Lập Uy
← Ch.015 | Ch.017 → |
"Là bồi thường tiến cơm này cho các ngươi?" Dương Hiểu Đồng tiến lên nhìn ba tên to cao trước mặt, bộ dạng khỏe mạnh hiện tại trong mắt của cô căn bản cũng không tính cái gì, nhưng lới Từ Từ nói cô đều để trong lòng, đối phó với bọn họ tuyệt không thánh vấn đề.
Lý Cường nhìn mỹ nữ trước mặt, ánh mắt hiện lên tia tham lam, chợt nghiêm mặt nói "Bồi tiền bữa cơm này? Lão tử hôm nay mời ban bè ăn cơm, kết quả làm hỏng khẩu vị của mọi người, nghĩ bồi thường bữa cơm liền xong? Nói như thế nào cũng phải bồi thường 1000 tiền phí tổn thất tinh thần của chúng ta"
Dương Hiểu Đồng biết đán này chỉ là du côn bình thường đi moi tiền người khác, con gián cái gì chứ? Đều do bọn chúng bỏ vào đi. Ông Dương sinh khí chuẩn bị tiến lên lý luận, bất quá Dương Hiểu Đồng kéo ông lại, ý bảo chuyện này cứ giao cho cô. Ông Dương nhìn Dương Hiểu Đồng một hồi, nhìn thấy bộ dáng tràn đầy tin tưởng cũng quyết tâm để cho cô giải quyết.
"Nếu chỉ bồi bữa cơm này chúng tôi cũng chấp nhận cho qua, về phần tổn thất tinh thần cái gì đó, nhìn bộ dáng của ngươi một chút tổ thất cũng không có, chúng ta đều là người sáng mắt không nói tiếng long, sự tình đến tốt cùng như thế nào trong lòng mọi người hiểu rõ" Dương Hiểu Đồng tươi cười nhìn bọn họ, cô không có gì phải sợ bọn họ, nói chuyện cũng không cần khách khí.
Không biết vì sao, Lí Cường nhìn nụ cười của Dương Hiểu Đồng làm hắn có chút sợ hãi, đây là chuyện gì a? Trước kia đối mặt với đám đại hán cũng không cò cảm giác này, chỉ là một nữ nhân thì nhưng làm cho hắn có cảm giác như vậy?
Người phía sau thôi đẩy Lí Cường, hắn phục hồi tinh thần lại, "Ngươi lời này là có ý từ gì? Ngươi nói là nói láo moi tiền các ngươi?" Bộ dáng có ý tứ nháo sự.
Dương Hiểu Đồng hừ lạnh một tiếng, "Có phải hay không chính ngươi không phải rất rõ ràng sao? Ngươi nếu cho rằng nhà họ Dương chúng ta dễ khi dễ, vậy ngươi sai lầm rồi"
"Mẹ nó, ngươi MD dám cùng tao lý sự? Hôm nay vốn chính là đồ ăn các ngươi có vấn đề, các ngươi như vậy là không muốn bồi tiền đi? Hừ, các anh em đập phá cho ta" Thanh Lạc, Lí Cường vỗ bàn, người phía sau chuẩn bị đập đồ, hiển nhiên chuyện bọn họ làm không chỉ một hai thứ. (MD: câu chửi thể của người TQ)
"Ai, các ngươi không thể như vậy..."Bà Dương nói, bọn chúng nháo như vậy về sau kinh doanh sẽ ảnh hưởng nha.
Ngay tại thời điểm Lí Cường chuẩn bị lật một bàn, Dương Hiểu Đồng một cước hướng Lí Cường đá, tư thế sắc bén, lực đạo manh mẽ đem Lí Cường trực tiếp đá ra khỏi cửa.
"Oanh" một tiếng trọng vật rơi, khiến mọi người chú ý lại, nhìn thấy Lí Cường ôm ngực hừ hừ, vừa rồi thật là bị một cước Dương Hiểu Đồng đá bay, Dương Hiểu Đồng hiện tại lực đạo không cần phải nói, chiêu này hôm qua Phất Lan Ny mới dùng qua.
"Anh Cường" đám dàn em của Lí Cường nhìn thấy hắn bị ngã đều chạy đến nâng dậy, "Anh Cường, anh không sao chứ?" Lí Cường không nghĩ tới hôm nay bị một đứa con gái đạp bay như vậy, hắn bị mất mặt không phải nhỏ a, sắc mặt hắ đỏ lên, "Hôm nay đụng tới kẻ luyện công phu?"
Hắn đi ra ngoài làm nhiều việc như vậy, việc này vẫn có thể nhận ra, dù sao lực dạo này tuyệt đối không phải một nữ sinh bình thường có thể có được, khó trách vừa rồi cô không chút lo lằng nào.
Nghe lời này, ông bà Dương thập phần kinh ngạc, bọ họ cho tới bây giờ chưa từng nghe nói Dương Hiểu Đồng có học công phu. Bất quá, một cước vừa rồi xác thực lợi hại, cho dù bọn họ không biết, nhưng có thể cảm thụ được, đổi lại Dương Hiểu Đồng tuyệt đối làm không được! Con gái bọn họ lần này trở về thế nào biến hóa lớn như vậy? Bộ dạng cũng càng ngày càng hấp dẫn hơn.
