← Ch.43 | Ch.45 → |
Edit: DiTi
Beta: Đậu Xanh
" Hôm nay không muốn làm anh trai".
" Ba ba ~".
" Hoàn chỉnh nói một lần".
Nói xong câu này, Văn Sâm suýt nữa đã 𝐜ắ●𝐦 ✌️●à●⭕.
Tự chủ của cậu sớm đã tiêu hao quá mức, cái trán đều đã đầy mồ hôi.
Thật mẹ nó muốn làm ⓒ-𝒽ế-🌴 cô!
" Muốn ăn đúng không?. Nhưng ba ba hôm nay không có hứng thú, đi tắm rửa".
Cậu xoay người muốn đi, nhưng Ngôn Hi khóc lóc kéo cậu lại, " Không cần, ba ba ô ô ô, ba ba cho con đi....".
" Mẹ kiếp!".
Trước đó Văn Sâm đã thề sẽ không nói những lời thô tục, nhưng hiện tại căn bản nhịn không được, một tay đem cô ấn ở trong lòng 𝖓·𝐠·ự·🌜.
Lúc này, cậu ngồi ở mép giường, toàn bộ cơ bắp như muốn ⓝ_ổ 𝖙_ц_𝓃_ℊ, ◗ư-ơп-𝖌 ✔️ậ-t dựng đứng lên như một cây cột vĩ đại.
" Muốn ăn đại ԁươ.𝖓.ℊ νậ.† của ba ba cũng được, con gái ngoan tự mình ngồi lên trên".
Cậu tách hai chân cô ra, kéo cô ngồi lên trên người cậu.
Ngôn Hi hơi hơi cúi đầu, đem nhục huyệt ướt dầm dề nhắm ngay dư.ơռ.𝐠 𝖛ậ.† của cậu, vừa muốn ngồi xuống nhưng một khắc kia cô lại do dự.
Cậu.... Cậu như thế nào lại lớn...
Lần này ngồi xuống... sẽ không căng ↪️ⓗế.† chứ?.
Trán Văn Sâm muốn n●ổ 𝖙●𝖚●ռ●ℊ rồi, cô lại còn do dự, " Tiểu 🅓â_m đã_ⓝ_𝐠! Xem đủ rồi chứ?. Không phải thèm chịu không nổi muốn ăn sao?".
Cậu vẫn là không khống chế được nói những lời thô tục, bóp eo cô thật mạnh đè xuống.
" A!".
Một nhấn này, bởi vì là tư thế nữ ở bên trên, trực tiếp cắm sâu vào tận bên trong.
Cảm giác sung s_ướ𝓃_ⓖ cùng no căng khiến cho hai người kêu lên.
Như thường lệ, ⓓ·ươ𝐧·𝐠 νậ·𝐭 có kích thước dài quá phận của cậu cắm tràn đầy trong bụng Ngôn Hi, thậm chí có chút đau, nhưng ngoài đau thì còn có cảm giác thỏa mãn.
Vừa rồi muôn vàn cảm giác ngứa cùng khó chịu, trong nháy mắt khi được đại 𝖉·ư·ơп·𝐠 ѵ·ậ·✝️ 𝐜ắ-𝐦 νà-0 thì không còn nữa.
Cô thật thoải mái, thật thoải mái.
Vừa rồi Văn Sâm ↪️ắ-Ⓜ️ ✌️à-𝐨 chỗ sâu nhất bên trong của cô, eo sướ𝓃-𝖌 có chút run, gấp không chờ nổi mà bóp eo cô lên xuống.
" A a a thật lớn a, ba ba thật lớn....".
"A a a quá sâu, 𝖘ướ*n*🌀 quá a....".
Cùng trước đây rõ ràng bất đồng, cô kêu càng mê hoặc bức Văn Sâm muốn bóp nát eo cô.
" Con gái kêu thật là dễ nghe, bị ba ba thao 𝐬ư-ớ𝐧-𝖌 như vậy sao?".
" Chính mình cầu thao, còn muốn ba ba động?. Ba ba không muốn động, tự mình đỡ bả vai động, nhanh lên!".
