Sao mẹ lại xa con đến vậy?
← Ch.039 | Ch.041 → |
Nghe được câu đó, Tư Thần biết Diệu Chi phải gặp đả kích lớn như thế nào. Mẹ của mình ra đi ngay lúc khi cô còn là đứa trẻ không biết gì, mãi khi lớn mới hiểu ra mọi chuyện. Không có mẹ bên cạnh trong từng ấy năm, 1 người con gái sao có thể sống tốt được...
Diệu Chi vội lau nước mắt trên má, quay lại nói với Tư Thần..
" Tư Thần à, mẹ có nói rằng mong được gặp lại em lắm. Mẹ còn nói em giữ kĩ con gấu bông mà mẹ tặng lúc sinh nhật nữa cơ. Còn nói gửi lời đến cha. Còn có.." Diệu Chi bắt đầu rơi nước mắt trong vô vọng, không thể nói thêm nếu không sẽ không kìm được nữa mất. Trông thấy vợ mình như vậy, trong lòng Tư Thần vô cùng đau sót. Bản thân anh hiểu cái chết của mẹ cô liên quan đến việc năm xưa của Dạ gia và Lý gia như thế nào. Việc đi công tác 1 tháng cũng là lúc Tư Thần điều tra thêm nhưng không dám nói cho Diệu Chi sợ cô nghĩ lung tung, tạm giấu sau này nói..
Thấy Diệu Chi khóc như thế, Tư Thần chỉ còn cách ôm Diệu Chi vào lòng vỗ về nhẹ nhàng. Sau vài phút khi đã khóc và mệt mỏi quá sức, Diệu Chi dần rơi vào giấc ngủ. Tư Thần cũng nhanh chóng ôm cô ngủ tiếp. Nhưng thật trớ trêu thay, chưa gì đã 5 giờ sáng rồi. Tư Thần đặt đầu Diệu Chi nhẹ nhàng xuống gối, chuẩn bị rời khỏi giường thì Diệu Chi mơ màng tỉnh..
"Anh đi đâu vậy? Trời còn chưa sáng hẳn mà"
Tư Thần cũng bất ngờ bật cười với bé con này quá. Rồi cũng trả lời lại
" Anh chuẩn bị đi công tác. Em ngủ một lát nữa rồi dậy, ngoan đợi anh về"
"Được, anh đi an toàn " Diệu Chi nói xong, Tư Thần đắp chăn lại cho cô rồi đặt trên trán Diệu Chi một nụ hôn ngọt ngào rồi lấy đồ đi vào nhà tắm..
Sau một hồi, Tư Thần bước ra khỏi nhà tắm. Trên người khoác lên bộ vest lịch lãm kiêu sa, đi đến kéo vali để sẵn mà ánh mắt cứ dính chặt vào người con gái đang đắp chăn ngủ trên giường. Một hồi lâu sau, nhìn vào đồng hồ thấy đã đến giờ Tư Thần luyến tiếc rời khỏi phòng. Vì đó ánh mắt cũng lưu luyến không muốn đi nhưng rồi tay cầm vali bước xuống nhà. Dưới nhà tại phòng khách, Minh Nam cùng vali kế bên đang ngồi nhìn đồng hồ trên tay chờ Tư Thần xuống. Thấy anh em của mình xuống, Minh Nam đứng dậy tiến đến nói vài câu trước khi đi...
"Sao lâu vậy, không lẽ cậu dậy trễ sao? Lần đầu biết đấy Thần "
Tư Thần cười rồi trả lời lại..
"Không muốn đi thôi nên ở lại chút. Đi nào trễ giờ rồi "
Dì Mai từ bếp đi ra khỏi cả hai..
" Hai cậu không ăn chút gì đó rồi đi sao?"
" Dạ không cần đâu dì, chúng cháu phải đi gấp. Chào dì Mai " Minh Nam nói
Nói xong cả hai kéo vali đi ra khỏi nhà. Bước lên chiếc xe đậu sẵn sàng chờ chạy trước nhà, cả hai tranh thủ cất vali rồi bước vào xe. Chiếc xe khởi động, chạy ra khỏi biệt thự Dạ gia đi thẳng đến sân bay
Chờ đợi hồi lâu tại sân bay, vì đi để điều tra nên cả hai cẩn thận không để cho kẻ thù phát giác ra điều gì. Đến giờ cả hai cùng hai thủ vệ bên cạnh là Trần Phong và
Anh Quân đi lên máy bay sang nước P. Vì hiểu rõ nguy hiểm khá nhiều nên cả Tư Thần lẫn Minh Nam mới đưa ra lựa chọn là đem theo cả hai thủ vệ. Nghĩ rằng đi học hai cô gái sẽ an toàn hơn một chút..
****************
Khoảng hơn 6 giờ
Cả hai cùng nhau ngồi dậy bước vào nhà tắm, chuẩn bị mọi thứ bước ra cùng lúc khỏi phòng. Nhìn nhau đi đến bên vali chuẩn bị từ đêm qua, cùng xách vali cùng balo đi học và vài đồ linh tinh xuống nhà.
Dưới nhà Hoàng Quốc cùng Ngọc Ly và Lữ Thanh đang ngồi ăn sáng. Thấy hai cô con gái từ trên lầu đi từ từ xuống, Hoàng Quốc liền nói lớn..
" Hai đứa mau vào ăn sáng đi rồi đi nhập thủ tục cũng không muộn mà" Giọng nói ấm áp nhưng lại chất chứa nổi buồn không muốn rời xa con gái của Hoàng Quốc
**************
Khoảng hơn 6 giờ
Cả hai cùng nhau ngồi dậy bước vào nhà tắm, chuẩn bị mọi thứ bước ra cùng lúc khỏi phòng. Nhìn nhau đi đến bên vali chuẩn bị từ đêm qua, cùng xách vali cùng balo đi học và vài đồ linh tinh xuống nhà.
Dưới nhà Hoàng Quốc cùng Ngọc Ly và Lữ Thanh đang ngồi ăn sáng. Thấy hai cô con gái từ trên lầu đi từ từ xuống, Hoàng Quốc liền nói lớn...
" Hai đứa mau vào ăn sáng đi rồi đi nhập thủ tục cũng không muộn mà" Giọng nói ấm áp nhưng lại chất chứa nổi buồn không muốn rời xa con gái của Hoàng Quốc
"Vâng, tụi con đến đây " Diệu Chi vui vẻ đáp lại lời cha mình. Kéo Gia Ninh đi tới bên bàn cùng ăn sáng với Hoàng Quốc, Ngọc Ly và Lữ Thanh..
← Ch. 039 | Ch. 041 → |