Tìm tra
← Ch.014 | Ch.016 → |
Như trước, Dương Hiểu Đồng tu luyện tốt sau đó tiến vào bảo điển học tập, vũ đạo sau buổi học tập hôm nay, đã hoàn toàn nắm bắt hết, ngay cả Dương Hiểu Đồng cũng cảnh thấy học ở đây quả thật thần tốc, Tuy nói điệu jazz là vũ đạo phố vũ cấp bậc trung, nhưng trong ngắn ngủn vài ngày có thể học tập xong vẫn là bất khả tư nghị.
Nhìn Dương Hiểu Đồng biểu tình sợ hãi than, Từ Từ đắc ý dào dạt, giống như mọi chuyện đều là chuyện đương nhiên, Dương Hiểu Đồng nhìn biểu tình của Từ Từ cũng không nói được gì, ai biểu hết thảy những thứ mình đạt được như hiện tại đều là nhờ Từ Từ kia chứ? Khiến cho hắn đắt ý chút cũng không sao, dù sao chiếm tiện nghi vẫn là mình.
Thời gian bốn giờ tiếp theo là thời gian Dương Hiểu Đồng bị đánh, là thời gian thực tập vật chiến. Trải qua ba canh giờ bị đánh ngày hôm qua, Dương Hiểu Đồng nghĩ lại rất nhiều tình cảnh lúc đó, cũng đặt ra rất nhiều nghi vấn, cũng tự suy nghĩ một phen.
Thời điểm thực chiến hôm nay, cô cũng áp dụng vào quả nhiên có hiệu quả, hai giờ sau, đối mặt với Phất Lan Ny cô cũng miễn cưỡng có thể bảo vệ chính mình, điểm này làm Dương Hiểu Đồng thật cao hứng, ngắn ngủn trong khoảng thời gian thế nhưng cô cố thể đạt được trình độ như vậy.
Ba buổi gần đây, Dương Hiểu Đồng có thể ngẫu nhiên tiến hành phản kích, tuy nói khoảng cách đạt đến trình độ như Lan Ny còn chênh lệch rất lớn, nhưng tiến bộ cũng không nhỏ, Phất Lan Ny cũng là huấn luyện ưu tú và quyền uy a.
Dù sao ở bên ngoài cô cũng gặp không ít người cậy mạnh, hoặc cũng có chút chút ít kinh nghiệm đánh nhau, nhưng người chân chính học qua không nhiều lắm, cho dù học qua cũng không thể so sánh với Phất Lan Ny, nghĩ vậy Dương Hiểu Đồng lền trấn định xuống.
Cô hiện tại có thể hay không đánh thắng người bình thường? Không thể khẳng định, nhưng một mình đấu với một nam nhân chắc có thể a. Dương Hiểu Đồng suy tư nghĩ, nữ nhân không đánh lại nam nhân không thể nghi ngờ chính là vì khí lực so với nam nhân yếu hơn rất nhiều, nhưng khí lực của cô hiện tại so với nam nhân bình thường có thể nói là lớn hơn, cho nên... Dương Hiểu Đồng có chút nóng lòng muốn thử.
Biết được suy nghĩ của Dương Hiểu Đồng, Từ Từ một bên cười trộm, người này chính là thành thật như vậy a, bảo thủ như vậy a. Kỳ thật lúc Từ Từ giúp Dương Hiểu Đồng cải tạo thân thể, cơ thể của cô so với người thường mạnh hơn rất nhiều, hiện tại đi theo học Lan Ny tốt xấu gì cũng có thêm chút kinh nghiệm.
Sau khi kết thúc đấu thực chiến, Dương Hiểu Đồng mệt mỏi ngồi dưới đất một chút cũng không muốn động, này thực sự tiêu hao thể lực rất nhiều a. Mặc dù ở trong Thiên Hàng Bảo Điển cảm quan tính năng đã giảm xuống không ít, bất quá tiêu hao sức lực là sự thật a, mỗi lần từ bảo điển đi ra chuyện cô muốn làm đầu tiên chính là đi tắm rửa.
"Hắc hắc, Từ Từ, ngươi nói hiện tại ở bên ngoài có phải hay không ta đánh nhau rất giỏi?" Có được Thiên Hàng Bảo Điển cùng Từ Từ thật tốt. trước kia muốn học cái gì đều học không được, hiện tại muốn học cái gì thì học cái đó, không nghĩ tới cái gì cũng học...
Trước kia nhìn thấy những kẻ có tiền luôn trau chuốc bản thân, làm những chuyện họ thích làm khiến cô rất ngưỡng mộ, chỉ là hâm mộ cũng không làm được gì, cho nên cô cũng chỉ đành chấp nhận đi học bình thường ở trường, nay cô có cơ hội tất nhiên không thể bỏ qua được, không ai có thể trải qua cảm giác giống như cô trải qua vậy, có lẽ hai ký chủ trước có thể hiểu được đi!
Từ Từ nhìn vẻ mặt tươi cười hung phấn của Dương Hiểu Đồng, thật không tương đồng với bộ dáng chật vật của cô lúc này, nhất thời cảm thấy buồn cười, "Như ngươi hiện giờ đi ra bên ngoài cũng chỉ có thể so với nhưng tên lưu manh du côn mà thôi, nhưng nếu đụng tới những người luyện võ chân chính, người chịu thiệt chính là ngươi."
