Truyện:Cuộc Sống Thản Nhiên Của Cố Ninh - Chương 073

Cuộc Sống Thản Nhiên Của Cố Ninh
Trọn bộ 112 chương
Chương 073
0.00
(0 votes)


Chương (1-112)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!


Edit: Cửu Trùng Cát

Phản ứng của Bạch Thấm khiến mọi người chung quanh đều cảm thấy kinh ngạc, tầm mắt mọi người đều tập trung vào trên người hai người. Trần Triển cười phản bác:

- "Cậu ấy là nhân viên công tác, sao lại không thể ở chỗ này?"

Bạch Thấm từ trên ghế đứng lên, đi tới trước mặt Cố Ninh, vênh váo tự đắc nói:

- "Nói đi, vì sao cô tiếp cận tôi, vì sao cô xuất hiện ở nơi này? Cô muốn cái gì?"

- "Bạch tiểu thư, chị suy nghĩ nhiều rồi, tôi không có tiếp cận chị." Trên mặt Cố Ninh không có biểu tình gì, trực diện đánh giá đối phương: "Lúc trước, chẳng qua chúng ta có duyên gặp mặt được một lần mà thôi!"

Nghe Cố Ninh nói như vậy, Bạch Thấm nhớ lại mẩu đối thoại lần trước khi ả đứng ngoài xe của Bạch Thần Dục nghe được, ánh mắt ả nhìn Cố Ninh càng ngày càng không đúng. Bạch Thấm ở trong lòng lạnh lùng cười, ngược lại ả quên mất, người này là sinh viên trường điện ảnh, còn xuất hiện ở chỗ này, nguyên nhân cũng không khó đoán trước. Đối với việc học biểu diễn, người muốn bước vào giới giải trí mà nói, tiền bạc hậu thuẫn là rất quan trọng.

Bên đầu tư cho bộ phim điện ảnh này là công ty dưới trướng của Bạch thị, cô gái này, nhất định là đã nói với Bạch Thần Dục điều gì đó, sau đó nhận một vai diễn nhỏ, muốn mượn cơ hội này để xuất hiện trong bộ phim này, loại người như vậy trong giới giải trí luôn luôn tồn tại, ả cũng chẳng lạ gì.

Bạch Thấm cười lạnh một tiếng:

- "Cô tiếp cận Thần Dục, có phải muốn Thần Dục bao nuôi cô không? Tôi khuyên cô không cần nhọc lòng, phụ nữ như cô tôi đã thấy rất nhiều rồi, tâm cao khí ngạo, nhưng mạng mỏng như giấy bạc, vì muốn được vai diễn mà không tiếc hết thảy, không biết bò lên giường của bao nhiêu người, nhưng mà cuối cùng, vẫn không đạt được cái gì, còn rơi vào một đống bệnh xã hội, chỉ có thể làm diễn phim cấp 3, xuất hiện trên vài tờ báo dành cho đàn ông, cuối cùng là chẳng ai thèm nhớ tới."

Mặc dù Bạch Thấm luôn độc mồm độc miệng, khinh thường người khác, người trong tổ kịch bản cũng quen rồi, nhưng khi nghe ả ở trước mặt đông người như vậy vẫn mở miệng nói lời độc địa, bọn họ rất chấn động, bộ dạng xinh đẹp như vậy, không ngờ lại là người ác độc đến thế.

Cố Ninh lạnh lùng cười một tiếng, cũng không tức giận, tứ lạng bạt thiên cân nói:

- "Bạch tiểu thư, tôi cho rằng chị nghĩ sai rồi, tôi không giống như chị, tôi không phải diễn viên, cho nên mời chị thu lại mấy suy nghĩ này, không cần suy bụng ta ra bụng người, dùng tiêu chuẩn của bản thân chị đến nhắc nhở tôi, tôi cũng chẳng cần đoạt vai diễn của ai, thật xin lỗi, ta không thể suy nghĩ được giống như chị cho nên không hiểu được nỗi khổ của chị. Còn nữa, số mệnh của tôi cũng rất tốt, tuy rằng không thể so sánh được với vinh hoa phú quý của Bạch tiểu thư đây, nhưng không đến mức so với giấy bạc."

