← Ch.05 | Ch.07 → |
Đụng chạm vào người Tát Vân La, nam tử không khỏi giãy dụa càng thêm lợi hại, thanh âm của xích sắt cũng phát vang dội, mâu trung lửa giận cũng thiêu đốt đến mức tận cùng.
Trơ mắt nhìn nữ nhân kia vươn tay, ấm áp, ôn nhu trượt nhẹ ở trên người mình, không có mục đích chạy ở bộ ngực, thẳng đến bụng. Nếu là có thể, Sở Vân Phi hận không thể một đầu đâm chết, nữ nhân này, nữ nhân này thế nhưng thật sự......
Đáng chết! Cái trán chảy ra giọt mồ hôi tinh mịn, Sở Vân Phi trong lòng thầm nghĩ một cái ý niệm trong đầu, tuyệt không khuất phục! Tuyệt không muốn khuất phục cho nữ nhân nhìn như tiên nữ này, cũng chính là nữ nhân yêu tinh dụ dỗ!
Sở Vân Phi dùng ý niệm duy nhất trong đầu để phân tán lực chú ý của mình, cật lực kháng cự! Nhưng là, nàng tới gần, mùi thơm sâu kín của cơ thể xử nữ bay vào chóp mũi, kích thích thần kinh, thân thể đã không tự chủ được có phản ứng, nàng càng tới gần, hô hấp của hắn càng phát ra càng nặng nề.
Nữ nhân này toàn thân cao thấp từ trong ra ngoài không có một chút nào mà không dụ dỗ hắn!
Người điên! Này nữ nhân là người điên! Mà chính mình...... Cũng điên theo nàng! Trong lòng tràn ngập phẫn nộ, thân thể mãnh liệt phản ứng lại hoàn toàn phản bội hắn.
Khốn nạn! Nữ nhân vô liêm sỉ! Xích sắt rung động, toàn thân bị buộc chặt, Sở Vân Phi giãy dụa càng lợi hại, nổi điên dường như tưởng thoát khỏi tay nàng, ngọn lửa trong cơ thể lại tán loạn chung quanh, hình thành một nhu cầu cấp thiết.
Trời ạ, cho dù chán ghét như thế nào, cũng không thể không thừa nhận, này nữ nhân làm cho thân thể hắn phát cuồng......
Thật sự là một cực phẩm yêu nữ! Ngón tay nhẹ nhàng xẹt qua mi hắn, lại đến là cặp mắt nhắm chặt kia, mi mắt hạ, ánh mắt hắn dường như biến xanh, chiếc mũi cao thẳng, đôi môi khêu gợi, Tát Vân La không khỏi thầm than, vì một mĩ nam đẹp trai như thế kể cũng không oan.
Bỗng nhiên trước mắt hàn quang, mĩ nam mở mắt, dôi mắt màu xanh lam thâm thúy như biển, đợi chút, ánh mắt thiêu đốt kia trừ bỏ dục vọng, còn giống như có ghét đi? Ghét?!
"Trừng cái gì mà trừng?! Ngươi cho là cô nãi nãi ta nguyện ý a?" Trừng mắt lại hắn, Tát Vân La hung tợn nói:"Nếu không phải ngươi là người bị lựa chọn, cô nãi nãi ta trực tiếp tìm nam nhân nguyện ý, còn phải vất vả như vậy sao?"
"Ngươi......" Mắt thấy bản thân sắp sửa bị xâm phạm, Sở Vân Phi quả thực không thể tin được, nữ nhân này thế nhưng không biết liêm sỉ đến nước này!
Không để ý tới nam nhân miệng hàm hàm hồ hồ lẩm bẩm cái gì, Tát Vân La lại căm giận hắn liếc mắt một cái, NND, không phải "giống" hay sao, có bản lĩnh ngươi làm Liễu Hạ Huệ đi! Rõ ràng thực hưởng thụ, còn làm một bộ dáng chịu nhục, hừ! Cô nãi nãi ta còn rất ủy khuất, cư nhiên để hắn tận hưởng hết!
Tát Vân La phẫn hận rất nhiều, một đôi tay mềm mại không xương nhỏ bé như trước không dừng lại, không phải mị hoặc nam nhân sao? Chưa ăn qua thịt heo cũng không có nghĩa là không thấy heo chạy bao giờ. Bàn tay vẫn không dừng lại.
Kìm lòng không được, khó có thể ngăn chặn, hô hấp dần dần biến thô, trong miệng tràn ra tiếng rên rỉ trầm thấp, Sở Vân Phi tuyệt vọng cảm thụ được đôi tay kia mềm mại không xương tay nhỏ bé giống như có chứa ma lực chạy ở toàn thân.
Thật sự là tuấn mỹ mặt lạnh lãnh khốc nam tử, cảm giác được hắn cực lực ẩn nhẫn, toàn thân lại dần dần nóng lên, Tát Vân La không khỏi cũng run nhè nhẹ, không nghĩ tới ngày thường mình lãnh khốc thanh cao nhưng lại cũng là một tốt sắc đồ đệ, nhìn đến tình cảnh hương diễm nhưng lại cũng bị mê hoặc! Nghĩ, Tát Vân La không khỏi âm thầm khách sáo một chút với mình.
Người bên giường có tiếng vang rất nhỏ, càng đậm càng rõ ràng mùi thơm ngát rơi vào chóp mũi, da thịt mềm mại, Sở Vân Phi ngực kịch liệt phập phồng, khép hờ mắt, trốn tránh thân thể phát ra mùi thơm dụ hoặc.
"Ngươi cũng phối hợp một chút đi, phản kháng nếu hữu dụng, ngươi cũng sẽ không ở trong này!" Tát Vân La một bên làm tiếp việc của mình, một bên thấp giọng lẩm bẩm nói:"Trời ạ, bọn họ sẽ không tìm một nam nhân không được đi? Sao không tìm tốt hơn một chút chứ.... ??"
"Ngô ngô ngô......" Sở Vân Phi nghe rõ ràng, giãy dụa càng thêm lợi hại, cũng càng thêm phẫn hận, không...... Không được? Nàng là ngu ngốc sao? Không thấy mình phản ứng sao? Đồng thời cũng bi ai phát hiện, này nữ nhân nhất định đắc thủ!
Cực lực ẩn nhẫn, cái tay nhỏ bé của nàng nhẹ nhàng đụng vào trên thân thể!
← Ch. 05 | Ch. 07 → |