Truyện:Dục Vọng Chiếm Hữu Của Tiểu Chó Săn - Chương 43

Dục Vọng Chiếm Hữu Của Tiểu Chó Săn
Trọn bộ 54 chương
Chương 43
0.00
(0 votes)


Chương (1-54)

Edit: DiTi

Beta: Đậu Xanh

" Đừng, đừng tới ~ a a a a...".

Sau khi Văn Sâm 𝖑●𝐢●ế●m một vòng, đầu lưỡi linh hoạt liền ✝️♓â_m 𝓃_𝐡_ậ_p vào nhục huyệt kiều nộn, bắt đầu trên dưới điên cuồng mà đong đưa, chọc Ngôn Hi hét chói tai, nửa thân mình cong vẹo, phần thân dưới 💰*ư*ớ*п*g đến tê dại.

Đầu lưỡi nam sinh gai góc, m-ề-𝐦 ⓜạ-𝖎 mà mạnh mẽ, ⓛ.𝒾.ế.Ⓜ️ ⓜú●𝖙 nhẹ nhàng 𝐝*â*ⓜ dịch, tận tình thao lộng bên trong của cô gái nhỏ, cô muốn trốn tránh chỗ nào, cậu liền hướng đến nơi đó mà 𝐥-ı-ế-Ⓜ️ láp, nơi yếu ớt mẫn cảm bị lộ ra, bị cậu liên tiếp công kích Ⓜ️_ú_✝️ vào, có bao nhiêu thoải mái không cần nói cũng biết.

Ngôn Hi bị 🦵❗ế-ⓜ đến c♓●ả●ÿ 𝖓ư●ớ●𝐜 mắt, đặt biệt khi cô nghĩ đến, chính mình cư nhiên ở trong miệng của cậu bị chơi đến cao trào, cảm giác thẹn thùng cùng từng đợt κí𝐜·𝖍 т𝐡·íc·h đánh úp lại, cơ hồ muốn nhấn chìm cô.

" A... a a ~ quá nhanh, quá nhanh, không cần.... .".

" Chậm một chút, Văn Sâm, Sâm Sâm, nhẹ một chút ân... ô ô".

" Đừng hút, muốn phun, lại muốn phun!".

Đôi tay cô nắm chặt khăn trải giường, sắc mặt ửng hồng, ⓣ*𝖍â*п 🌴𝒽*ể giống như mỹ nhân ngư khát khô, mất hồn mà vặn vẹo thân mình, hai chân bị cậu chặt chẽ đè lại, không thể động đậy, chỉ có nhục huyệt bị cậu đùa giỡn mà từng đợt cao trào, 𝓇*𝖚*𝓃 𝐫*ẩ*🍸 không thôi.

" A... A a a...".

" Không được, không được, thật sự sắp bị thao phun....".

" Vậy chị phun ra đi, phun ra cho em uống, em rất thích uống d●â●ɱ thủy của chị".

Khóe miệng Văn Sâm câu lấy ý tà, động tác đầu lưỡi không dừng lại chút nào, Ngôn Hi rốt cuộc nhịn không được, dựng thẳng thân mình phun ra từng đợt lớn 𝖉â-ⓜ thủy.

Đột nhiên không kịp phòng ngừa mà phun đầy mặt Văn Sâm.

" Phía dưới chị thật giống như suối nguồn".

" Tiểu huyệt thật tuyệt, tiếp tục ăn sẽ lại phun!".

Văn Sâm lau 𝖉â.𝖒 thủy trên mặt, tán thưởng mà vỗ 〽️ô_ⓝ_ⓖ cô.

" Ô~....".

Ngôn Hi đang trong cao trào, bị một đợt k*♓*🅾️á*ï ⓒ*ả*m đánh sâu vào đầu tê dại, nghe cậu nói, cảm thấy hổ thẹn mà che mặt.

Nhưng khiến cô không thể tưởng tượng được đó chính là, rõ ràng đã qua cao trào.... Phía dưới cư nhiên lại nổi lên một cảm giác trống rỗng khó chịu, loại cảm giác này giống như một con thú không biết thỏa mãn, mãnh liệt tập kích cô, bức cô vặn vẹo ⓣh_â_𝖓 🌴_h_ể, cổ họng phát ra tiếng kêu giống như một con thú đang động dục.

" A....".

Rất muốn......

Phía dưới rất muốn bị.... đồ vật thô dài 𝒸ắ_ⓜ ѵ_à_ο, thật mạnh mà thao lộng.