Trần Triển cười nhạo một tiếng, một chút cũng không khách khí chen vào nói:

- "Bản thân là một tấm vải đen, bản thân cũng đi dựa vào quan hệ, còn tưởng rằng ai cũng là tấm vải đen giống như mình, bảo rằng mệnh của người khác chỉ là giấy bạc, cảm thấy chỉ có mệnh của mình là dày giống như tường thành, muốn sống thành lão yêu quái ngàn năm chắc."

Mấy nhân viên tổ công tác và tổ biên kịch nghe Trần Triển nói xong, thiếu chút nữa đều không nhịn được cười, nhưng nghĩ tới tính tính cổ quái của Bạch Thấm, cho nên cố mà nhịn, quả thực nhịn đến muốn nội thương luôn.

Mặt Bạch Thấm lúc đỏ lúc trắng, ánh mắt của ả gắt gao nhìn chằm chằm vào Cố Ninh, người này không phải diễn viên, vậy đến đây làm cái gì? Nửa ngày, Bạch Thấm rốt cuộc mới nhớ, người nọ là nhân viên công tác của đoàn phim.

Vẫn là Phó Đạo diễn đứng ra hòa giải:

- "Cố Ninh là nhân viên công tác của đoàn phim chúng ta, không phải diễn viên, cô bé chỉ là thực tập sinh, Bạch tiểu thư, cô hiểu lầm rồi."

Người đại diện nhìn một màn này, thật sự muốn đâm đầu xuống đất! Không phải ai tham gia đoàn phim điện ảnh cũng đều là diễn viên! Chị cảm thấy bản thân chị đã nhanh chóng biến thành chuyên gia xử lý nguy hiểm, cho dù có chuẩn bị tinh thần để đối phó ra sao, TMD vẫn thường xuyên giữa chừng nhảy ra một kẻ tự kỷ thích gây sự! Khiêu chiến sức chịu đựng lẫn nhẫn nại của chị. Chị hít sâu một hơi, mạnh mẽ thể hiện mục đích của bản thân, kéo ra nụ cười chuyên nghiệp:

- "Xin lỗi, xem ra là do Bạch Thấm bên chúng tôi hiểu lầm, vừa rồi cô ấy chỉ đùa chút thôi." Dừng một lát, Hoàng Khiết lại nói: "Tôi thấy cô bé này cũng rất xinh đẹp, khó trách khiến cho người ta hiểu lầm. Đúng không, Cố Ninh? Nếu sau này em có ý muốn trở thành diễn viên, có thể liên hệ với chị."

Hoàn toàn là lời khách khí, tạo ra bậc thang để xuống đài, nhưng mà rơi vào tai Bạch Thấm thì hoàn toàn thay đổi ý nghĩa. Bạch Thấm quan sát liếc mắt nhìn người đại diện của ả, khinh khỉnh nói:

- "Nếu chị muốn tìm người mới để hợp tác thì ít nhất cũng phải có mắt nhìn một chút chứ, mặt hàng nào chị cũng nhận à? Tiếp tục như vậy, chắc tôi phải suy nghĩ đến việc đổi người đại diện."

Không khí căng thẳng vừa có chút dịu đi, lập tức cứng ngắc trở lại.

Trong lòng Hoàng Khiết quả thực là đem Bạch Thấm ra thiên đao vạn quả, chị cảm thấy bản thân chị sắp sửa chịu không chịu nổi nữa rồi, chị đang nỗ lực vun vén xây dựng hình ảnh tốt cho vị "ngọc nữ" này, nhưng hiển nhiên người khác không có tiếp nhận ý tốt của chị, đoàn phim này có bao nhiêu tiền bối có thâm niên, có bao nhiêu ánh mắt biết nhìn chứ? Chị thề với trời, chưa từng có lúc nào như lúc này đây, chị muốn vươn tay bóp chết con ả Bạch Thấm kia như vậy! Thậm chí phải hòa giải chuyện này chị cũng không muốn làm nữa, chỉ muốn lập tức rời đi.

