thấp, ngay cả cổ Triệu Noãn Noãn cũng bị che hết, ánh mắt của mọi người đều tập trung ở trên mặt Triệu Noãn Noãn, nàng tiếp tục bị xem nhẹ.
Rốt cục, Xán Xán nổi giận.
"Lão công! Ngươi chọn quần áo xong chưa a? Nhanh lên một chút còn đi trả tiền nữa! Chúng ta còn phải đi mua nhẫn!
Một tiếng rống, tầm mắt mọi người rốt cục chuyển xuống, sau đó tất cả ánh mắt đều tập trung trên người Xán Xán, khóe miệng Triệu Noãn Noãn ẩn ra một tia cười.
Cảm giác được làm trung tâm chú ý thật tốt! Xán Xán dương dương đắc ý, ngắm nhìn bốn phía, sau đó lại sốc.
Nước mắt, tại sao các ngươi lại nhìn ta với ánh mắt tiếc hận như vậy? Tại sao...
Xán Xán rũ cụp lấy đầu, ánh mắt tuyệt vọng theo sát phía sau Triệu Noãn Noãn.
Trả thẻ, Triệu Noãn Noãn nói, "Xin đem y phục chúng ta vừa mới thay ra bọc lại."
*****
Xán Xán từ vô vọng tập trung lấy lại tinh thần, không giải thích được, "Sặx sao còn muốn bọc lại?"
Triệu Noãn Noãn hướng ánh mắt trở về phía nàng "Ngươi ngu ngốc sao? Chẳng lẽ ngươi sẽ mặc như vậy trở về gặp mẹ ta sao?"
Hù dọa! Xán Xán giật mình một cái, rốt cục tỉnh táo lại, hắn nói không sai, nếu như khi bọn họ trở về, để cho Triệu mụ mụ thấy bọn họ đã đổi y phục, còn không bị càm ràm tới chết?
Vội vàng gật đầu đồng ý, ánh mắt sùng bái nhìn Triệu Noãn Noãn, "Noãn Noãn ca, ngươi nghĩ thật chu toàn!"
"Tại sao không gọi lão công như vừa rồi?" Triệu Noãn Noãn nói xong, bỗng nhiên ngẩn ra, làm sao lại tùy ý như vậy đem ý nghĩ chân thật của mình bộc lộ ra? Nhưng ngay sau đó gương mặt có chút màu hồng.
Xán Xán rất là quẫn bách, cố giả bộ ra khí thế không sao cả, "Ai u! Ngươi đừng giỡn cười ta! Ta... Ta mới rồi chính là tùy tiện nói bừa..." Tại sao trong lòng lại có loại cảm giác chột dạ?
Triệu Noãn Noãn không nói chuyện, thẳng tắp ngó chừng nàng, ánh mắt mang mấy phần cô đơn, thì ra là chẳng qua nàng thuận miệng nói một chút sao? Bộ ngực thật giống như bị nghẹn cái gì, rất là không thoải mái.
Nàng bị nhìn đến lúng túng, bận rộn dịch ánh mắt chuyển khỏi, "Cái kia... Chúng ta đi thôi? Còn phải mua nhẫn... Nếu không sẽ không kịp..."
Một lúc lâu, truyền đến thanh âm của Triệu Noãn Noãn, "Được."
Sau đó, hắn xoay người, rời đi.
Một khắc kia, trong lòng Xán Xán có chút hoảng hốt, lấy lại tinh thần, hắn đã đi rất xa rồi.
"Đi thôi?" Hắn dừng bước lại, cố ý đợi nàng.
"Nga!" Nàng mở rộng bước chân, đi theo.
———————–
Không biết tại sao, không khí giữa hai người bỗng nhiên bị ép trở nên rất thấp. Cùng đi đến tiệm châu báu, thậm chí ngay cả nửa câu cũng không nói.
Mới vào cửa, người bán hàng nhiệt tình tiến lên hướng dẫn, mang theo nụ cười buôn bán hỏi, "Xin hỏi hai vị muốn mua những thứ gì?"
"Chiếc nhẫn."
"Xin hỏi hai vị muốn mua nhẫn loại nào? Ta sẽ giới thiệu cho hai vị."
Triệu Noãn Noãn nhìn Xán Xán một cái, nàng đang có bộ dạng dường như có điều gì suy nghĩ, thật giống như không thèm để ý chút nào, điều này làm cho trong lòng hắn càng không dễ chịu, thản nhiên nói, "Nhẫn cưới."
"Thì ra là như vậy, xin chúc mừng hai vị trước! Mời đi theo ta." Người hướng dẫn đưa tay, đưa bọn họ tới quầy chuyên bán nhẫn cưới.
"Xin mời xem, đây là những mẫu nhẫn cưới mới nhất của chúng ta năm nay, được thiết kế bởi nhà thiết kế Italy nổi danh, dùng hai loại chất liệu hoàng kim cùng bạch kim kim tạo ra..." Người hướng dẫn ở chỗ này thao thao bất tuyệt, nước bọt bay ngang một diễn viên kịch, Triệu Noãn Noãn ở một bên lạnh lùng nhìn, Xán Xán tiếp tục ngẩn người.
"Xin hỏi ý kiến của hai vị như thế nào?" Người hướng dẫn mua hàng đáng thương, ngày thứ nhất đi làm, thế nhưng gặp phải đôi này, hoảng đến mức đổ mồ hôi lạnh.
Triệu Noãn Noãn liếc nhìn Xán Xán, mặt không chút thay đổi nói, "Tiếp tục."
Người hướng dẫn mua hàng sửng sốt, miễn cưỡng phấn chấn tinh thần, "Tốt, các ngươi đối với những cái này không hài lòng, cho chúng tiếp tục đi xem những cái khác. Đây là một loạt những cái nhẫn khác..., so sánh với những cái kia thì thời thượng hơn, cũng thích hợp đối với những cặp vợ chồng trẻ như hai người hơn..." Nói xong miệng đắng lưỡi khô, thật vất vả nói, mong đợi nhìn hai người.
Triệu Noãn Noãn tiếp tục nhìn lướt qua Xán Xán, "Tiếp theo."
Người hướng dẫn mua hàng khóc không ra nước mắt, đầu năm nay công việc gì cũng khó làm a!
"Cho chúng ta nhìn lại cái kia một chút..."
Cứ như vậy, tiểu đệ hướng dẫn mua hàng đáng thương nói hơn một giờ, nói xong đầu óc choáng váng, tứ chi vô lực, thiếu chút nữa miệng sùi bọt mép, nhưng trên mặt Triệu Noãn Noãn vẫn là khuôn mặt một tờ bài tú-lơ-khơ, nhàn nhạt hai chữ: "Tiếp tục."
← Ch. 34 | Ch. 36 → |