Thiên vị
← Ch.36 | Ch.38 → |
Có đôi khi, Cố Diên cũng tán đồng cách nói của Tạ Yến Yến, có lẽ Phong Hi Niên không phải con người.
Dù sao một người bình thường sao có thể túng dục cả một đêm, hôm sau vẫn có thể thi đấu nghiền nát toàn trường được?
Mà ngày thi đấu thứ ba còn có cường độ khó hơn hai ngày trước, ngày thứ ba là ngày chung kết, hạng mục thi đấu có kỹ năng chơi cờ, chơi bóng cùng với các loại thi đấu thể thao.
Lúc bốc phải thi bi-a, đầu óc Cố Diên vui buồn đan xen.
Cố Diên không biết mình hoàn thành phần thi như thế nào, dù sao, chỉ cần đứng bên bàn bi-a, đầu óc cô đã hiện lên đủ cảnh 18+ rồi.
Khác với sự khó khăn của Cố Diên, trận đấu tennis đầu tiên của Phong Hi Niên diễn ra vô cùng kinh diễm. Khi rút thăm xong xuôi, sân tennis đã chật kín người, còn có người chuyên săn chỗ tới chiếm trước.
Kết thúc thi đấu, Cố Diên đã thấy ảnh chụp Tạ Yến Yến gửi tới, trong bức ảnh, khuôn mặt thiếu niên lạnh lẽo, chỉ một động tác vung vợt đơn giản cũng đủ tỏa ánh hào quang trấn áp toàn trường, mỗi cú đánh của anh đều rất dứt khoát y như tính cách của anh vậy.
Bên tai Ngụy Tử Khiên chỉ toàn tiếng thét chói tai mê muội, nhìn người đang đánh bóng trên sân, trong lòng thầm cảnh báo bản thân không được đánh tennis với Phong Hi Niên!
Nhìn ảnh chụp, Cố Diên như là thấy được Phong Hi Niên của mấy năm sau, khi đó anh đã đứng trên đỉnh cao của quyền lực, trừ trước mặt cô ra, hiếm khi thấy được tình cảm nào trên khuôn mặt ấy. Trước kia Cố Diên không rõ, bây giờ nghĩ lại, trước nay Phong Hi Niên cũng chỉ đối xử đặc biệt với cô mà thôi.
Có lẽ đây là thiên vị.
*
Thi bóng xong thì tới đấu kỹ năng chơi cờ.
Phong Hi Niên tinh thông đủ loại cờ, anh bốc trúng cờ vua, trong thời gian ngắn đã "giết" đối thủ không còn đường lui.
Bên phía Cố Diên lại hơi đau đầu, cô rút phải cờ vây, cuối cùng miễn cưỡng hòa nhau, ra khỏi phòng đấu đầu vẫn còn đau.
*
Vòng thứ ba, Cố Diên bốc phải cưỡi ngựa.
Lúc Cố Diên thay trang phục cưỡi ngựa xuất hiện tại trường đua lại thấy người nào đó giờ này nên ở sân thi đấu khác.
Phong Hi Niên nhân lúc rảnh rỗi chạy tới xem bé cưng của mình, chỉ thấy cô mặc trang phục cưỡi ngựa phong cách Anh quốc, đeo ủng màu đen, dáng vẻ oai hùng.
"Anh Hi Niên." Vừa thấy anh cô đã vội chạy tới, đôi mắt cong cong như sóng nước mùa thu.
Làn da của cô trắng nõn như sứ, khuôn mặt tinh tế như điêu khắc tỏa sáng dưới ánh mặt trời.
Phong Hi Niên nắm tay cô, cúi đầu hôn lên tay cô. Khắc chế, trân trọng.
Anh chỉ muốn gặp cô thôi, người ta nói một ngày không gặp cứ ngỡ ba thu, nhưng hai người mới chỉ tách ra có vài tiếng đồng hồ, anh đã tương tư tới phát điên rồi.