Hoàng Khiết dùng ba phút, mới áp chế cảm xúc sôi trào ở đáy lòng, kim bài người đại diện lúc này thực sự không cười nổi nữa, giọng nói có chút cứng ngắc lên tiếng:

- "Bạch Thấm, không phải em nói thân thể em thấy không thoải mái, muốn xin nghỉ vài ngày sao?"

- "Ừ." Bạch Thấm nhàn nhạt đáp ứng.

Sau khi Hoàng Khiết khôi phục sự bình tĩnh, đem tầm mắt chuyển đến chỗ Phó đạo diễn:

- "Thật sự rất xin lỗi, trạng thái hiện tại của Bạch Thấm không được tốt, anh cũng thấy rồi đó, tôi nghĩ cô ấy cần nghỉ ngơi vài ngày, để chuyện này phức tạp như vậy, thật ngại quá!"

Phó đạo diễn sửng sốt:

- "Chuyện này không ổn, sẽ ảnh hưởng đến tiến độ của đoàn phim, tuần này phải xong..."

- "Để cho cô ta nghỉ đi!"

Lời của Phó đạo diễn còn chưa nói hết một nửa, thì đã bị một giọng nói uy nghiêm đánh gãy, tầm mắt mọi người hướng về nơi phát ra tiếng nói, giọng nói này là của Đạo diễn nha!

Đạo diễn đến gần, trong giọng nói không nghe ra được là cảm xúc gì, ông nói:

- "Nếu như Bạch Thấm đã ngã bệnh, không thể kiên trì quay được nữa, chúng ta đương nhiên không thể miễn cưỡng cô ấy, cứ để cho cô ấy nghỉ đi."

Bộ dáng của Bạch Thấm không YY không ăn tiền, nũng nịu nói:

- "Cám ơn đạo diễn đã thông cảm."

Người đại diện của Bạch Thấm cũng không ngờ rằng đạo diễn lại dễ nói chuyện như vậy, chị cảm thấy có chỗ nào đó không thích hợp, chung quy chị đã lăn lộn trong giới giải trí này nhiều năm, có loại ý niệm nào đó chợt lóe lên ở trong đầu, chị há miệng thở dốc, nghĩ đi nghĩ lại... vẫn không nói cái gì.

Thật sự chị đã quá mệt mỏi, bản thân toàn tâm toàn lực bôn ba, người khác cũng không nguyện ý cảm kích chị, thôi, cứ như vậy đi, đã đến nước này rồi, cho dù có hậu quả hay không đi chăng nữa, cũng là do Bạch Thấm tự làm tự chịu.

Bạch Thấm một đường thuận lợi phát triển đến nay, cũng nên nhận được chút dạy dỗ.

Chuyện phát sinh giữa trưa trong đoàn phim, đạo diễn cũng hiểu được đại khái tình huống, ông chán ghét nhất chính là lục đục đấu tranh, lúc này, ông đem tầm mắt bỏ vào trên tay Cố Ninh:

- "Xem ra em và Bạch Thấm có quen biết? Là trước đây sao?"

Cố Ninh sửng sốt, cất giọng nhàn nhạt nói:

- "Em và Bạch tiểu thư đã từng gặp qua một lần."

Đạo diễn nhíu nhíu mày, nghĩ đi nghĩ lại rồi nói:

- "Như vậy đi, tôi cũng cho em nghỉ vài ngày, dù sao em đến đây là để thực tập, tay bị thương thành như vậy, cũng không có cách nào làm việc được nữa."

Người chung quanh sửng sốt, ngụ ý trong lời nói của đạo điễn rất rõ ràng, đây là uyển chuyển đuổi người.

Vẻ mặt Cố Ninh vẫn bình tĩnh, nhàn nhạt nói:

- "Cám ơn đạo diễn, vừa vặn ở trường học cũng có cuộc thi, cám ơn mọi người trong khoảng thời gian này đã chiếu cố, em đã học được rất nhiều."

Bạch Thấm bật cười, Cố Ninh bị sa thải, tự nhiên so với ai ở đây ả là vui vẻ nhất, nếu như đạo diễn không đuổi người, ả cũng sẽ nghĩ cách đuổi Cố Ninh cút đi thật xa, vì vậy ả nhắm mắt làm ngơ nói:

- "Đạo diễn ngược lại quả thật rất quan tâm đến nhân viên trong đoàn nha."