"Biết vậy là tốt rồi, không muốn bị đánh thì cút nhanh một chút" Chuyện lần này nếu không xử lý tốt, về sau loại tình huống nào xuất hiện còn không biết được, cũng may hôm nay cô ở nhà, lần này vừa đúng cơ hội lập uy, như vậy về sau bọn lưu manh không dám tìm tới nữa, nếu muốn tới cũng phải suy nghĩ trước.
Người chung quanh nghe động tĩnh bên này, đều nahnh chạy tới, rất nahnh tạo thành một vòng tròn, gặp được đám người Lí Cường đều bộ dáng xem náo nhiệt, cũng có phẫn nộ.
Lí Cường thật không ngờ nhìn Dương Hiểu Đồng, một cước vừa rồi thực rất mạnh, nhưng có phải hay không chỉ có một chiêu này? Hiện tại nơi này nhiều người như vậy, cứ như vậy rời đi về sau hắn làm sao còn làm ăn được nữa? Đây chính là vấn đề tôn nghiêm a.
Suy nghĩ nữa ngày, Lí Cường vẫn không tin một cô bé tuổi nhỏ như vậy có thể có nhiều bản sự như vậy? Khả năng chắc cũng chỉ một hai chiêu hừ người mà thôi, "Các anh em, lên cho ta"
Dám đàn em nghe vậy không biết Dương Hiểu Đồng có bao nhiêu lợi hại, nghĩ vừa rời chắc do anh Cường không kịp phòng bị nên bị ngã, nên hiên nganh vọt lên.
Dương Hiểu Đồng nhìn cả đám cùng nhau tiến lên, ông bà Dương sắc mặt thay đổi, một đám nam nhân như vậy, chỉ một mình Dương Hiểu Đồng làm sao có thể được? Ông Dương cũng liền đừng ra hỗ trợ. Dương Hiểu Đồng mặt không đổi sắc nhìn đám người vọt tới trước mặt, trong mắt tràn đầy khinh thường, thẳng một quyền hướng mặt đối phương, tên đó nghiêng đầu né tránh, Dương Hiểu Đồng nhanh chóng chuyển hướng, một trái một phải hướng quyền thẳng cằm đối phương đánh tới, tên đó tránh không kịp, bị Dương Hiểu Đồng cho ăn một đá...
Sau một hồi, ngoài cửa một đám mặt méo mó nằm một đống, đều là thủ hạ của Lí Cường, Lí Cường hiện tại cũng bị dọa sợ, hắn lăn lộn nhiều năm như vậy cũng là lần đầu tiên cảnh đánh nhau như vậy, lần này chân chính gặp hạn a. Sớm biết kết quả như vậy đã sớm rời đi.
Dương Hiểu Đồng vỗ vỗ tay, không thèm để ý ánh mắt kinh ngạc của mọi người, cô bị Phát Lan Ny ngược đã lâu như vậy, cuối cùng cũng có cơ hội ngượi lại người khác, cảm giác cũng không tệ lắm. Mắt lạnh nhìn lướt qua đám người, "Cảm giác như thế nào?"
"Đại tỷ, chúng ta biết sai rồi, chúng ta là có mắt như mù, ngày đại nhân đại lượng bỏ qua cho chúng ta đi, về sau không dám như vậy nữa" Lí Cường nịnh nọt nói, khi nào thì nên nói cái gì hắn dung hiểu rõ. (Sally: haha giống như em bé làm sai xin mẹ tha lỗi lần sau con không dám nữa a)
"Ngươi nói ai là đại tỷ? Ta có đệ đệ như các ngươi sao?" Thanh âm Dương Hiểu Đồng đề cao lên, người như thế thật ra gặp không ít a.
"Không dám, không dám, ta sai lầm rồi, mỹ nữ, hãy bỏ qua cho chúng ta lần này đi được không?"
Dương Hiểu Đồng nhìn thoáng về phía ông Dương, thấy ông gật đầu ý cho qua."Các ngươi nhớ kỹ cho ta, nếu chuyện này phát sinh, cũng đừng trách ta không khách khí"
"Dạ dạ dạ" Đám người Lí Cường đều lên tiếng, bộ dáng giống như một đám chó Nhật.
"Các ngươi trợn mắt để làm gì? Lăn!" Dương Hiểu Đồng lớn tiếng hét
Lúc này từ 'lăn' rơi vào tai đám người Lí Cường sao nghe êm tai như vậy, bằng tốc độ nahnh nhất rời khỏi nhà hàng Dương gia. Thấy bọn họ thê thảm rời đi, mọi người đều trầm trồ khen ngợi, lúc trước có vài cửa hàng cũng bị chèn ép, nhưng không có ai có thể giồng Dương gia cưỡng chế họ rời đi như vậy.
Cái này coi như hãnh diện một phen, dưới sự kinh ngạc của mọi người, sau một đoạn thời gian không gặp Dương Hiểu Đồng thế nhưng trở nên lợi hai như vậy, Dương gia thật sự có con gái tốt như vậy a. Còn có một vài đứa trẻ đem Dương Hiểu Đồng trở thành thần tượng.
Lần này, mọi người đều biết nàh họ Dương không phải dễ khi dễ!!!
← Ch. 015 | Ch. 017 → |