Văn Sâm buông lỏng eo cô, buông ra khiến thân mình Ngôn Hi ngồi xuống lại đâ.𝖒 ⓥ.à.ⓞ một đoạn, thiếu chút nữa bị cậu đ●â●m ν●à●ⓞ tử cung.
" A.... không cần quá sâu, ba ba.... .".
Văn Sâm đỏ mắt ôm lấy Ⓜ️ôп.🌀 cô, " Chính mình động, nhanh lên!".
Đôi tay cô đỡ vai cậu, vụng về mà di chuyển lên xuống, tự mình thao thét chói tai liên tục, " A a a a, không cần a, đại ◗.ư.ơ𝐧.g 𝐯.ậ.✝️ của ba ba thật lớn a....".
" Sâu quá, ô ô ô, thật là khó chịu, con gái sắp bị thao 🌜-♓-ế-t....".
Đàn ông khi 🦵à_ɱ 𝖙ìn_𝒽 thường đạt được 𝐤.♓0á.1 ↪️ả.ⓜ nhiều hơn phụ nữ rất nhiều, càng không nói đến Văn Sâm lúc này không cần động, nhìn cô lên xuống còn bày ra vẻ mặt hưởng thụ, cảm giác này thật phiêu, Văn Sâm cảm thấy chính mình như muốn bay lên, nhìn khuôn mặt tuyệt mỹ của cô gái trước mặt, có loại cảm giác như mình được tiên nữ hầu hạ.
" Ⓓ-â-m đã-ⓝ-🌀, tự mình động lại kêu lớn như vậy.... .".
Tay cậu cũng không nhàn rỗi, mạnh mẽ mà xoa nắn hai bầu vú trước mặt này.
" A a, không cần.... Mạnh quá a, ba ba, ba ba đừng nhéo....".
Văn Sâm không chỉ muốn nhéo, còn không thỏa mãn mà theo động tác của cô, đĩnh hông lên xuống nhanh chóng thao cô.
" A.... Mạnh quá, thật sâu, ba ba quá nhanh....".
" Nhanh mới có thể thao ⓒ𝖍●ế●🌴 tiểu 🅓â_ɱ đ_ã_п_ɢ con!".
Hai mắt Văn Sâm đỏ tươi, động tác phía dưới cùng phía trên nhanh hơn, làm Ngôn Hi không tiếp thu được tốc độ thay đổi.
" A a a a không cần, quá mạnh, sắp thao đến tận cùng bên trong.... .".
" Ô ô ô 💰ướ𝖓_🌀 quá a, ba ba quá dài, thao thật sâu, thật nóng....".
Cô lơ đãng khích lệ khiến cho Văn Sâm thú tính quá độ, đàn ông không bao giờ thỏa mãn loại bị động này, một tay đem cô bế lên, đem đến trên ban công.
Lúc này tuy là ban đêm, nhưng ban công chỉ có một lớp lụa mỏng che lại, Ngôn Hi thình lình bị ôm ra khiến cho cô cảm giác như đang làm bậy giữa ban ngày.
" Văn Sâm, không cần....".
" Không cần?. Chị Ngôn Hi đều đã 𝒹●â●𝐦 như vậy, là không muốn nữa sao?".
" Vật nhỏ dối trá, rõ ràng muốn em thao ⓒ●h●ế●ⓣ chị!".
Cậu dễ như trở bàn tay mà đem cô trở mình, đưa tay ấn cô ở trên ban công, từ phía sau ♓.υ.𝐧.𝖌 ♓.ă.ⓝ.🌀 thao lộng.
" A a a a.... mạnh quá, nhẹ một chút, ba ba, ba ba....".
" Quá sâu, ba ba muốn thao trong 🌴*𝐡*â*ⓝ 𝐭♓*ể của con gái a....".
Cô kêu to như ◗·ụ d·ỗ, làm Văn Sâm mất trí, bóp eo cô mà đ_â_Ⓜ️ ⓥà_🔴 bên trong, sâu, càng sâu, mạnh, càng mạnh.
Bên tai chỉ có tiếng khóc la mất hồn của cô.
" Tiểm ԁâ_ⓜ đãⓝ_𝐠, thả lỏng!".
" Đem ba ba bấm gãy, ai cho con sung sư·ớ·п·𝖌?".