Ngôn Hi bị ý nghĩ của mình làm cho thẹn thùng, nhưng sự công kích của tình dục cũng đủ để phá nát sự tỉnh táo của cô.

Cô gái nhỏ bị lột sạch sẽ, ✝️𝖍â-𝖓 🌴-𝒽-ể mê người trắng như tuyết trên khăn trải giường khó nhịn vặn vẹo, cậu nhìn đến đôi mắt cũng đỏ lên.

Tiểu 𝐝·â·Ⓜ️ đã·п·ℊ!.

Văn Sâm nắm chặt nắm tay, biết cô đang khó chịu, nếu đổi lại là trước đây, cậu đã trực tiếp thao cô.

Nhưng hôm nay không được.

Sở dĩ Ngôn Hi kháng cự 𝖑·à·𝐦 †ì·п·𝐡 như vậy, chính là có bóng ma tâm lí cùng chưa được trải qua mị lực của tình dục.

Hôm nay, cậu muốn cô dũng cảm đối mặt, muốn cô chủ động cầu cậu.

Cho nên Văn Sâm giả vờ không biết cô làm sao, nghi hoặc mà vỗ 𝖒ô●𝐧●ℊ cô, "Chị Ngôn Hi, chị làm sao vậy?".

" Ngứa~...".

Mô.𝓃.ⓖ Ngôn Hi bị vỗ một cái, tiểu huyệt cư nhiên lại chảy ra nước.

Phía dưới cô đang c●𝐡ả●𝐲 ռướ●𝖈, giống như thỉnh cầu trần trụi.

Ngôn Hi chưa bao giờ có cảm giác này, hy vọng cậu giống như trước kia, 𝒽⛎●n●g ♓●ă●ռ●ɢ thô lỗ mà thao cô.

" Văn Sâm, Văn Sâm....".

" Em ở đây".

Tay Văn Sâm ✌️⛎-ố-т ν-𝑒 đôi chân dài thẳng tắp của cô, cả người Ngôn Hi 𝐫⛎·ռ ⓡẩ·🍸, thoải mái nói không ra lời.

Làn da cô cực kì trơn trượt, xúc cảm tốt đến nỗi Văn Sâm muốn mắng thô tục, khi sờ đến cái 𝖊.ⓞ ⓣ.ⓗ.o.𝖓 nhỏ, nhịn không được dừng lại một chút, thật mạnh mà bóp một cái.

" A ~ a a a.... .".

Rõ ràng là ngược đãi, trong mắt Ngôn Hi đang dục cầu bất mãn lại là hưởng thụ.

Văn Sâm lấy cái gối đầu bên cạnh, lót dưới eo cô, hai chân khóa ngồi ở trên người cô, trong màn đêm, giống như một con q-υ-ỷ thống trị nhất cử nhất động của cô.

Cậu cố ý đem khóa quần kéo ra, lại không cởi bỏ quần lót, ◗.ươ𝐧.g ѵậ.t trong quần lót sưng to, cơ hồ muốn chọc thủng cả quần lót, nhẹ nhành 𝒸●ọ ×●á●𝖙 bên ngoài tiểu huyệt của cô.

" A ~".

Nơi đó của cậu lớn như vậy, nóng như vậy, cho dù là không ↪️*ở*❗ ⓠ⛎*ầ*ⓝ lót ra, đối với Ngôn Hi cũng là một loại dụ hoặc lớn.

Cậu cọ một chút, cô liền 𝒸.𝐡.ả.🍸 𝖓.ư.ớ.🌜, thực mau liền đem ⓓư-ơ-n-ⓖ ☑️-ậ-𝖙 của Văn Sâm làm ướt.

Muốn, rất muốn.... .

Rất muốn cậu 𝒽●ⓤ𝖓●𝖌 𝒽ăⓝ●ⓖ mà ra vào tiểu huyệt của cô....

Ý niệm cầu thao trong đầu ngày càng mãnh liệt, một tia lí trí cuối cùng còn lại làm Ngôn Hi 𝐜ắ·ռ m·ô·❗, không nói ra miệng.

Mẹ nó!.

Phía dưới của cậu sưng đau, côn thịt thẳng tắp mà bao lấy vải dệt, gân xanh đều muốn bung ra, mã mắt khát vọng mà chảy ra một ít †-ℹ️-ռ-♓ ◗-ị-𝒸-ⓗ.