Đáng tiếc, hai người không có quá nhiều thời gian, cuộc thi sắp bắt đầu rồi. Thiếu nữ cười từ biệt, nói lát nữa sẽ tới tìm anh.
Thật ra, Phong Hi Niên luôn cảm thấy mình không phải người đắm chìm trong nữ nhi tình trường, người khác đều cảm thấy anh lý trí lạnh lùng, cao không thể với tới.
Nhưng chỉ duy nhất với mình Cố Diên, tâm trí anh như bị mê hoặc, rối bời, lại vẫn vui vẻ chịu đựng, cầu còn không được.
Cưỡi ngựa không khó, chỉ khó là thực hiện động tác sao cho chuẩn nhất. Mãi cho tới khi thực hiện xong động tác, Cố Diên đã cảm thấy khẩn trương đổ mồ hôi khắp người.
Điểm số các phần thi tài năng cộng với số điểm bình chọn cuối cùng của công chúng, người có tổng số điểm cao nhất sẽ được chọn làm ngôi sao trường học.
Trước mắt, người đứng đầu bảng xếp hạng nam dù là điểm tài năng hay số phiếu bầu vẫn là Phong Hi Niên.
Còn về bên nữ, người đứng đầu là Lư Na.
Cố Diên không để ý tới xếp hạng cho lắm, lần này cô ôm tâm lý thong dong dự thi, lấy được thành tích trước mắt đã là bất ngờ lắm rồi.
Đáng tiếc, lúc Cố Diên đi vào trong hội trường thi judo, Phong Hi Niên đã kết thúc thi đấu.
Tạ Yến Yến lôi kéo Cố Diên không ngừng nói, "Cậu biết lúc tớ thấy đối thủ của nam thần Phong là Lâm Viễn thì thế nào không, trời đất ơi, tớ thấy nam thần không hề nhẹ tay một chút nào luôn!"
Cô nàng sợ quấy rầy phần thi của Cố Diên nên mới không dám gửi tin nhắn báo cáo.
Đúng là tình tay ba mà, tình địch gặp nhau hết sức đỏ mắt, hiểu không!
"Lâm Viễn cứ vậy bị quăng ngã xuống đất!" Tạ Yến Yến kích động hét chói tai, cũng quên mất chụp ảnh.
Đương nhiên Cố Diên biết Phong Hi Niên có đai đen judo, cô cũng có thể tưởng tượng ra tình trạng thảm thiết của Lâm Viễn khi bị ném xuống đất rồi.
Đêm nay sẽ hết hạn bình chọn, mà kết quả chính thức sẽ được công bố vào ngày hôm sau.
Thời gian thi đấu đã kết thúc, mọi người tản đi gần hết. Bọn họ đã hẹn chờ nhau ở đây.
Cố Diên nhìn thiếu niên ra khỏi sân thi đấu, anh đi ngược với ánh hoàng hôn, dáng vẻ cao lớn đĩnh đạc, cô chạy về phía anh, ngay sau đó cả người bị anh bế lên, Phong Hi Niên ôm lấy cô gái quý giá nhất đời mình, mãi mãi sẽ không buông tay.
Vở kịch nhỏ:
Tạ Yến Yến cảm thấy thói quen ăn uống của mình đã thay đổi, bây giờ ngày nào coi cũng bị đút cơm tró no mất.
Nhưng mà rất nhanh đã thay đổi suy nghĩ.
Giờ cô có thể dùng tâm trạng của fan đu CP đối mắt với nồi cơm tró này, dù sao mấy CP trên mạng đa phần cũng là giả. Cô đã từng chân thành đu CP trong show "Yêu thì ở bên nhau", nhưng chân tướng cũng là giả cả.
Vậy nên, bây giờ có sẵn CP thật thì cơm không ngon được sao?
Sau này, trên diễn đàn trường học có một topic kể chuyện xưa năm nào cũng đứng trong top 3, mà chủ của topic này chính là Tạ Yến Yến.
Còn câu chuyện xưa ngày nào cũng cập nhật chính là cơm tró mà cô ăn hàng năm.
← Ch. 36 | Ch. 38 → |