Màn đêm đen nhánh, mọi không gian đều yên tĩnh, chỉ có một gian phòng truyền ra tiếng 𝖗.ê.𝖓 r.ỉ cùng những thanh âm va chạm của đôi nam nữ.
Ngôn Hi nhìn qua cửa kính, thấy bộ dáng hung hãn của nam sinh phía sau, giống như một con quái thú, từng chút mà gặm cắn cô.
Cô vốn nên sợ hãi, nhưng lúc này trong lòng một chút cảm giác sợ hãi cũng không có, chỉ muốn tận tình mà cùng nam sinh phía sau â-𝖓 á-ı.
" Tiểu 𝒹.â.m đ.ã.п.𝖌, chị vừa mới thất thần sao? Hử?".
Văn Sâm tập kích cô thật mạnh.
" A!".
Ngôn Hi kêu to ra tiếng, " A a a a không có, tôi không có, mạnh quá, đừng, nhẹ một chút, muốn đ_â_m hỏng rồi ô ô....".
"Đâ.〽️ hỏng rồi?. Vậy thử xem?".
Văn Sâm liên tiếp thọc mấy chục cái vào bên trong, trước mắt Ngôn Hi trắng bệch, suýt chút nữa quên cả hô hấp.
Đàn ông khi 🦵_à_𝖒 ⓣìⓝ_h đều không thể trêu vào.
" Không cần, từ bỏ... Ba ba tha con đi....".
" Muốn 🌜♓ế-т a...".
" Ba ba!".
Ngôn Hi đau khổ xin tha, Văn Sâm lại mắt điếc tai ngơ.
Trong đại sảnh, bỗng nhiên truyền đến tiếng mở khóa.
Ba mẹ Ngôn xách theo valy tiến vào, ba Ngôn nghi hoặc nói, " Mẹ nó à, Hi Hi vừa rồi kêu tôi phải không?".
Khi cô kêu ' ba ba' vừa vặn để ba Ngôn nghe được.
Ngôn Hi nghe được thanh âm của ba mẹ mình, thần kinh trong nháy mắt căng chặt, sợ tới mức lập tức 🎋●ẹ●𝐩 ⓒ●𝒽ặ●t Văn Sâm.
Văn Sâm bị cô kẹ-𝓅 ↪️♓-ặ-𝐭 thiếu chút nữa bắn ra, vừa 💲●ư●ớп●𝖌 vừa đau.
" Con gái 𝒹-â-𝐦 đ-ã-n-ɢ muốn g_ıế_t ba ba sao?".
" Văn, Văn Sâm, ba mẹ tôi hình như đến rồi".
Ba mẹ vợ?.
" Hi Hi?".
Trong đại sảnh truyền đến tiếng ba mẹ Ngôn, Văn Sâm cũng nghe thấy.
" Thế không phải vừa lúc sao?. Làm cho bọn họ thấy con gái ngoan của mình cũng có một bộ mặt ԁ-â-〽️ đ-ã𝖓-🌀 như vậy, được không?".
Sớm đã trong dự liệu, Văn Sâm tà ác mà gợi lên khóe môi, cắn lỗ tai cô nỉ non.
Ngôn Hi cảm thấy khó chịu, cho dù trên người vẫn còn khát vọng, nhưng cũng không có biện pháp lại tiếp tục.
" Cậu đừng nháo, chạy nhanh.... . A a a... Ô ô!".
Nào biết, Văn Sâm căn bản không có dự tính sẽ buông tha cho cô, ấn thân mình cô lại rồi kịch liệt thao động.
Sợ cô kêu ra tiếng, một tay Văn Sâm gắt gao che miệng cô lại, tiểu huyệt của cô đang trong tình trạng căng thẳng cao độ, đem cậu κẹ-p c-h-ặ-t đến mức thần trí đều có chút mơ hồ.
" Tiểu 🅓â-𝖒 đã-п-🌀! Thao ⓒ-𝐡ế-† chị! Thao 🌜.𝖍ế.т chị!".
" Âm thanh gì thế?".
Ba mẹ Ngôn nghe được động tĩnh, kì quái mà hướng tới phòng ngủ của Ngôn Hi.
← Ch. 43 | Ch. 45 → |