Đạo diễn xử lý như vậy, kỳ thật cũng có thể hiểu được. Chung quy Bạch Thấm và Cố Ninh trước kia đã từng quen biết, mặc dù chỉ là gặp mặt một lần, nhưng Bạch Thấm nhằm vào Cố Ninh, ngay cả người mù cũng nhìn ra được, rõ ràng hai người trước kia đã từng xảy ra xung đột. Vì một thực tập sinh mà đắc tội với một ngôi sao, đúng là không phải hành động sáng suốt. Cho nên tự nhiên mà đi đến kết quả thế này, Cố Ninh biến thành vật hy sinh.

Bạch Thấm nhìn thoáng qua Cố Ninh, rồi nói với vị trợ lý ở một bên:

- "Giúp tôi chuẩn bị xe đi, lần sau khi tôi hết bệnh rồi sẽ trở về đoàn phim, cũng thanh tịnh đi rất nhiều."

Lúc Đạo diễn nghe nói như thế, nhìn bóng lưng của Bạch Thấm, ông nhíu mày, phá vỡ trầm mặc của một đám người:

- "Đứng đây thất thần làm chi, đi làm việc đi."

- "Đạo diễn, chúng ta thật sự phải đợi cô ta ư?" Phó đạo diễn ở một bên, vẫn tương đối hiểu cách làm người của Đạo diễn, cảm thấy quyết định lần này của đạo diễn, quá mức kỳ quặc.

Phải biết là, đạo diễn vì bộ phim này, đã chuẩn bị bốn năm, phí không biết bao nhiêu tâm huyết, mỗi ngày xem lại những cảnh quay cảnh chụp đến rạng sáng.

- "Vai diễn này thay diễn viên, đổi thành Lý Lạc Bội, Lý Lạc Bội là diễn viên gạo cội nổi tiếng, tiến độ quay sẽ rất nhanh, một tuần là quay xong tất cả các cảnh rồi, mặc dù có hơi vội vàng một chút, nhưng cũng không phải là không thể nào."

Nghe Đạo diễn nói như vậy, hai Phó đạo diễn sững sờ tại chỗ, hay thật, lần này thế nhưng chơi lớn, ai có thể giải thích cho bọn họ sơ lược và trọng điểm trong chuyện này không?

Vai diễn nữ thứ chính này, đầu tiên đạo diễn đã muốn giao cho Lý Lạc Bội, kỹ xảo biểu diễn của Lý Lạc Bội rất vững chắc, xuất thân lại chính quy, xem như cũng ngang với lứa tuổi của Bạch Thấm, mặc dù sức hút không bằng Bạch Thấm, nhưng mà kỹ năng diễn xuất của hai người không chỉ hơn kém một bậc.

Đạo diễn đối với Lý Lạc Bội rất vừa lòng, nhưng lúc bắt đầu đàm phán, bởi vì lịch làm việc của Lý Lạc Bội xảy ra vấn đề, vẫn chưa đồng ý thỏa thuận, khi đó, trùng hợp là bên nhà đầu tư lại đề cử Bạch Thấm đến nhận vai, liên quan đến nhiều chuyện khuất tất bên trong, đạo diễn cũng đành bất đắc dĩ. Phải tiếp nhận "nữ minh tinh" này.

Nửa đường thay đổi diễn viên là tối kỵ của đoàn phim, vốn dĩ đạo diễn cũng không chắc chắn 100% có thể thuyết phục Lý Lạc Bội nhận vai diễn này, nhưng vừa vặn là Trần Triển có quan hệ rất tốt với Lý Lạc Bội, ở bên trong hỗ trợ nói thêm mấy câu, ngày hôm qua ông đã gặp Trần Triển nói qua về việc này, nhờ Trần Triển cân nhắc khuyên giải thử.

Bộ phim đầu tiên do Lý Lạc Bội thủ vai là vào 10 năm trước, chị là do cha của Trần Triển một tay mài giũa, cho nên quan hệ cá nhân giữa chị và nhà họ Trần rất thân thiết, điều này cũng giải thích nguyên nhân vì sao chị bán cho Trần Triển mặt mũi, nguyện ý tiếp nhận vai diễn này.