"Nhưng Phất Lan Ny không phải là người quyền uy trong giới vật lộn sao? Đánh nhau với nàng ta, ta có thể tự bảo vệ mình a" Dương Hiểu Đồng nghi hoặc, dựa theo cô phỏng đoán, cô đối phó người bình thường là dư thừa, nhưng thực lực Phất Lan Ny mạnh như vậy, dưới đòn của nàng ta cô có thể tự bảo vệ mình, vậy chẳng lẽ thực lực của Lan Ny cũng không có bao nhiêu cường hãn sao? Tinh toán như vậy là không đúng rồi!
Nghe Dương Hiểu Đồng nghi vấn, Từ Từ khoát tay chặn lại, "Ngươi hiện tại kiến thức cũng không phải toàn bộ thực lực của Lan Ny, nhiều lắm cũng chỉ có ba phần lực mà thôi, biết không?"
"Chỉ có ba phần thực lực?" Dương Hiểu Đồng kinh ngạc, chỉ mới ba phần lực mà đã cường hãn như vậy, vậy nếu dùng toàn bộ thì sao? Quả nhiên không hổ là huấn luyện trong giới vật lộn.
"Bằng không người cho là như thế nào? Nếu nàng dùng toàn bộ thực lực, không, chỉ cần năm phần thực lực thôi, cũng đủ để giết chết ngươi trong một giây rồi, biết không? Thực lực hiện tại của ngươi như vậy, nên nàng chỉ có thể phát thực lực như vậy để ngươi thí luyện, về sau thực lực tăng lên, cường độ thân thể tăng lên, nàng cũng sẽ đẩy tực lực của mình lên"
Dương Hiểu Đồng bất đắt dĩ bĩu môi, "Thì ra thực lực ta càng mạnh, thực lực của nàng ta sẽ tăng theo, vận mệnh của ta không phải vẫn chịu bị đánh sao?" Vốn nghĩ mình thấy được ánh sáng rạng đông, không bao lâu cô có thể đánh bại Lan Ny, kết quả của cô chỉ có như vậy.
"Cũng không hẳn, về sau nếu ngươi có thể đả bại thực lực toàn bộ của nàng, vậy sẽ không bị đánh" (Sally: Từ Từ nói chuyện thật huề vốn)
Dương Hiểu Đồng cũng chỉ có thể bất đắt dĩ gật đầu, khoảng cách tới thời điểm kia thật xa xôi a. Tắm rửa xong, Dương Hiểu Đồng ra khỏi phòng, ngày mai phải quay về trường, aiz, ở nhà vẫn là tốt nhất.
Giửa trưa việc kinh donah của nhà hàng vẫn rất tốt, cho dù có Dương Hiểu Đồng giúp đỡ vẫn bận tối mặt, chuẩn bị đồ ăn, bưng lên cho khách, tính tiền, Dương Hiểu Đồng trở thành người chạy chân. Đến chiều mới có thể yên tĩnh một chút, tuy buổi trưa thật bận nhưng cũng không cảm thấy mệt mỏi.
Nhưng mà, ngay tại thời điểm nghĩ ngơi, đột nhiên truyền đến thanh âm phẫn nộ, "Nhà hàng các ngươi làm ăn như thế nào vậy hả? Trong canh có con gian đây."
Dương Hiểu Đồng nhanh chạy ra, ông bà Dương cũng nhanh đi tới, làm ăn lâu như vậy, hoàn toàn chưa từng xuất hiện vấn đề như vậy. Thời điểm làm đồ ăn, họ tuyệt đối chế biến sạch sẽ, cà nhà bọn họ tâm địa đều hiền lành, rửa thức ăn chưa bao giờ qua loa, con gián lớn như vậy là không có khả năng a.
Vừa tới, quả nhiên nhìn thấy có gián trong canh, bà Dương kinh ngạc "Điều đó không có khả năng, ta chế biến tương đối sạch sẽ, làm sao có thể có gián"
Người nó nghe vậy tức giận, "Không có gián vậy đây là cái gì?"
Trên mặt ông Dương mang theo tươi cười lấy lòng, "Bữa cơm này chúng ta mời, đem thêm một bát canh khác tới có được không?" Chuyện này nếu truyền ra ngoài, đối với việc làm ăn của bọn họ không phải ảnh hưởng nhỏ, tuy rằng ông tin vợ mình tuyệt không sai lầm, nhưng hiện tại không phải thời điểm bàn ai đúng ai sai.
"Chỉ một bữa cơm muốn đem ta đuổi đi? Đây chính là nhà hàng các ngươi, có con gián lớn như vậy trong canh, ta còn khẩu vị sao? Bồi tiền"
Người này không chịu từ bỏ ý đồ làm ông bà Dương cũng trầm xuống, hai ngày nay bọn họ cũng nghe nói qua có một đám người chuyên như vậy đi móc tiền người khác, mọi người đều là người buôn bán, tự nhiên không muốn cùng bọn họ nháo cũng chỉ có thể nhẫn, không nghĩ tới hôm nay rơi xuống đầu bọn họ.
Dương Hiểu Đồng nhìn ra đám người này muốn kiếm chuyện, lập tức không cho bọn họ thỏa hiệp cái gì, nháo loạn đến nhà hàng, nếu bồi tiền vậy về sau sẽ không xảy ra nữa sao?
← Ch. 014 | Ch. 016 → |