Văn Sâm nhẫn nhịn đến đỏ mắt, giống như con dã thú phát cuồng trong đêm đen, nhìn chằm chằm nhất cử nhất động của con mồi.

Tiểu ԁâ*〽️ đã𝖓*𝐠, còn không mở miệng!.

Cậu thật sự muốn nhìn xem cô có thể nhịn bao lâu!.

"Chị ch●ả●γ пướ●🌜 như lũ lụt, em sắp 🌜♓ế-ⓣ đuối".

" Nước của chị nóng quá, lại chảy nhiều thêm một chút a...".

Cậu nói xong, đôi tay hữu lực mà xoa nắn bầu vú mê người của cô.

"A... Nhẹ một chút, đừng a, đừng miết nó....".


" Ô ô ô quá s·ư·ớ𝓃·ℊ, giống như muốn, a a a mạnh quá ~".

Ngôn Hi vốn dĩ đã mẫn cảm đến cực điểm, càng miễn bàn lúc này cậu đang tàn bạo mà chà đạp vú cô.

Nam sinh đem hai bầu vú của cô hợp lại với nhau, hết sức xoa nắn, miết chặt, lòng bàn tay thô ráp ấn vào đầu vú đĩnh kiều của cô, chọc cô kêu to không ngừng, cả người bị kéo vào tình dục, tiểu huyệt thèm khát mà co rụt lại, hận không thể nuốt đại 𝖉_ư_ơ_ռ_𝖌 ⓥậ_т vào.

Loại cảm giác hư không cùng khát vọng mãnh liệt, rốt cuộc đem lí trí của Ngôn Hi đánh tan.

Văn Sâm gắt gao cắn răng, rốt cuộc cô gái nhỏ cũng không chịu được, khóc lóc cầu cậu.

" Không cần, thật là khó chịu, Văn Sâm, tiến vào.... .".

" Tiến vào? Chị muốn em đi đâu?".

Thắng lợi đã đến, tiếng nói của Văn Sâm cũng ẩn nhẫn mà nghẹn ngào.

" Dưới, phía dưới".

" Phía dưới là nơi nào?".

Văn Sâm tiếp tục bức cô, Ngôn Hi khóc kêu.

" Tiểu huyệt".

"Chị Ngôn Hi nói chuyện đứt quãng như thế, muốn mời người khác mà chẳng thành tâm tí nào! Nói hoàn chỉnh lại một lần".

" Tiến vào.... tiến vào tiểu huyệt ô ô....".

" Cái gì đi vào tiểu huyệt?".

Văn Sâm cắn răng, một phen xé đi quần lót, côn thịt thô dài cực nóng được phóng thích, nện ở trước â*𝖒 ⓗ*ộ của cô.

" A ~".

Ngôn Hi г*ⓤ*n ⓡẩ*𝓎, tiểu huyệt giống như đã tìm được mỹ vị nhân gian, mở miệng ra 𝐦*ú*t vào.

" A, ⓓư.ơ𝖓.🌀 ✔️ậ.𝖙 ~".

"Chị Ngôn Hi không hổ là cô giáo, dùng từ đều ưu nhã như vậy, lại cho chị một cơ hội, nói, cái gì có thể thao 𝖈●♓●ế●ⓣ chị?".

" Là, là côn thịt lớn....".

Ngôn Hi bị cậu ức h_𝖎ế_𝓅 mà bưng kín mặt, tay nhỏ đáng thương bị Văn Sâm lấy ra, buộc cô mở to hai mắt nhìn cậu.

" Côn thịt lớn?. Là côn thịt lớn sao?".

" Đúng vậy".

" Là đại dư●ơ●n●𝐠 v●ậ●т! Chị nói theo em, muốn ăn đại 𝒹*ư*ơ*ռ*𝖌 vậ*🌴 của em, nói!".

" Tôi.... Ô ô ô, tôi muốn ăn đại ⓓư·ơ·ռ·🌀 ν·ậ·ⓣ của cậu....".

" Chị giống như là đã quên cách xưng hô a? Lần này là muốn gọi anh trai hay là ba ba?".

Văn Sâm vừa lòng mà ⓥ⛎ố_ⓣ ✅_𝑒 mặt cô, lau đi nước mắt nơi khóe mắt của cô.

Nhìn từ góc độ này, cậu cười rất giống biến thái!

Ngôn Hi bị tình dục bức cho không còn lí trí, nói, ."Anh trai, Văn Sâm....".

Chương (1-54)