Từ lúc bắt đầu tham gia đoàn phim, Bạch Thấm vẫn dùng diễn viên đóng thế, đạo diễn đã thấy gai mắt, nhưng lại ngại với đủ loại nguyên nhân, ông cũng nhẫn nhịn. Khiến ông ra quyết định thay diễn viên, vẫn là do cảnh quay trong nước ngày hôm qua, kỹ năng biểu diễn của Bạch Thấm vô cùng tệ hại, sẽ khiến cho mấy cảnh quay về sau khó thực hiện hơn, mặc dù là vai nữ thứ chính, nhưng lại xuất hiện phần lớn trong cả một bộ phim. Diễn xuất của Bạch Thẩm như thế sẽ kéo cả chất lượng của bộ phim đi xuống, hoàn toàn xứng danh "Bình hoa". Lại thêm vào chuyện hôm nay, Bạch Thấm chủ động xin phép nghỉ, làm cho ông càng thêm quyết tâm thay đổi người. Ông đã cho "nữ minh tinh" này đủ mặt mũi, vẫn chịu đựng nhẫn nhịn kéo dài đến hôm nay, đã là sự nhượng bộ lớn nhất của ông rồi.

Cả đoàn phim đều ngây ngốc tại chỗ, ai cũng không nghĩ tới Đạo diễn nhà mình lại rút củi dưới đáy nồi, thế nhưng trực tiếp thay đổi diễn viên! Là TMD khí phách như vậy.

Phó đạo diễn sau khi hồi thần vội vàng hỏi:

- "Làm như vậy không có vấn đề gì chứ?"

- "Có xảy ra vấn đề đi chăng nữa cũng chẳng còn cách nào khác, cùng lắm thì bộ phim này bỏ ngang không quay nữa chứ gì, tôi không thể tiếp tục hạ thấp yêu cầu như vậy được." Dừng một chút, đạo diễn nhìn về phía Trần Triển: "Chuyện đó, Trần Triển, phải nhờ em rồi."

Trần Triển gật gật đầu:

- "Vâng, dù sao em thấy chị ta là lại khó chịu, không có một chút đạo đức nghề nghiệp gì cả."

Ngược lại Cố Ninh không nói gì thêm nữa, cô và Trần Triển thu thập xong mọi thứ, lúc hai người chuẩn bị đi, Lương Đông đi vào, cười nói:

- "Cố Ninh, đạo diễn xử lý như vậy, hi vọng em có thể hiểu, chung quy đạo diễn cũng lợi dụng việc này để thay người, thế nào cũng phải cho một cái công đạo, để em chịu ủy khuất rồi, đạo diễn nói, năm sau nếu em muốn tham gia vào đoàn phim này, lúc nào đoàn phim cũng hoan nghênh em."

Cố Ninh cất giọng nhàn nhạt:

- "Em hiểu mà, giúp em cám ơn đạo diễn."

Những người khác trong đoàn phim đều đến tiễn chân hai người Cố Ninh, vốn dĩ kế hoạch cuối tuần của hai người cũng là trở về trường để thi cử, lúc này bất quá chỉ về trước kế hoạch 1 tuần thôi.

Cố Ninh và Trần Triển ngồi lên xe, rừng núi ngày một xa dần, một đường xóc nảy, đến khi tới thị trấn gần đó, sắc trời đã hoàn toàn tối xuống, không dừng lại ở đây, hai người Cố Ninh xuống xe, bắt chiếc xe khác đi vào thành phố. Chờ hết thảy an tĩnh lại, lúc trèo lên giường ngủ trong khách sạn, đã là hơn rạng sáng một chút, hai người quyết định ngày mai mới mua vé máy bay về lại Bắc Kinh, Trần Triển phải đợi ngày mai tự mình đi gặp Lý Lạc Bội một lần.

