Sao cứng thế này?
← Ch.067 | Ch.069 → |
<images>
"Còn không đi ăn cơm" Cô ôm eo anh hỏi
"Ừ, đói quá vợ ơi" Giang Quyết vùi đầu hít hà hương thơm nơi cổ cô
"Muốn ăn gì?" Cổ bị cọ xát tới phát ngứa, cô nâng đầu anh lên, khều vài lọn tóc trước trán
"Gi cũng được"
"Em dẫn anh tới căn tin ăn" Từ Hoãn lôi kéo Giang Quyết
Căn tin đã qua giờ cao điểm, hai người gọi món ăn
"Tóc dài rồi? Che hết cả mắt này" Cô vẩy vẩy mấy sợi tóc rơi trên trán anh trêu chọc
Giang Quyết liếc mắt lên nhìn, thổi tóc nói, "Ừ nhỉ"
"Buổi tối em đi cùng anh đi cắt, cắt ngắn một chút nhé" Cô xoa đầu anh
"Được"
Ăn trưa xong, Từ Hoãn dẫn theo Giang Quyết tới thư viện, cô độc sách, còn anh tự tìm sách để đọc
Giang Quyết chọn bừa một quyển, lật được vài trang đã mất hứng, anh chống tay ngắm ai đó đang nghiêm túc học
"Đừng nhìn em, nghiêm túc đọc sách đi" Bị ánh mắt anh chiếu tướng khiến cô phát cáu vì không thể tập trung học n ữa, cô hơi xấu hổ, thẳng tay đẩy mặt anh quay ra chỗ khác
"Sách có đẹp bằng vợ đâu" Anh vẫn chống đầu cười khúc khích nhìn cô
Từ Hoãn chẳng buồn quan tâm tới anh nữa, cố gắng che đi ánh mắt ấy, cúi đầu tập trung tinh thần học
Giang Quyết lãng phí nửa ngày ở cùng vợ, thỉnh thoảng lại nghịch tóc, thỉnh thoảng nhân lúc cô không chú ý bèn hôn lén. Từ Hoãn bị làm phiền quả thực chỉ muốn cho anh một cái tát, cuối cùng không thể tập trung nổi nữa, cô liền kéo anh đi tới tiệm cắt tóc
"Anh đẹp trai, muốn cắt kiểu gì?" Thợ cắt tóc cười hỏi
"Vợ, anh cắt kiểu gì giờ?" Anh quay lại hỏi
"Hay là.... húi cua đi? Em thấy nam sinh khác cắt kiểu đó đẹp trai lắm" Từ Hoãn đề nghị
"Được, vậy thì húi cua đi" Giang Quyết quay đầu nói với thợ, anh mà cắt kiểu đó chắc chắn còn đẹp trai hơn
Cắt tóc nam khá nhanh, chỉ chừng hơn mười phút là xong
"Vợ ơi, anh đẹp trai không?" Giang Quyết đứng dậy bước về phía Từ Hoãn, sờ cái đầu trông trải mong đợi lời khen ngợi
Từ Hoãn cẩn thận đánh giá, nhìn mái tóc húi cua vẫn chưa quen mắt, có điều may mà ngũ quan anh hơn người, trông càng cương nghị, phong độ
"Anh đẹp trai, tuấn tú lắm, không biết lại hút hồn bao nhiêu em gái nữa đây" Cô khen, giả vờ ghen
"Anh chỉ mê cái cô tiểu tiên nữ này thôi nè" Anh toét miệng cười, khom lưng mổ lên môi cô
Thanh toán xong, Giang Quyết nắm tay Từ Hoãn bước ra khỏi tiệm
"Vợ ơi, tối đi với anh nhé?" Anh ám muội nói nhỏ
"Không được" Từ Hoãn trừng mắt, tàn nhẫn từ chối
"Vợ, đã mấy ngày rồi, anh muốn em lắm" anh vuốt ve vành tai cô ra ám hiệu
"Không được, sáng mai em có tiết học" cô giận giữ, véo thắt lưng anh
"Chậc!" Giang Quyết hơi nhột, đầu lưỡi liếm phía sau khe răng, kéo Từ Hoãn đi vào khúc quanh trong con hẻm phía trước
"Anh làm gì thế!!!" Từ Hoãn có dự cảm xấu, cái tên này dường như lại muốn làm bậy nữa rồi
"Vợ giúp anh tí nhé? Nó lại cứng rồi" Anh ôm cô đứng trong bóng tối con hẻm, dư/ơng v/ật cứng rắn cọ vào người cô
"Anh rõ là.... Sao thế này mà cũng động dục được vậy hả?" Bụng dưới bị dư/ơng v/ật thúc vào khiến mặt cô ửng đỏ
"Vợ, sờ sờ giúp anh đi, giúp chồng một tí rồi chồng cho vợ về nha?" Giang Quyết thở dốc đầy khao khát, anh ngậm lấy vành tai cô mà bú mút
"Ở đây vẫn có người đi lại đấy Giang Quyết" Từ Hoãn ngó đầu ra nhìn, lo lắng
"Không đâu vợ, anh xem qua rồi, xung quanh đây không có người đâu, huống hồ trong này tối thế, chẳng ai vào đâu. Giúp anh vuốt vuốt đi, để anh bắn nhanh nào vợ ơi" Anh động thắt lưng, lẩm bẩm
"Anh thật đáng ghét!" Cô oán hận, cởi quần anh, móc dươ/ng vậ/t to dài từ trong ra, hai tay khẽ cử động
"A... nhanh chút vợ" Anh nhấp một cái giữa hai tay cô
Từ Hoãn tăng tốc, siết chặt, một tay luồn xuống dưới xoa bóp túi tinh hoàn
"Ôi.. mẹ kiếp, vợ sóc thích quá" Giang Quyết thở hổn hển, vén áo cô, đẩy nội y lên, tay nắm một bên vú, chà xát đầu ti
"Sao lại cứng thế hả?" Dường như hai trái anh đào lớn hơn bao giờ, cứng cũng nhanh hơn trước.
← Ch. 067 | Ch. 069 → |