Từ phòng tắm đi ra, Trần Triển vừa chải tóc vừa hỏi Cố Ninh:

- "Hiện tại cậu có thể nói cho mình biết, tại sao Bạch Thấm lại biết cậu không? Các người đã từng gặp qua rồi sao? Mình còn thắc mắc sao cậu hay tránh mặt chị ta như vậy, thì ra là có nguyên nhân."

Cố Ninh cất giọng nhàn nhạt:

- "Cậu nhớ không, lần trước người đàn ông chở chúng ta về trường đó, anh ta là em trai của Bạch Thấm, cũng là kim chủ của Bạch tiểu thư."

- "Em trai? Kim chủ?" Trần Triển có chút hồ đồ.

- "Bạch Thấm là nghĩa nữ do cha mẹ Bạch Thần Dục nhận nuôi, tình cảm của bọn họ, vượt qua khỏi tình chị em thông thường, Bạch Thấm vẫn lợi dụng tình cảm của Bạch Thần Dục đối với mình mà ỷ lại, giành phúc lợi. Mình xuất hiện, phá vỡ loại cục diện này, cậu cảm thấy chị ta sẽ thích mình sao? Vị Bạch tiểu thư kia, nói không chừng còn muốn giết mình thì có."

Vốn dĩ Cố Ninh luôn cho rằng khi cô thốt ra những lời này, tim sẽ rất đau, nhưng khi cô thật sự nói ra rồi mới phát hiện, bản thân cô... thế nhưng bình tĩnh như nước, không chút cảm giác gì.

Trần Triển sửng sốt vài giây:

- "Mình nói! Hai chị em bọn họ quả thật xứng lứa vừa đôi, đều là một lũ thần kinh không bình thường, mà khoan... ý của cậu là, cái tên mặt than kia thích chị gái của hắn, sau đó gặp được cậu, quyết định trở về đường ngay nẻo chính, không thích chị của hắn nữa, sau đó thì chị của hắn không chấp nhận?"

Cổ Ninh gật gật đầu.

- "TMD, cái quái gì thế này?"

Thân thể của Bạch Thấm ngược lại thật sự không thoải mái, nhưng mà cũng không đến mức phải vào bệnh viện, trở về thành phố, trước tiên ả gọi một cú điện thoại cho Bạch Thần Dục, điện thoại không kết nối được, Bạch Thấm càng thêm khó chịu, rồi trực tiếp đến khách sạn. Đương nhiên, Bạch Thấm không hề biết, chuyện xảy ra trưa hôm nay, đã có người báo cáo lại cho Bạch Thần Dục, chung quy đạo diễn nửa đường thay diễn viên, là chuyện rất lớn, hơn nữa người bị thay là do bên đầu tư đề cử. Nói thật, ả rất hối hận khi nhận lời đóng bộ phim này, chẳng những không phải đóng vai nữ chính, nhưng mà lại xảy ra nhiều chuyện như vậy, còn chạm trán với Cố Ninh, toàn bộ mọi chuyện quả thực là chẳng hiểu ra sao! Lúc này tỉnh táo lại, Bạch Thấm bắt đầu suy nghĩ thật kỹ, ả nhận ra Cố Ninh có mặt trong đoàn phim, quả thật không liên quan gì đến Bạch Thần Dục.

Tình báo trong đoàn phim, đem nguyên nhân xảy ra mọi chuyện hai năm rõ mười báo cáo cho cấp trên nghe, lúc Bạch Thần Dục nghe trợ lý nhắc tới tên của nhân viên công tác bị thương, Bạch Thần Dục cắt đứt trò chuyện:

- "Khoan đã, anh nói nhân viên công tác đó tên là gì?"

Lúc ấy giọng nói của Bạch Thần Dục nghe vào tai không hề có độ ấm, ngay cả vị trợ lý cũng âm thầm giật mình.

Chuyện này bị ép xuống, ngay cả Phó đạo diễn gọi điện thoại tới thông báo về việc đoàn phim thay diễn viên, cũng không ngờ nhà đầu tư nổi tiếng khó trị dị thường trong truyền thuyết, thế nhưng lại dễ nói chuyện như vậy. Đối phương thế nhưng chấp nhận việc bọn họ nửa đường thay người.

Crypto.com Exchange

Chương (1-112)